Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi không phải là quá cao cũng không quá lùn , nhưng khi tôi đứng kế cậu ấy cảm giác như đang đứng cạnh một người khổng lồ vậy . Cậu ấy vòng tay qua eo tôi và bế xốc tôi lên nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng và tràn đầy sự yêu thương:"Tớ xin phép cậu cho môi Hoàng Bảo và môi Yến Nhi được chạm vào nhau được không?" "Được!" Tôi thì thầm vào tai cậu ấy ."Tớ xin phép Yến Nhi rồi đấy nhá!" Giọng cậu ấy càng ngày càng nhỏ...Hương thơm từ mái tóc tơ của cậu ấy khiến tôi muốn quên cũng không thể quên được...Rồi cậu ấy bế tôi lên rồi từ từ đặt tôi xuống chiếc sofa ngoài phòng khách....…
Khi chứng kiến cảnh bạn thân cùng người yêu của mình đang lăn lộn trên giường thì cô đã dứt khoát biến hắn trở thành người yêu cũ còn cô cưới ngay một anh chàng tỉ phú hào hoa phong độ.Đối với người ngoài thì hắn là một công tử tài hoa, tiền đồ mở rộng.Với cô hắn là môt người chồng tốt, chăm sóc gia đình chu đáo, luôn chiều vợ và khiến cô trở thành người hạnh phúc nhất.cô xoa chỗ eo đau, kháng nghị một cách bất mãn: "Tối nay ah ngủ ở sofa đi còn em ngủ ở giường"Hắn xô ngã cô xuống sofa và nói: "Được, anh ngủ trên sofa còn em ngủ trên người anh"…
Sau khi sống lại, Thẩm Tây Từ phát hiện mình cứ liên tục "nhặt" được người.Nhặt được vị đạo diễn say xỉn đang nằm ở lề đường ngắm trăng, diễn viên phụ Thẩm Tây Từ: "Đừng nằm nữa, dậy xóa cảnh 007 đi."Đạo diễn: "Cậu đừng có làm loạn!"Mấy tháng sau, lợi nhuận phòng vé vượt mốc hai mươi tỷ, đạo diễn cầm kịch bản mới đến: "Xin cậu hãy làm loạn lần nữa đi!"Đi dạo phố, nhặt được một nữ diễn viên đạt hai cúp diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất, diễn viễn mới Thẩm Tây Từ: "Đừng giảm cân nữa, vấn đề của cô không phải là dáng người, mà là mắt chọn nhân vật."Nữ hoàng điện ảnh: "Cậu đang dạy tôi làm nghề đấy à??"Trên sân khấu trao giải, nữ diễn viên cầm chiếc cúp thứ ba: "Xin ống kính hãy hướng về người thầy nhân sinh của tôi, Thẩm Tây Từ!"Nhặt được một người đàn ông bị mất trí nhớ do chấn thương, Thẩm Tây Từ cho anh ta ngủ nhờ trên ghế sofa nhà mình.Sau khi hồi phục trí nhớ, người đàn ông để lại một tờ chi phiếu rồi rời đi.Không ngờ rằng, vài ngày sau, Thẩm Tây Từ mở cửa phòng khách sạn, phát hiện trên sofa phòng mình có người đang nằm.Quay về nhà thuê, trên sofa lại có người nằm.Dọn sang nhà mới, Thẩm Tây Từ cố tình không mua sofa nữa.Ba giờ sáng, Thịnh Thiệu Nghiên tự mang theo sofa, gõ cửa nhà mới của cậu.Thẩm Tây Từ: "..."Mèo hoang ăn vạ à?-Cập nhật các chương mới vào 20h thứ 7 hàng tuần.…
