TC_cấu trúc TC
…
vietnam!aubối cảnh giống như phim "Mùa hè chiều thẳng đứng"-Rồi qua một giấc trưa, chắc là mình sẽ có cái thôi thúc được ngắm nhìn bầu trời đấy, hoặc là sẽ bật một bản nhạc tình ca nước ngoài lên, bắt chước các cô các bà tập nhảy ở bờ hồ lúc sáu giờ tối để nhảy một điệu valse thật tình trong căn phòng xanh lá man mát như lòng Thành khi được Hựu hôn một cái lên má. Rồi có lẽ chúng mình sẽ hôn nhau, dắt nhau đi ăn kem, hoặc là anh sẽ nằm lên đùi Thành mà kể những câu chuyện mà anh nghe được trong buổi gặp với bạn mẹ Cung hôm nay, còn cậu sẽ tỉ mẩn bóc vỏ từng quả quýt, đút cho anh ăn từng múi một. Quýt ngọt tan trên đầu lưỡi, có thể cảm nhận được trong từng cái hôn, hay trên đầu ngón tay còn dính nước quýt mà Thành bắt anh phải đi rửa cho bằng sạch. Tiếng ve ồ à như bé đi so với tiếng người, tiếng nhạc, thậm chí là cả tiếng hai đứa khúc khích với nhau những bí mật không ai biết, và phố thị nhòa đi sau khung cửa sổ thành những đợt sóng âm thanh và sóng ánh sáng dìu dặt. Giàn hoa giấy dập dìu trong cơn gió hiếm hoi, những cánh hoa mỏng may rơi rụng khắp ban công, nổi bần bật trên nền gạch, tạo thành từng cụm, từng cụm rất nịnh mắt. "Thành ơi, hôn anh một cái..."-written by n.…
- Cách 1 ngày sẽ có chương mới cho các cậu💕- Đọc ủng hộ tuoi nhen, nhớ góp ý kiến cho câu truyện đầu tay này của tớ📌: Vì là lần đầu viết thể loại như này nên tớ sẽ lấy ý tưởng từ những pov ngắn của các bạn khác mong các bạn thông cảm - Các bạn có thể tag thẻ cho dễ kím câu chuyện của tớ " #tinhcu_aujien "…
"Tao chả nghĩ ra cái gì mà bố mày ghét tao được." Phong cáu bẳn xen ngang. Cốc cốt dừa cốm xanh của cậu đặt mạnh xuống bàn, va vào miệng cốc của Mộc cái 'keng'. "Trừ việc tao là đàn ông. Bố mày cũng sẽ hiểu thôi mà phải không?" Vừa nhận được cái gật đầu của Mộc, Phong liến thoắng nói: "Tao có nhà mặt phố Hà Nội, có công ty sau này tốt nghiệp là làm, biết chơi nhạc, biết nấu cơm cho mày, còn đưa đón mày đi chơi đi học. Tao có cái gì mà bố mày chê được chứ?"…
tuyển tập như tên fic. viết bởi n. mitko, ruhana, yohana. lowercase.…
Nuôi em từ bé.-Thể loại: abo, r18, chiếm hữu, giam cầm, 🍇🔞,...…
một kẻ đến khi chết cũng không có gì hối tiếc lại đầu thai vào thế giới tu tiên cậu có thể phát triển đến đâu được. Trần Vô Tâm:một kẻ sống vô âu vô lo không quan tâm đến ai đến vấn đề gì .Mỗi ngày chỉ sống cuộc sống vui vẻ hôm nay ngày mai ra sao cũng mặc kệ.sống một đời không ai quản ,không phải buồn lòng về vấn đề gì,đến già cũng không có bạn đời,sống một sống trọn vẹn không có gì hối tiếc. Nhưng có vẻ ông trời cảm thấy cuộc sống của cậu có vẻ quá tẻ nhạt .Lại cho cậu đầu thai vào thế giới tu tiên Cậu-một người sống ở thế kỉ 21 lại bảo cậu tu tiên .Này là chê cậu nhàm chán không có việc gì làm liền bắt cậu tu tiên đúng không? vậy cứ chống mắt lên mà xem câuj tu tiên như nào…
[Vĩnh biệt]Những ngày cuối đông.Tán cây đã từng xanh mướt một màu lá, vi vu tạo nhạc theo những cơn gió, giờ chỉ còn lại những cành khô trơ trụi phủ đầy những bông tuyết trắng xoá, cảm tưởng chỉ cần chạm nhẹ một cái thôi cũng khiến đám tuyết cố gắng đeo bám trên cành cây ấy rơi xuống, rồi vỡ thành những hạt tuyết nhỏ li ti mà hoà cùng với màn tuyết trắng phủ hết bàn chân con người. Sinh ra là một thứ vô danh, trở về với cát bụi cũng chẳng ai để ý.Cũng như linh hồn của Claude, chẳng biết khi nào sẽ vỡ vụn mà biến mất khỏi trần thế không chút tăm hơi.----------------------------Trào các bạn mình lại nhây cồm và đăng lại fic đây :((((…
Matsukawa và Hanamaki ở Đức, sống qua những cột mốc đặc biệt trong đời. viết thêm từ "Children of the moon". AU. by n.…