Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Diệp Khinh KhinhEditor: Bạch Nguyệt一一一一一一一一一一一一一一一一一一一一Nàng bị vị hôn phu và tỷ tỷ mình hãm hại, trước hôm thành thân một ngày bị mọi người bắt gian.Giữa tiếng cười nhạo và nhục mạ của mọi người khi bị từ hôn, từ sống đánh đến chết, lần nữa mở mắt, bộc lộ tài năng, phong hoa tuyệt đại, nàng đã không còn là đối tượng để người khác khi dễ, nhục mạ! Huyết mạch phế vật thì thế nào, không có không diệt xong đối thủ, chỉ có tay chân không lưu loát!Nàng xoay người ngồi trên thân thể hắn, "Muốn ở bên ta? Đánh thắng ta rồi nói!"Hắn tà mị cong môi cười, "Vậy thử xem xem!"…
au: redamancy0112" Minjeongie ah...cậu có tình cảm với tớ không? dù chỉ là một chút..." " Tớ không biết, tình yêu của tớ vốn vẫn nguyên vẹn như thế. Kể từ khi cậu nhìn tớ mỉm cười, từ giây phút ấy tớ đã không đặt ai vào mắt mình rồi!"…
Đoản được viết theo cảm hứng của nhà tớ nên truyện đăng không có theo hệ thống gì hết =)))Đôi lúc tớ sẽ đổi couple tuỳ theo sở thích nên các cậu cân nhắc khi đọc nhaaaaTruyện sẽ được đăng lên wattpad trước rồi tụi tớ cap màn hình sau đó đăng blog nên các cậu theo dõi trên wattpad để cập nhật truyện sớm nhất nhé ??Love all <3From Di, Yin, Na <3…
Ngôn tình hiện đạiTác giả Nguyệt Khải Tuệ"Bảo trọng!"Tạm biệt anh! Cảm ơn hạnh phúc anh đã từng mang lại cho em! Những tháng ngày vui vẻ đó, cả đời này em cũng không bao giờ quên, bởi vì đó là lý do duy nhất khiến em có thể tiếp tục sống trên cuộc đời này. Cô nắm chặt mặt dây chuyền hình ngôi sao đang đeo trên cổ, trong lòng không ngừng gọi tên anh, Khánh Thiên...Cô xoay người bước đi, lần này không quay lại nữa, cô không khóc, trái tim dường như đã tê tái nhưng vẫn cảm thấy đau, đau đớn lan tràn khắp cơ thể. Cô biết anh vẫn cô đơn đứng lặng ở nơi đó không hề nhúc nhích, chỉ đứng yên lặng nhìn từng bước chân đang cố gắng để không phải chênh vênh của cô.Cô còn nghe được lời khẽ vọng theo của anh đang gửi vào làn gió hướng về phía cô:"Hạ Vy, dù rằng hôm nay chúng ta để lạc mất nhau, không biết phải bao lâu, không biết qua bao nhiêu đoạn đường, ngã rẽ, nhưng chỉ cần em quay lại, chỉ cần em trở về, anh vẫn luôn đợi em. Anh yêu em!"Cô không thể khóc, không phải nước mắt cô đã cạn thật rồi ư? Tại sao trong lòng đau như bị cào cấu xé rách, mà nước mắt lại không hề rơi?Khánh Thiên, em cũng yêu anh! Rất yêu!…
Con gái của chưởng môn thông minh khí phách rơi vào lưới tình với danh môn công tử tiêu sái. Gặp nhau nơi thanh lâu, vốn tưởng rằng sẽ kết thành lương duyên, nhưng lại không ngờ lại là một mối duyên đau khổ... Đến cuối cùng là sủng văn hay là ngược văn đây?-----------------đọc giới thiệu nà biết rầu !! đề nghị mấy má chuẩn bị khăn giấy và thuốc trợ tim ợ :))Fic này cực đẹp nhé^^Nguồn : TruyenTranhSiteTác giả: Á Linh, Chi Vũ19.07.2017…
