Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Câu truyện xoanh quanh bốn người trong một ngôi trường Các nhân vật và cặp đôi rose-lotus lily-dahlia camellia-daisy violet-jessamineMình lấy tên theo các loại hoa Khi cả tám người cùng vận mệnh cùng tình yêu sẽ ra sao liệu họ có đi hết con đường và thành một đôi đc ko…
"cho tôi được biết tên của cậu, được không ?" link challenge: https://www.facebook.com/writechallenge/posts/pfbid0ctkW6UoKmMA4ToHRphhXBhCwUSZcCR5TuxuRaGB58UC3fAuvBpXjkuSLGLmb1mahl…
Mọi câu chuyện tuyệt vời đều bắt đầu bằng một tờ giấy trắng...Vậy khi kết thúc tại trang giấy cuối cùng vệt nước loang nhòe đi màu mực có xóa nhòa sự ngắt kết nối của đôi ta được không?…
Trên sân thượng toà nhà 29 tầng, X. Phu ngồi nhìn bầu trời âm u chuẩn bị đổ thêm một trận mưa tuyết. Sắc mặt đầy mệt mỏi, đôi mắt màu đỏ không hồn. Khẽ cười nhẹ, X. Phu cất tiếng hát :" Gió lạ kia ơiMau mau về đây Mang theo em cùng những ánh mây u buồn.... ".X. Phu đưa tay lên ôm ngực cảm giác đau đớn mà cô đã phải chịu suốt 2 năm qua. Cánh cửa phía sau bật mở, bóng dáng ng con trai bận quần áo xộc xệch, tóc rối bời do chạy nhanh, mồ hôi đầm đìa. Tay cầm đt đưa lên và nói :" Tìm đc rồi trên sân thượng "......…
Lý Trường Sinh, đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, sở hữu công pháp trường sinh bất tử, khiến khắp nơi trong giang hồ người thì dè chừng, người lại muốn khiêu chiến đọ tài với ôngVũ Sinh Ma, đệ nhất kiếm tiên của Nam Quyết, từng giương kiếm 2 lần kinh động trời xanh nhưng vẫn không thắng được lão. Mãi đến một ngày...(Phần kết, còn phần đầu đăng ở NovelToon)…
Em là bụi bồ công anh.Em đã cứ bay như thế từ rất lâu rồi. Em không nhớ nhà đâu. Vì em chẳng có nhà. Nhưng Nàng chấp nhận em, che chở, lắng nghe em.Em biết ơn Nàng. Nhiều lắm.…
Em ấy chán tôi rồi.Không cần phải bỏ ra vài năm để học kỹ về tâm lý học thì Lee Eunsang cũng nhận ra điều này._________________________Eunsang nhận ra trong hoàn cảnh này, cậu là người thứ ba.Dù gì người thứ ba cũng biết đau chứ?_________________________Tôi muốn giành lại em từ tay Yohan.…
1 câu chuyện đam mỹ lấy cảm hứng từ MV tự tâm của nguyễn trần trung quân - vì MV không nói rõ tên nhân vật nên Add sẽ tự đặt tên:+ Bạch liên thì vẫn sẽ là bạch liên+ Hoàng thượng sẽ để tên là Lê Quân cho nó cổ sì trang :))+ Hoàng hậu thì sẽ có tên Tôn Cẩm Hương Và sẽ N nhân vật phụ nữa :)) và xin báo trước truyện có sủng có ngọt nhưng vẫn có ngược có hành sml nhe. Add sẽ sáng tạo thêm nhiều nhân vật soái ca yêu chiều bé sen để hành hoàng thượng :)) và tương tự cũng sẽ hành lại bé sen…
Tôi là một đứa có ngoại hình bình thường, ngoại trừ đôi mắt to và má núm đồng tiền. Gia đình khá giả nhưng từ nhỏ đã được giáo dục cánh chi tiêu hợp lí. Cuộc sống chưa từng gắp khó khăn hay thất bại gì nhiều. Sau sự kết thúc của cuộc tình 2 năm, có buồn nhưng chả lấy đi nhiều nước mắt. Bước sang tuổi 20, không một chút phiền muộn nào, cho đến khi gặp anh! Mẹ tôi nói: " người đàn ông thành đat không có thời gian đi tán gái đâu con!" Phải đi đâu để kiếm người để tôi lấy làm ck đây?…
Hạng Dực, một nam lang thần bí rất hiếm thấy trên đại lục đam mỹ, bởi vì lớn lên có "hình dáng cực phẩm tiểu thụ", nên càng được các lang tỷ tỷ coi như trân bảo. Từ nhỏ đặc biệt thích thưởng thức sự vật mỹ lệ, bất kể giới tính, bất luận chủng loại. Chỉ cần mỹ lệ, đều là thứ Hạng Dực hắn yêu nhất, hơn nữa hắn còn mắc bệnh nan y nghiêm trọng hiếm thấy tên là "Chứng vọng tưởng bị sự vật mỹ lệ bao vây". Cho nên sau khi không cẩn thận chứng kiến nữ sinh hàng xóm cầm trong tay 《X ái 》, Hạng Dực liền mê đam mỹ. Từ lần xuất bản tranh châm