Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,141 Truyện
Khống Chế Thành Nghiện - Lưu Hề Nhiềm

Khống Chế Thành Nghiện - Lưu Hề Nhiềm

717 3 1

Tấn giang cao tích lũy VIP2017-09-04 kết thúcTổng điểm vote sổ: 88414 tổng bình luận sách sổ: 925 số lượng bookmark hiện tại: 2643 văn chương tích lũy: 36,477,572Cố Ngôn Chi lòng bàn tay nguyên vốn có một cái hình xăm,Đó là một loại thần bí gia tộc đồ đằng.Nhưng hôm nay, cái kia đồ đằng bên cạnh lại nhiều một cái tên,Cái tên đó gọi 'Thẩm Niệm Bạch' .Này nguyên bản cũng không phải là một bí mật, nhưng lại không người nào biết.Cho đến có một ngày, Cố Ngôn Chi lòng bàn tay "Bí mật" bị tiểu cô nương bản thân chứng kiến,Vì vậy, hắn dọa nàng chạy.Nũng nịu tiểu bạch thỏ x mặt ngoài nhu hòa đại hôi lang.Bài này lại xưng ( đại hôi lang như thế nào từng bước một ăn hết tiểu bạch thỏ ).-------------------------------------1. 1v1 ngọt sủng không ngược, song hào môn, HE.2. Nam chủ sâu không lường được, mặt ngoài ôn hòa quý công tử nội tâm tàn bạo đại hôi lang.3. Nữ chủ nhuyễn manh ăn hàng tiểu bạch thỏ.Nội dung nhãn hiệu: Hào môn thế gia ngọt văn tình yêu chung thủy đô thị tình duyênTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Cố Ngôn Chi ┃ vai phụ: ┃ khác:…

Tôn Thờ Một Người

Tôn Thờ Một Người

0 0 1

Họ là những kẻ mang trái tim si mê đến tận cùng, nhưng tình cảm ấy không tầm thường - nó vượt khỏi ranh giới của yêu thương thông thường, chạm đến tầng sâu của sự tôn thờ.Trong mắt họ, người ấy không chỉ là một con người - mà là ánh sáng duy nhất soi rọi bóng tối cuộc đời. Là cơn gió nhẹ khiến trái tim hóa mềm, là thần thánh trong ngôi đền linh thiêng họ nguyện quỳ gối cả đời để thờ phụng.Họ không yêu một cách ồn ào, mà yêu bằng cả cuộc sống. Họ dõi theo từng bước chân của người kia, ghi nhớ từng cái nhíu mày, từng nụ cười, như kẻ mộng du đi lạc trong mê cung chỉ có một lối ra - là ánh nhìn của người ấy.Với họ, được đứng phía sau người đó, đã là một loại hạnh phúc. Được hy sinh vì người ấy, là một niềm kiêu hãnh.Họ không mong được hồi đáp, nhưng nếu được chạm tay một lần, họ sẽ nâng niu như đang giữ cả thế giới. Nếu bị tổn thương, họ thà đổ máu chứ không để người ấy phải rơi lệ.Sự tồn tại của người kia không còn là điều kiện để họ sống - mà là mục đích để họ sống.Không phải là yêu mù quáng, mà là tín ngưỡng. Một dạng tình cảm thuần túy và cuồng nhiệt đến tận cùng.…

