Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
HÀNG CẤM❗️/ke 18 sử dụng theo liều lượng/"Giữa những phút chớp mắt thoáng qua, là khoảng lặng ứa đẫm khát vọng - nơi dục vọng dệt nên những ranh giới mỏng manh nhất" /không bê truyện của tác giả khỏi app, nếu có hãy che tên nhân vật. Xin bảo toàn mạng cho tác giả./_Author: SOI_…
Ta xuất thân là một thư sinh nho nhã, mọi lời ta thốt ra đều là châu báu ngọc ngà. Em chỉ là một tên lưu manh, ẩn náu nơi đầu đường xó chợ, ai thuê gì làm nấy. Trớ trêu thay, ta lại đem lòng thầm thương trộm nhớ em.Hò ơi, hương cau vui nhớ mùi trầuThương nhau sao lỡ nhịp cầu bắc ngang?-------Tập truyện dài đã được chỉnh sửa, lược bớt thông tin và được up lại lần 2.…
vernon đã rất ghen tị với cậu trai mà seungkwan thích thầm.- chs x bsk✨2017 / written by @heyitspheeebo / translated w permission by mint / pls do not take out or edit.hope you enjoy🌸…
Nếu nhìn thật kỹ, đằng sau những ngôi sao chập choạng em thường gấp bỏ vào lọ, người em nhìn thấy, có khi nào là anh?Note: Dành tặng cho 7012 với thật nhiều yêu thương.…
" Tôi đã mong chờ rồi lại bị các người phản bội"Họ phản bội cậu, những người đã từng cắt máu xin thề với cậu. Giờ cậu được giải thoát rồi. ???: "Ai bảo chuyện đó sẽ sảy ra" Người đó đã kéo cậu sống lại, khiến cậu lại nhìn thấy cảnh người mình thương rời xa ngay trước mắt. Thế giới thật là bất công, cố níu kéo tôi là gì, ai cũng nghĩ tôi là kẻ vô dụng đây thây ? Đến cuối cùng tôi cũng chỉ muốn em hạnh phúc thôi người tôi yêu________________Ảnh bìa bác cre là Ask•CountryHumans•SpaceAtmosphereCòn lại nếu còn đang thêm ảnh nào nữa thì cháu sẽ ghi nguồn ở cuối nha…
Bố mẹ đã bỏ rơi Boboiboy từ khi cậu vừa mới được chào đời.Biết được bố mẹ còn sống,cậu đã cố gắng trở nên thật thông minh để có đủ khả năng tìm kiếm được tung tích của bố mẹ.Đến khi cậu gặp được một quả cầu power sphere,nó ban cho cậu sức mạnh nguyên tố Kể từ đó,cậu liên tục gặp rắc rối trong việc làm thân với các nguyên tố của mình.Dù là đồng hồ sức mạnh nhưng trong suốt khoảng thời gian đó cậu không hề sử dụng nó trong việc tấn công ai Cho tới một hôm,cậu đậu vào trường top 1 Tapops,nơi đó cậu bắt đầu chuyến hành trình của mình với vô vàn những hiện tượng siêu nhiên kỳ bí.Có lẽ đã đến lúc cậu sử dụng sức mạnh của mình?⚠️Lưu ý⚠️-Truyện về couple Allboboiboy,không có ship khác-Không chứa chấp Kaizo x Fang,côn trùng biến khuất khỏi đây không t lấy bình xịt đấy-Truyện có một số tình tiết logic,xàm-Reverse sẽ ra sân (Rev x Boboiboy?)-Có oc-Truyện sẽ có những thông tin sai lệch,có thể là về lịch sử,khoa học hoặc tâm lý học -Nhân vật có thể bị OOC (out of character)-Truyện không có lịch ra chap cụ thể,tùy hứng ra chap-Thể loại siêu nhiên (chắc vậy),bạo lực,có yếu tố tình cảm -Nhân vật bản quyền của Monsta -Cuộc đời nhân vật như nào là quyết định của tôi,chết hay sống cũng do tôi nốt -Boboiboy bị ăn hành ngập mặt (chắc chắn)-Ảnh bìa là tranh vẽ (do tôi vẽ)…
đây là hậu truyện "Nhật ký hành trình của Sunflower" - tác giả Wind_0-0 vì vậy nếu thích bạn có thể ghé qua ủng hộ tác giả. tôi rất vui vì điều đó!Ờm mà.. hiện tại truyện chưa có bản quyền từ tác giả ._.Tôi hy vọng ông ấy sẽ không giận về việc nàyPhần "Penny's Pursuit - New Adventure!" Này là do tôi, Eric MimentaZ viết ^^…
