[CRAVITY+PRODUCE]Anh em ta là 1 gia đình
Ở đây rất xàm xí và nhạt…
Ở đây rất xàm xí và nhạt…
Dịch chơi mấy cái Incorrect Vixx quotes và Comic (Truyện tranh ngắn) của hầu hết là RakenMột số cái tâm đắc sẽ dùng quote đó làm nội dung chính để viết 1 short fic heheTập hợp những đoản văn rất ngắn và đáng yêuIncorrect Vixx…
Author: GấuPairing: Double B( Kim Ji Won & Kim Han Bin)Rating: MGenres : Pink , yaoi , Romance ,sadDisclamer: HanBin là của JiWon , JiWon là của HanBin :(( , nên không phải của auWarning :Fanfic chỉ dành cho các Shippers (nếu như bạn không thích chuyện tình đồng tính thì không nên xem), có vài cảnh hôn và không có bed scene.Độ dài của fic còn tùy thuộc vào tác giả(Là mình ^.^) .Fic dưới đây có dùng một số tình huống có thật và dựa theo tính cách của HanBin và JiWon để viết,hi vọng bạn sẽ hiểu thêm một phần nào về Double B.Cuối cùng , đây là fic đầu tiên xin mọi người chém nhẹ tay :)Cre:facebook.com/doublebvn…
Câu chuyện kể về trận chung kết giữa Suning (SN) DAMWON Gaming (DWG) tại giải đấu Chung Kết Thế Giới 2020 (CKTG 2020) trong tựa game Liên Minh Huyền Thoại. Trước tình cảnh phía SN đang có một Thần Rừng SofM đỉnh phong, DAMWON Gaming DWG đã phải đi mời một cao nhân để đối trọng với hắn ta. Kẻ được mời chính là Hắc Hoàng Đế Sena, người đã từng đánh bại SofM năm xưa nay đã ở ẩn. Tuy đã định từ chối, nhưng vì người đại diện DWG đã đưa ra Huyết Ấn và tiền thưởng hậu hĩnh khiến hắn phải thay đổi quyết định. Tại đây, hắn đã tái ngộ với Baroibeo, cùng nhau dạy dỗ Canyon học cấm thuật đen tối và những tư duy tàn ác không thể tả nổi.Trong khi đó, SofM đã cảm nhận được sự hiện diện của kẻ diệt thần, điều này khiến cho anh phấn khích tột cùng sau bao lâu u ám, cô độc trên ánh hào quang. Anh trở nên hăng say luyện tập, mài dũa đôi tay của mình để đón chờ kẻ thù.Rồi sau đó, giải đấu huyền thoại với nền nhạc Take Over, trận chung kết CKTG 2020 đã bắt đầu...(Lưu ý: Truyện này mình sưu tầm từ các mảnh trên fb tập hợp về và thêm một chút chi tiết, bản quyền sở hữu không thuộc về riêng mình. Nếu ai đó có vấn đề bản quyền hãy gọi số điện thoại 0356466902 để thương lượng một cách hòa bình nhất có thể. Truyện này không mang tính chất thương mại)…
Khi tình yêu trở thành sự quen thuộc và nhạt màu dần trong câm lặng, thế gian dường như cũng vỡ tan trong tiếc nuối.Wonshik mở cửa phòng ngủ. Sanghyuk không có ở đó. Mọi khi em ấy sẽ đứng bên cạnh cửa sổ đóng một bên rèm màu mỡ gà và ủi đồ, cái cửa sổ đó luôn mở, trừ khi trời mưa...._____________________Re-upload from my Wordpress (Nhược Vân Các): https://skylar1804.wordpress.com/…
xóm nhỏ có những con người iu thương nhau vô tậnlowercase các bạn ạ :<…
Tớ đi tiếp...cậu dừng lại....Nhưng nếu cậu dừng lại, thì tớ sẽ bên cậuVì......nguồn sống của tớ là cậu đó......Song HyungjunTớ yêu cậu.......❌Vui lòng đừng mang truyện đi khi chưa có sự cho phép của tụi tớ❌❌Đừng đem truyện của tụi tớ edit lại khi tụi tớ chưa đồng ý❌✔✔Hãy tôn trọng thành quả của người khác ✔✔…
Ở một nơi ánh đèn sân khấu không rọi tới.Câu chuyện về những chiếc bùng binh.Since 10092019;…
Có một khoảng thời gian nhất thời mình muốn tự sáng tác một bộ truyện để sau này đọc lại. Nói chung là nó có thể không được trau chuốt lắm, nó cũng có thể bị ảnh hưởng bởi vài bộ tiểu thuyết mình đã đọc nhưng nó đã phần nào giúp mình thỏa mãn được đam mê cũng như để đạt được mục đích cuối cùng ở phần kết truyện ^^…
trăng tàn vì mỏng manh trước vẻ đẹp của em, trăng tàn vì tiếc thay cho mảnh thâm tình sẽ chỉ còn là hồi ức đau thương.