Giữa tro tàn và hương cũ

Giữa tro tàn và hương cũ

4 1 1

Bạn đứng chôn chân cạnh nấm mồ , nhìn bia đá chứa thân xác của người đang an nghỉ. Họ nói đúng, có những mối duyên nó đẹp đến mức , lời thề bị chôn vùi vẫn còn ám lại tàn dư của vị ngọt trong ký ức . Khi con người ta rời đi, họ để lại kẻ lưu lạc trong nhớ thương cái vị đắng ngắt của chén rượu tình cay , như bản tình ca thiếu nốt. Tro tàn lặng lẽ vùi chôn những mảnh ký ức xưa . Trên phiến đá lạnh , cành hoa tuy đã tàn nhưng vẫn cố níu kéo chút dư âm mong manh , như thể thay người đã mất gửi lời tiễn biệt cuối cùng . Tình cũ như sợi xích vô hình trói buộc bạn không thể bước tiếp . Nước mắt hòa làm một với tàn dư tạo ra vị khó thở đến ngẹt mũi. Giờ đây chỉ còn bạn , mắc kẹt ở cánh cửa bóng tối . Như câu thơ của tác giả Nguyễn Bích nói về cuộc chia ly : " Người đi một nữa hồn tôi mất Một nữa hồn kia bỗng dại khờ "Chúng ta không thuộc về nhau, giấc mơ không phải của nhau rồi _____________________________________________________Tác giả : Kẹo chanh chua Tác phẩm : giữa tro tàn và hương cũLưu ý : có thể phi logic, ngôn tình - Vì quá chán với việc học nên t viết thư giản. Trân trọng…

(Chuyểnver Vkook) Boss tối cao cưng chiều vợ yêu

(Chuyểnver Vkook) Boss tối cao cưng chiều vợ yêu

1,839 57 9

Đây là lần đầu mình chuyểnver một truyện có gì sai sót mong các bạn bỏ qua nha Thể loại: Hiện đại, sủng, không ngược, hắc bang, nam cường, HESố chương: 48+1 ngoại truyện Tình trạng: Đang tiến hành Văn án_...._______________...__Kim Tại Hưởng ngoài thân phận đứng đầu bạch đạo ở thành phố S, thì còn là người đứng đầu bang Hắc Ưng Anh có tướng mạo phi phàm, đặc biệt là anh không thích nam hay nữ, ngoại trừ cậu Anh là người giàu có nhất thế giới, bị người ngoài đồn là lãnh khóc vô tình, tàn nhẫn. Nhưng lại chỉ yêu vợ mình, nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Chỉ cần thứ cô muốn, anh không tiếc sinh mạng cũng muốn cho cậu Tuấn Chung Quốc_ cậu là thiên sứ trời ban, vẻ đẹp người người ghen tị, là sinh viên năm ba trường đại học danh tiếng. Thông minh, hoạt bát nhưng lại sợ máu Cậu cố tạo một vỏ bọc khi ở gần người thân (mẹ kế và em gái) Nhân vật: Kim Tại Hưỡng x Tuấn Chung Quốc ( Lôi Lạc Dương x Lam Nhược Hy) Chuyểnver đã có sự đồng ý của tác giả.…

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

646 8 1

Văn án:Lúc tuổi còn trẻ trượng phu sủng thiếp diệt thê, vô số đêm, Tô Ngọc Dung nước mắt ẩm ướt trên gối thủ phòng trống.Phu quân trúng gió đổ xuống về sau, nàng cảm thấy mỗi ngày đều là cảnh xuân tươi đẹp hảo thời gian. Nàng xem sự cấy bên trên cái kia chỉ có con mắt có thể động lão gia hỏa, yếu ớt cười một tiếng: "Phu quân, khát sao?"Lão gia hỏa khổ cực trợn to tròng mắt: Ta không được khát! ! Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, cự khổ hoàng liên thủy liền vào miệng.******Trúng gió sau Phong Vu Tu ngày ngày đều muốn chết, tốt thoát đi Tô Ngọc Dung ma chưởng. Nhưng dần dần hắn phát hiện, hắn giống như một chút cũng không hiểu biết mình ở chung nửa đời thê tử, nguyên lai nàng là nhát gan như vậy thích khóc, nũng nịu mệt nhọc.Sét đánh lúc nàng sẽ bị dọa khóc, uống thuốc lúc như đứa trẻ con không chịu há mồm, trên thân có chút điểm không thoải mái, nàng đều đã ủy khuất rơi nước mắt. Hoàn toàn không phải lúc tuổi còn trẻ, cái kia lạnh lùng cay nghiệt làm người ta ghét nàng.Nhưng về sau cái này làm hắn chán ghét nửa đời nữ nhân lại đi trước. Không ai lại lấy cớ đập muỗi đánh hắn bàn tay, cười xấu xa cho hắn ăn cự chua quýt, lúc thương tâm cho hắn uống khổ nhất thuốc đắng, nguyên bản hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm thật không, giường lạnh quá, hắn tốt cô độc...******Lại mở mắt ra, trở lại tân hôn lúc. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân thật cẩn thận bưng lấy nàng bị phỏng tay, khuôn mặt vặn vẹo: "Ngươi làm cái gì?"Phong Vu Tu thật sâu nhìn nàng: "Ngoan, ta cho ngươi thổi một chút, liền h…

