Những lần mình bị đánh đòn😢
Mình kể là truyện thật của mình nha😉…
Mình kể là truyện thật của mình nha😉…
Ai có thể ngược đến hắn hệ liệt. Sp, phụ tử, tấn giang VIP. Dài zl dài nhưng là bộ làm tui phải cắn răng bỏ xèng ra mua vip tấn giang ngày xưa :)Bình thường hãy văn án ( bị : được nhổ nước bọt mấy năm, ta viết cái bình thường đi ): Phong Hỏa chiến loạn, cắt cứ giang sơn. Vương đạo, bá đạo, Đế Vương, kiêu hùng. "Cái này thiên hạ, trẫm muốn." "Trẫm muốn xem, giang sơn vạn dặm, thiên hạ thái bình, thiên gia vạn hộ, ca múa mừng cảnh thái bình." Ta chi cảnh nguyện, tái tạo tín ngưỡng. Thiên hạ vì là bàn, thắng bại vì là bằng. Tác giả cá nhân thích làm sai lệch hãy văn án: · nội dung một câu nói: chính là một cường biến thái thiên nhiên Hắc Đại Bạo Quân, giả bộ đáng thương (? ) vô hại, chạy đến địch quốc nhận thức phụ, cho ba ba làm thị vệ, không tự giác bé ngoan cho ba ba ngược, thuận tiện mượn gió bẻ măng bưng ngươi toàn quốc không thương lượng dũng mãnh +"Cười vang" thoát : cởi tuyến lữ trình. ( thấp: như thế viết xong như rất muốn ăn đòn a. . . | nào đó Bạo Quân: . . . ) · khặc, làm sinh ra trước hiểu lầm chân tướng Đại Bạch lúc, hỏi: nào đó ba ba, ngươi là muốn đau lòng đến tan vỡ, vẫn là muốn tan vỡ đau lòng? ( nào đó ba ba: = =+|||) · ám muội lũy thừa xin mời tham khảo phích lịch, chúa tình thân tình bạn, không CP( hoan nghênh tự giúp mình ). . . Bạn gay đều là Thuần Thuần tình bạn a tình bạn, thật sự. · mở đầu xin tin tưởng, nhân vật chính chỉ là như"Con cừu" , bản chất vẫn là BOSS ·BOSS = di động hung khí, chớ trêu chọc, thiên nhiên bụng lớn hắc một con, không tự giác xấu bụng. . . Mồ hôi · ngược,…
Truyện ngắn…
Truyện ngắn…
Truyện ngắn…
Không có thiệt nhen…
- Nơi đây chỉ có ngọt ngào, đôi khi không ngọt lắm:)- Đoản văn nhé, vài mẫu truyện nhỏ đôi ba nghìn chữ.- Cảnh báo trước: tác giả siêu non tay, lần đầu viết truyện nên mọi người cẩn thận nhé ~…
Truyện nghiên về sp phục vụ cho người trong giới không thích cứ lướt qua ạEm viết vui thôi ạ…
lại nghe mình kể về chuyện đời thường thôi, truyện nhà mình không có cao trào cũng chẳng có nút thắt đâu ❤…
- Truyện ngắn SP…
Một cơn gió không ngừng nổi loạn.Một ngọn núi chưa từng lay chuyển.Và một tình yêu bắt đầu... từ một lần gặp gỡ trớ trêu.…
Câu chuyện về 1 cô sinh viên nghèo và 1 chàng CEO giàu có. Vì hoàn cảnh gia đình, cô chấp thuận trở thành "kee giúp việc" cho anh theo 1 bản hợp đồng kỳ lạ. Nội dung truyện có yếu tố sp nên ai không phù hợp có thể click back nhé :))P/s: Đây là câu chuyện đầu tay của mình, và mình cũng chưa có trải nghiệm thực tế về sp mấy nên nếu có tình tiết nào không hợp lý hoặc chưa phù hợp thì các bạn góp ý giúp nhé. Truyện được đăng độc quyền trên ứng dụng wattpad, không thực hiện chia sẻ trên các trang web khác.…
Đỗ Linh, 23 tuổi, là một bác sĩ nội trú thông minh, chăm chỉ và đầy nhiệt huyết. Nhưng ẩn sau chiếc áo blouse trắng và ánh mắt kiên định ấy là một trái tim khiếm khuyết - bệnh tim bẩm sinh, cùng một thói quen nguy hiểm: luôn gồng mình vượt quá giới hạn, vì sợ bị coi là yếu đuối. Cô không cho phép bản thân nghỉ ngơi. Không cho phép mình phạm lỗi. Và càng không cho phép ai nhìn thấy sự mong manh mà cô luôn cố giấu đi.Bác sĩ Lê Minh Duy, 35 tuổi, trưởng khoa tim mạch, là người đầu tiên không làm ngơ trước điều đó. Anh không dịu dàng. Cũng không nhẹ tay khi Linh tự ý hành động, giấu bệnh, hay vượt ranh giới an toàn. Trong mỗi lần phạt nghiêm khắc - từ viết kiểm điểm, la rầy, cấm tham gia ca mổ, đình chỉ nội trú tạm thời, cho đến spanking riêng tư khi cần thiết - anh chưa bao giờ tỏ ra ác ý.Và Linh dần nhận ra:Có những lời quan tâm không cần phải nhẹ nhàng, miễn là chân thành và đúng lúc."Nhịp Lỡ của Trái Tim" không phải là một câu chuyện tình ngập tràn mật ngọt.