Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
183 Truyện
/ Maybe Ngôn Tình / + | Text | Crush Là Đồ Đáng Ghét!!

/ Maybe Ngôn Tình / + | Text | Crush Là Đồ Đáng Ghét!!

31 4 3

Cô, người con gái bình thường như bao người, người ta nghĩ cô chỉ đơn thuần là một cô gái ngây thơ như trẻ lên ba nhưng mấy ai biết cô đã trưởng thành thế nào? Cô đã có người thương nhưng cũng chỉ là qua facebook 😀Anh, chàng trai 23 tuổi mà cô thương sâu sắc hơn cả bản thân mình. Một chàng trai bình thường như mọi ngườingười nhưng anh có được trái tim của cô. Tính cách của anh lạnh lùng với người ngoài, nhây nhây lầy lầy với người thân và bạn bè. Anh và cô quen nhau chỉ qua Facebook nhưng vốn dĩ anh chưa từng cho cô một chỗ dù chỉ là 1 phần nhỏ trong tim anh 🙂Cuộc sống mà 😂 đôi khi crush phải lầy lầy tí mới dễ thương 😂 đây là chuyện có thật nhaaaa 😂 và NaBinie cũng góp mặt đóooo 😂 mong mọi người ủng hộ nha 😂Author : NaBinieThể loại: Ngôn Tình cực nhẹ, Hành Động tí xíu, Nói chung là lum laMong mọi người ủng hộ ạ…

CEO Nghèo &  Anh Thư Ký

CEO Nghèo & Anh Thư Ký

56 0 23

Tôi tưởng mình là nạn nhân của tình yêu. Không ngờ lại là nạn nhân của ngành y học hiện đại.Một cô CEO nghèo bị hiểu lầm là trùm rửa tiền.Một anh thư ký điển trai thực chất là gián điệp đi... kiểm tra thận.Một quả thận "hơi quá mặn", và một mối tình đáng lẽ không nên bắt đầu."Truyện hài ,tình cảm, dành cho những ai từng tin vào người không nên tin.…

[Trans] Always You, Always Gone

[Trans] Always You, Always Gone

33 7 1

Tên truyện: Always you, always goneNguồn: https://archiveofourown.org/works/67213363Tên tác giả: livinginsteadSummary: Touya mang trên lưng những năm tháng dài dằng dặc, đầy rẫy ký ức mà trong đó, Keigo luôn chết. Lần nào cũng vậy. Cứ gặp nhau là y như rằng người kia sẽ rời đi mãi mãi, để lại hắn một mình với trái tim nhầu nát như áo mưa cũ.Vậy nên lần này, khi số phận trớ trêu lại để hai người chạm mặt, Touya hoảng. Không phải sợ Keigo-mà sợ chính mình. Sợ lại mềm lòng, sợ lỡ miệng nói thương, sợ một cái chạm tay sẽ kéo theo cả định mệnh trượt dài xuống vực.Nhưng yêu thì có bao giờ biết sợ. Tình yêu gõ cửa-gõ nhẹ thôi, mà vang đến tận hồn. Hắn không nỡ khép lại. Cứ để nó bước vào, ngồi đó, pha trà, lặng lẽ chờ chết chung.Dù trong góc tối kia, cái kết cũ vẫn đang chực chờ. Nhưng kệ. Yêu mà, có mấy ai tỉnh táo sống lâu.Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu!!…