[ Hoàn] Công Chúa, Ngoan Một Chút

[ Hoàn] Công Chúa, Ngoan Một Chút

2,072 195 83

Tác giả: Mạt Trà Khúc KỳNguồn: greenhousennovels.com,lustaveland.com. Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, sủng, hiện đại, vườn trường.Dịch giả: Vãn Phong (c1-c56), [L.A]_ Omerto (c56- hết).Tình trạng: Hoàn.Một gia đình cùng nhau xuyên tới tương lai. Không phải gia đình bình thường đâu nha, là gia đình hoàng thất chính hiệu.Aii... Thời đại và tư tưởng khác biệt, cả gia đình cũng biến hóa rõ rệt. Phụ hoàng ăn bám, mẫu thân mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả....Có một điều nàng không thể ngờ là vị thái phó kia cũng cùng xuyên qua... và còn trở thành đồng học của nàng nữa.Chúc Yểu: "Thái phó, ta không biết làm đề này."Thái phó: "Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa."Sau này...Bạn học A: "Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy."Bạn học B: "Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi."Bạn học A: "Thiệt đó, nghe nói có người nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người có biết cậu ấy lưu tên của Chúc Yểu là gì không?" Tiểu công chúa" đó, má ơi!".…

[Tường Lâm] Chỉ là vừa vặn thích em!

[Tường Lâm] Chỉ là vừa vặn thích em!

98 1 28

"Hạo Tường,rốt cuộc vì sao năm đó không từ mà biệt?" Cậu níu tay anh lại"Chính là bản thân tôi muốn vậy,mà hiện tại em cũng sống tốt với người mình yêu mà!" Nghiêm Hạo Tường quay lại nhìn cậu"Người mình yêu?" Hạ Tuấn Lâm nhíu mày khó hiểu"Trương Tuấn Hy đó"! "Em với cậu ta có gì à?""Đừng có giả vờ nữa" anh quay mặt đi"Nhưng dù sao anh vô lý quá! Em đâu có đắc tôi với anh đâu mà đoạn tuyệt quan hệ chứ!" Cậu hừ lạnh một hơi bực dọc"Bởi gì tôi chỉ là...." anh ngập ngừng mãi chẳng thể nói ra"Chỉ là sao?""Chỉ là vừa vặn thích em"Truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật!!!…

GIÁ NHƯ NHÂN SINH LÀ VÔ HẠN

GIÁ NHƯ NHÂN SINH LÀ VÔ HẠN

282 39 16

"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa. Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại. Không đủ can đảm để níu kéo nàng. Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật. Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương. "Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy... Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa. Hư Kinh mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...? Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết. Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.…

Sương trong gió

Sương trong gió

43 1 3

Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…

CAM

CAM

5 2 1

Lời nói đầu:Có lẽ chẳng ai tìm thấy câu chuyện này và đọc nó, nhưng tôi vẫn sẽ cảm thấy rất bất ngờ khi bạn đến được đây, đọc những thứ - mà tôi gọi nó là lảm nhảm - này.Tôi sẽ không gọi đây là một cuốn sách vì vốn nó đã không và chưa từng là một cuốn sách. Tôi coi nó như một hành trình. Một hành trình để sống sâu sắc hơn, để quan tâm nhiều hơn những gì đã và đang xảy ra xung quanh tôi, cho tôi một thứ để "vin" và "níu", để "chạm" và "cảm". À! Tôi sẽ viết về cuộc sống của tôi, công việc của tôi, những suy nghĩ nhỏ bé, nông cạn của một đứa 22 tuổi, chuẩn bị ra trường và đang đếm ngược tám tháng cho đến ngày cầm trên tay tấm bằng đại học. Một phần trong tôi đã muốn bỏ cuộc ngay khi đăng kí tài khoản clone này để bắt đầu "sự nghiệp" viết lách, nhưng một phần rất nhỏ bé khác đã kêu gào rằng:" Mày đã quá cái tuổi để làm mọi thứ một cách hời hợt, nửa vời rồi." Do đó tôi đang ngồi đây, "mổ cò" để nặn ra từng chữ nhét vào description cho nó ra hồn và có chút vẻ văn nghệ sĩ:)) Tôi sẽ cố gắng (cố thôi nhé!) không mang những suy nghĩ nặng nề vào đây vì suy cho cùng tôi cũng chẳng phải người muốn nhìn lại những thứ tiêu cực trong cuộc sống. - 25.10.23 _ 12:30AM -Từ một người không biết viết lách…