Đây là hành trình của hai con người trưởng thành - một người mang trong tim khuyết điểm sinh học, một người chọn yêu bằng kỷ luật, sự tỉnh táo và trách nhiệm.Vì yêu không phải là bao che điểm yếu cho nhau,mà là giúp nhau đủ mạnh mẽ để đối diện với nó - một cách tử tế và trưởng thành.…
Truyện: Lạc TíchTác giả: Tiểu BạchEdit: Xiao YunNhân vật chính: Tiêu Yến- Bạch Lạc TíchSố chương: 168Thể loại: Mẹ con sp, ngược, kết HEEdit: Đào và để đây, bộ này nói ngược là ngược mà, không biết có ngọt không chứ tui thấy trong 168 chương thì có hết 160 chương ngược nhẹ nhàng và ngược nặng nặng luôn rồi, hic, ngoài ra, bộ này là bộ nói về sp mẹ con, không phải bách mẹ con, cho nên mấy chế cẩn thận mà xem, còn sp là gì thì xin mời lên google tra dùm tui nhe…
HuấnKhông phải truyện của mình!Truyện này mình đã đọc rất lâu rồi và là truyện mình thích nhất luôn, nhưng mỗi lần diễn đàn có chuyện là truyện lại bị trôi lạc đâu mất, phải rất sau lâu mới kiếm lại được. Mình lần này kiếm được bên lovevietnamspanking nên copy qua, chỉ mong không bị thất lạc nữa. Tác giả : Grimboy1991Nguồn: diễn đàn cũ - lovevietnamspankingP/s - mình nhớ truyện còn 1 đoạn nữa, bạn nào còn giữ thì liên hệ để mình post thêm cho đầy đủ nha…
o.o…
Độc ác!! Kim Mingyu là đồ độc ác!!!!Au viết để phục vụ bản thân là chính, thể loại huấn văn, ai không thích có thể lướt qua, xin đừng buông lời cay đắng nha.…
Xinh thế này, chạ hiệu sao bị đánh cơ?Au viết để phục vụ bản thân là chính, thể loại huấn văn, ai không thích có thể lướt qua, xin đừng buông lời cay đắng nha. Tất cả đều là tưởng tượng, ảo giác hết nha mấy bồ uiiiii…
Có những con người được lớn lên giữa ánh đèn thành phố, nhưng trong lòng lại chỉ toàn giông gió.Nam Hải, 18 tuổi, sở hữu một "hồ sơ cá nhân" mà nếu đem nộp vào đâu, có lẽ người ta sẽ mỉm cười chua chát rồi lắc đầu:- Bị đuổi khỏi trường nghề vì đánh nhau.- Gây gổ với bảo vệ siêu thị vì chuyện vặt.- Và từng thử... trộm tiền mẹ để mua vé concert của thần tượng.Lẽ ra, cuộc đời cậu sẽ tiếp tục trượt dài và kết thúc trong một trung tâm giáo dưỡng lạnh lẽo. Nhưng mẹ cậu - với thứ hy vọng vừa bền bỉ vừa ngốc nghếch mà chỉ những người mẹ Á Đông mới có - lại chọn một lối rẽ khác: gửi con trai về quê ngoại, một làng chài nghèo kiết xác ven biển, nhờ cậy một người đàn ông xa lạ "dạy lại cho tử tế". Không phải người nhà, chẳng có quan hệ máu mủ, nhưng từng nhận lời với mẹ Hải rằng: "Cháu sẽ không nuôi nó, nhưng nếu nó chịu ở lại, cháu sẽ dạy."Ngư Vỹ, 30 tuổi, là thuyền trưởng trẻ nhất làng. Anh không có gì nổi bật ngoài:- Kéo lưới giỏi.- Phạt người đúng lúc.- Và sống một mình mà chẳng thấy buồn.Anh không la mắng. Không răn đe. Không dạy đạo lý.Chỉ nói một câu, dứt khoát như tiếng sóng đập vào ghềnh đá: "Ở đây không ai cần cậu. Nếu muốn ở, thì làm đúng luật."Luật không dài, chỉ có ba điều:→ Thức dậy lúc 4 giờ sáng.→ Không phá làng phá xóm.→ Và nếu vi phạm ba lần, sẽ được nhận roi mây đầy đủ - không miễn giảm, không nương tay.Không đe dọa. Không thương hại.Ở làng này, người ta không uốn cong gió, chỉ dạy cách chèo thuyền thẳng trong bão.…