• tên truyện : tặng anh cả dải ngân hà• tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨• main : 𝐡𝐢𝐞𝐮𝐭𝐡𝐮𝐡𝐚𝐢 × 𝐧𝐠𝐨𝐤𝐢𝐞𝐧𝐡𝐮𝐲• điều ngu ngốc nhất mà em từng làm,là để anh biết, em yêu anh nhiều đến nhường nào •…
Jody Brown, một thiên tài với trí nhớ siêu phàm, đã gặp tai nạn trên đường tới lễ cưới của mình và xuyên vào tác phẩm của thời đại One Piece với cái tên Josephine Monat. Cô hoàn toàn quên mất bản thân và sống 15 dưới thân phận là một tay đưa tin có trí nhớ ngắn hạn cho tới khi chứng kiến Luffy thoát khỏi đài hành quyết, toàn bộ kí ức và trí nhớ siêu việt của cô đã trở lại. Cô quyết định lên tàu Going Luffy và trở thành thành viên của băng Barto Club để tìm đường trở về. (Eng)Jody Brown, a genius with a superior memory, had an accident on the way to her wedding and was incardinated into the greatest manga of all time One Piece as Josephine Monat. She completely forgot herself and lived for 15 years as a reporter with one-day-term memory until she witnessed Luffy escape from the scaffolded tower, all of her past life memories and abilities returned. She decided to board the Going Luffy ship and become a member of the Barto Club to find a way back.P/s: đây là tác phẩm đầu tay của mình, và mình sẽ cập nhật cả hai thứ tiếng. Nếu các bạn có câu hỏi, có thể để ở phần bình luận. /eng/ This is my very first writing, and I wil update it in both Vietnamese and English, if you guys have any questions, feel free to leave it at comment section.…
Oneshort fanfic được viết bởi windowlessatmosphereRating: 12+Nguồn: AO3Trans: Hạ AnBeta: Hạ AnBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, được đăng duy nhất tại wattpad anhavu_0709 của Hạ An. Vui lòng không mang đi nơi khác.Cover pic: cre on pic…
Oneshort fanfic được viết bởi windowlessatmosphereRating: 12+Nguồn: AO3Trans: Hạ AnBeta: Hạ AnBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, được đăng duy nhất tại wattpad anhavu_0709 của Hạ An. Vui lòng không mang đi nơi khác.Cover pic: cre on pic…
Oneshort fanfic được viết bởi windowlessatmosphereRating: 12+Nguồn: AO3Trans: Hạ AnBeta: Hạ AnBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, được đăng duy nhất tại wattpad anhavu_0709 của Hạ An. Vui lòng không mang đi nơi khác.Cover pic: cre on pic…
I arrive in Guatemala on The Day of the Dead, November 1st. I’m curious about this holiday, so I goDay of the Dead Effortless Englishto thecemeteryto see what’s happening. What I find is quite interesting.Theatmosphereis like a party. There are people everywhere. Families are sitting around thegravesof their deadancestors.They clean the graves and add fresh flowers. I walk through thecemetery and admire the beauty of all the colorful flowers.There is also color in the sky, because many kids are flyingkites. Some families are having a picnicnext to the graves. They eat, drink, and chat together. People laugh and smile.In the Unites States, cemeteries are alwayssomber. We certainly never have festivals or partiesnext to graves. We don’t laugh or play music or fly kites in cemeteries either.Ifind thatI prefer the Guatemalanapproach. I like the way they remember and celebrate thosewho havepassed away. I like that they acknowledge death, instead of denying it the wayAmericans do. I like that there is life, as well as death, in their cemeteries.Guatemalans call it “The Day of the Dead”, but it is also a day to appreciate life.www.EffortlessEnglishClub.com…