[Ngôn tình / Xuyên Thư] Sống lại mèo cùng nam chính_Thị Mỡ

[Ngôn tình / Xuyên Thư] Sống lại mèo cùng nam chính_Thị Mỡ

20 3 3

Nguyễn Nhật Hạ vốn đang sống cuộc sống nuôi mèo nhặt cún cực kì vui vẻ, bỗng một ngày mở mắt phát hiện mình xuyên thư, lại kèm theo một hệ thống ngoài chỉ biết giả vờ nũng nịu thì không biết làm gì.Tưởng rằng chỉ cần làm mèo, cùng nam chính ăn ngon uống tốt là có thể biến lại thành người, ai ngờ lại phải trầy da tróc vảy bảo vệ nam chính trước khi nữ chính trọng sinh.Đến ngày đại công cáo thành, an ổn chờ đến đoạn nam nữ chính tự ngược nhau, yêu đương hôn hít, nam chính bỗng bỏ gánh không thèm diễn theo kịch bản nữa.Nguyễn Nhật Hạ: "Nữ chính cuối cùng cũng trọng sinh rồi, ha ha cuối cùng cũng được nghỉ ngơi."Nam chính: "Trước sau thay đổi lớn như vậy, chắc chắn người này (nữ chính) có vấn đề.Nguyễn Nhật Hạ: "Nam chính cuối cùng cũng biến thành người rồi, ha ha chỉ cần chờ đến hết truyện là mình có thể đi."Nam chính: "Ngoan, đi theo anh. Đảm bảo anh nuôi thoải mái hơn sống với người phụ nữ kia. Chỉ cần mỗi tối làm ấm giường cho anh là được."…

Mẫu Đơn Của Anh

Mẫu Đơn Của Anh

9 0 2

Thế gian u tối này chẳng còn lấy một tia sáng, em như bị nhấn chìm trong vũng bùn sâu không thấy đáy, cứ mãi giãy giụa, cứ mãi đợi chờ một vị cứu tinh đến, giải thoát cho tâm hồn đã bị giam cầm này của em. Và Thượng Đế đã thấu hiểu, đã phái anh xuống trần tục này, mở rộng vòng tay ôm em vào lòng, ban cho em một tí hy vọng, cứu khỏi vũng lầy nhơ nhớt ấy, em đã nghĩ rằng anh là định mệnh của em, rằng em có thể dâng hiến cả sinh mạng bé nhỏ này của mình cho anh. Nhưng không, anh phản bội lòng tin của em, phản bội cả tình yêu của hai chúng ta, phản bội luôn hẹn ước của chàng trai ngày nào vẫn thề thốt rằng chân trời góc bể, luôn bên em. Anh bảo em phải làm sao đây? Hận anh ư? Không, em càng hận bản thân mình hơn, vì em ngu ngốc nên mới phải lòng tên khốn kiếp như anh, em đã không thể níu kéo được nữa, em sẽ chứng minh cho cả thế giới này thấy được rằng, cho dù em không có anh, em vẫn kiên cường bất khuất. Nếu thật sự có kiếp sau, hy vọng rằng em và anh sẽ không gặp nhau vào hoàn cảnh éo le này nữa. ---------------------------Tác giả: SiaĐóng góp, sửa đổi tình tiết truyện: Cáo**Giới thiệu bi thương ra đấy thôi chứ kết HE nha mấy tình iu.…

