xả về những chuyện làm mình thấy lạ lôz
Nếu các bạn không quan tâm thì cũng đéo ai bắt các cậu vào đây ý kiến ý cò 👌🏻…
Nếu các bạn không quan tâm thì cũng đéo ai bắt các cậu vào đây ý kiến ý cò 👌🏻…
"Ngày ấy,chúng tôi đã từng là ngoại lệ của nhau..."…
Tác giả : Giản Diệc DungThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Trọng SinhNguồn: lustaveland.comTrạng thái: Full[Dịch giả: [L.A]_Đại Sắc LangDesigner: [L.A]_JianFei1Vs1, Cổ đại, Cung đấu, Cung đình hầu tước, Dưỡng thành, Gia đấu - Trạch đấu, HE, Kiếp trước kiếp này, Ngôn tình, Nguyên sang, Nhẹ nhàng, Sắc, Song xử, Sủng, Thanh mai trúc mã, Tranh quyền đoạt vị, Trọng sinh]Văn án: Hoàng đế trọng sinh.Quay trở lại thời điểm hắn vẫn là Tứ hoàng tử kiêu ngạo ương ngạnh.Chuyện đầu tiên hắn muốn làm chính là định ra Hoàng Hậu cho chính bản thân mình. Một đời này, hắn muốn bảo vệ nàng, sủng ái nàng.Khiến nàng trở thành một hoàng hậu độc sủng thánh tâm.Nguyện vọng tốt đẹp là thế.Nhưng chính tiểu Hoàng Hậu bụ bẫm đáng yêu của hắn khi biết được nàng phải đính hôn với hắn thì..."Oa" một tiếng...... Khóc lớn.Đây là một quá trình nuôi dưỡng để sủng ái có kế hoạch và dự tính từ trước.--------------Lời thủ thỉ của editor: Mọi người đừng thắc mắc cách xưng hô của nam nữ chính trong truyện nhé. Bởi vì mình muốn hai người dùng vai vế ngang bằng để nói chuyện với nhau và nam chính cũng muốn nữ chính hoạt bát thoải mái không câu nệ trước mặt hắn nên nữ chính sẽ dùng từ ta - huynh để xưng hô với nam chính, khi nào hai người thành thân sẽ thay đổi thành Ta - chàng nhé.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Thư danh: Xuyên việt chi Thanh Thanh bông lúa mạch Tác giả: Kim nghiêu Văn án:Một khi xuyên việt đến dị giới, mở mắt ra nhìn đến cũ nát nhà lá, Tây Viễn lập tức lệ bôn. Bất quá, nghe tây vi “Ca ca, ca ca” non nớt tiếng kêu, nhìn đến gia gia, nãi nãi từ ái ánh mắt, nhìn xa xa cánh đồng lý Thanh Thanh bông lúa mạch, Tây Viễn nhếch lên khóe miệng, bắt đầu tại dị thế phấn đấu sinh hoạt !1, chia làm phấn đấu thiên trưởng thành thiên cảm tình thiên, văn này chậm nhiệt, lôi người thận nhập ! yêu cầu không cao, đừng đánh phụ phân là được.2, ta chỉ lẳng lặng viết văn, thích mời tiến đến cùng nhau chia sẻ, không thích thỉnh điểm góc bên phải, không cần tổng đến ta văn chương thứ nhất đến nhắn lại, cám ơn !Nội dung nhãn: Chủng điền văn Tìm tòi chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tây Viễn ┃ phối hợp diễn: Vệ thành, tây vi, tôn diệp ┃ cái khác: Cho rằng sẽ không có được, lại thu hoạch ngoài ý muốn Ngân bài biên tập đánh giá: Hiện đại thanh niên xuyên việt đến cổ đại dị giới, một khi chung quanh đã là nhà cỏ nhà tranh, cửa gỗ tường thấp, sao một cùng chữ được. Bất quá, ông nội bà nội hiền lành, cha mẹ thành thật, đệ đệ nhu thuận khả ái, trung gian vừa đành chịu lãnh về gia một tiểu bao tử. Vì thế, vì ăn no mặc ấm, vì tiểu bao tử đệ đệ không hề sổ đậu tương lạp ăn, nhân vật chính dẫn theo cả nhà cố gắng phấn đấu, đi lên thường thường bậc trung chi lộ. Tác giả hành văn giản dị tự nhiên, văn này giảng thuật một ấm áp chữa khỏi câu chuyện tình yêu, thông thiên tràn ngập chân thật Điền Viên gió, không có v…