Giường bệnh lạnh lẽo. Chiếc nhẫn ngay ngắn trên gối. Tất cả đều im ắng, người đã đi rồi.Hai giờ sáng, Nguyên không thể chợp mắt, từng cơn đau đầu quặn thắt. Có những giấc mơ thật ảo không phân biệt nỗi. Dường như là tiếng lòng, cũng xa lạ lắm. Bên chiếc sofa chỉ còn ba mệt mỏi chợp mắt. Họ là gia đình, là người thân, là máu huyết nóng ran chảy nơi cô. Anh là tất cả tình yêu của cô. Và chính cô, đã mang đến tất cả tai họa, tất cả nỗi đau. Cô nhớ ánh mắt cô ta nhìn trừng trừng, giọng nói cay nghiệt, hận không thể giết chết cô ngay lập tức. Từ 8 năm trước, tất cả là ở cô.-----Điện thoại khẩn không bao giờ và trong tình hình của Nguyên lại càng không bao giờ Quốc muốn nó đến. Trong anh trống rỗng: Nguyên bỏ đi.Lần đầu tiên khóe mắt người quân nhân ươn ướt, những dòng chữ cô để lại như từng nét từng nét cứa vào tim anh. "Để em ra đi, để em giải thoát!" - vỏn vẹn đôi lời Nguyên dành cho anh.------Phiên tòa của Quân lạnh như từng cơn mưa giông ngoài trời. Kết thúc lặng im và án treo. "Cảm ơn anh vì đã yêu em!" - Đầu Quân trống rỗng. Những kí ức, kỉ niệm ùa về, nó rất đẹp, mãi mãi rất đẹp vì Nguyên ở đấy, đã từng ở đấy.------Singapore ngày đầu hạ, gió nhẹ, nắng nhẹ. Căn phòng màu xanh thư thả và thanh khiết.Sài Gòn nắng gắt, nắng gao, nóng hừng hực như lòng ai chưa bao giờ ngừng tìm kiếm ai.Sài Gòn nóng. Đến phát điên. Người Sài Gòn nhanh, chen chúc từng phần ngàn giây để tìm cái mát. Ai nhanh kẻ đó thắng, giành đến cùng cái tự cho là của mình. Và Sài Gòn cũng nhẹ khi những tâm hồn…
- cậu thích sao ?- tớ hứa đấy - đừng làm phiền tôi nữa - cậu vẫn sống tốt vậy thì tốt rồi - đừng lo tôi không bỏ cậu nữa - vợ à anh không muốn ra sofa hức…
[ Mọi tình tiết trong truyện chỉ là hư cấu, không có ý định xấu gì nên mọi người đọc vui vẻ thôi nha ] Sự nghiệp hay tình yêu...Tiếng mở cửa, tôi chậm rãi ngước mắt lên và cất giọng hỏi:- " Xong việc rồi à? Nhìn mày mệt mỏi quá, lại đây"Tôi đứng dậy rời khỏi chiếc ghế sofa bước đến ôm lấy cậu ấy, chạm vào mái tóc toàn keo do tạo kiểu lúc sáng, xoa nhẹ và an ủi:- " Cô đơn lắm phải không?Cố lên nhá..."Cậu ấy vùi vào vai tôi một hồi lâu và hỏi:- " Còn Build thì sao, mọi việc hôm nay vẫn ổn chứ..."Tôi im lặng, chẳng nói gì chỉ gật đầu nhẹ để cậu ấy biết tôi vẫn ổn, mà dù gì cũng chẳng có gì để nói việc của tôi là thức dậy, ăn uống và tập luyện thì có gì không ổn. Một lúc sau tôi với cậu mới buông nhau ra và chuẩn bị để ra về. Đúng vậy, suốt hai tuần nay tôi luôn đợi Bible (ở hậu trường) tan làm và ra về, cậu ấy bước vào phòng thay đồ, đổi bộ vest thành chiếc sơmi trắng, tẩy đi lớp make-up trên mặt, trở lại là một Bible của thường ngày. Trên con đường quen thuộc, dưới ánh đèn mờ ảo, tôi,cậu và phần còn lại của thế giới cứ thế chìm sâu vào trong bóng tối.…
