Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Năm đó hắn đà người theo đuổi cậu, tỏ tình cậu hàng ngàn lần dù cho cậu không đồng ý. đến khi cậu rung động, cậu yêu hắn, sống bên cạnh hắn cả chục năm trời. Hắn lại là người vứt bỏ cậu.Liệu sống lại một lần nữa cậu có phạm phải sai lầm của trước kia...…
Tác giả: Author 1/NĐây là bộ truyện mà mình với hội bạn rất tâm huyết, nội dung truyện khá nghiêm túc dù tên truyện chẳng nghiêm túc chút nào :> .#ThapCamLoveStories Nội dung bao quát của bộ truyện này là những câu chuyện tình yêu kéo dài từ thời Đại học đến lúc trưởng thành của 3 couple chính.Nhẹ nhàng, ngọt ngào, có ngược, có sủng, không cẩu huyết..Truyện rất dài, tóm tắt lại thì sẽ khó mà nói được hết ý. Mời mọi người vào đọc nhé, sẽ chẳng phí thời gian của các bạn đâu!Cảm ơn mọi người nhiềuuu <3…
( Tác giả là hieuchef nhé, mình chia sẻ thêm cho mọi người thôi ạ ❤️ )Tôi và Hắn - Tác giả : hieuchefChương 1 : Những lần gặp nhauChào !! Tôi tên là Nguyễn Kim Thành hiện tại tui 16t , đang vào lớp 10 , tui nặng 51 kg , cao 1m77. Tôi là một người không nói quá ít cũng không nói quá nhìu , tính tình hài hước năng nổCòn hắn tên là Nguyễn Ngọc Đại , 16t , đang vào lớp 10 như tui , nặng 56kg , cao 1m78. So vs tôi hắn cao hơn rất nhiều . Trái ngước với tôi hắn là một ít nói , tính cẩn thận và chậm rãi…
Làm học sinh ghét nhất là gì? Nhất là đối với học sinh lười. Đương nhiên là... quá đơn giản, chính là học. Sao phải học nhiều như vậy khi có phải ai cũng cần những kiến thức này đâu? Thật nhàm chán! Mọi thứ xung quanh cũng chán nản, tất cả cũng chỉ là lặp đi lặp lại. Nhưng nếu bạn chịu để ý kĩ hơn một chút, bạn sẽ thấy đôi khi mọi thứ cũng không nhạt nhẽo như thế.…
Không có gì để nói hết, chỉ muốn nói chính quyền rất biết cách làm tôi hú hét đấy! Oneshot ngắn thôi, thề không có ngược, có tôi sẽ cảnh báo nên cứ đọc đi 🫵 Tôi gia trưởng, tôi bắt các em phải đọc 🫵…
[Vận mệnh chi khôi tử]Bản thân không thể sống một cuộc đời cho riêng mình, ràng buộc, định kiến,...Nếu thật sự được sống một cuộc đời mới, liệu có hạnh phúc hơn...?…
Phần chính truyện của Cây đào cổ thụ. Khi Chính Luân đã lớn lên, với quyết tâm trở trở thành một người bảo vệ chính nghĩa và trật tự, mang lại bình yên cho mọi người. Trong lúc làm nhiệm vụ, anh vô tình gặp phải một người giống Đông Phương Vạn Tình đến kỳ lạ. Từ khuôn mặt, dáng vẻ, cử chỉ, giọng nói và cách nói chuyện đều y hệt. Lúc đó Chính Luân đã vô cùng vui mừng, tưởng rằng trời cho mình cơ hội. Chỉ là, anh chẳng hề biết cơ hội này sẽ mang đến thứ gì đâu.…
I actively invite message me fe drink coffee, and I also agree the appointment ... called him a cup of coffee I had in mind to hide her embarrassment and arrhythmia of the heart ...I split the bill demanding payment for my coffee, I thought, "well I really like what you going to charge him." Also bear's it!Then time passed our little family together, but also because they must meet college preparation, two consecutive message at this time. stories go deep down into the personal life of life of our own, very good to me but I have a hunch that I do know how much I love you ...Fool me too! I must find a way to make you think differently than our love is not the brotherhood that is the other emotional ... Starting today I try to charge my coffee and my wife says that " He was charged cafe and cafe will pay for my life ...". But I will not even notice!I told them about the dream of my little family in the future of women I like them as casting, so that strangers they told me that dream home without me ... you made me have missed cantilever ...My efforts in many ways still struggling within failed, I began to fatigue, but all their attacks. But I still do not stop dreaming, longing to be ... you pay for cafe life. That's what really made me feel very lonely. I do not know if I should continue doing? By this I do not speak to me that "I love you ...". My love just down the lapse of time that forever... over time…
