[BrightWin] CẢM ƠN , vì đã xuất hiện...!
-" Win"-" Dạ"-" Cảm ơn"-" Chuyện gì ạ" -" Vì đã xuất hiện..."Thể loại : Boylove, brightwin, brightvachirawit, winmetawin.…
-" Win"-" Dạ"-" Cảm ơn"-" Chuyện gì ạ" -" Vì đã xuất hiện..."Thể loại : Boylove, brightwin, brightvachirawit, winmetawin.…
"Anh dám cưới thì tôi đây dám gả" là câu nói của 1 cô gái thân phận và địa vị hết sức huyền bí ......mong mọi người ủng hộ ạ......... Thank you Bi là mìk…
"Chào cô tôi là Lạp Lệ Sa""Tôi là Phác Thái Anh vợ anh Khải". . ."Lạp Lệ Sa!! Cô đứng lại đó!""Cô thất hứa với em!". . ."Tôi..xin lỗi mợ, mợ hai"…
Đây chỉ là sự tưởng tượng của riêng tôi, nên sẽ có những chi tiết gây khó hiểu (thậm chí là không đầu không đuôi ;-;).Vui lòng không repost nhé. <3…
"Mưa..có lúc lất phất, có lúc rào rào, có lúc ầm ầm..giống như con người có lúc hạnh phúc, có lúc tức giận, có lúc vỡ oà"Nguồn ảnh: Liv…
"Ê con nhỏ kia!"" ai là con nhỏ hả"" lại đây tí nào!"" ko thích..."" về nhà anh nha!" *wink*…
Tsunayoshi lần đầu sinh ra là bị mang như mèo thần tài nhưng tại sao papa luôn gọi hắn vương tiểu ngừ?!Iemitsu: Tiểu ngừ! Papa tới ôm ngươi!!!!!!!Reborn: Lại đây, bảo bối.Tsunayoshi trích tâm phun tào: "Má, có biến thái dụ dỗ trẻ con!!"Trích câu: "Vung tiền như nước lã".Tsunayoshi Sawada (沢田 綱吉) - phiên âm ra Hán Việt có nghĩa là Trạch Điền Cương Cát.Trạch điền : với trạch (綱) mang ý nghĩa là sự chúc phúc, và điền - có nghĩa là lúa gạo. Thật sự thì khi cố gắng hiểu hai từ này - là điều không thể, nên thôi thì cứ hiểu là sự chúc phúc đi vậycương : sợi dây thừng, và cát : có nghĩa là may mắn. Cả cái tên của "Cương Cát" - sợi dây thừng may mắnTên khác: 老板! 注意先生! 认真!(Lão Đại Ngươi Đừng Như Vậy TAT)Ngày cập nhật: 21/5/2020Tác giả: Tang đích tế thiThể loại: dammei, đồng nhân, gia giáo, trạch điền tsunayoshi, Vongola gia tộc, hắc bang mafia, reborn, arcobaleno, all27, tỷ phú tài.Tác giả có lời muốn nói: [ trọng sinh ]cá ngừ là tiểu bảo bối.…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
ảnh của Asher Angel vs Annie Leblanc đẹp ghê.Truyện này là câu truyện nối tiếp "Lục Ngọc Hà". Do mik bj mất nick cũ á.…
Một câu chuyện về hai đứa " Thanh Mai Trúc Mã", quen nhau gần 2 chục năm!!- mày nghe tao đi! Ca sĩ hát hay nhưng xấu thì không ý nghĩa gì đâu…
Đất nước Maurelo, một vương quốc hùng mạnh, lâm vào trạng thái suy yếu khi nhà vua và quan lại ăn chơi nhảy múa trên những đồng tiền thuế tăng lên ngày một nhiều từ nhân dân. Đất nước lâm vào trạng thái đối khổ, dịch bệnh, bất công và bạo loạn diễn ra khắp mọi nơi. Bên ngoài, tộc Tak và ngoại xâm đang lấn chiếm đất nước. Yukikaze- Một hiệp sĩ trong số 12 hiệp sĩ của Maurelo nhận nhiệm vụ đến để bảo vệ ngôi làng biên giới khỏi cuộc tấn công xâm lược của tộc Tak. Cuộc chiến diễn ra vô cùng không cân sức, với 500 quân dưới quyền anh, phải ở lại cầm chân 20000 quân Tak đang tiến tới để cho người dân của ngôi làng di tản xuống phía Nam. Và nhà vua không hề cứu viện cho ngôi làng với lí do cho rằng”mọi thông tin đều mơ hồ,và “ Hiệp sĩ đã quá lo xa” .Kết quả là 500 quân cùng với chính Yukiakaze đã hi sinh tại ngôi làng . Đau đớn hơn khi vùng đất Yukikaze hi sinh để bảo vệ đã bị vua và tể tướng đi đêm với Tak mua bán từ trước để lấy tiền chi trả cho các chi phí tại kinh đôNhưng câu truyện không dừng lại ở đấy…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…
