[IanSou] Sắc Đen
"Thế giới muôn màu muôn vẻ, ít nhất thiếu chủ Yorkland đã từng nghĩ như vậy. Sau tai nạn đó, dù mắt thiếu chủ vẫn bình thường, nhưng, tất cả mọi thứ, đều chỉ còn lại sắc đen đầy u ám, cô đơn, lạnh lẽo, và đáng sợ..."…
"Thế giới muôn màu muôn vẻ, ít nhất thiếu chủ Yorkland đã từng nghĩ như vậy. Sau tai nạn đó, dù mắt thiếu chủ vẫn bình thường, nhưng, tất cả mọi thứ, đều chỉ còn lại sắc đen đầy u ám, cô đơn, lạnh lẽo, và đáng sợ..."…
Nó tức giận bỏ đi với giọt nước mắt lăn dài trên má . Hắn thắc mắc " Khóc ?! Cậu ta khóc sao ?!" hắn ta vẫn còn bỡ ngỡ thì Thùy Hân ôm choàng lấy cổ cậu mà nói :- Kệ nó đi ! Anh à mình quay lại nhé ! . Nói với giọng ngọt ngào- Bỏ cái tay dơ bẩn xuống người tôi ! - Nói rồi anh hất ả ra chạy đi tìm nó…
Cô chờ đợi anh 8 năm, anh chẳng hề hay biết. Khi buông anh lại muốn bù đắp sao, KHÔNG nó đã kết thúc rồi anh ạ. Tình yêu nó có mù quáng đến mấy cũng sẽ biết quay đầu lại đúng không anh? Anh có bạch nguyệt quang, cô vẫn sẽ đợi cho đến khi anh muốn quay đầu lại nhìn về phía cô. Tia hi vọng kết thúc thật rồi anh ạ. Cô nghe thấy lời nói ấy.....…
*Lưu ý: tất cả nhân vật trong đây ngoài oc của tôi ra thù đều thuộc quyền sở hữu của tác giả làm nên bộ truyện Regressor Instruction Manual**Nhưng art thì là của tôi nhá!*Xin chào, về tóm tắt mô tả ở đây thì tôi chỉ nói nhanh thôi cho có lệ.Tôi giờ chẳng biết sao mà lại đứng ở một nơi như cái hộp kính nhiều tầng ụp lên gtrong cái không gian đen như ở ngoài vũ trụ ấy, nhiều sao vl. Trước mặt tôi là một cái tượng nữ thần đẹp như trong mấy bộ anime, dưới sàn là mấy kí tự nhìn cổ cổ đang phát đèn neon tím. Bức tượng nhìn chói mù con mắt tôi lun gòi, tắt xíu đc không?!Xung quanh hỗn loạn mọi người ai cũng hét lên khúc ca nhưng chung quy đều là đòi cứu. Nó còn tệ hơn khi mấy con quái như orc cứ đập đập vào bức tường trong suốt này, nhìn như có thể bể bất cứ lúc nào.Tôi thì chẳng hiểu sao vẫn bình tĩnh vl ra, bộ tui bị kéo vào quay phim hay sao? Ít nhất hãy trả tiền sau khi làm xong ngen! Và vì vậy tôi cũng hét cứu mạng như mấy đứa xung quanh vậy :>Lúc đi thấy một người khá là bình tĩnh đang bị lắc hỏi gì đó rồi sau cũng thả, tôi đến gần vì ổng là người duy nhất ở đây là bình tĩnh. Mặt ổng nhìn như suy tư đủ mọi thứ trên trời ấy :vĐến khi bức tượng phát sáng và lửa rực phừng phừng ở dưới.'Thật sự luôn, cái chuyện quái gì đang xảy ra vậy'tôi nghĩ vì dù có diễn thì cũng chẳng có nơi nào làm được mấy kĩ thuật như vậy vào bây giờ đc. Hổng lẽ là real???Những con quái vật rống lên như kêu tất cả im lặng, rồi bức tượng nữ thần cất tiếng:"Chào mừng mọi người đến một thế giới khác"…
- Đi từng bước từng bước, rồi cuối cùng quay lại thì chẳng còn gì. - Nó như thuốc phiện, hít một hai lần là khó quên cả đời. - Thanh xuân mà không có tình đầu thì nó cũng chẳng được gọi là thanh xuân.Copyright © 2018 by @_SusanEdward_Des bìa: @SuongOmega…
Đây là fic đầu tiên của mình, mong các bạn đóng góp ý kiến~~~~~~~~~~~~~~~~~Văn án~~~~~~~~~~~~~~~~~Cuộc sống tẻ nhạt của các thiếu gia lạnh lùng đã thay đổi khi *nhặt* được một *cục bông nhỏ*…