Nhật Kí 161

Nhật Kí 161

1 0 3

Sau cuộc chia tay đầy nước mắt, nhân vật chính - Dư Vũ, bước vào hành trình 161 ngày vật lộn với cảm xúc, ghi lại tất cả trong cuốn nhật ký.Ngày đầu tiên, anh ngập tràn uất nghẹn, trách móc tại sao người yêu lại rời bỏ mình. Anh cố gắng gọi điện, nhắn tin để níu kéo, nhưng chỉ nhận được sự im lặng đau đớn.Những ngày tiếp theo, mỗi trang nhật ký là một lát cắt của nỗi đau, sự nhớ nhung, và cả những giây phút bất lực trước hiện thực. Dư Vũ trải qua đủ cung bậc cảm xúc: từ day dứt, tiếc nuối, đến việc cố gắng quên đi bằng cách lao vào công việc và thói quen mới.Dần dần, từ những cảm xúc tuyệt vọng, anh học cách đối diện với sự mất mát. Anh nhận ra rằng tình yêu không chỉ là sở hữu mà còn là buông tay khi cần thiết.Đến ngày 161, dòng nhật ký cuối cùng khép lại với sự bình yên trong lòng. Dư Vũ đã chấp nhận sự thật rằng cô ấy không còn bên anh, nhưng tình yêu và những kỷ niệm đẹp sẽ mãi là một phần quan trọng trong cuộc đời. Anh quyết định bước tiếp, không phải để quên, mà để sống xứng đáng với những gì mình từng có.Câu chuyện là hành trình cảm xúc của một trái tim tan vỡ, dạy chúng ta cách yêu thương, chấp nhận và trưởng thành.…

Duyên Trần Vướng Bụi

Duyên Trần Vướng Bụi

33 0 8

Tên Truyện: Duyên Trần Vướng BụiTác giả: Đinh LamTình trạng : đang tiến hànhThể loại: Ngôn tình, cổ đại, hiện đạiTrong vòng quay vô tận của kiếp người, tình yêu tựa như một đóa hoa sớm nở tối tàn. Người ta gặp nhau, thương nhau, níu giữ nhau bằng muôn vàn ràng buộc của chữ "duyên". Nhưng duyên ấy vốn ở cõi trần, nên khó tránh khỏi bụi mờ phiền não.Có những bàn tay đã nắm thật chặt, nhưng rồi vẫn vuột mất giữa dòng đời. Có những trái tim từng rực cháy, nhưng cuối cùng chỉ còn tro tàn lạnh lẽo. Và trong nỗi khổ ấy, người ta mới giật mình nhận ra: tình yêu không chỉ là mật ngọt, mà còn là bài học của kiếp người - dạy ta biết yêu, biết đau, và biết buông.Duyên Trần Vướng Bụi là tiếng thở dài của một kiếp nhân duyên. Là lời tự tình giữa ái ân và vô thường. Là dấu vết của một cuộc tình vừa đẹp vừa buồn, để rồi khi gấp trang sách lại, lòng người vẫn thấy thoang thoảng mùi hương hoa rơi trong gió, vừa thương vừa tiếc...…