- Văn án -『 nhiệt huyết quá · hiện suy sụp cá mặn · trước ốm yếu sau siêu cường chủ bá A công x chỉ nghĩ dưỡng miêu · ngoài lạnh trong nóng nam mụ mụ · mật da áo choàng cuồng ma ảnh đế A thụ 』『 ngọt thanh bạch ngọc lan hoa x nùng liệt hắc rượu Rum 』【==== quyển sách văn án ====】AO chi gian là mệnh trung chú định tin tức tố hấp dẫn, là dục vọng duyên trời tác hợp.Kia......AA đâu?Khương Dư văn nhã tuấn nhã, bên môi má lúm đồng tiền ngọt ngào, khi còn nhỏ là mọi người công nhận tiềm tàng chất lượng tốt Omega phân hoá giả.Nhưng cùng tinh xảo bề ngoài bất đồng, hắn tôn trọng lực lượng, từ nhỏ học tập quyền anh cách đấu, chỉ có "Thanh mai trúc mã" đối thủ một mất một còn Bùi Kiêu Bạch có thể một trận chiến.Không ngờ ngoài ý muốn buông xuống, sự cố đột phát.Khương Dư phân hoá vì Alpha sau vô cớ biến mất nhiều năm, lại lần nữa xuất hiện khi tuyến thể bị thương, rơi xuống một thân ốm đau, thân thể xuất hiện kỳ quái dị biến.Ngậm miệng không nói chuyện kia đoạn năm tháng, hắn mất đi ngày xưa mũi nhọn, hao hết toàn bộ nhiệt huyết, suy sụp tĩnh mịch ăn no chờ chết, ý đồ làm một con cá mặn.Kết quả......Hắn giống như thành mỗ vị thanh danh hiển hách, thả áo choàng đông đảo Bùi họ Alpha ảnh đế ngày ngày thuận mao sờ cái bụng "Miêu miêu"?…
Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…
Hãy là chính bạn! Đúng vậy! Nhưng.... tôi không thể là chính tôi. Tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện, có thể bạn sẽ thấy mình ở đó hoặc không." *Rầm*Tôi thấy cửa lớp đóng lại, khóa ngoài rồi, chỉ nghe tiếng cười của đám con gái trong lớp- Nhìn nó kìa, thật tội nghiệp, người thì mập như con heo cái.*Hahaha.....hahaha- Mặt thì xấu mà đăng hình Facebook lúc nào cũng mấy trăm like, con này chảnh lắm, đừng chơi Tôi thấy lắm tiếng xì xào, trời đã dần tối sẫm, ngoài kia cũng đã chẳng còn ai nữa, đập cửa cả 30 phút mới có người thấy và mở dùm cho, tôi ra hành lang mở cửa tủ lấy balo, ba mẹ tôi gọi cả trăm cuộc. Về đến nha tôi bị một trận đòn, cũng chẳng thèm giải thích, tôi đã quá mệt mỏi rồi"" Ngày 24/10/2018Hôm nay đi căn-tin, tôi bị mọi người phỉ báng " Mày là đồ mập ú, chắc ăn hết cả cái căn-tin này luôn quá, cút đi, nhìn phát gớm" - TÔI TỰ BỎ ĐÓI MÌNH 2 NGÀY Ngày 28/10/2018" Mặt mày xanh xao nhìn như con ma, môi thì nhợt nhạt, trắng bệch, đừng hù ma bọn tao nữa, trên Facebook thì da trắng môi đỏ đẹp thế cơ mà" - TÔI XÓA HÌNH VÀ KHÓA FACEBOOKNgày 29/10/2018" Ôi con này mất Facebook rồi, xấu thế ai mà chẳng ghét, chảnh như gì, thế mà cũng cả mấy trăm follow cơ đấy *Lan đi ngang và cố tình đụng vai tôi* " - NGÀY HÔM ĐẤY TÔI ĐÃ HỌC MAKEUPNgày 30/10/2019, hôm nay là ngày nghỉ, tôi makeup và ra phố đọc sách cùng với một chiếc váy dài" Ôi lại gặp nó nè, Trái Đất tròn vl chúng mày ạ, bữa nay lại còn makeup luôn cơ, chẳng khác gì Thị Nở, tên nó là gì nhỉ, À Bành Thị Nở đi, biệt danh của nó chúng mày nhớ đi nhé, Nở cũng bi…
tui viết truyện này nói về Min Suga 1 tổng tài ác ma ko thik phụ nữ và 1 cô gái nhỏ nhắn đáng yêu JiMin.................…
Dang đôi tay còn vương chút mồ hôi sau buổi luyện tập, Nhâm Mạnh Dũng ôm em vào lòng rồi vỗ về: "Anh thương em mà".…
"hoseok dạo này lạ lắm... cậu cứ mơ đi mơ lại một giấc mơ... ""mặt trời của anh đang tìm kiếm thứ gì vậy?.""đó là hoa anh thảo muộn. " -trích "lạ"-…
....."tôi đã nói rồi Kim TaeHuyng tôi đây mà ko có được em thì ko có bất cứ ai có được em cả em hiểu ko Joen Jungkook""tôi cầu xin anh đó chỉ cần thả Jimin ra đi rồi anh muốn làm gì tôi cũng được cả"…
Fic Ngắn Kết Se Câu chuyện là giả tưởng, không có thật đâu nên có gì về từ ngữ mn bỏ qua cho em.....…