Mặt Trời Ban Khuya
Sáng sớm ngày 2 tháng 9 năm 2025, Hà Nội đã khoác lên mình một tấm áo rực rỡ, trang nghiêm, sẵn sàng cho Lễ kỷ niệm 80 năm. Việt và An đã có mặt từ rất sớm tại một góc đường Hoàng Diệu. Hàng nghìn người dân từ khắp nơi đổ về, chen kín các tuyến phố, ai nấy đều mang theo lá cờ Tổ quốc nhỏ xinh, ánh mắt háo hức chờ đợi.Việt khẽ siết chặt bàn tay An đang nắm trong tay mình. "Quốc khánh của anh đẹp quá, em nhỉ? Cứ như tình yêu của chúng mình cũng lấp lánh và tự hào đến thế." An gật đầu, nở một nụ cười tươi rói. Cậu dựa đầu vào vai Việt, cảm nhận hơi ấm và sự vững chãi từ anh. Một lúc sau, An ngước lên, đôi môi nở một nụ cười rạng rỡ và thì thầm vào tai Việt: "Ngày Giải phóng của em cũng rất đẹp đó nhé. Ngày non sông nối liền một dải, như em và anh trái tim mãi hòa làm một." Việt cúi xuống, hôn nhẹ lên mái tóc mềm của An, một nụ hôn gói trọn tất cả tình cảm anh dành cho cậu. Trong khoảnh khắc ấy, giữa không khí linh thiêng và hào hùng của ngày lễ lớn, tình yêu của Việt và An như được hòa vào dòng chảy của lịch sử, trở nên mạnh mẽ và ý nghĩa hơn bao giờ hết.…