ki thien lo Q8-het minh
…
Yêu chàng nên ta từ bỏ chàng…
Truyện này là mình viết vì đam mê nên có lỗi mong mọi người bỏ qua…
hắn không còn yêu em nữa.…
Đọc đi rồi biết ahihi…
Câu truyện kễ về Có một loài hoa luôn nở về đêm cũng như có một ngừơi luôn sống một cuộc đời lạnh lẽo, e ấp mỗi khi tiếp xúc với người khác nỗi buồn luôn ngự trị trong lòng...từ cái nhìn đầu tiên khi cô thấy được anh là lúc cuộc đời cô trở nên tươi sáng hơn. Nhưng trong tình yêu mà đâu có gì gọi là mãi mãi. Liệu trải qua bao sống gió họ có quay về bên nhau được không? Mời các bạn đón xem câu chuyện nhé!…
Cuộc sống đâu biết trước được điều gì phải không ? Chúng ta sẽ không biết bi kịch hay ngày mới sẽ đến với chúng ta. Cuộc sống là những biến hoá khôn lường, nhưng mãi mãi hãy vững tin tiến về phía trước. Biết đâu được, những điều tốt đẹp đang chờ đợi ta ở phía trước, chờ đợi chúng ta đón nhận Hãy sống ngày hôm nay như ngày cuối cùng, sống sao cho ta cảm thấy mình đã không lãng phí những khoảng thời gian mà ta có được.…
Đây chỉ là vài trang nhật kí mà tôi muốn tranh thủ lưu lại khi còn có thể và cũng muốn chia sẻ cho mọi người về cuộc sống của mình. Những gì tôi viết đều là sự thật và không có bất kì một nội dung hư cấu nào cả. Chỉ mong mọi người đón nhận, tôi không biết loại tác phẩm thế này có phải kiểu nhiều người thích không,nhưng dù không ai quan tâm về cuộc sống của tôi thì tôi vẫn sẽ tiếp tục viết.…
Lys từ bé đã rất thông minh và gần gũi với ba của cô. Ba cô là người tinh tế nên thường rất hay dạy Lys về những bài học đời sống. Sở thích với cà phê của Lys được sinh ra cũng nhờ sự đam mê của ba cô. Không may, một ngày, khi trên đường về nhà, chiếc xe ô tô chở gia đình Lys gặp tai nạn. Lys may mắn thoát chết, nhưng ba mẹ cô lại qua đời. Do Lys quá đau lòng, Lys đã nhớ lại toàn bộ những ký ức về ba cô. Điều đặc biết là mỗi ký ức sâu sắc hiện trong tư tưởng của Lys đều gắn với một loại cà phê. Cũng qua đó, Lys bỗng chợt nhớ ra quyển sổ tay của ba cô. Cuộc sống của Lys bắt đầu có sự hỗn loạn về nhiều phía khi cô tìm thấy quyển sổ tay ấy,……
nên coi từ 10h trở đi trong không khí lạnh lẽo mới cảm nhận rõ…
đại diện cho sự u sầu, buồn bã,xanh dương.một tâm lý bất ổn, xanh dương.Cuộc sống xanh dương là một cuộc sống quay quanh cảm xúc, từng khó khăn của 7 chàng trai như việc trầm cảm, bạo lực, sự kì thị,...v.vkhông phải ai cũng hoàn hảo, nếu tất cả mọi người đều hoàn hảo, chúng ta sẽ chẳng có cái gọi là nhân cách.vui lòng không reup fiction của chúng tớ nếu không có sự cho phép. mong mọi người đón nhận chiếc fic này với tâm trạng vui vẻ ạ. - muriel…
Một số chuyện sưu tầm muốn lưu vào kho thôi^^…
🌸Đây là câu chuyện của chính bản thân tôi, qua cảm nhận và suy nghĩ của tôi ở những năm trung học (lớp 6-9), viết về những vấn đề mà một số những bạn tuổi 12-15 gặp phải, cách giải quyết của tôi và những câu chuyện qua từng năm học.🌸*) Câu chuyện viết về cuộc sống của tôi, những gì được viết chỉ mang tính chất tham khảo cho những bạn đồng hoàn cảnh. Mong mọi người đọc không chỉ trích và bình luận ác ý. Xin cảm ơn!😘<3…
đọc thì biết…
Truyện của tôi với cô gái ấy dựa trên những gì tôi đã trải qua và thuật lại những gì tôi đã tiếc nuối nhất từ lúc còn là những cô cậu bé mới lớn đến khi trưởng thành…
cuộc đời đầy sóng gió, đưa đẩy 2 đứa con của số phận gặp nhau trong hoàn cảnh không ai ngờ.... Một câu chuyện mang đậm chất " phim ảnh" mặc dù tính bi kịch được nâng cao rõ rệt.. Nhân vật nữ là một cô gái cực kỳ khó hiểu, cực kỳ tâm lý luôn; còn nhân vật nam thì cũng không khác là bao, được mỗi cái vui vẻ hơn nữ chính " một chút " ....Hứa hẹn là rối như tơ tằm, hãy chắc là bạn có đủ kiên nhẫn để thử sức...vâng, giờ thì bắt đầu.…
Làm học sinh ghét nhất là gì? Nhất là đối với học sinh lười. Đương nhiên là... quá đơn giản, chính là học. Sao phải học nhiều như vậy khi có phải ai cũng cần những kiến thức này đâu? Thật nhàm chán! Mọi thứ xung quanh cũng chán nản, tất cả cũng chỉ là lặp đi lặp lại. Nhưng nếu bạn chịu để ý kĩ hơn một chút, bạn sẽ thấy đôi khi mọi thứ cũng không nhạt nhẽo như thế.…
Năm 20** . Một nhóm bạn , bốn con người, ba tính cách và hai số phận . Một kết thúc có hậu hay không có hậu đây ?…