˚ʚ Doshin ɞ˚ Chuyển vào cứu vớt
" dohoon à, tớ yêu cậu "⁉️ câu truyện dựa trên sự tưởng tượng, hoàn toàn không phải ngoài đời thật.…
" dohoon à, tớ yêu cậu "⁉️ câu truyện dựa trên sự tưởng tượng, hoàn toàn không phải ngoài đời thật.…
lowercase; ooc; tục ; textfic thi thoảng văn xuôicó cả talkshow otp rõ ràngđứa nào đục thuyền tớ tớ thục cù chỏ vô mặt" Là vì ai ?"Nỗi cô đơn này là vì aiEm nói anh nghe anh làm gì saiQuá khứ kia giờ nhạt phaiMột thằng nguCuối cùng chỉ là một thằng nguEm đưa anh lên rồi đạp anh xuốngĐó có phải điều em mong muốn Nắm đôi tay của em thật chặt nhé?biết đâu một mai anh lạc mất nó thì sao?trong thế giới rộng lớn này…
tên gốc 【忘羡】片段内容如何脱离正轨…
Tên: Sà Vào Lòng Ta (aka Lại Đây Vương Phi)Tên gốc: 《妃来我怀》Tác giả: 汪漫祺爱吃鱼Cover by: 1012Thể loại: ABO, song khiết, sủng thê, HE, có TỏaCouple: Vương gia thê nô Bác x Tiểu kiều thê vương phi ChiếnTình trạng bản gốc: 74 chương chính truyện + 5 chương ngoại truyện + vài chương kéo dàiTình trạng bản dịch: Hoàn_____________Truyện được dịch và đăng tải dưới sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup cũng như chuyển ver!Mình hiện tại chỉ update tại một nơi duy nhất là Wattpad, các bản dịch xuất hiện ở nơi khác đều là giả mạo.…
Ùm, vài câu chuyện xàm xí mà mình nghĩ ra về các otp của Haikyuu! chứ vả lắm rồi. Lần đầu viết nên có vẻ hơi ngu ,occ.…
" Cường ơi, sao mày nói là chúng ta sẽ thống trị thế giới mà giờ mày phản bội tao."…
Tác giả: 王二喵Đề cử: Nothing in 'my brain'Editor: PandaBeta: fattomato-------VĂN ÁNNhiều năm sau gặp lại, tôi bế con trai còn anh ấy ôm bạn gái.Nhắc tới người yêu cũ, anh cười nhạo: "Cho cô ấy đi học bốn năm, tốt nghiệp xong còn chê tôi nghèo rồi gả cho người khác."Có người trêu ghẹo: "Bạn gái cũ của Lục tổng chắc là hối hận đến xanh ruột rồi."Ánh mắt anh chợt lóe, nhìn về phía tôi: "Cô Viên cảm thấy cô ấy sẽ hối hận sao?"Tôi nhịn lòng chua xót: "Không hối hận..."Anh ta cười lạnh một tiếng: "Nhưng tôi hối hận rồi, hối hận vì đã nhặt con mèo hoang kia về nhà."…
"Tình yêu nó giống như đồng hồ cát vậy, khi trái tim đầy rồi thì đầu óc liền trở nên trống rỗng.."Thể loại : Hành động, HECp: Vương Nhất Bác × Tiêu Chiến-----7/7/2020Như lời đã hứa,dùng một chút thời gian rảnh tôi up bộ này lên đây ❤️ Vì là bộ đầu tay không khỏi những sai sót mong mọi người bỏ qua.…
tên gốc 【魔道同人】老年大学…
truyện tui chém gió vui lòng mọi người ủng hộ Thạch Sanh - Quái vật mang mặt ngườiNgày xưa, có một gã tiều phu tên Thạch Sanh sống cô độc trong rừng sâu. Ai cũng bảo hắn là người câm, mồ côi từ nhỏ, chỉ biết đốn củi và gảy đàn bên gốc đa. Nhưng không ai biết: hắn không phải người.Dưới làn da mịn màng và ánh mắt trong veo ấy, là một thực thể cổ xưa - một sinh vật bị nguyền rủa từ thời hồng hoang. Hắn tồn tại bằng máu thịt của yêu ma, bằng linh hồn của kẻ chết, bằng nỗi đau và ham muốn bị dồn nén suốt ngàn năm.Và rồi một ngày... Lý Thông xuất hiện.Lý Thông, kẻ tiểu nhân tham danh lợi, vốn chỉ muốn lợi dụng Thạch Sanh. Nhưng Thạch Sanh... phát cuồng vì hắn.Nỗi ám ảnh không tên nhen nhóm trong lòng quái vật. Hắn nhìn Lý Thông không phải bằng đôi mắt người, mà bằng sự khao khát của một sinh vật chưa từng biết yêu - nhưng lại yêu theo bản năng độc chiếm.> "Chỉ cần ngươi cười với ta một lần thôi, ta có thể thiêu rụi cả kinh thành này."Thạch Sanh biết rõ, nếu Lý Thông phát hiện ra bản chất thật của hắn - một kẻ hút cạn hồn phách rắn chúa, một kẻ từng đọ sức cùng đại yêu ở ngục sâu - Lý Thông sẽ kinh tởm và bỏ chạy.Hắn không thể để điều đó xảy ra.Thế là bắt đầu một trò chơi kinh hoàng, nơi quái vật mang mặt người vừa bảo vệ vừa hủy diệt mọi thứ để giữ cho Lý Thông mãi mãi thuộc về hắn - dù cho thế gian có chìm trong máu.…
[TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG VỚI MỤC ĐÍCH ĐỌC OFFLINE]Tác giả: Tô Cảnh NhànĐộ dài: 88 chươngCp [Lạnh lùng, đẹp trai, đánh nhau giỏi, học thần công x xinh đẹp tự luyến, tính cách tốt, học tra thụ]Chuyển ngữ: Cát Cánh…
"Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa lại để hoàn thiện hơn, mong mọi người thông cảm và góp ý thêm cho mình nhé"…
truyện mình viết để giải trí sẽ không có logic, khuyến nghị đừng mang theo não để đọc.không những truyện này mà còn những truyện khác nữa nhaMọi thứ trong truyện của mình đều có thể xảy ra .Nếu nhân vật của tui sống 500 năm mà vẫn chưa chết thì đừng hỏi tui tác giả cho phépMọi người đọc xong cho tui xem cảm nghĩ của mọi người nha…