Tác giả: Muội giấy khẩu vị nặng (Em gái yếu đuối khẩu vị nặng)Tên gốc: Tốt nhất nữ xứngEditor: Diệp Nhu, Linh Lan, Đinh Đang, Vân Anh, Tử Tịch, Narcissus...Beta: Linh LanNguồn: Nữ Nhi Hồng + magnolia1314*****Văn ánNgữ Kỳ là một nữ phụ độc ác. Công việc cụ thể của cô là lần lượt xuyên qua từng quyển tiểu thuyết để đóng vai nhân vật nữ phụ ác độc có cùng tên. Nghề nữ phụ độc ác chuyên nghiệp cũng cần phải rèn luyện hàng ngày!Có câu thành ngữ "ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên". Đạo đức nghề nghiệp và sự chuyên nghiệp của Ngữ Kỳ đều vô cùng nổi trội, được đề cử là nhân viên xuất sắc đứng đầu ngành. Song song với đó, điểm kỹ năng của cô gần như full, lên được phòng khách xuống được phòng bếp. Vừa là nữ vương cũng có thể bán manh ngốc nghếch, từ Đại tiểu thư lá ngọc cành vàng đến nữ bảo tiêu xù xì thô kệch, chẳng có vai nào cô không thể nhập vai.Nhiệm vụ quan trọng nhất cô bắt buộc phải hoàn thành ở mỗi lần xuyên qua là: Theo đuổi đến khi tóm gọn nhân vật BOSS phản diện!Thực ra đây là giáo trình dạy bạn làm cách nào theo đuổi được Boss phản diện. Từ khóa: Nhân vật chính: Ngữ Kỳ ┃Phối hợp diễn: Toàn bộ nhân vật nam phụ phản diện ┃Cái khác:..*** Nhấn mạnh rằng mình không phải là người edit mình chỉ post lại để bản thân đọc offline thôi...…
waring : MAX HƯ CẤU thì fic này dựa trên những ngày đi học của au Nó không phải là thể loại truyện " tình yêu học đường " OK ???Mọi người nhớ qua ủng hộ cho Au nhé !!! Nếu mọi người ko thích thì OUT !! Au không ép mấy thím coi ok ? Thôi ...... Chúc các thím ENJOY~~-----------------------------------Trong một ngôi trường bình thường như bao trường khác , có một thế lực giữa thiên thần và ác quỷ bao trùm ! Thế lực ấy bao trùm lên một lớp học , thế là xuất hiện một lớp học " khác thường ". Lớp đó chuyên nhận những học sinh có tờ giấy truy nã cao , sát thủ , dị nhân sắp đang bị săn lùng .Có thể nói , lớp này sẽ chứa những thành phần nguy hiểm và bị săn lùng , máu lạnh , giết người không chê tay ! Dạy cho chúng cách giao tiếp để ko bị lộ thân phận , dạy cho chúng cách hóa trang , v.v.....Và cuộc sống của chúng nó sẽ đi về đâu ?.......... Mời các bạn theo dõi truyện để biết thêm chi tiết.…
Đây là fanfic, không liên quan đến người thật.Fic này là OT11 không có couple, nếu như bạn có ghét ai đó cứ việc bỏ qua. Đừng đến để lại lời đắng cay.Chủ nhà ở gần đất liền nên tiếp xúc nhiều với mặt đường hơn biển, vì vậy không mặn mòi gì đâu.Lời cuối, chào mừng thân yêu đến với fic của tôi nhé!…
Lời giới thiệu Quách Thiên Hân-Một cô bé tội nghiệp. Ngay từ khi còn bé đã bị lạc mẹ, được mẹ nuôi mang về nuôi nấng.Bất hạnh này đè lên bất hạnh khác, ngày ngày do có khuôn mặt xinh xắn, học giỏi và tính tình tốt bụng nên mọi người xung quanh rất yêu mến cô khiến Thi Hữu Di-con của mẹ nuôi cô là một người có khuôn mặt xấu xí, tâm địa xấu xa ghen tị hành hạ, bày đủ trò độc ác với cô. Không chịu được sự dày vò mỗi ngày của Thi Hữu Di, Quách Thiên Hân đi đến quyết định cuối cùng, cô hóa trang thành một cô gái xấu xí theo mong ước củaThi Hữu Di để được yên thân.Vào