[Jujutsu kaisen] chờ một người
giá như ngày hôm đó tôi không tớicó lẽ đã không ôm tương tư cậu suốt 3 năm trong vô vọng để rồi nhận lại kết cục này---------------vậy giờ tôi tương tư cậucậu sẽ xoa đầu rồi tha lỗi cho tôi chứ?…
giá như ngày hôm đó tôi không tớicó lẽ đã không ôm tương tư cậu suốt 3 năm trong vô vọng để rồi nhận lại kết cục này---------------vậy giờ tôi tương tư cậucậu sẽ xoa đầu rồi tha lỗi cho tôi chứ?…
Truyện về tình cảm đơn phương của nữ 9 dành cho n8 rồi đến n9, nhưng mỗi lần thương là lần đau, người thu người hạ..Cuối cùng không thể hạnh phúc..…
Mình thấy nặng lòng nên lên đây viết ra tâm trạng thôi ạ :)))…
Nó không hẳn là một cuốn nhật kí nó đơn giản chỉ là những mẩu chuyện lặt vặt mà tớ nhớ về người ấy trong 3 năm tuổi trẻ của tớ.…
Câu chuyện kể về chuyện tình của hai người rất yêu thương nhau nhưng lại không đến được với nhau, cuối cùng chàng trai đã ra đi trong một cuộc tai nạn giao thông và hóa thân thành những làn gió mát rượi luôn ở bên và sưởi mát cho người con gái mình yêu....…
Chúng ta đều xây dựng cho mình một thế giới riêng .luôn cố gắng gồng mình để vảo vệ thế giới ấy mà không cho bất kì ai bước vào.…
Ai rồi cũng sẽ yêu thầm một chàng trai/một cô gái nào đó, cô cũng thế yêu đơn phương Kaito từ nhỏ nhưng cũng chẳng có kết quả -lịch ra không cụ thể-…
Câu chuyện này có thể là một câu chuyện có thật hoặc không. Nhưng có một sự thật là bạn ít nhất đã từng thích một ai đó nhiều đến mức ép bản thân phải buông bỏ.…
Không điều gì tuyệt vời hơn bằng 1 câu chuyện ngôn tình thể loại soft ¯\(◉‿◉)/¯…
Đơn phương là gì ư? Thật khó để có thể diễn tả bằng lời, đơn giản mà hiểu đó chính là tình yêu khổ sở và yếu đuối nhất thế giới.Yêu đơn phương là cảm giác thích nhưng chẳng dám nói, yêu một người không yêu mình, nhiều khi đau lòng chỉ biết một mình chịu đựng, đến ghen cũng không biết lấy tư cách gì để mà ghen...( chuyện nói về một lần đơn phương của mình mà nó làm mình nhớ đến tận bây giờ )…
Đây là truyện ngắn 10 chương về một mối tình đơn phương.…
Chi nhẹ nhàng bước đến cất cao giọng nói cái chất giọng của con bé ấy như muốn khẳng định rằng mình không sai : - cậu thực sự thích .....cái bạn đấy ư ? thật sự ư vậy là bấy lâu nay ....không không không phải vậy…
[Truyện theo thể loại viễn tưởng, kỳ ảo.. Tất cả mọi tình tiết, địa điểm, tên gọi.. trong truyện đều là hư cấu]Ma quỷ chính là cội nguồn tạo nên hoảng loạn, tàn khốc, ác liệt. Tất cả đều do chúng tạo nên rồi dần còn người như bị đẩy đến bờ diệt vong. Hơn thế nữa, nó là kẻ thống trị cả một thế giới, mối đe dọa của con người. Nên lịch sử truyền thuyết được lưu truyền lại rằng thần linh đã phù mệnh cho con người được sống. Để bảo vệ được đều đó họ đã tạo nên năm băng phái đương đương với năm mảnh đất được con người gây dựng lên. Chúng được truyền đời này sang đời khác để duy trì bảo vệ nhân loại. Đã không biết bao đấng anh hùng hy sinh để đánh đổi tự do cho con người. Sự quyết liệt, sự kiên trì, dứt khoát, trái tim mạnh mẽ kiên cường, đó là những yếu tố thiết yếu để trở thành một Sư pháp kiếm. Sư pháp kiếm hay giải thích gọn đó là người trong băng phái, sự ảo diệu, pháp thuật, võ thuật đều hội tụ lại trong một con người mới có thể mang danh là một Sư pháp kiếm. Thế hệ về sau dần đi lên và bọn ma quỷ lâu dài cũng càng nảy sinh ra giết hại dân chúng. Vì thế mỗi năm mỗi băng phái đều tuyển Sư pháp kiếm nhân tài nối tiếp các tiền bối đi trước. Những con người ấy thật sự phải có bản lĩnh mới dám bước chân vào giới tàn khốc này. Hiện diện của những con người bản lĩnh đó là ai? Liệu con người có thoát khỏi bờ vực diệt vong, sự thống trị của ma quỷ? Tất cả đều trông chờ vào những thế hệ trẻ đi sau.…
Tôi đã mất cô bạn thân của tôi chỉ vì bạn tôi yêu đơn phương :( Đây là câu chuyện đầu tiên của tớ nên nếu có sai sót gỉ nên hãy bỏ qua nhaaa…
Tôi có 1 nỗi buồn mang tên" Đơn Phương".Tôi thích một người , tôi thương một người, vô cùng thương nhưng anh ấy nhất quyết không thương tôi! Nỗi buồn của tôi thật đẹp. Anh ấy cho tôi cảm giác đơn phương là như thế nào ! Anh là người đầu tiên mà tôi yêu đơn phương! Tôi thương Anh ! Người lạ ! Chàng trai Song Tử 0506 của tôi ❤…
- ''Cảm ơn sự bình yên đã mang anh đến bên tôi,Nghiêm Duẫn.''…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
Tôi nhìn thấy Hải Đăng thì bật dậy ngay. Tuy là chưa hết phê hẳn. Lên lớp Kiều Trang mới hỏi tôi "Sao? Mùi crush tao như nào?". " Đm mày nói giọng kiểu gì đấy? Thái độ gì?"- Tôi đáp lại. " Tại sao lúc crush tao đỡ mày mà mày không né?". " Lúc đấy đang phê phân biệt được à kuu?"…