Đông Phương Bất Bại chi liên ái nhất sinh- Thì Bất Đãi Ngã
…
siêu mê cp này luôn nên viết…
Một cuốn tự truyện, tản văn và truyện ngắn đầu tiên của mình, mong được mọi người ủng hộ ạ. Mình cảm ơn! #HVY…
Đây là nơi mình ghi lại các ý tưởng khùm điêng bất chợt nghĩ ra của mình. =33…
Rồi chúng ta đều sẽ hạnh phúc , chỉ là...không cùng nhau thôi phải không anhRồi sẽ tới ngày lòng em thôi bão giông thôi nghĩ về anh thôi yêu anh Và thôi không viết những dòng như thế này cho anh…
Truyện kể về một chàng thanh niên nghèo khó vào một ngày cậu gặp được một cậu công tử nhà giàu và từ đó mối quan hệ của hai người phát triển…
Thuốc lào không phải là chất kích thích hay chất gây nghiện…
"Con người chúng ta thường sợ những thứ bản thân không thể hiểu hết được "[Câu chuyện xoay quanh những xúc cảm đời thường]…
Hắn từng là đỉnh phong của vạn giới, một huyền thoại bất bại với danh xưng Vô Cực Kiếm Tôn. Nhưng vận mệnh xoay vần, một âm mưu hắc ám khiến hắn rơi xuống vực sâu, mất hết tu vi, trở thành kẻ phàm trần vô dụng, sống những ngày tàn trong u tối và tuyệt vọng.Thế nhưng, ánh sáng của một bí mật chấn động kéo hắn trở lại. Vứt bỏ hào quang cũ, hắn quyết định bước trên con đường mới, từ bỏ quá khứ để tìm lại chính mình. Lần này, không chỉ vì sức mạnh, mà còn để đối mặt với những câu hỏi trong lòng - và để trả món nợ máu đã khắc sâu.Khi kiếm đạo thức tỉnh, hắn không còn là Vô Cực Kiếm Tôn năm xưa, mà là Vấn Tâm Kiếm Tôn - kẻ đi tìm chân lý trong từng nhát kiếm, vượt lên trên mọi quy tắc, mọi giới hạn của vũ trụ.Quá khứ, tương lai, chính tà... tất cả chỉ là tấm màn mờ ảo trước ánh kiếm của hắn. Ai là kẻ thù thực sự? Và điều gì ẩn giấu trong vận mệnh của kẻ từng chạm đến đỉnh cao nhưng chọn làm lại từ đầu?…
"bống bống bang bang, ăn cơm vàng bạc trả ta khóa nhà..."…
-như tiêu đề truyện, ở đây chỉ có oneshot ngẫu hứng thôi-không sử dụng 1 cách hành văn nhất định-đây là lần đầu tiên mình viết nên sẽ có nhiều lỗi sai hoặc không hay, mong mọi người hãy góp ý thật lịch sự ạ-cách hành văn của mình nó hơi lạ, có thể khiến người đọc cảm thấy khó chịu nên thông cảm…