đúng hôm tựu trường, cô lại gặp thêm một khắc tinh lớn thứ hai trong đời-Ngô Gia Bảo,một thiếu niên hoàn mĩ đã gây rắc rối cho cô ngay từ buổi đầu tiên gặp mặt nhưng cũng chính điều này khiến cho Thi Hữu Di muốn giảng hòa với cô khiến cho cô phải lao tâm khổ tứ tác thành cho hai người bọn họ... * * *Lời mở đầuTôi như một chú sẻ bé nhỏTồn tại trong một thế giới rộng lớnThế giới đó chỉ toàn màu đenBỗng một ngày tôi nhận raTôi đã đánh mất nụ cười từ bao giờNhưng tại sao khi cậu xuất hiệnCậu đã mang nó đến cho tôiHoàn cảnh bắt tôi phải mang mặt nạ Một khuôn mặt xấu xíNó khiến tôi đứng cùng cậu rất trái ngượcNhưng hình như cậu chẳng chú ý Như một vị hoàng tử hào hoaCậu đã bất chấp tất cả đón nhận tôiGiây phút nàyTôi cảm thấy mình không còn lạc lõng Cám ơn cậuThật lòng.…
chắc chắn trong số chúng ta đều có một kỷ niệm về những ngày học và chắc chắn là tụi sẽ làm một số chuyện về lớp tôi( nhưng chắc sẽ có một số chuyện về lâu đài tình Ái)…
"60 năm cuộc đời20 năm đầu, sung sướng không bao lâu,20 năm sau, sầu thương cao vời vợi,20 năm cuối là bao..."Ai cũng muốn lưu lại dấu ấn tuổi trẻ của mình. Tôi muốn lưu vào đây những quan niệm những cảm xúc của bản thân khi mình còn trong cái tuổi sung sướng. Có thể sau này tôi sẽ nghĩ khác đi, sâu sắc hơn. Nhưng đó cũng là một phần tạo ra con người tôi sau này...…
Tác giả: Nam Lăngtóm tắt: Cuộc sống luôn kịch tính và đầy bất ngờ, Tiểu Ái dù có nằm mơ cũng không thể nghĩ được rằng khắc tinh của cô lại chính là vị đạo diễn đẳng cấp quốc tế Aki. Thân là một diễn viên phụ nhỏ bé, lại thuộc tầng lớp vô sản đang bị ràng buộc bởi hợp đồng giả làm tình nhân, cô vừa phải gồng mình đối phó với sự quấy rầy của “bông hồng lai” gai góc, lại vừa phải nghênh chiến với “quyển kịch bản có thể đánh người bất cứ lúc nào” và những lời phê bình độc địa đầy tính soi mói.Cô tình nhân gợi cảm quyến rũ ngày càng bộc lộ vẻ ái muội, con người thật của vị đạo diễn lạnh lùng khó tính đằng sau chiếc mặt nạ sắc lạnh cũng dần được hé mở. Những tin đồn nhảm, những vụ bắt cóc, còn cả những bí mật động trời chưa từng được tiết lộ cứ nối đuôi nhau tìm đến. Trước ngã rẽ của số phận, cô đã thật sự kiệt sức trong chốn mê cung giằng xé giữa nội tâm và thân thể. Một bên là Thiên đường, một bên là Địa ngục. Đứng trước tình yêu vô cùng sâu đậm nhưng cũng hết sức tuyệt vọng ấy, cô nên vờ như không hiểu hay dũng cảm thừa nhận nó?…
Có những người, đến và đi như một cơn gió, nhưng để lại trong tim ta những dư âm chẳng thể phai nhòa.Tớ viết những dòng này, như một thói quen cũ kỹ chưa thể bỏ. Một cuốn nhật ký không đề tên, không ngày tháng rõ ràng, chỉ có những mảnh ký ức rơi vãi giữa những trang giấy đã sờn màu. Là những chiều tắt nắng, những con đường từng bước chung đôi, những cái nắm tay không đủ chặt, và những lời muốn nói nhưng rồi lại im lặng.Mỗi chương là một trang nhật ký chưa khép, một câu chuyện không kịp có hồi kết. Là những điều tớ giữ lại, dù thế giới ngoài kia có vội vàng đến đâu.Nếu cậu tình cờ đọc được cuốn sổ này, hãy đọc thật chậm, vì biết đâu, một ngày nào đó, cậu cũng sẽ tìm thấy chính mình giữa những dòng chữ này - những kỷ niệm cũ kỹ nhưng vẫn âm ỉ cháy trong tim.…
