Minsung: |lọ lem li kỳ truyện|
Sẽ thế nào nếu "Cinderella" sẽ không còn là câu truyện cổ tích mà cậu đã được nghe nữa?Warning: Only cp Minsung, ChanMin. Những tình huống trong truyện không liên quan đến phiên bản gốc.…
Sẽ thế nào nếu "Cinderella" sẽ không còn là câu truyện cổ tích mà cậu đã được nghe nữa?Warning: Only cp Minsung, ChanMin. Những tình huống trong truyện không liên quan đến phiên bản gốc.…
đây không phải là truyện, cũng không phải là tổng hợp oneshot gì hết. nó là một ổ lộn xộn của mình.warning: lowercase…
10 tháng đối với nhiều người có lẽ vô cùng dài nhưng đối với tôi đó là khoảng thời gian chưa nhìn thấy họ cười một cách thỏa mãn thì đã phải nói lời hẹn ước ấy…
multicouple + series oneshot_____written by moony & padfoot…
Một bộ teenfic nhè nhẹ cho những tháng ngày cuối cấp hai của mình . Nơi đây lưu giữ những kỉ niệm nhỏ của lớp . Bối cảnh là lớp mình năm lớp 9 . Ở đây có chút dễ thương không hề nhỏ , coi như là đến cuối năm hoàn thành thì thành quà cho các bạn trong lớp .Gửi đến những người bạn tôi thương ! ( trang bìa lựa chọn bởi tác giả )…
Naruto-cậu nhận ra mình thích hắn thật rồi. Nhưng mà hắn không biết, đồng thơi tình cảm này khiến cậu thật ghê tớm với bản thân mình. Rồi cậu quyết định, cậu sẽ rời đi để chôn đi thứ tình cảm xa xỉ và xa lạ này…
Tôi, một con người lười biếng.Không thích những buổi chiều.Nhất là chiều chủ nhật .Một phần là vì nó nhàm chán còn lại là vì tôi chẳng biết làm gì.Buổi chiều, nó còn là 1 sự kết thúc. Kết thúc chuyến đi chơi?..Kết thúc một ngày dài đằng đẵng ?.. Hay là sự kết thúc của 1 đời người...Sao cũng được.Bất kể khi làm gì, ở đâu khi chiều tà tôi luôn cảm nhận được nỗi buồn trong bản thân mình.Tôi là người ở biển nên vẻ đẹp của buổi chiều làm tôi cảm thấy nặng nề.Đây là quyển truyện của cuộc đời tôi vào ngày chủ nhật.Đơn giản là vì chủ nhật tôi thật sự rảnh để nhìn ngắm được sự buồn bã, rầu rĩ trong con người mình.Có thể sẽ được cập nhật vào chiều chủ nhật sau khi tôi cảm nhận xong 1 ngày....…
Lời đầu tiên, cảm ơn bạn vì đã bỏ thời gian để đọc bộ truyện học đường của tôi.Nếu có sai sót, không ổn, mong mọi người chỉ ra và sữa chữa để tôi rút kinh nghiệm giúp tôi trên con đường hoàn thiện bản thân của mình.Truyện học đường lấy bối cảnh Việt Nam, nên văn phong truyện sẽ theo lứa tuổi của các học sinh năm phổ thông. Truyện xoay quanh về thời học sinh, về lứa tuổi học trò, thanh xuân. Tôi lấy cảm hứng từ những câu chuyện cấp ba vô cùng đáng yêu của các bạn cùng trường nên đã tạo động lực cho tôi viết tiểu thuyết này.Có góp ý như nào thì liên hệ với tôi, tôi sẽ tiếp thu tất cả ý kiến của các bạn.Xin Cảm Ơn !…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
Bạn có thanh xuân không ? Những năm tháng cấp 3 đẹp nhất trong đời người bạn đã trải qua như thế nào ? Liệu còn gì nuối tiếc ? Cô gặp anh vào những năm tháng đẹp nhất trong đời, dưới ánh nắng sớm, trên hành lang trường học, chỉ có cô và anh, lướt qua nhau một lần, yêu thương nhau chưa đến 1 tháng, chẳng ngờ lại trở thành chấp niệm mà 3 năm sau cô mới có thể buông xuống.Tuệ Mẫn, nhớ kỹ, tên anh là Vũ Nguyên Khôi.Tuệ Mẫn, đến bao giờ em mới có thể nói em yêu anh ?Tuệ Mẫn, anh yêu em.Nguyên Khôi, nếu có một ngày anh bỏ em đi mà không có lấy 1 lí do, em sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không bao giờ quay lại hay thích anh nữa.Ừ, nếu có ngày đó, anh sẽ theo đuổi em một lần nữa.…