Hán Việt: Phù cẩm ( song trọng sinh )Số chương: 143Convert: Đặng Duy• Tống Tinh Dao năm mười lăm tuổi gặp được Lâm Yến bên bờ hồ Khúc Giang, vừa gặp đã yêu, mười tám tuổi gả cho hắn làm thê tử.Nàng cho rằng bản thân được như ước nguyện, từ nay về sau nhất định có thể nắm tay bên nhau suốt quãng đời còn lại, nhưng nàng không ngờ được...Lâm Yến có một muội muội tên là Lâm Vãn, hắn vì Lâm Vãn mà lên núi đao, xuống biển lửa, thậm chí vứt bỏ cả thê thất.Bảy năm sau, Tống Tinh Dao hận hắn.Ngày xảy ra cung biến, nàng bị trói vào cung làm con tin, buộc hắn phải lựa chọn.Nàng chết ngay trước mắt hắn để đổi lấy vị trí tôn quý nhất trong hậu cung cho Lâm Vãn.Kiếp trước, nàng chỉ mới hai mươi lăm tuổi.Nếu có thể sống lại, kiếp này, nguyện không gặp lại nhau.Kiếp trước, Lâm Yến sống như chó nhà có tang* khoác cẩm y lên người, ngay cả cái tên cũng không phải của hắn.*Chó nhà có tang: ý chỉ những người không có nơi nương thân. Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Sử ký - Khổng Tử thế gia".Nửa đời bị ân nghĩa trói buộc, dưỡng mẫu bức bách, ấu muội ép buộc...Ngày xảy ra cung biến, vốn dĩ đã đến lúc kết thúc mọi chuyện, hắn cho rằng cuối cùng hắn có thể nắm tay thê tử rời xa thị phi, nhưng lại không ngờ được...Bạn tốt phản bội khiến nàng chết thảm trước cửa cung.Mũi tên kia khiến hắn không kịp trở tay.Nếu có thể sống lại, kiếp này, nhất định sẽ chỉ hướng về nàng.Cùng nàng chung đường, cùng nâng đỡ nữ đế.Mưu vì giang sơn, tặng nàng thành Trường An phồn hoa thịnh thế.*web: tru…
☀️Về nguyên tácNguyên tác: Trường nguyệt tẫn minh/Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản BE.Tác giả: Đằng La Vi ChiThể loại: Ngôn tình, huyền huyễn, tu chân, ngược tâm - ngược thân nam nữ chính, BE trong film.----☀️Về fanfic:Tác giả: Dearmoon1stCouple: Minh Dạ x Tang Tửu, tiểu Ma thần x tiểu Thần nữThể loại: Ngôn tình, huyền huyễn, quay ngược thời gian, ngược, HE.Lứa tuổi: 16+Cảnh báo: Minh Dạ và Tang Tửu có thể sẽ bị OOC tuỳ vào bút lực của tác giả.Ý tưởng ban đầu: Một giấc mộng thay đổi tất cả.----❌❌❌CẢNH BÁO:❌❌❌1. Tác giả là kẻ cả thèm chóng chán, thay đổi xoàn xoạc. Hiện đang rất đắm chìm trong Trường nguyệt tẫn minh và rất không cam tâm với cái kết trong film nên mới viết fic này để giải toả nhưng không biết là sẽ hoàn thành nó đc không.Ai nhảy hố rồi thì có thể sẽ bị chôn mình trong hố luôn.2. Giống ở trên và giờ tác giả đang rất high đường Vân Lộc cp. Cũng chả biết có thể đu cp này đến ngày real hay không nhưng cứ 🔥🔥🔥 hết mình một lần. Cùng ship cp Vân Lộc thì hãy cứ high hết mình ở đây nhưng đừng cue người khác cũng như hạn chế tối đa việc ship cp trên không gian mạng công cộng nha.…
"Mình cùng nhau ra biển nhé?"-Hình như, khi còn nhỏ Till vốn hơi sợ nước. Cậu không thích cái lạnh buốt nơi đầu ngón chân mà làn sóng mang lại. Cậu lại càng sợ rằng, những cơn sóng bạc đầu ấy sẽ cuốn lấy mình vào lòng đại dương sâu hoắm.Nhưng, giờ thì cậu tình nguyện được rơi vào một đại dương khác, một nơi có thể cuốn cậu đi thật xa khỏi những mỏi mệt và ôm cậu vào lòng.Một nơi, hoặc một người, tên Ivan.-…