Kính thưa các bạn, Mình là HUGH mình thức cả đêm trên sofa, nơi mà những suy nghĩ của mình bắt đầu lộ diện, tranh thủ đăng nhập viết đôi dòng tâm sự, kính mong các bạn góp ý cho mình nhé…
Tác giả: Duy Ái Dương QuangEditor: Biyu----Văn án----Đêm đó, Kiều Ngự Sâm, người đứng đầu Kiều gia ở Bắc Thành, giữ cô trên ghế sofa. "An Nhiên, cô không biết kết hôn đồng nghĩa với việc nam nữ đều phải thực hiện nghĩa vụ của mình." "Hôn nhân của chúng ta chỉ là hợp đồng." "Hợp đồng cũng có nghĩa là hợp pháp, An Nhiên, cô không thể trốn tránh."An Nhiên là 'cô con gái nuôi độc ác' được đồn đại đã 'cắn lại' An gia. Chỉ có ba điều cô hối tiếc nhất trong cuộc đời mình. Đầu tiên, vào đêm mẹ cô mất, cô cầu xin nhầm người, mẹ cô mất và cô phải chịu bốn năm tù. Thứ hai, cô được ra tù để trả thù gia đình cha mình và bị mất lá gan, khiêu khích Qiao Yuchen, bạn trai của An Xin vào thời điểm đó. Thứ ba, cô ấy không nên yêu người đàn ông đó và tự đâm đầu vào chỗ chết. Cho đến một ngày, cô thực sự học cách trân trọng, nhưng khi nhìn lại, cô thấy rằng một số thứ đã không còn nữa ...…
- - - - - - - - - - - - WooYoung nhẹ đẩy cửa bước vào phòng ngủ , hiện tại cậu thấy anh đang nằm dài trên chiếc sofa trắng gần cửa sổ liền mon men lại gần . Thấy động tĩnh NichKhun ngoái lại nhìn " A ~~~ Tính hù anh mà bị anh phát hiện mất rồi " - WooYoung phụng phịu nói . " Anh bị em hù bao lần rồi , bộ tưởng anh để em hù tiếp sao " Sau đó anh vỗ nhẹ vào đùi mình nói : " Lại đây ! Anh ôm em một chút . Bữa nay vì sợ phiền em nên anh nén nhịn không dám gọi điện thoại cho em này , anh nhớ muốn chết " " Thiệt hả ? Nhớ em tới vậy sao ? " Cậu tí tởn , chạy bành bạch tới sofa , rất tự nhiên ngồi vào lòng người ấy . " Aigoo !! Sao WooYoung hôm nay có vẻ múp quá ta " Anh đưa tay nhẹ nhéo cái má phệ của cậu , khoái chí cười híp mắt . * Bụp * " Ý anh nói là em béo ú chứ gì ! Em không có béo !!!! " " Ơ ... Anh đâu nói em béo , anh nói em múp thôi mà :3 Múp đáng yêu lắm chứ bộ :3 " Cậu dùng ánh mắt toét lửa liếc xéo người bên cạnh . Bỗng cậu nghĩ ra một phương án rất hay : LÀM CHO ANH GHE…
Chuyện xoay quanh giữa các nhân vật trong giới giải trí. Trong đó nhân vật kể chuyện sẽ là Aoi Wakana, cô gái 23 tuổi đang cố gắng xây dựng tên tuổi của mình.…
Tác Giả: RÙATrời hôm nay chẳng hiểu sao mưa như trút nước lũ. Gió rất to thổi đi những gì nó đi qua. Khói thuốc lá lượn lờ rồi tan đi trong không khí. Tuệ An mặc chiếc áo lụa rồi đi ra khỏi phòng. Căn nhà tối om, Tuệ An chẳng thèm bật đèn. Tuệ An nằm dài trên ghế sofa, hôm nay cảm thấy thật chán chường...…