Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác Giả : @-Mlem_Mlem- Tình trạng : On-Going __________________________________Cốt truyện sẽ theo t/g muốn , không nỡ nhìn các Trụ cột chết nên sẽ theo một hướng đi khác :'> Mong mọi người ủng hộ <33• Lưu ý cho những bạn không biết : T/B : Tên bạn M/T : Màu tóc M/M : Màu mắt H/T : Họ Tên…
Thể loại: Tiểu thuyết Trung QuốcTác giả: Tâm ThườngNhân vật:Hi Nhĩ (Lục Triết Tử)Du Nguyệt Như (Kiều Nguyệt Hân) Thi Dạ Diễm-Eric (Trịnh Gia Dĩnh-Joyan)Hoàng Phủ Triệt (Hạ Duy Anh)Hoàng Dĩ Nhu (Hạ Mai Anh)Chử Dư Tịch (Đồng Mỹ Thuần)Cosmo (Dream)Thi Dạ Triêu (Trịnh Gia Ly)Lôi Khải (Hắc Điền)Úc Tiểu Trì (Dương Nhã Mịch)Thái TửTân Tiệp (Tô Mạn Quỳ)Lôi Tương (Hắc Tầm)Tóm tắt:Cô không phải một cô gái tốt, thế giới của cô chỉ có lợi dụng và bị lợi dụng. Anh cũng không phải người đàn ông tốt. Dù anh là con sói cô cũng phải ở bên cạnh anh!"Lục Triết Tử, tôi cũng đợi giờ khắc này rất lâu rồi..."Đợi đến khi anh phát hiện ra có điều gì đó không đúng thì đã quá muộn, trên cổ cảm nhận cơn đau nhói bởi một vật sắc nhọn gây ra. Anh mơ hồ nghe được tiếng da thịt và mạch máu của mình bị cắt. Anh bỗng dưng mở mắt, bắt được cổ tay cô, ánh mắt nâu nhìn cô tản ra tia phức tạp khó hiểu. Là tức giận? Không dám tin? Bị thương?Kiều Nguyệt Hân lạnh lùng nhìn vẻ mặt của anh thay đổi liên tục trong nháy mắt, cô hất tay anh ra, móng tay dính máu sắc nhọn lướt trước mặt anh. "Anh nói không sai, tôi đích thực là đang lấy tính mạng anh ra chơi đấy. Bây giờ anh đã hiểu câu ôn nhu hương, anh hùng mộ là gì rồi chứ."Liệu đến cuối cùng tình yêu này sẽ kết thúc ra sao, còn gì thú vị nữa, truyện còn những gì tiếp nối nữa đây. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được lời hồi đáp......…
07:38 sáng.Trời mưa nhẹ. Mùi nhựa đường ướt lẫn trong không khí.Yuta Morikawa ngồi phía cuối xe buýt, tay nắm chặt quai cặp, mắt nhìn ra cửa kính. Cậu ghét mưa - nó luôn khiến ký ức về ngày cha mẹ mình mất trở nên rõ ràng hơn.Bên ngoài, trường học đã hiện ra phía xa.Cậu khẽ thở dài.Một ngày bình thường nữa...07:41 - Trước cổng trường.Yuta chậm rãi bước vào. Qua hàng cây, cậu thấy Aoi - em gái cậu - đang đứng cùng nhóm bạn.Cậu giơ tay vẫy nhẹ, nhưng một tiếng "BOOM" chói tai xé ngang bầu trời.Ánh sáng trắng. Nhiệt. Gió. Thế giới như bị đục thủng. Một cột khói bốc lên từ toà nhà phía tây, nơi lớp học của Aoi nằm.Mọi thứ chao đảo.Cơ thể cậu văng đi.Tiếng hét. Máu.Ai đó gọi tên cậu, xa dần......rồi mọi thứ tối đen.Yuta tỉnh dậy.Tiếng chuông báo thức vang lên 07:00 sáng.Trời lại mưa.Cậu bật dậy, thở dốc.Căn phòng y hệt tối qua. Nhưng cơ thể... không đau. Không vết thương nào cả. Mọi thứ như chưa từng xảy ra.07:20 - Trên xe buýt.Cậu đảo mắt - mọi thứ giống hệt. Cùng một tài xế, cùng một bà cụ phía trước."Không thể nào..."Cậu thì thầm.07:41 - Trước cổng trường.Lại là hình ảnh Aoi. Lại là tiếng cười của bạn bè.Yuta gào lên: "Aoi! TRÁNH RA!"Mọi người giật mình. Nhưng không có tiếng nổ. Không có gì xảy ra. Chỉ là cậu - một người điên la hét giữa sân trường.Giáo viên gọi cậu lên phòng y tế.Cậu im lặng. Sợ hãi. Bối rối. Và... lạnh sống lưng.Phòng y tế. 08:05.Ánh đèn huỳnh quang mờ ảo. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc.Cậu ngồi đó. Trống rỗng."Mới quay lại lần đầu, đúng không?"…