Mang nông trường lăn lộn dị giới giới thiệu vắn tắt: hắn hoành mặc hắn hoành, ta tự loại ta điền, nếu muốn tới chọc ta, không qua sang năm.Ảnh là 1 người rất cẩn thận , không giống mấy truyện khác chơi nổi liềnTrạch nam Triệu Hải mang QQ nông trường chuyển kiếp đến dị giới, nhập vào người đến một cái sắp lụi tàn trên người thiếu gia quý tộc , hắn đất phong là một mảnh trồng trọt không được vùng đất đen, mà chủ yếu nhất là, hắn còn có một cái vị hôn thê vô cùng ưu việt, hắn vị hôn thê lại là một cái công quốc người thừa kế, tương lai nữ đại công! Nhất chủ yếu nhất là, hắn hay là một cái ma vũ phế vật, không thể học ma pháp, không thể học võ kỹ, phế hết sức hoàn toàn.Ta không thể học ma pháp, nhưng là ta có nông trường, ngươi dám tấn công ta? Ta để sâu ăn sạch ngươi quân lương, ăn sạch ngươi hoa màu, đem các ngươi nguồn nước đều xuống thượng thuốc sát trùng, nhổ cỏ tề, cho ngươi trên đất cũng trồng lên cỏ dại, ta nhìn ngươi còn dám tới tấn công ta.Cái gì? Ngươi muốn mời sát thủ tới ám sát ta? Hắc hắc hắc, ta núp ở mình nông trường trong phòng nhỏ, nhìn ngươi đánh như thế nào ta, chờ ngươi đi, ta sẽ để cho quốc gia các ngươi lương thực tuyệt sinh, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ nổi lên tới tạo ngươi phản, nhìn ngươi còn dám tới giết ta.Thiết nhìn một cái có chút lòng dạ đen tối trạch nam, làm sao dùng hắn QQ nông trường, ở đó một kiếm cùng ma pháp trong thế giới, trở thành để cho thiên hạ tất cả mọi người vừa nghe đến đều biết làm ác mộng tồn tại.Trạch nam : l…
FB: Khun Ky (bị hack nick cũ rồi ạ, số liên lạc mất hết rồi nên truyện dừng luôn... bùn ghê---)Tui là người truyền truyện của mấy ổng, mặc dù chưa có điều kiện để xin phép nhưng có ghi cre chắc là ko sao...^^Truyện sắp xếp ko theo thời gian thứ tự.....…
Một mối nghiệt duyên tồn tại trăm năm... Hắn mang ơn cứu mạng của nàng, vì thế lặng lẽ bên nàng, nhìn nàng lớn từ năm này qua năm khác, cứ mơ hồ như thế đến khi tất cả không thể vãn hồi. Hắn yêu, yêu say đắm... nhưng đáng tiếc người hắn yêu không yêu hắn, nàng đã sớm thuộc về người khác. Tâm đau nhói tưởng chừng đổ huyết, hắn đau đớn giãy dụa vì tình yêu đầu đời chưa kịp thốt lên thì đã phải nhìn nàng cười vui trong vòng tay kẻ khác. Nụ cười của nàng vẫn dịu dàng như thế, như lúc sơ kiến, nàng ôm hắn vào lòng khi hắn bị thương trở về nguyên hình là một con mèo nhỏ. Từ lúc đó hắn đã biết người và yêu không thể nào có tình cảm, huống chi nàng còn là một nữ nhân đặc biệt. Nhưng hắn mặc kệ. Mặc kệ như thế nào, hắn chỉ muốn ở bên nàng, chăm sóc cho nàng đến cuối đời...cho dù người ôm nàng trong vòng tay không phải là mình...- Tiểu Dương cô có tin vào kiếp trước? Cô có tin vào cái gọi là duyên nợ dù cho đó là mối nghịch duyên giữa người và yêu... Biết không.. tôi đã mãi chờ đợi ...trăm năm...ngàn năm ...vẫn đợi cô trả món nợ này.... - Vũ Huyền nhìn thẳng vào mắt Tiểu Dương, cô có thể thấy đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp đó thoáng đượm nỗi buồn và đầy lạc lõng. Cô sẽ phải trả món nợ nghìn năm này như thế nào đây?Đôi lời tác giả: Thực ra lúc đầu viết truyện này mình đã từng đăng lên trang http://tgtruyen.com/ tới chương 4. Nhưng sau một thời gian thì trang đó bị lỗi không thể đăng tiếp tục, mà mình không muốn truyện mình lần đầu viết lại chết yểu một cách vô duyên như thế cho nên nhờ …
