[DaChuu] My dearest.
"Quen biết nhau từng ấy năm, tôi chưa từng cố gắng gọi tên mối quan hệ giữa cả hai là gì. Ở độ tuổi mười lăm, đơn giản vì cảm thấy thú vị, và cũng vì tôi ghét cậu ấy nhiều lắm, vậy nên tôi gọi cậu ấy là chó của tôi. Đồng hành cùng nhau một chặng đường, tôi bỗng nhiên lại phát hiện, cái con người đó tuy lúc nào cũng la hét ầm ĩ, nhưng mỗi khi gặp bất trắc gì lại trở nên rất đáng tin, khiến người khác vô thức muốn dựa vào, cứ thế hai chữ "cộng sự" xuất hiện trong đầu tôi. Tôi gọi cậu ấy là cộng sự nhiều đến nỗi, mỗi lần tôi định mở miệng, cậu ấy lại bày ra vẻ mặt ghê tởm và bảo tôi im mồm đi. Sau này khi đã không còn chung đường nữa, chúng tôi gặp lại nhau với tư cách kẻ thù, và đã đánh nhau một trận tơi bời. Đương nhiên tôi là đứa bị tẩn, nhưng có hề gì, là tôi cố tình để cho cậu ấy có cơ hội đánh tôi mà. Đôi lần tôi cũng tự hỏi liệu mình coi cậu ấy là gì, hay bản thân cảm nhận về cậu ấy như thế nào. Cho đến một ngày tôi đột ngột nhận ra, dẫu cho chúng tôi có là người như thế nào, mối quan hệ của chúng tôi là gì, bình thường hay điên rồ, con người hay không phải con người, cộng sự hay kẻ thù, tôi vẫn muốn cậu ấy là một ai đó ở trong cuộc sống của tôi, và tôi cũng sẽ là một ai đó trong cuộc sống của cậu ấy. Chúng tôi vẫn có thể vô tình va phải nhau rồi quát tháo chửi bới nhau náo loạn hết cả lên giữa một con phố đông đúc nào đó, vẫn có thể có những khoảnh khắc nào đấy được trông thấy nhau trong đời.Chỉ vậy là đủ rồi."…