Đây là những trích dẫn mình lưu tâm nhất 💛
Chỉ đơn giản là những trích dẫn bản thân thấy thích mà thôi!…
Chỉ đơn giản là những trích dẫn bản thân thấy thích mà thôi!…
giáo viên mầm non jake gặp anh trai của bé niki 5 tuổi, heeseung…
Cẩu huyết.Ý tưởng: 1 người bạn không tiện nhắc tên (được yêu cầu viết).…
Tập hợp một số đồng nhân đam mỹ TTLD Conan.…
ở đây tớ nhận xét về tác phẩm của cậu, bất kể cậu là ai.…
Dựa trên "Cánh bướm ngàn thu" của Trần Khải Hựu…
Thanh xuân của một đứa trẻ Yuna to xác là chị gái lùn hơn em 7cm Shin Ryujin...…
- các cậu đang cần tìm một "mái ấm" nhưng không biết tìm nơi nào đủ "ấm áp"?!- vậy hãy đến với chúng tớ để cảm nhận được sự "quan tâm" này nhé ❤| Maknae Line |…
- pairing: GGAD!!- vẫn là trial nhưng hoàn thiện hơn!- OOC, mặc định đồng niên, bịa là nhiều 🧎♀️- mình được inspire bởi "before spring ends" và fmv GGAD bgm "mộng ảo tru tiên" và "tương tư" + fmv bgm "gió nổi lên rồi" 🤲🏻- tóm tắt: nói chung là chết hết…
"Đông lay thơ thẩn tuyết rơi đầyAnh đi ngắm tuyết tôi thì ngắm anh."𝔀𝓱𝓲𝓽𝓮 𝓻𝓸𝓶𝓪𝓷𝓬𝓮 |白色浪漫| -viết bởi AzureJasmine.-dịch bởi rosyne.Kim Doyoung x Lee Taeyong. (truyện được dịch đã có sự cho phép của tác giả)…
hyhy, ai rồi cx bj dduj ná thởi hoii...cái cp t ship 1 ng thường sẽ đc ship với 2 hoặc 3 người riêng otp shinwaka thì là otp tuyệt đối của tôi nên 2 người này chỉ có thể là của nhau~…
Bùng binh :)))Au gốc: PMPM_16bhkpNick mới: PMPM16_bhkpCover đã có sự cho phép của tác giả.…
"Hannibal." Will thở dài, thất vọng luồn tay vào những lọn tóc xoăn của anh. Hannibal dõi theo hành động ấy từ khoé mắt, hân hoan nhận ra những vệt máu chưa được lau sạch tô điểm làn da anh như một tấm vải tranh. Hannibal thích Will nhất khi máu bao phủ lấy anh. "Chính xác thì nó đáng thế nào?""Cậu đã ăn chiếc pain au chocolat cuối cùng. Thật thô lỗ. Bên cạnh đó, cậu đã cố giết tôi tuần trước."Will cười như không. "Đáng thật đấy."-------------------------------------------------Note tí ti: Hannibal gọi "cậu", xưng "tôi", trong truyện gọi Hannibal là "hắn". Will gọi "ông" xưng "tôi", trong truyện gọi là "anh".-------------------------------------------------- Truyện được tác giả cho phép dịch và đăng lại.Tác giả: ProdigyBloodNguồn: Archive of Our OwnLink truyện ban đầu: https://archiveofourown.org/works/40096725Nhớ qua link tặng tác giả 1 Kudos nè.- Truyện do mình và bạn Vợ Của Kishibe (@evelyncanard) hợp tác dịch.- Truyện được dịch và đăng duy nhất trên Wattpad. Không đăng lại dưới bất cứ hình thức nào.- Chúng mình dịch có thể còn hơi gượng gạo, cứng ngắc. Mong các bạn góp ý sửa lỗi thân thiện.- Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Bão gần đến rồi, nên anh gởi em lá thơ nhắc nhở đôi câu.…
_Án Văn_ yêu nhau 8 năm, cưới nhau 9 tháng kết quả lại là chia tay đơn giảnvì cái gì hả? Cô ta sao, hay do em và hắn quá mù quánh tin vào thứ vốn dĩ không có. 8 năm trước hắng từng nói trước thềm sinh nhật năm 20 của em rằng hắn yêu em, yêu đến điên dại thế là năm đấy em trao lần đầu của mình cho hắn, em và hắn vẫn thế mối quan hệ được dấu kín đến chính em cũng không biết đó có phải tình yêu hay không, đến 8 năm sau hắn quyết định lấy em, em dành cả thanh xuân yêu hắn đến khi về chung một nhà chưa đầy 6 tháng em mang thai, em vui vẻ nhìn đứa con nhỏ trong bụng mình cầm tờ giấy trên tay em vui mừng tới mức nhảy cẫng lên, gia đình hắn vốn dĩ không chấp nhận em giờ em mang thai con là con trai chắc chắn gia đình hắn sẽ chấp nhận, thế mà vừa về tới nhà trước mặt em là mẹ hắn, em dấu tờ giấy kia vào túi nở nụ cười nhìn bà nhận lại của bà một câu, bà nói ly hôn với con trai bà đi, cô không trả lời định cất lời thì cô ta xuất hiện, người chị thân thiết của em người chị học cùng lớp với hắn, người mà em tin tưởng nhất xuất hiện trước mắt em bảo mang thai con của hắn, em như chết đứng. Em không nói gì năm đó tự mình viết đơn ly hôn rồi rời đi, em không tra vấn cũng không cần câu trả lời, 2 tháng sau hắn đi công tác về mắt nhắm mắt mở tìm kiếm bóng hình thì em rời đi. năm đó hắn hận, hận em, hận em đến thấu tận tâm cang, nhưng hắn cũng yêu, yêu như câu hắn nói khi lấy đi lần đầu của em. " tôi yêu em đến điên dại, một ngày em còn ở đây, dù em có quên.…
Truyện ngắn buồn…