Tác giả: littledaisy2409@Vietnam"Tên hoàng tử vừa biến thái, vừa ảo tưởng như hắn thì ai mà thèm!!" "Tôi cho cậu 3 ngày để suy nghĩ!" Vũ Minh Long - chàng hoàng tử băng giá ở trường trung học. Đẹp trai ngời ngời, gia đình bề thế nhưng lại không muốn dựa dẫm vào sự giàu có mà sống buông thả, cũng không muốn làm "con ông cháu cha" như bao thiếu gia khác. Ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng, là một tính cách hoàn toàn khác, một con người khác mà hắn chỉ bộc lộ trước cô mà thôi...Còn cô - Trần Thiên Nguyệt, một cô gái so với đám trong lớp cũng gọi là có tý nhan sắc. Sống trong một gia đình hạng phúc bình yên cho đến khi cha cô bị kết tội biển thủ công quỹ lãnh án 7 năm, mẹ cô định sẽ đưa cô về quê sống. Đúng lúc ấy, Thiên Nguyệt vướng vào bản hợp đồng điên rồ của hoàng tử.Cơm ngày 3 bữa chính, 2 bữa phụ, thức ăn đầy đủ dinh dưỡng, dọn nhà cửa sạch sẽ, về nhà thấy một mảng bụi phạt, không có cơm đúng giờ phạt, cãi phạt, vv... Cover by HB35 water color (LINEdeco)…
Vào một ngày hè, sau khi kết thúc chương trình cấp tiểu học, cô nhóc cầm que kem nhấm nháp, tưởng là hương vị mát mẻ nhưng đấy lại là sự chán nản. Tạt lon, trốn tìm, bịt mắt bắt dê đều đã được cô cùng với bạn đồng trang lứa chơi đến ngán ngẩm.Đang miên man suy nghĩ tìm ra trò gì mới hơn để rủ chúng bạn bỗng một cái vỗ vai làm cô hoảng hồn, xém chút rơi que kem hờ hững trên tay.Giọng nói quen thuộc:_Đi chơi Bi, có trò này vui lắm!!! - Là Trúc, bạn thân từ lúc tấm bé của Bi. Bình thường đi học Bi tên là Hân nhưng nghe tên Bi lấy làm dễ thương nên ai hỏi cô cũng giới thiệu mình là Bi.Nửa tin nửa ngờ vì có trò nào mà cô chưa từng tham gia, có gì mà hào hứng đến thế chứ, cô miễn cưỡng đi theo lời mời gọi.Trúc cọc cạch đạp lấy đạp để, cô thì lắc lư theo tốc độ của Trúc đủ biết được độ hấp dẫn của trò chơi mới này. Hai phút sau, Bi quả thực được mở mang tầm mắt.Lần đầu cô thấy một nơi mà hội tụ đông đủ con trai con gái từ lớn tới nhỏ, đặc biệt mỗi người đều ngồi đối diện với một cái màn hình…
Trên con phố cổ yên tĩnh của thành phố Kyoto xinh đẹp, dưới ánh đèn đường vàng nhạt, chiếc đồng hồ điện tử nơi góc phố điểm thời gian 00:00am. Cái lạnh bao trùm lên không khí của màn đêm, chàng trai nắm lấy tay cô gái trước mặt, biểu cảm đau đớn, khó khăn thốt ra câu nói nghẹn ngào"Shino, em cứ như vậy...một chút cũng không hối hận sao..!"Người con gái lặng lẽ nhìn chàng trai, khẽ mỉm cười nhợt nhạt, giọng nói như hòa vào đêm tối."Tạm biệt, Ryouta."Có những thứ, đến tận sau này bọn họ mới hiểu ra, có những thứ mãi mãi cũng mất đi. Nhưng dù sao, đó cũng là kí ức tốt đẹp của một con người.…
Kiếp trước nàng nhu nhược yếu đuối, nghe theo sắp đặt của phụ thân gả vào hoàng cung. Tâm tính thiện lương đơn thuần sao sống được trong minh cung ám đấu? Bị kéo vào vòng xoáy danh lợi, tranh đấu hậu cung, là con cờ cho người lợi dụng đến nỗi mất đi hài tử, bị biếm vào lãnh cung. Một chén rượu độc từ hoàng đế mà nàng yêu cả đời, một màn hương diễm của hắn với tỷ tỷ thân thiết nhất, buồn cười tới lúc chết nàng mới nhận ra nhu tình của hắn, sủng ái của phụ thân, yêu thương của tỷ tỷ, tất cả chỉ là giả dối, chúng vốn chẳng thuộc về nàng.... Kiếp này tỉnh lại, nàng lạnh nhạt với hết thảy :" Nhân sinh cũng chỉ như một giấc mộng mà thôi... kiếp này chỉ cầu một đời bình an, sống cuộc sống một đời một kiếp một đôi người..." Liệu ai có thể hoá giấc mơ của nàng thành hiện thực, ai có thể chắp vá mảnh vỡ của con tim đã vỡ lại lành, ai có thể.....P/s: lần đầu viết truyện, nếu có gì sai sót xin m.n thông cảm nha…
Có người hỏi Diệp Y đang mắc nợ mấy trăm ngàn tệ: Năm trăm ngàn tệ và mười năm tuổi thọ thì cô chọn cái nào? Diệp Y cười mỉm, sinh mệnh đáng quý, cho nên tôi chọn năm trăm ngàn tệ! Ai ngờ một đêm tỉnh lại, cô đột nhiên thành một cô chủ nhà giàu mắc bệnh nan y chỉ còn nửa năm để sống! Cuộc đời ngắn ngủi, cần phải tận hưởng lạc thú trước mắt. Giới giải trí đột nhiên xuất hiện một minh tinh "chúng tinh phủng nguyệt"(*), nghe đồn bối cảnh rất lớn. (*) Chúng tinh phủng nguyệt: một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng. Vừa ra mắt, ảnh hậu làm đệm lưng cho cô, ảnh đế nâng kiệu cho cô, biên kịch vàng tự tay viết kịch bản "đo ni đóng giày" cho cô, đạo diễn nổi tiếng không ai bì nổi cũng đến dỗ vị công chúa nhỏ này. Diệp Y mỉm cười, ai bảo nhà cô là công ty chế tác điện ảnh đứng đầu chứ. Chết sớm vẫn tốt hơn là chết nghèo a? Có thể sống một ngày thì lời một ngày, bên trái cô là sao nam đẹp trai, bên phải là ông trùm, quãng đời còn lại rực rỡ muôn màu vậy đấy. Một đêm buông thả, nhìn cô gái bên cạnh muốn chạy, người đàn ông đưa tay sang túm, giọng khàn khàn: "Ngủ xong muốn chạy?"…