Văn án:Giới thiệu 1:Một ngày kia, trường học xì xào.Không thể ngờ, vị Min YoonGi kiêu căng khó chiều kia lại có một ngày ngoan ngoãn ở trong lớp giúp bạn gái mình làm bài tập.Quần chúng cắn hạt dưa ngưỡng mộ: Liệu có phải bạn gái cậu ta là hoa khôi Son NaEun không nhỉ?Có người liền nhảy ra đính chính: "Không phải hoa khôi nhưng là em gái của hoa khôi. Vào tiết thể dục hôm trước tôi quay về phòng lấy đồ thì nhìn thấy cảnh em gái hoa khôi bị Min YoonGi đè lên tường khóa môi nồng nhiệt lắm."Giới thiệu 2:Min YoonGi dùng tay nắm chặt mũ lưỡi chai, giọng trầm khàn nói: Son SeungWan cậu hãy cười với mình một cái đi.Son SeungWan liền bẽn lẽn nói: Mình còn đang làm bài tập.Không ngờ Min YoonGi ngập ngừng giây lát liền nói: Mình làm giúp cậu, cả mạng của mình cũng cho cậu.…
Nó- Mai Bảo Lam đã từng là một cô công chúa được mọi người trong gia đình yêu chiều, cưng hết mực. Một cô bé dịu dàng, nữ tính đúng nghĩa.Nhưng rồi biến cố xảy ra, cả nhà nó gặp tai nạn trong một vụ đụng xe, ba mẹ vì che chở cho nó mà đã bỏ mạng. Kể từ giây phút ấy nó đã chính thức trở thành cô nhi năm 7 tuổi, cả trong mơ nó cũng không hề nghĩ chuyện sẽ như thế này. Nó được đưa tới cô nhi viện, trải qua bao lần bị bắt nạt, nó nhận thấy rằng yếu đuối, khóc lóc, dựa vào người khác không có tác dụng gì mà phải dựa vào chính mình, phải mạnh mẽ hơn. Nó bắt đầu đứng lên, không khóc lóc nữa mà dùng chính nắm đấm của mình để đánh bại những đứa trẻ khác. Một cô bé dịu dàng nữ tính ngày xưa giờ đã là thủ lĩnh của cả một băng nhóm khi tròn 17 tuổi.Trong một lần đi đường, nó ngã xuống, đập đầu vào đá mà ngất đi vì...trượt vỏ chuối -_- ."CMN, có cần xui như thế này không, một đời anh minh của mình mà lại bại dưới một vỏ chuối ư?"-đó là suy nghĩ của nó trước khi mất đi ý thức. Hồn nó rời khỏi xác và nhập vào Hoàng Y Nhã- một tiểu thư nhà giàu xinh đẹp nhưng xấu tính, bị bạn bè ghét bỏ, chỉ có gia đình là yêu thương cô. Một lần đổi hồn, cuộc sống cũng thay đổi. Nó sẽ phải đối mặt với chuyện này ra sao???? Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, nếu có sơ sót xin mọi người thông cảm, cám ơn.…
Nam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. "Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?" Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. "Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được." Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi.Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,"Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được." "Đem con đưa cho tôi." Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. "Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi." Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được.…