Tên Truyện: Giành lại thanh xuân đã mất.Tác giả: SuMonster• (SM098•).Thể loại: Hiện đại, trùng sinh.Văn Án: Hải Anh ngàn vạn lần không nghĩ câu thành ngữ "nuôi ong tay áo" lại có thể vận dụng hoàn hảo như vậy lên người mình. Cưu mang học trò nghèo, giúp cô ta thành danh, tìm cho cô ta một công việc hoàn mỹ.. đến cuối cùng cô ta đáp trả cô những gì? Giành công việc của cô không nói, còn lấy luôn cả gia đình cô yêu thương nhất, cướp chồng cô, đoạt đi luôn tình cảm của con trai cô.. Những tưởng khi Hải Anh chỉ còn hai bàn tay trắng, bơ vơ giữa đời mọi chuyện sẽ dừng lại. Nào ngờ cô ta còn chưa thấy đủ, một bàn tay đẩy cô vào dòng xe cộ đông đúc, khiến Hải Anh vĩnh viễn dừng cuộc sống ở năm 37 tuổi. Cũng may trời không phụ người tốt, cô được ban tặng một món quà vô giá, một lần sống lại vào khoảng thời gian 10 năm trước. Hải Anh xiết tay thề, cô nhất định phải khiến cho cô ta hối hận vì những gì cô ta đã làm!*Người nào đó: Hi, lại gặp nhau!*Hải Anh: Tránh ra, tôi là phụ nữ đã có chồng!*Người nào đó: Đã từng thôi! Nếu em dám nói không phải, tôi đảm bảo sẽ biến "đã có chồng" thành "đã góa chồng" đó!*Hải Anh: (っಠ‿ಠ)っ...NGUỒN ẢNH: INTERNET.TRUYỆN VIẾT CHO VUI, 500 ANH EM ĐỪNG HI VỌNG GÌ NHIỀU VÀO TÍNH THỰC TẾ CỦA NÓ! MỘT CHƯƠNG RẤT NGẮN, VIẾT THEO CẢM XÚC NÊN KHÔNG BIẾT UP TRUYỆN VÀO THỜI GIAN NÀO! 👌…
"can you call me, call me, call me, call me, call me, call me till' you fall in love?"lại là tiếng chuông điện thoại cũ rích này. tiến vội vàng chuồn khỏi phòng khách, trốn ra ban công nghe điện thoại.bởi lẽ, nhạc chuông hơi cũ, nhưng nó chỉ kêu lên duy nhất khi người ấy gọi.-IvanTill nhưng rất dân dã và Việt Nam, nên mình sẽ dùng tên Vân Tiến để gọi tụi nó. Được viết dựa theo MV Call Me - Wren Evans. Nội dung fic viết theo định dạng lowercase, cân nhắc nếu bạn thấy khó chịu việc mình lười viết hoa.…
Văn án: Gió lạnh cuối đông thổi vào trong ngõ, Lâm Sơ nghe thấy mấy nam sinh đem cô ấy ra cá cược: "Anh Chấp, nếu có thể hẹn hò với cô ấy hai tháng mà không chia tay, thì anh sẽ thắng." Mấy ngày sau, đầu anh chảy máu, đi ngang qua cô, cô bước vào ngõ, đưa tay về phía anh hỏi rằng: "Cậu có chỗ nào không khỏe à?". Vài ngày sau, bên ngoài tiệm net, cậu gọi cô dừng lại: "Này, làm bạn gái của tôi được không?" Lâm Sơ suy nghĩ mấy ngày. Ngày 9 tháng 4 cô đồng ý với anh.Ngày 9 tháng 6 tốt nghiệp cấp ba. Hai tháng, là canh bạc của anh cũng là canh bạc của cô. Trong lòng Lâm Sơ, những gì Trần Chấp muốn làm, anh đều sẽ tìm mọi cách để thực hiện, tuỳ ý nhưng vẫn rất thận trọng.Vì vậy, cô ấy đã tính toán kỹ lưỡng từng bước đi, nhưng không ngờ anh ta lại không phòng bị."Qua ván cược này, em sẽ là người chiến thắng"....