biếm D đến lúc lưu hành xuyên qua văn hiện nay, Hạng Dực gần như đọc đủ thứ sách thánh hiền. Trong đó Hạng Dực thích nhất là tiểu thuyết, bởi vì hình tượng nhân vật không có tượng hóa cụ thể, có thể mặc cho tưởng tượng. Đặc biệt đối với xuyên qua văn, chỉ thấy mỗi người xuyên qua, sẽ suất khí sẽ mỹ hình, cho dù tướng mạo bình thường thậm chí xấu xí thì còn có Tá Thi Hoàn Hồn vạn năng, bảo đảm anh tuấn đến mạo phao duyên dáng đến xuất thủy. Sau đó, hầu như đều có thể đụng với N mỹ nhân hoặc đẹp trai -N lớn hơn bằng 2, kế tiếp chính là một đoạn 2P or NP -N lớn hơn bằng 3. Cảm giác bị sự vật mỹ lệ vây quanh thật tốt a, Hạng Dực trong lòng vạn phần cảm thán. Vì vậy, trong lòng cực độ nhiệt tình yêu thương xuyên qua, Hạng Dực dưới sự trợ giúp và ủng hộ của các lang tỷ tỷ, tham gia online thành lập "Đam mỹ giới chi xuyên qua liên hợp hội", cho dù tự mình làm hội trưởng, lượng phỏng vấn một ngày cao nhất đạt 10 trăm triệu - toàn bộ đều dự…
Thái sử lệnh - vị quan có nhiệm vụ ghi lại sách sử của đế vương, truyền lưu hậu thế.Quan Quan thân là thái sử lệnh đời thứ 18 của Đại Triêu quốc, cẩn tuân bổn phận, tận chức tận trách, cuối cùng vẫn không hiểu được bản thân sao lại tận trách đến mức phục vụ đến tận long sàng rồi.Hoàng đế: Quan thái sử lệnh, ngươi đứng lại đó, ăn sạch trẫm còn muốn bỏ trốn, cửa sổ cũng không có đâu!...Đây là một câu chuyện nhỏ về một cô nương nữ giả nam trang mong được bình bình đạm đạm hưởng lộc vua, đến tuổi thất tuần cáo lão hồi hương an hưởng tuổi già. Lại âm kém dương sai lăn nhầm giường vua, cuối cùng mơ mơ hồ hồ ngồi lên hậu vị.…
Như đã nói con người rồi ai cũng sẽ có một con đường riêng cho chính bản thân mình. Con đường của em rồi cũng sẽ chạm đến được đích của hạnh phúc nhưng ở đó lại chẳng có bóng dáng của anh.Xin chào các bạn, mình chẳng phải là một người hoa mỹ lắm nên đôi khi ý tứ trong câu chữ còn nhiều lộn xộn nhưng với tình yêu Offgun của mình thì cuối cùng mình đã quyết định cho ra một fanfic Offgun do chính tay mình viết. Tuy không có chút kinh nghiệm gì nhưng mình muốn mang đến cho các bạn một fanfic Offgun để có nhiều người bắt đầu viết về Offgun hơn vì trước đến giờ vẫn rất thích đọc fanfic offgun nhưng chẳng thấy nhiều nên mình muốn góp một phần công sức nhỏ để tạo nên quyển sách mang tên Offgun. Mong các bạn theo dõi và ủng hộ mình!!!…
Tác giả: Thiên Diệp Nguồn: Khởi Phong Diệp VũThể loại: cổ đại, đoản văn, 1v1, ngược tâm, he"Tại sao?"Một tiếng nghẹn ngào thốt lên đầy đau đớn, sau đó, ta không biết gì nữa, thân thể nhẹ bẫng chìm sâu vào bóng tối.Hắn khóc sao?Ta bên hắn 10 năm cũng chưa từng nhìn thấy dù chỉ một nét mặt bi thương của hắn, thế nhưng giây phút ta ngã xuống, lại nghe được tiếng hắn khóc. Là vì ta mà khóc? Ta không biết, mà cho dù là thật thì sao? Là ảo giác trong giờ khắc sinh tử thì thế nào? Cũng đâu thể thay đổi được kết cục đã định: ta là vì hắn mà tự tay dùng kiếm đâm vào trái tim mình.~~~~~~~~~~~~~~~~~Truyện thứ 2 trong hệ liệt Linh, mong được mọi người ủng hộ.…
Kể về những cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm của Shirley, chuyện tình trắc trở của họ ở lục địa Athanor huyền bí. Liệu Shirley sẽ trải qua những chuyện kinh khủng gì khi được "Thần" đưa đến thế giới này? Lưu Ý: sẽ có nhân vật bị khó thoát khỏi lời nguyền "OOC" vì một vài lí do, đại loại là do tôi không hiểu nhiều về các tướng liên quân cho lắm.1. Shirley là nhân vật OC của tôi, em đã từng xuất hiện trong bộ [Đồng Nhân Rimuru- Shirley cô gái đến từ biển cả]2. Tất cả những chap đều có liên quan đến nhau, có thể sẽ có một vài chap ngoại truyện dành cho các couple khác.3. Tôi thấy