your white stared at me [gyuhao|oneshot]
autumn does not come suddenly for the body to feel for itself."make sure nobody sees you leave"…
autumn does not come suddenly for the body to feel for itself."make sure nobody sees you leave"…
cre:soshivn…
Sometimes it is the one who loves you who hurts you the most.Lily hasn't always had it easy, but that's never stopped her from working hard for the life she wants. She's come a long way from the small town in Maine where she grew up - she graduated from college, moved to Boston, and started her own business. So when she feels a spark with a gorgeous neurosurgeon named Ryle Kincaid, everything in Lily's life suddenly seems almost too good to be true.Ryle is assertive, stubborn, maybe even a little arrogant. He's also sensitive, brilliant, and has a total soft spot for Lily. And the way he looks in scrubs certainly doesn't hurt. Lily can't get him out of her head. But Ryle's complete aversion to relationships is disturbing. Even as Lily finds herself becoming the exception to his "no dating" rule, she can't help but wonder what made him that way in the first place.As questions about her new relationship overwhelm her, so do thoughts of Atlas Corrigan - her first love and a link to the past she left behind. He was her kindred spirit, her protector. When Atlas suddenly reappears, everything Lily has built with Ryle is threatened…
tự do tự tại như một cơn gió, trôi theo khung cửa sổ, để nhận ra vẻ đẹp nằm trong đôi mắt kẻ tương tư…
Written in 2014, when I was 14.Suddenly I found this while checking my timeline in 2014 lol.. It wasn't my first writting piece but it was the first work that I really put effort in. 4 years have passed and I completely forgot it. Honestly its appearance right now makes me have a little bit feeling of nostalgia... Anw, enjoy~…
Uno Santa is 60% dance, 30% loneliness, 10% food, and suddenly there's an empty room at the third floor of Dorm A building.…
"Trong cơn đói liêm sỉ và nghèo mùi tiền , Daisuke Kambe cứ như tia sáng chiếu rọi cuộc đời tôi."__________________________________________________________________________________+ Tác giả : Tamanegii-san+ Warning : Maybe OOC…
Một ngày sau buổi luyện tập, Felix đã hỏi Lyrian rằng sau này cô dự định sẽ làm gì. Lyrian ngẩng đầu nhìn bầu trời một lúc, sau đó trầm mặc trả lời. " Nếu có thể, dù viển vông tới đâu tôi cũng muốn được trở về nhà. "" Nơi này không phải là nhà của em sao? "Vẻ mặt như là đương nhiên của Felix khiến Lyrian có chút buồn cười. Cô lắc lắc đầu chống người đứng dậy, đồng tử xanh ngắt thoáng một nỗi buồn xa xăm. " Với tôi thì, " nhà " là nơi mà mỗi ngày trở về đều đón chào tôi bằng mùi khói bếp và lời hân hoan " Mừng con trở về ", là nơi mà tôi có thể thoả mái tin tưởng dựa dẫm, là nơi mà tôi cảm thấy tôi thuộc về..."" Đáng tiếc, nơi này lại không dành cho tôi..."Tên truyện: Kẻ lạc loàiThể loại: Đồng nhân Who made me a princess, fanfiction, lãng mạn, một chút ngược, một chút sủng, 1v1Nhân vật: Lyrian và một số nhân vật khácTác giả: DâuCảnh báo: Một số chi tiết trong truyện sẽ được tác giả chỉnh sửa để phù hợp với cốt truyện, mong đừng hỏi lại.…
Hệ liệt: Suddenlyđừng bao giờ tin ai khi họ nói là họ méo nhớ gì về người yêu cũ hết, vì chả có ai nói câu đó mà tối nào cũng đi stalk twitter của người ta với twitter của họ nhà người ta đâu. E.g, jeon wonwoo khi nói câu đó⚠️: ooc, lowercase, badwords, slight textfic, slight feature from other idolsDisclaimer:Các kiến thức y học trong đây đều không có tính chính xác và không nên được tham khảo hay ứng dụng dưới bất cứ tình huống nàoKịch bản và ý tưởng thuộc về mình nhưng nhân vật thì khôngKhông có bất cứ một sự kiện hay diễn biễn nào trong truyện là thật trừ khi đã được phía công ty chủ quản hoặc chính bản thân nghệ sĩ xác nhận từ trước, xin cảm ơn…
find a dick for your life not a knife for your heart😋r18 lowercase…