Sẽ như thế nào nếu như mình là một cô gái tuy không xấu nhưng lại bừa bộn, tính cách mạnh mẽ như đàn ông con trai. Đặc biệt là xui đến nỗi 16 tuổi rồi vẫn chưa một mối tình vắt vai. Nhưng ăn ở không mấy khi tạo nghiệp thì..sẽ gặp điều tốt(?). Kỳ Tử là một ví dụ. Chỉ vì một vài sự cố và tính cách mạnh mẽ của cô khác người, mà người phụ nữ này lại thu hút được bao nhiêu nam thần đến từ những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời cô. Theo đuổi cô, yêu thương cô, liệu ai sẽ là định mệnh thất sự của đời cô?Những hoàn cảnh dở khóc dở cười, vui có, buồn có, những pha rải thính từ chap này sang chap nọ,... sẽ được tác giả ghi hết trong cuốn truyện này.Các độc giả hãy theo chân nữ 9 Kỳ Kỳ để tìm ra trong các nam thần, ai là nam 9, là định mệnh cho cuộc đời không đâu vào đâu của Kỳ Kỳ nhé!…
Là một tác phẩm ghi lại hành trình trưởng thành của Kiyoshi, trên hành trình ấy sự xuất hiện của Uta như một tia sáng tô điểm cho cuộc đời cậu và khiến cậu nhận ra nhiều điều sâu sắc trong cuộc đời mình.Tác phẩm này cũng được mình lồng ghép, thêm vào ấy những điều mà mình học được trên hành trình trưởng thành của mình. Do đó những nhận thức, tư duy, suy nghĩ,...mang tính chủ quan mà mình góp nhặt được trên hành trình ấy đều được thể hiện qua góc nhìn của từng nhân vật thông qua những sự kiện xảy đến với họ.Đây là tác phẩm đầu tay của mình, do ngôn từ của mình có giới hạn, nên đôi lúc sẽ còn lủng củng. Nếu bạn có góp ý thì hãy thoải mái chia sẻ với mình nhé.Cảm ơn bạn vì đã chọn đọc tác phẩm của mình giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia.…
Rồi đến một ngày, bọn trẻ lóc chóc hô biến thành một người lớn chững chạc, biết nếm mùi vị của thất bại và lại đứng lên bước tiếp trên con đường nó đã chọn. Ở thành phố rộng lớn này, dường như đang kéo dài khoảng cách của những đứa trẻ ở làng Đèn Xích thuở ấy dần trở thành người dưng nước lã. Chẳng lẽ khi trưởng thành, mỗi người đều sẽ thay đổi hết sao? Tôi cóc quan tâm điều đó, tôi chỉ biết rằng năm đứa trẻ ngày xưa vẫn yêu thương và quý mến nhau lắm!Cái Dòm tựa đầu lên vai tôi, lọn tóc nhỏ của nó cứ trượt nhẹ qua cổ tôi, cảm giác vừa nhột nhột mà lại thích thích. Đám lá rụng cứ chơi đùa với từng đợt gió..."Xào xạt, xào xạt"Mùi hương tóc của Dòm làm tôi rung động, muốn nói lắm nhưng môi miệng cứ mím thật chặt lại...Dòm ơi, mày biết nhỏ Cúc Hương mến mày lắm không?…
Giới thiệuÍch kỷ.Chiếm hữu.Nhiều khi còn đố kỵ.Tất cả những gì cảm nhận được qua xúc giác đều là thực, dù có đôi khi bản thân không thể nhận định đó là cảm giác gì, đó là thứ gì tạo nên. Ở đó, có lòng nhiệt huyết tràn đầy nhưng cũng có trái tim băng giá sẵn sàng đóng băng tất cả....Yêu đến đau.Thương đến chết.Chỉ có thể là tình yêu sao?Hay còn là điều gì khác? ...Có ai trong các bạn đã cảm nhận như tôi!Đến cuối cùng, trong mỗi người mong muốn điều gì nhất?Và quan trọng là có ai đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó?Những điều trên còn chưa đủ cho tất cả những gì mà tôi muốn biểu đạt nhưng đó chính là những điều hiện tại vẫn còn xen lẫn trong con người tôi...Đó là những điều của tôi, hiện tại và có thể là tương lai....Còn "của bạn" thì sao?…
Việc che giấu một thứ gì đó chưa bao giờ là dễ cảLƯU Ý: - Đây là allvietnam- Nói không với Cp phụ nhé- Nếu bạn không thích truyện của tôi có thể tự động thoát ra và kiếm bộ khác- Truyện này tôi viết với mục đích giải trí nếu có dính bản quyền hay gì đó có thể nói với tôi chứ đừng có báo cáo, vì tâm huyết của tôi được dồn hết vào đứa con tinh thần này- Truyện có hơi thiên về yếu tố tình cảm nhiều chút- Đôi lúc tôi sẽ đẩy nhanh tình tiết đôi khi thì diễn ra chậm rãi. Chủ yếu là ý tưởng lúc có lúc không "Tôi viết ra bộ này chỉ với ý muốn thỏa mãn cơn thèm truyện của tôi, nên nhiều khi tôi đăng chap mới là do linh cảm còn khi không đăng là do tôi lười còn có thể là do tôi quên"-trích từ suy nghĩ của tác giả…