Mạch dâng hương phường VIP2019. 3. 6 hoàn tất Văn án: "Đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn chưa rõ sao? Hắn quan tâm cho tới bây giờ không phải là của người khác cái nhìn, hắn để ý, bất quá một cái ngươi mà thôi." Lần thứ nhất lúc gặp mặt, Lý Ngọc Thành không nghĩ tới mình sẽ cùng cái kia chung quanh phảng phất có kết giới, ai đều không thể đến gần Lâm Phong có bạn cùng phòng bên ngoài quan hệ, cũng không nghĩ tới mình đối bất mãn của hắn sẽ theo thời gian trôi qua biến thành thưởng thức, tâm động, cho đến thích. Thời gian bảy năm có thể làm rất nhiều chuyện, Lý Ngọc Thành từ ngây ngô ngây thơ sinh viên trưởng thành một mình đảm đương một phía công ty phó tổng, cũng từ lập chí đem giáo hoa lấy về nhà thẳng nam biến thành đem ma trảo vươn hướng "Đại cữu ca", ai cũng nhìn ra mình lại chết không thừa nhận, còn tự cho là ẩn tàng rất tốt gay, càng đem cái kia nửa đêm tỉnh mộng đều hận không thể đánh hắn một lần Lâm Phong đặt ở đáy lòng chỗ sâu nhất, hoặc là chui từ dưới đất lên mà sinh mở ra hoa đến, hoặc là như vậy trầm tích lại không gặp dương ngày. "Ta dùng thời gian bảy năm đi làm bạn ngươi, đả động ngươi, cũng nghĩ qua dùng thời gian dài hơn đi lãng quên ngươi, từ bỏ ngươi. Nhưng là trước lúc này, ta vẫn nghĩ cố gắng một lần." 1. Song hướng thầm mến, HE 2."Ba lạnh" (lạnh lùng, lãnh cảm, tẻ ngắt vương) công X dễ xù lông vạn năm dấm bao thụ…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
Hihi không biết là đã có ai đó từng giả thành con trai trên một mxh nào đó để đi nhắn tin với mấy bạn nữ chưa ta =))).Tính là đùa chơi chơi thôi ai ngờ...lại cua được géi thẳng hihi trong câu truyện này cũm thế đó.😸 À thì lúc đầu Uyển Thanh tính là đùa chơi chơi thôi cơ mà do Nhược Lam dangiu quá nên lỡ sa vào lưới tình lúc nào hỏng hay luôn mà hỏng có dám nói tại sợ Nhược Lam biết mình là nữ mà đi nhắn tin với cổ kiểu đó mà cả hai lại học chung trường nữa chớ với cổ là người cổ tin tưởng quý mến mà lại đi lừa gạt cổ thì chết chắc cổ bằm ra nấu cho cá ăn luôn cho coi.😇Cơ mà cái này lạ lắm nha nhắn tình tứ vậy đó kiểu mập mờ nè cũng lâu rồi mà Nhược Lam cũng chẳng có thắc mắc gì về ngoại hình,gương mặt,giọng nói của người mình nhắn hết cả cô cứ nhắn nhắn mãi vậy thôi đó còn Uyển Thanh cũng không dám cho Nhược Lam xem =))) Nhưng mà cũng có câu "cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra" thôi :))Uyển Thanh dù biết chắc chắn chị sẽ không chấp nhận được cái tình yêu chết tiệt này nhưng mà cô vẫn yêu Nhược Lam và tình yêu này chỉ có tăng lên thôi hihihihi chúng ta cùng đoán xem chuỗi ngày yêu thương,buồn bã,buồn đủ thứ hết của hai người này nhé các bợn hứa sẽ ngọt đến mức tiểu đường luônnn 😺À mà tui mới viết nên nhầm khi còn nhiều sai sót lắm mong các bạn iu thông cảm nhenn 🥺…
Tình yêu hoàn mỹ là gì? Đối với tôi, không là gì cả, nhưng là "không gì cả" định nghĩa được!…
Thế Hưng ✘ Dũng Nghi"Canh cho chuẩn xác vào, đầu tao ở ngay đây, Thế Hưng?""Dũng Nghi, mày biết là tao không thể mà"…
Đam- Ngược -Ngọt - H "Văn Toàn tôi xin lỗi mà""Kệ anh , tôi khong quan tâm""Ngọc Hải anh lại đánh nhau nữa à?"…
"anh ơi anh có thích em không ạ ?""Không,anh yêu em mà"- Đừng tin ai cả,kể cả mẻ au…
" Muốn theo đuổi tôi sao? Để tôi xem anh có đủ sự bản lĩnh hay không đã"…
Như mik đã ns vì mik lười nên mik chỉ viết truyện ngắn thôi.Truyện kể về một cặp "thanh mai trúc mã" và kết cục của họ sẽ ra sao thì xin m.n hãy đọc và cho nhận xét.…
Viết về cuộc đời đầy bi thương của "Nó"Về những số phận đầy bi thương trong xã hội xưaVề những điều kì diệu của thế giới tâm linhVề chính tôi…
"Kenma này, tôi tin em làm được thôi, em là bác sĩ giỏi nhất mà tôi từng biết mà"…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
anh vội ôm tôi vào lòng, để tôi khóc thút thít trong đấy, ướt cả mảng áo của anh."nín đi, anh thương em mà"•mọi chi tiết trong truyện là tưởng tượng .…
Author: 4Y2OUPairing: Im Jaebum/Mark, BMarkRating: PG-15…