khá ít người viết về tựa game này, với cả, tôi không thấy ai viết về OTP của tôi hết. Thế nên tôi đã viết nó. Mặc dù kế hoạch dựng truyện của tôi là theo kiễu bước nào tính bước đó, cảm xúc mãnh liệt thì viết hay, còn không thì dở.4. Văn phong của tôi không có định nên không biết sẽ gây khó chịu cho các cậu hay không.5. Tôi không thích các cậu đem những công sức tôi bỏ ra và mang chúng đi đến nơi khác mà không được cho phép.6. Tôi ăn tạp nhưng không viết H, và tôi simp chúa AlaButt, ElenKri, BrightVio. Và fic này tôi có thể sẽ ship nhiều cặp có thể sẽ có đam hoặc bách. Nam chủ và nữ chủ của fic này là Zata và Shirley. Mong các bạn đừng có comment tiêu cực và đục thuyền của tôi.7. Fic này hoàn toàn là trí tưởng tưởng của tôi, sẽ có vài chi tiết liên quan đến cốt truyện chính.…
Âm nhạc là cuộc sốngÂm thanh là sinh mệnhGiai điệu là trái timBản nhạc là tri thứcGiọng hát là tiếng nóiNhạc cụ là "vũ khí"Ở thế giới này, nghệ thuật là trên hết, là cái đẹp do tạo hoá và con người tạo ra. Không quan trọng sau này ai làm gì, làm ra tiền, học ra sao và đang làm những gì có ích cho đời. Quan trọng nhất là bạn phải luôn mang theo nghệ thuật bên mình và âm nhạc chính là nghệ thuật thành công nhất, tồn tại lâu nhất và không bao giờ "chết" đi. Chỉ cần còn sống, tôi sẽ hết mình cống hiến cho âm nhạc, vì đối với tôi, âm nhạc là cuộc sống.Kể cả khi đổ máu...Tôi vẫn sẽ cầm vũ khí để chiến đấu.Chiến đấu vì những gì tôi muốn.Để có thể gặp nhau ở cuối chân trời...-----Bìa edit by @TBN0489 (@-BlackDahliaTown-)…
Giờ ra chơi lớp tôi bỗng đông như hội chợ, tôi cố gắng chen vào trong đám đông đang đứng ngoài cửa khi mới từ canteen trở về. Con Chi nhăn nhó rõ khổ sở, "mắc cái đéo gì mà hôm nay đứng một đống ở ngoài thế không biết" tôi kéo Chi vào lớp trong đám đông vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.Vào lớp tôi vội vã huých vai thằng Trường đang ngồi bắn game, "FUCKK, bố mày thua rồi tại mày hết đấy"" Chơi ngu mà đổ thừa ai hả thằng chó" Thư đáp với vẻ trào phúng"Chuyện gì mà chúng nó tới lớp mình đông thế hả mày" Trường chửi kịp chửi lại thì Thư đã vội hỏi câu khác, cậu cũng nhanh nhảu đáp. "Hot boy mới chuyển về trường được mọi người đến ngắm thử xem xinh như nào, eo ôi tao cũng nể cái trường này thật toàn camera chạy bằng cơm thôi. Học hành thì mở mắt không ra mà tia trai thì hai con mắt cứ sáng rực như lửa í"Thư cũng cười xòa rồi vào chỗ ngồi của mình, lúc nãy đám đông đã hết do đã tới giờ vào lớp. Minh Thư không quá bất ngờ với sự nổi tiếng nhanh chóng này của Khôi, một cô gái thông minh như Thư sao có thể không biết tới trường hợp này từ trước được chứ.…
Đôi tóc dài màu bạch kim của tôi bồng bềnh trong khoảng không mà bạn đứng cùng tôi giờ. Thế giới xung quanh giờ như một dòng sông được kết tinh từ những viên kim cương lấp lánh của một bầu trời đêm huyền ảo, hư vô. Tôi nở nụ cười nhẹ, tiến lại gần và đưa tay ra phía bạn , trong khi người tôi cúi nhẹ một cách lịch sự . Bạn lúc đầu nhìn tôi với ánh mắt đa nghi, nhất thời để ý đến từng cử động của tôi. Cất tiếng cười trong trẻo bởi hành động đó của bạn, dường như chỉ làm bạn trở nên bối rối. Rồi để khi tiếng nói của tôi cất lên làm phá vỡ bầu không khí 'ngột ngạt ' mà tôi cảm nhận từ một thế giới mà tôi không thuộc về, có vẻ như bạn đã hơi an tâm hơn phần nào. " Xin lỗi vì đã cười, chỉ là hành động của em thật sự rấ hài hước ", tôi nói." Nhưng liệu em đã sẵn sàng đi cùng tôi tới những vì sao nơi những thứ đã bị quên lãng cũng như những điều mà em chưa từng biết và cũng sẽ đến với thế giới này chưa ? ", nháy mắt với em, tôi cừo xoà và chờ đợi câu trả lời của em....…