Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô hầu gái Vỹ Dạ ngây thơ, hiền lành hết long chăm sóc cô chủ Lan Ngọc. Mà cô chủ ấy đâu dễ tính như thế, suốt ngày mặt mày cau có, làm hung làm dữ với nàng. Để rồi một nàng chợt nhận ra bản thân đã yêu Vỹ Dạ.Liệu cô chủ này có tỏ tình không?…
fic gốc: DỤ THỤ ( Hương Khuê ) [ Sắc, sủng ]Tác giả : mooncaca🐺: mình đã xin phép cover nhưng chưa được phản hồi, nếu tác giả không đồng ý mình sẽ gỡ fic!!…
Chị cứ nghĩ chỉ cần em hạnh phúc là được, chứ không tự hỏi rằng bên ai em mới hạnh phúc. Chị cứ nghĩ rằng chia tay xong em sẽ mau chóng tìm được người mới, chứ không nghĩ rằng chính chị đã khiến em chẳng thể mở lòng được nữa. Và chị cứ nghĩ rằng ta đã kết thúc, chứ không biết rằng kết thúc ở đây..lại là tự kết thúc niềm hạnh phúc của cả hai.." Có những lời chia tay không phải vì hết yêu. Mà đơn giản chỉ là không thể ở bên nhau được nữa "…
chuyển ver sang Karik - Lan Ngọc by #Mii Tác giả: Mộ NghĩaThể loại: Ngôn Tình, SủngNguồn: Sưu tầmTrạng thái: FullGiới thiệu:Trên bữa tiệc tối nào đó, mọi người đều suy nghĩ Phạm thiếu sẽ đem mỹ nữ nào đến dự tiệc đây.Khoảng thời gian trước Phạm thiếu từng dính vào tin đồn xấu với thiên kim Nguyễn gia nhưng mà lại nghe đồn anh có ý với thiên kim Lý gia.Nhưng mà, lần này anh nắm tay một cô gái bước xuống xe lại là một khuân mặt chưa từng thấy qua, là một cô gái có bộ dáng thanh tú dịu dàng.Người qua đường giáp: "Phạm thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a.Người qua đường ất: "Điều này cũng... Quá tốt?"Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi."Nhưng kế tiếp -- anh lại ở trước mặt rất nhiều người, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô gái nhỏ, không coi ai ra gì mà mang giày cho cô.Mọi người kinh rớt cằm.Sắc mặt Lan Ngọc hồng hồng, rụt chân lại, cố ý nhỏ giọng nói chỉ để hai người nghe: "Uy, không phải là anh không thích em mang đôi giày này sao......"Phạm Hoàng Khoa ngẩng đầu liếc cô một cái, ngữ khí lạnh băng, "Là ai quấn lấy anh cầu xin cả buổi chiều?" Tay anh bắt lấy mắt cá chân của cô còn chưa buông ra, tiếp tục nói: "Chút nữa nhớ tựa vào anh, đừng để bị ngã."Lan Ngọc mỉm cười, "Dong dài..."…
Một bộ truyện giả tưởng, không có thật !!!OTP riêng. Khuyến cáo nên đọc Góc Thông Báo trước khi đọc truyệnNgười ta vẫn thường nói " Người giàu thường chơi theo hội " và " Người đẹp đi theo bầy " Hội " Anh Tài Quý Tộc " đã luôn là trung tâm của tất cả trâm anh thế phiệt ở thành phố Việt Thành. Bầy " Đốm Lửa " đã luôn là trung tâm của tất cả người dân thôn quê ở thị trấn Nam Trì.…
"Cậu ơi, cậu có thương em hong""Cậu thương em mà"___________"Đêm nay em cho cậu""Em chắc chưa""Dạ chắc"___________"Em nỡ phụ tình tui sao em""Em xin lỗi...Tình mình tới đây thôi cậu nghiệt duyên thì nên dứt sớm..."___________"Em có sẵn sàng đi cùng anh hết cái hành trình này không""E-em có"…
Rất nhiều kỉ niệm đẹp và cũng có rất nhiều đau thương. Em không quên nó cũng chẳng nhớ đến. Chỉ là để trong tim đôi chút.Em nghe nói chị cũng chuẩn bị lên xe hoa. Rồi cưới người đó. Em muốn ở lại lắm nhưng cảm xúc của em nó không chịu lên mà oà khóc mất. Em nhận ra rồi khi yêu một người mình không cần ở bên người ta. Mà thấy được hạnh phúc của người đó cũng là đủ đối với em.Lúc trước, chị cất bước ra đi mấy năm liền mới về. Lần này đến lượt em đi. Và em đi, em sẽ bỏ lại chị, bỏ luôn làng Đô Hạ ở lại chăm sóc chị. Chị nói đúng bắt đầu ở đâu thì kết thúc ngày tại đó. Ngày mai, em ra bến đò ngồi quasau đó rồi đi. Nếu chị nói em có vương vấn hay không. Em xin trả lời là "Không."Coi như là lời nói dối cuối cùng em dành cho chị.Tác giả: Cô Phiễm @iamcophiem*Lưu ý: Câu chuyện được lấy bối cảnh vào những năm chín mươi mấy, và toàn bộ câu chuyện đều không có thật.Trân trọng mời các bạn đọc.…