NỤ HÔN CỦA GIÓ

NỤ HÔN CỦA GIÓ

405 6 3

*Tên truyện: Nụ hôn của gió.*Tác giả: Độc Nắng*Tình trạng truyện: Đã hoàn.*Giới hạn độ tuổi đọc: Không giới hạn.*Giới thiệu truyện:Mỗi người đều có một mối tình đầu. Và với mối tình ấy, người ta lại có những cảm nhận khác nhau.Hạ Huyên nhỏ bé của tôi, là một cô gái được sống trong bao bọc, vốn dĩ có nhiều tình cảm. Đối với tình đầu, cô lại là kẻ quá níu kéo cảm xúc. Vì hoài niệm, những đau thương của mối tình đầu để lại cho cô nỗi đau quá lớn, để cô nhầm tưởng rằng, Song Vũ và cô, gần như phải gắn kết với nhau mà quên rằng, ngoài chàng trai tên Vũ kia, cô còn rất nhiều người khác, mối tình khác đang chờ đợi.Song Vũ lại là một kẻ quá vô tâm. Anh chỉ nhận ra người anh yêu khi Hạ Huyên chẳng thể bên anh nữa. Có thể nói, xứng với câu "Có không giữ, đến khi mất đi mới biết quý trọng".Hải Phong, chính là chàng trai tôi tâm đắc nhất. Tôi muốn dành tất cả tình cảm của mình để thổi vào anh sự chất phác, hiền lành của biển cả. Tôi không muốn anh quá nổi bật, chỉ muốn anh như một chỗ dựa vững chắc của Hạ Huyên, cô gái của tôi sẽ không giống Song Vũ, cô biết quay đầu đúng lúc, để nắm được hạnh phúc của bản thân mình.Mỗi nhân vật trong truyện của tôi đều yêu thương, nhưng mỗi người lại có cách yêu thương của riêng mình. Bằng cách này hay cách khác, cuối cùng, họ cũng sẽ tìm được thứ hạnh phúc mà mình tìm kiếm.…

[ĐM] THIÊN VỊ

[ĐM] THIÊN VỊ

42 0 3

"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

193 4 1

Từng dùng danh 《 tiểu đáng thương bị hào môn đại lão nhặt đi rồi 》Hai mươi tuổi năm ấy, bởi vì một giấy hiệp nghị, Lục Minh Thu thành Cố Thiếu Dung tình nhân. Bị giam cầm bảy năm, hắn như chim nhập lồng chim, nhìn không thấy thiên địa, càng sờ không được tự do.Sau lại, Tạ Từ Tuyết vì Lục Minh Thu mở ra nhà giam, hắn giúp hắn từ khổ hải xoay người, dạy hắn cái gì là ái, cái gì là chính xác thích.Lục Minh Thu hỏi: "Ngươi vì cái gì muốn giúp ta?"Tạ Từ Tuyết nói: "Ta hy vọng rơi vào vũng lầy tiên hạc, một lần nữa bay trở về phía chân trời."----Lục Minh Thu (công) x Tạ Từ Tuyết (thụ)Đổi chịu văn, đồng tính có thể kết hôn bối cảnhCông giai đoạn trước thường xuyên khóc, chịu truy công thả sủng côngLần đầu tiên viết đồ vật, hành văn không tốt, không mừng thỉnh luiTag: Đô thị tình duyênHào môn thế giaYêu sâu sắcDuyên trời tác hợpTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Minh Thu ┃ vai phụ: Tạ Từ Tuyết ┃ cái khác: Chịu truy công, được sủng ái công, đổi chịuMột câu tóm tắt: Nhu nhược mỹ nhân công & thâm tình tổng tài chịuLập ý: Nguyện hết thảy bất hạnh đều có thể bị chữa khỏi…

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

361 4 1

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sảnTác giả: Phú quý kiều hoaVăn án:Ao niệm thích thương cận vũ hèn mọn đến bụi bặm bên trong.Gả cho thương cận vũ ba năm, đem mình hào môn thiên kim thân phận quên ở sau ót, vì hắn chịu mệt nhọc, chỉ cần hắn có thể hài lòng.Cho dù là gia gia nói với nàng ly hôn liền có thể kế thừa gia sản, nàng cũng không hề dao động qua.Thẳng đến có Thiên Cẩu tử tuôn ra thương cận cùng khuê mật ước hẹn chuyện xấu!Đây là ý gì... Mình tín nhiệm ba năm khuê mật cùng lão công song song phản bội?Ao niệm rốt cục không làm, đóng sập cửa liền đi, thương gia loạn sạp hàng nàng mặc kệ, trước khi đi còn thuận tiện rút lui cái tư, về nhà tiếp tục làm Đại tiểu thư của mình.Gia gia tuổi già an lòng: "Niệm niệm rốt cục nghĩ thông suốt, chịu trở về kế thừa gia sản!"Không có thương cận nhân sinh, ao niệm như thường ngưu bức, nhà giàu nhất nâng ở đáy lòng bên trên tôn nữ, xe sang trọng du thuyền tùy tiện đưa, người theo đuổi đạp phá cửa hạm. Còn có tên vua màn ảnh công khai hướng ao niệm thổ lộ...Gặp được cùng ao niệm cùng người khác hẹn hò về sau, thương cận níu lại ao đọc cổ tay, "Cùng ta trở về có được hay không?"Ao niệm lạnh lùng bỏ qua một bên, "Thật xin lỗi, ngươi vị kia?"…