Tuyển tập truyện ngắn về những kiếp sống bình dị trong thành phố hiện đại . Họ là những người lao động, người tri thức nơi phố thị, nơi nhưng giọt mồ hôi, nước mắt, và thời gian nhỏ giọt trên nẻo đường mưu sinh. Những con người đáng kính, đáng thương mà Tử Đằng có nhân duyên gặp gỡ, cảm hứng về họ nảy sinh từ một tình yêu nguồn cội, gốc rễ.…
Những dòng thao thao bất tuyệt là những dòng suy tư và đúc kết từ góc nhìn của một người trẻ xoay quanh chủ đề cuộc sống. Người trẻ được phép sai, được phép ngã vì đó là đặc quyền của họ. Vì thà rằng có một thanh xuân đầy sứt sẹo và đau thương nhưng lấp đầy giá trị ngọt ngào hơn là một khoảng trời tuổi trẻ được gói ghém cẩn thận trong mớ giấy hoa, đẹp đẽ nhưng vô nghĩa. Thế nhưng, điều quan trọng là tuổi trẻ đừng để mình trượt dài trên những con đường vấp ngã lồi lõm ấy. Họ cần phải đứng lên bước tiếp để sống, để hạnh phúc và để thấy mình có giá trị.30 chương như 30 bước khởi đầu cho một cái nhìn mới để giúp người trẻ định hướng đến một con người trưởng thành và đầy khí chất.…
Truyện được viết dựa trên câu chuyện có thật của một cặp được ship , truyện có yếu tố ảo tưởng của tác giả , cân nhắc trước khi đọc . Nếu đọc được xin không tiết lộ cho cặp nam nữ chính biết tên truyện cũng như tác giả , nếu không sẽ không có truyện mà đọc nữa đâu .Trân trọng cảm ơn !…
Cuộc sống yên bình chứ không phải xô bồ, năng nổ mà vẫn thú vị. Nghe hơi mâu thuẫn nhỉ. Nhưng "cuộc sống mà", điều gì mà chẳng xảy ra được 😅🤷♀️😉. Cuộc sống hàng ngày này đã đủ áp lực, mệt mỏi và có lắm drama rồi. Vậy thì tại sao chúng ta lại không tự tạo cho mình một nơi chốn bình yên để tìm về nhỉ. Hoặc nếu các bạn chưa tự tạo hoặc tìm cho mình được một nơi chốn như thế thì cứ thử đọc những dòng chia sẻ này của mình- một cô nàng 22 tuổi bình thường như bao cô gái khác và có một lối sống đơn giản, bình yên lắm. Mình không dám tự nhận đây là một nơi sẽ giúp các bạn thư giãn hay tìm thấy bình yên gì sau mỗi ngày học tập hay lao động vất vả. Nhưng mình mong qua những lát cắt, những mẩu chuyện hay những chia sẻ vụn vặt, nhỏ bé trong cuộc sống đời thường của mình, mọi người có thể thấy được một chút gì đó của bản thân, cảm nhận được những cảm xúc của mình và cùng mình tận hưởng những trải nghiệm trong cuộc sống của mình. Giới thiệu sương sương như vậy là đủ rồi. Giờ mình vào vấn đề chính thôi hả. Rồi chúng ta lại vừa cùng nhau tâm sự vừa thảo luận thêm sau ha. Cùng bắt đầu nào 💪🤩😊😉👍!…
Họ gặp nhau lần đầu tiên tại buổi đọc kịch bản 'Dẫu biết'.Giống như định mệnh sắp đặt. Chữ yêu bắt đầu nảy nở trong lòng họ.So Hee, một người có tuổi thơ không mấy hạnh phúc vì chuyện gia đình. Song Kang lớn lên trong tình yêu thương vô bờ của người thân. Cô vì ước mơ mà trưởng thành sớm hơn cậu. Hiện thực của cậu lại đẹp đẽ hơn cô. Hai con người trái ngược nhau về mọi mặt bỗng bị thút hút bởi nhau. Cuộc đời của Hee là cơn mưa, còn của Kang là ánh nắng. Người ta thường bảo cái gì quá đều không tốt và nắng, mưa cũng thế. Những cơn mưa to khiến ta khó chịu, những trận nắng gắt khiến ta mệt mỏi. Nhưng chiếc ô bé nhỏ lại có thể bảo vệ con người ta khỏi những điều ấy. Và chiếc ô nhỏ bé ấy là tình yêu của họ. Họ chở che cho nhau bằng tình yêu. Họ chữa lành trái tim đối phương bằng tình yêu. Họ giúp đối phương trưởng thành bằng tình yêu ấyCũng như chiếc ô, một lúc nào đó, nó sẽ không còn nguyên vẹn như thuở ban đầu.…