Đôi lời của editor: ‼️ Tên gốc của truyện không phải "Canh bạc" nhưng tại sao lại đặt tên "Canh bạc" vì cả hai đều mạo hiểm đặt cược bản thân mình để bắt đầu mối quan hệ. Anh nhận cược với sự háo thắng, thích chinh phục và đầy tuỳ tiện. Cô biết anh chỉ vì cá cược mới yêu đương nhưng vì thoát khỏi cảnh bạo lực, nên đã đặt cược bản thân mình vào anh. Vậy qua ván cược này, ai sẽ là người chiến thắng?‼️ Về xưng hô nhân vật, lúc chưa đồng ý hẹn hò: cậu x tôi ; sau khi đồng ý hẹn hò: tôi x anh, tôi x em.‼️ Truyện nhắc tới vấn nạn "Bạo lực học đường" nên sẽ có những cảnh gây khó chịu, hãy mang cái đầu lạnh đọc truyện để không ám ảnh nếu tâm lí yếu. Mọi chuyện sẽ êm đẹp t…
"Ephemeral" có nghĩa là kéo dài trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.Như con thuyền tình trớ trêu của Ha Yoonbin và Kim Junkyu, hay đau khổ tựa tương lai về một Park Jihoon chòng chành nước mắt.[1:45 am - 18•4•2019]Story cover credit: PicsArt free photos (edited by mytth_)Pictures cover credit: PicsArt free photos…
Cô gái của mặt trờiAuthor: Puka siêu lùn~~~~Tạ Mặc Nhiên là một cô gái 18 tuổi, mới vào đại học. Trong một lần cùng bạn bè đi lễ chùa, cô nhìn thấy biển cấm vào ở một phân khu. Đi một mình, lại nhìn thấy chỗ đó vắng vẻ nên cái bản tính tò mò nổi lên, cô mới lò dò bước vào và cuối cùng thăng thiên luôn. Đúng là tò mò hại chết mèo ???Lên đến thiên đình rồi, việc đầu tiên là cô tự hỏi bản thân là "mình đã chết rồi sao? Đây là thiên đàng hay địa ngục?" Vân vân và mây mâyCuối cùng vẫn không nhịn được mà đi thăm quan vài vòng và bị thiên binh thiên tướng bắt lạiKhi bị hỏi tại sao người trần mắt thịt như cô lại lên được đến đây, cô mới tường thuật lại sự việc Ngọc hoàng lại hỏi cô ở đây bao lâu rồi, cô mới cân nhắc lại một chút, nhẩm tính chắc phải hơn một tiếng đồng hồNgọc hoàng không hiểu lắm bèn sai người gọi thái tử điện hạ, lần trước bỏ trốn xuống hạ giới chơi, chắc cũng biết một vài điều ở thế giới nàyThái tử điện hạ Đổng Mặc được gọi lên, cô ở dưới ngóng theo vị thái tử điện hạ kia thì ôi quỷ thần ơi, chính là chàng trai lần trước cô cho hắn ta cái bánh baoThái tử điện hạ thấy người quen liền tá hỏa một phen, khuôn mặt biến đổi cũng không khác gì Ngọc hoàng lúc gặp cô là mấy, chỉ khác là có thêm vài phần tức giận thôiChẳng qua lúc ấy cô thấy hắn đói, thương tình cho bánh bao mà hắn không lấy, còn nói thái tử điện hạ cái gì gì mà không ăn thứ của bọn hạ dânHứ, đúng là bị điênCô tức giận chửi hắn vài câu, thế mà hắn cũng ôm hận đến giờ…
Không phải bố, là chồng(Có thể mọi người không tin nhưng cốt truyện của tôi hoàn toàn bắt nguồn từ một giấc mơ) 😂😂😂Author: Puka siêu lùnMột câu chuyện về nàng tiên cá?Vâng, nhưng câu chuyện này lại vô cùng đặc biệt!Một cô gái là một nàng tiên cá bị trôi đạt lên bờ nhanh chóng được một cậu bé mồ côi mang về nuôi dưỡngCái gì, cậu bé?Không những thế, cô bé này còn được cậu bé chăm sóc và nuôi dưỡng, và còn phải gọi cậu bé này là"Bố?""Đúng vậy, ta sẽ nuôi dưỡng em, như vậy em phải gọi ta là bố"Không ngờ cái sự ngây ngô này lại kéo dài tới tận sau này "Không được gọi là bố, phải gọi là chồng"Nhân vật hư cấu đến cực kỳ hư cấuTình tiết cũng hư cấuTóm lại cái gì cũng hư cấu bomeraMong là sẽ đem lại một cảm giác mới lạ cho mọi ngườiDù biết truyện không hay nhưng rất mong một số thành phần muốn đưa truyện của tớ ra khỏi phạm vi wattpad nhà tớ thì hỏi ý tớ trước nhaTruyện sẽ sử dụng thêm một số tình tiết có liên quan của các tác phẩm khác nên tớ mong các bạn cũng đừng bảo tớ đạo văn. Tớ viết cho vui vậy hoy nên đừng ai ném đá tớ nhé 😘😘😘…