[Ninh Chiêu] Ánh Mắt Cuối Cùng- Tình Cuối

[Ninh Chiêu] Ánh Mắt Cuối Cùng- Tình Cuối

10 0 2

Tada~ Lamyenhuy đã quay trở lại.HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!!TẤT CẢ MỌI TÌNH TIẾT, ĐỊA DANH, NGƯỜI TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG DỰA THEO BẤT KÌ TIÊU CHUẨN NÀO TRONG THỰC TẾ!!!!Mình xin lỗi cac bạn, ban đầu mình viết bách hợp nhưng chẳng hiểu sao mình bị bài xích mối quan hệ này, có thể là do sự ảnh hưởng trước đó. Nên mình xin phép chuyển ver nha nha. Xin nhỗi xin nhỗiNvc: Lý Ninh Anh- Lâm Chiêu DiTui muốn khoe dứ mn là tui được 9.25 nv nhó.Bộ này mình dừng viết cũng khá lâu rồi. Do văn khá lủng củng, cốt truyện mình cũng chưa nghĩ được xa nữa. Ban đầu thì mình viết nương theo câu chuyện của chính mình nhưng mà cái thời gian yêu đương của bản thân nó nhàm đến mức không có bất kì một vụ cãi cọ nào hết, từ lúc quen tới lúc cạch mặt nó như một đường thẳng luôn. Mình lầm lì, ít nói bạn kia thì nói quá nhiều, phải nói là bù trừ cho nhau về mọi mặt luôn, những cái khác biệt kéo bọn mình lại với nhau nhưng cũng vì khác biệt quá nhiều nên bọn mình cũng ct luôn, mình không muốn níu kéo gì hết, bởi mình biết chính bản thân nhàm chán tới cở nào. Để ăn mừng cho sự kiện chính thức buông bỏ với tình cũ mình sẽ viết tiếp bộ này>

Mùa Hạ Trong Đôi Mắt

Mùa Hạ Trong Đôi Mắt

0 0 1

Mỗi chúng ta đều từng có một mùa hạ thoáng qua trong đôi mắt, mùa hạ tạm biệt những ngây thơ, tạm biệt cái nắng nhạt trên nền trời xanh lam tháng sáu, mùa hạ tạm biệt mối tình năm 17 tuổi. Có thể đẹp hoặc không nhưng mùa hè năm ấy trong lòng lại day dứt đến lạ khi nhận ra, mình yêu nhau quá nhiều nhưng chẳng thể níu giữ được. Khi trưởng thành chúng ta sẽ nhận ra rằng, đôi khi không thể giữ ai đó bên cạnh, chỉ cất trong lòng là cái giá đau đớn vì bỏ lỡ nhau năm 17 tuổi ấy. Lưu Hạ Vy từng nói với Hứa Dĩ Phong "Năm 17 tuổi, tôi đã bước đủ 999 bước chân nhưng một bước còn lại, cậu đã không tiến đến. Từ lúc ấy, từ chỗ chỉ cách nhau một bước chân, tôi đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời cậu, mãi mãi." Đúng vậy, tình yêu là một nghìn bước chân, cậu có thể bước 999 bưỡc, nhưng một bước còn lại, phải do người kia tình nguyện đi. Nếu bạn bỏ lỡ một bước chân đó, có thể, bạn phải bỏ lỡ một đời ở cạnh nhau. Mỗi chúng ta, đi qua quá nhiều tổn thưong, đều sẽ giữ lại một bước chân trong tim cho riêng mình, khi hối hận, họ đi hàng nghìn hàng vạn bước để tìm lại bước chân năm ấy ... nhưng lại ngỡ ngàng nhận ra, chúng ta, không chỉ còn cách nhau một bước... "Cầu xin thế giới hãy dịu dàng với em" - Hứa Dĩ Phong…