(stuff) Một đoạn truyện mở đầu và kết thúc một cách tạm bợ. Có lẽ được tui viết cách đây tròn 1 năm nhưng giờ mới tìm thấy. Đừng bất ngờ cái kết, đơn giản là tui không muốn nghĩ thêm thôi =))) ahoho nhưng đoạn ending có vẻ cute mà :3Và mị là byeolbitmas :3…
Chúng ta quen biết nhau từ trước, giữa em và anh đều là những đứa trẻ đang kịp lớn. Uyên Vy và Tuấn Anh liệu chúng ta có thể cho nhau một cơ hội để bước tiếp. Liệu Vy, em có thể mở lòng sau hàng tá những đau thương mà vũ trụ đã gửi gắm."Em cũng không biết nữa..."Một trái tim bình ổn, một cuộc sống an nhiên là thứ ưu tiên hàng đầu. Vy chọn cuộc sống an toàn, em không muốn đánh cược bản thân.Tuấn Anh, anh có thể gác lại những bộn bề trong cuộc sống và có đủ kiên trì để một lần nữa bước vào cuộc sống của Uyên Vy...Sau tất cả, chi ít chúng mình đã trao nhau tấm chân tình tuyệt đẹp ấy... Ở thế gian này, cầu chúc mỗi người như chúng ta đều hạnh phúc !…
🌻hẾ lÔ! we're giA đìNh mẶt zỜi 🌻…
"[...] Chúng ta là những tù nhân trong cái hang của chính chúng ta. Mọi thứ trong thế giới của chúng ta chỉ là những hình dáng mờ nhạt của một thực tế cao hơn, thế giới vật chất chỉ là một sự xấp xỉ mờ ảo của thực tại tối hậu, và cảm nhận của con người chỉ phủ được một phần rất nhỏ của hiện thực đang tồn tại." Bài viết do mình tổng hợp từ những nguồn sau:_ https://m.youtube.com/watch?list=PLFTn3IbEo6koCxGbixvddOsmqz_VxNw-q&v=IV-8YsyghbU_ https://m.youtube.com/watch?list=PLFTn3IbEo6koCxGbixvddOsmqz_VxNw-q&v=MLKrmw906TM_ https://m.youtube.com/watch?list=PLFTn3IbEo6koCxGbixvddOsmqz_VxNw-q&t=1s&v=5C-s4JrymKM_ http://www.mangcut.vn/blog/2015-03-06-the-gioi-nhu-toi-hinh-dung-1.html_ http://chungta.vn/tin-tuc/chuyen-gia/the-gioi-nhu-toi-hinh-dung-phan-2-39331.html…
Về những ngày trái tim Kim Yohan chỉ hướng về phía mặt trời Han SeungWoo mà chẳng hề hay biết mặt trời ấy chỉ soi rọi mỗi Kim Yohan.…
Là textfic :)…
Ta là hủĐọc đi rồi biết ta hủ như thế nàoLàm ơn đừng mang đứa con tinh thần này của ta đi đâu . Mang đi mà để ta biết là xong rồi đấy .Đây là Fic đầu tiên nên ta còn vụng về lắm góp ý cho ta nha ^^…
tác giả: @starshipzvtrans: @hamlemverselowercase. bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không mang ra khỏi nhà mình nếu chưa được sự đồng ý. • văn án: một đêm nọ, chuông báo cháy của trường học đột nhiên kêu lên inh ỏi và đám học sinh nháo nhào thoát khỏi tòa nhà. có vẻ như đó chỉ là chuông báo sai thôi, nhưng sự kiện đó lại tình cờ làm cho wonjin và hyeongjun gặp nhau ở ngoài cổng trường trong lúc tay chân lạnh cóng. wonjin thấy bộ pyjama in hình teletubbies của hyeongjun thì tất nhiên là không nhịn được cười, và cậu bé phải thề rằng mình thấy hàng vạn vì sao trong mắt wonjin.…
Koo Jungmo có một thói quen. Đó là mỗi lần sang đường, anh đều sẽ bước nhanh hơn bình thường một chút. Một chút thôi, vừa đủ để bắt kịp cậu nhóc Ham Wonjin lớp dưới cũng đang sang đường. Tất nhiên, không phải hôm nào hai người cũng tan lớp cùng giờ. Những lúc như thế, Jungmo sẽ chọn đứng trên lầu nhìn xuống sân trường, chờ lớp cậu cho nghỉ rồi mới chạy xuống. Lúc nào, anh cũng chọn đi ở bên hướng xe chạy, để cậu lại phía an toàn hơn. Không phải Jungmo nghĩ rằng Wonjin yếu đuối, cần phải che chở, mà anh làm vậy vì muốn cậu luôn ở trong trạng thái an toàn. Dù chỉ một vài giây thôi cũng được.…