tôi muốn được làm gì
nói về một cậu sinh viên ngây thơ luôn muốn tìm được câu trả lời cho mình…
nói về một cậu sinh viên ngây thơ luôn muốn tìm được câu trả lời cho mình…
Một số hình ảnh về m.n Fairy tail 😉…
Tôi là Mây... đám mây trời tự do tự tại...Một chút Nắng sao làm tan được Mây...…
Tên truyện: Tại sao ly hôn lại khó đến vậy?Tên Hán Việt: Ly cá hôn chẩm yêu giá yêu nanTác giả: Trường An Như TrúThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đại, Yêu đậm sâu, Ngọt ngào, Giả tưởng, Xuyên sách, Giới thượng lưu, Nữ phụTình trạng bản gốc: Hoàn thànhBiên tập: Mày là bố taoBìa: Thích Gì "Nàm" Nấy…
Tác giả: Mộc Hề NươngNguồn: kho tàng đam mỹEditor: Mây (Rainco) Tống Khanh rơi xuống biển sâu không chết, lại trở thành tuyệt sắc giao nhân. Cậu ở trong ảo ảnh nhìn thấy nửa đời trước của Từ Tông Chương ôn hòa lương thiện, dễ gần, yếu đuối, là một người tốt. Ngủ một giấc tỉnh dậy, Tống Khanh trở lại ba mươi năm trước, gặp được Từ Tông Chương thời còn niên thiếu. Từ Tông Chương khoác lớp da người, giả dạng thành con người cũng không giấu nổi nội tâm đen tối nhơ bẩn, ai ai cũng nghi kị. Chỉ có Tống Khanh, dù thế nào cũng tin hắn là người tốt. Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả.Editor có não cá vàng, chỗ nào đọc thấy không hợp lý mọi người bảo mình nhé!…
Tên truyện: Đại Đường Minh NguyệtTên tác giả: Lam Vân ThưThể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không, ngôn tình cổ đạiSố chương: 289 chương + 18 phiên ngoạiEditor: Tử Đằng HoaVăn Án:Nơi đây chính là thời đại phồn hoa nhất: cơm ngon áo đẹp, mỹ nhân như hoa;Nơi đây cũng chính là thời đại khắc nghiệt nhất: cốt nhục tương tàn, người chết vô số;Trùng sinh ở thời đại này, mục đích chính của Khố Địch Lưu Ly là: có thể chết già... mà không bị sâu răng. Múa bút thành văn ở thành Tây, ngâm thơ đối câu ở hội hoa xuân Khúc Thủy, nghe tiểu khúc ở Bình Khang Phường, chui vào Từ Ân Tự xem biểu diễn. Nàng muốn là một người qua đường A nhàn nhã nhìn ngắm Trường An phồn hoa đô hội, cười cợt với ánh trăng sáng của Đại Đường.Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, màn kịch lớn Võ Chu đấu với Đường triều cuối cùng cũng lặng lẽ mở màn, nàng đầm đìa nước mắt phát hiện ra rằng, thì ra, nàng không phải là một khán giả ngồi xem, mà nàng là, diễn viên.---------------------------------------Lần đầu dịch truyện, mình xin nhận mọi lời góp ý nhận xét của mọi người ^.^Vì đây là công sức của cá nhân mình, muốn chia sẻ để mọi người cùng đọc, mong đừng reup khi chưa thông qua ý kiến của editor. Xin cảm ơn…
( truyện đăng trong Wattpad còn các trang web khác thì không phải )còn nội đứng thì chả biết ghi sao thông cảm đi tại bị bệnh lười thôi…
如果,心碎了......顾初说:"那么,遇见就好。"陆北辰说:"我会留下她的残骸辨明人性。"***顾初想过无数种重逢,只是这一天,重逢来得太猝不及防。她慌乱失措,他却持稳平静。她喃喃:"北深。"他:"我是陆北辰。"陆北辰,身份尊贵又令人敬畏,他是国际炙手可热的人类学法医,是令罪犯无所遁形的高智商博士,是蛛丝马迹都逃不过他那双毒眼的权威"尸译者",是被高检机构誉为最难邀请的高冷男神级专家教授,是赫赫有名"北辰基金"的持有人。他有着跟北深一样的脸,却,不是她的北深。***有人说陆北辰太理智,血都是冷的;有人说陆北辰太危险,因为真理只掌握在他的手中,他仅用一把刀就能将人从颌下正中到耻骨联合给剥了不留痕迹;也有人说,陆北辰心里始终藏着一个女人,一个伤他至深的女人。一件件骇人听闻的血案,一桩桩离奇难解的案件,险象环生荆榛满目,她的世界不再平静,他却从容冷静抽丝剥茧寻找真相,提醒她:"你最好聪明些,我不想有一天亲手为你验尸。"他不是北深,北深的手不是冰的,北深的眼不是凉的,他却用解剖刀抵着她的胸口说:"不及你这个没心的人。"两年的笑换五年的痛,侵蚀他的何止是孤寂?于她,他只是她的陌路相逢,于他,她却是他不曾挥去的旧梦。***陆北辰时刻会让她陷入错觉,熟悉的背影,及熟悉的脸庞,然后她便无法呼吸。他却说:"既然辜负,又何必心痛?"但在某一天,有人告诉了顾初,不要相信陆北辰,因为他,不是陆北辰......***被青春圆寂的是爱情,被爱情流放的是青春。…