Tác giả: Nhất Niệm(Thành Quân)Thể loại:Đam mỹ,cổ đại,hiện đại,np,1x1,OE,HE,SE,tinh tế,dân quốc,linh dị,ngọt,ngược..Muốn uống trà của Thao Thiết, chỉ có thể dùng chuyện xưa để đổi.Không ngờ mỗi một lần trao đổi.Lại đổi ra trăm ngàn dáng vẻ nhân gian."Hắc Ám Trà Lâu"Nơi thỏa mãn nguyện ước..!Vật đổi vật nhưng ko cầu vật,Ko cầu vẹn toàn chỉ cầu bình an.Thế sự vô thường, Cầu duyên ko cầu định!Là nghiệt hay nợ chung quy chả khác?Dục vọng-tạo vật duy nhất trường tồn!Xuân quét Đào, Hạ quét nắng,Thu quét Phong, Đông quét Tuyết1 vòng tuần hoàn mãi mãi ko thể thoát ra. "Hắc ám trà lâu-Thao Thiết" kể về 1 Trà lâu mang tên Hắc Ám. 1 Trà lâu ngao du giữa vạn dòng thời gian, chưa 1 lần cố định, thiên biến vạn hóa giữa các thiên hà và thời gian đã định..! Có thể là cổ đại phong kiến tranh vương đoạt quyền,hay thời dân quốc phù du huyễn mộng, có khi là hiện đại vật chất lên ngôi, thậm chí tinh tế tương lai với trí tuệ nhân tạo ko chừng? Cũng có thể là huyền huyễn, linh dị, kinh dị.. Hắc Ám Trà Lâu-vượt mọi thời-không xuất hiện trước "những ai" cần tới!Nơi chỉ lấy chuyện đổi ước nguyện, giấc mơ đổi mong ước, hay đổi đi 1 quá khứ bi thương nhận lại 1 tương lai thanh thản, nơi VẬT ĐỔI VẬT, ko cầu vẹn toàn chỉ cầu bình an! Ko cần vẹn toàn 2 bên..chỉ cầu sống sót đi ra là mãn nguyện..! Nơi này còn là nơi có mối liên hệ mật thiết với 2 từ "duyên phận". ''Hữu duyên thiên lý năng tương ngộVô duyên đối diện bất tương phùng"…
Một hôm, Tuyên Vương đang uống rượu giữa bầy cung nga xinh đẹp, vui chơi ở Tiệm Đài. Chung vô Diệm xin vào yết kiến, tự xưng là người con gái không lấy được chồng của nước Tề, nghe nói Tề Vương là người hiền minh, xin vào hậu cung lo việc quét tước cho vua. Các cung nữ nghe xong bụm miệng cười, Tuyên Vương nghe tâu cũng tức cười nhưng vì lòng hiếu kỳ, ra lệnh cho vào yết kiến. Tuyên Vương hỏi: "Xú phụ! Ngươi sao không chịu ở yên nơi quê hương mà tự tiến tới vua phải chăng ngươi có tài nghệ cao kì?". Vô Diệm đáp: "Không dám nói kì tài cao nghệ, chỉ học được thuật ẩn hình, xin vì đại vương hiến chút nghề mọn để giúp vui". Nói xong liền ẩn mình, không ai thấy nữa.Hôm sau Triệu Vương lại triệu đến làm trò. Vô Diệm không nói, chỉ trừng mắt, cắn răng, giơ tay, vỗ gối... làm 4 động tác và kêu liên tiếp 4 tiếng "hiểm". Tuyên Vương hỏi ý nghĩa ra sao? Vô Diệm nói rằng: "Nay nước Tề có sự uy hiếp của Tần ở phía Tây, Sở phía Nam, đó là nguy hiểm thứ nhất. Đại vương làm nhọc sức dân, hao tốn tiền của, lập Tiệm đài hoa lệ, đó là điều nguy hiểm thứ hai. Trong triều thì biếm người hiền, dùng kẻ nịnh, đó là điều nguy hiểm thứ ba. Đấng quân vương đam mê tửu sắc, không sửa sang chính trị trong nước, đó là điều nguy hiểm thứ tư. Thiếp trừng mắt vì đại vương xét cái biến phong hoả, cắn răng là thay đại vương trừng trị cái miệng chống can gián, giơ tay là vì đại vương đuổi kẻ bề tôi xàm nịnh, vỗ gối là xin đại vương dẹp bỏ cái đài ăn chơi."Tề Tuyên Vương nhận lời can gián, từ đó bỏ yến nhạc, phá Tiệm đài, tr…