jsolnicky ; thi ca.
" hỏi mình, mình có nhớ nhung, bao la non nước một vùng nước non. " trích: tương tư - hàn mặc tử.…
" hỏi mình, mình có nhớ nhung, bao la non nước một vùng nước non. " trích: tương tư - hàn mặc tử.…
"Cử chỉ thân thiết trên sân khấu - sự quan tâm không lời. Một khoảnh khắc nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa."…
Cuộc hành trình thu phục mèo nhỏ bướng bỉnh của Nguyễn tổng…
Đừng vứt bỏ đứa trẻ trong lòng - vứt thì có được gì ko? Mày chỉ càng chết thêm trong vỏ bọc người lớn của mày thôi…
trong đầu thái sơn toàn là phong hào.…
Anh mạnh mẽ đủ lâu rồi. Tên fic gốc: Jaywon | ten daysTác giả : @jeonglibear! CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ !…
"Phong Hào em thích anh...đã từ rất lâu rồi" - Cũng năm năm rồi cậu mới có đủ can đảm để thổ lộ với cậu trai kia.Phong Hào không đáp mà nhìn cậu dịu dàng khẽ cười. Cậu thay câu trả lời bằng một chiếc ôm, cậu nghĩ nó sẽ thiết thực hơn lời nói.…
Nội dung truyện dựa trên một bộ phim có một số chi tiết trong phim sẽ được thay đổi…
Hứ! Giận rồi. Dỗ đi!!…
họ yêu nhau , tôi yêu họ .…
lưu ý: oneshots có H+thể loại: giam cầm, chiếm hữu…
"Cậu nghĩ bản thân tôi gồng mình đội lên vai cái danh oan gia của cậu tôi thấy vui lắm hay sao? Có bao giờ câu chịu nghĩ tại sao tôi làm vậy hay chưa?""Nguyễn Thái Sơn. Cậu không phải chờ nữa. Tôi yêu cậu"Không áp dụng lên người thật…
có một thái sơn khó chịu khi phong hào luôn dịu dàng với tất cả mọi người.…
"Em không sợ ma à?"" em không"" ơ thế mày diễn để lừa anh à"" đâu có, em diễn để ôm anh"…
mọi tình tiết đều là hư cấu, đọc chill chill cho vui.lạnh vl lạnh…
Muộn, chỉ vài phút thôi.…
cuộc tình của chúng ta là một sân khấu, nơi anh - trần phong hào là diễn viên duy nhất.…
có em, đời lại bỗng vui.…