Địa Cầu năm 2020, trên phố có một tên thanh niên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.Ngoài trời khá lạnh, hắn phà một hơi ấm vào tay rồi xoa xoa:- Sắp bước sang năm mới rồi, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là ta về đến nhà.Hắn tên Trí nghiên, lý do của việc hắn đang phải lang thang trên đường chính là vì gia chủ (tức cha hắn) mệnh Tuất, hắn mệnh Sửu nên cha hắn... đuổi bằng được hắn ra khỏi nhà để cho hắn xông nhà đầu năm lấy may.- Ông già đầu năm thứ tóc rồi còn tin mấy cái thứ này, chỉ khổ ta chịu khổ!!!Trí nghiên hiện tại hắn không biết đi đâu, chỉ lang thang chờ giao thừa rồi về nhà đắp chắn ngủ thôi. Đang đá mấy viên sỏi dưới chân bỗng hắn thấy 1 bóng người lướt qua hắn, Trí nghiên quay qua thì thấy 1 đứa nhóc 5-6 tuổi đang chạy theo trái bóng lăn qua đường, và thế là...- Coi chừng!!!- Ầmmmm.Trí nghiên chỉ nhớ được đoạn ẩn cậu nhóc lên được vỉa hè rồi sau đó hắn không nhớ gì nữa đầu hắn đau đớn khi nhớ lại những kí ức cũ, hiện tại hắn đang ở 1 nơi tối đen không 1 chút ánh sáng. Bỗng có 1 tia sáng le lói phía xa, nhưng rồi càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng quỷ dị khiến hắn nhắm chặt mắt lại.- Đã xong chưa?Trí nghiên hắn lẩm bẩm suy nghĩ sau 1 khoảng thời gian, hắn từ từ mở mắt ra, từ đó câu chuyện bắt đầu.…
Thể loại: Đam mỹ- Cường×Cường- Hiện đại- Thanh Xuân Vườn Trường- Hài Lãng mạn.Nhân vật chính: Vương Nhất Bác- Tiêu Chiến Nhân vật phụ: Uông Trác Thành- Tuyên Lộ- Vu Bân...Truyện này là do tôi tưởng tượng ra, mong các bạn không vào toxic 😉. BJYX là một otp tôi thích nên tôi muốn dành một chút thời gian để vẽ ra những thứ đẹp đẽ về họ, tất cả nhân vật trong truyện điều là những người đã tham gia bộ phim Trần Tình Lệnh 👍. Do không có thời gian nhiều nên tôi chỉ xin viết truyện ngắn, sau truyện này tôi sẽ cho ra truyện dài tập mong mọi người góp ý kiến 😉.cảm ơn tất cả đã theo dõi tôi❤.Nội dung :Câu chuyện xoay quanh cuộc sống đời thường của hai người Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Cả hai đều là sinh viên năm hai của trường Đại học Trùng Khánh Trung Quốc. Gia thế và học vấn của Nhất Bác hơn Tiêu Chiến, chỉ khác cậu là người sống hướng nội ít giao tiếp với bạn bè xung quanh. Tiêu Chiến lại có nguồn năng lượng tích cực, khiến bạn bè và mọi người điều thích. Cuộc sống cả hai rất bình dị, cho đến một ngày một sự cố dở khóc dở cười xảy ra. Trong lần tai nạn xe oái oăm, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác bị tráo đổi linh hồn cho nhau. Câu chuyện sẽ diễn biến ra sao ,khi chẳng ai biết về ai lại phải đóng giả nhau trong một quá trình dài. Chúng ta cùng theo dõi câu chuyện nhé.…