Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
13,760 Truyện
Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

39 5 6

Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…

Thanh xuân của tôi là cậu đấy, bạn cùng bàn!

Thanh xuân của tôi là cậu đấy, bạn cùng bàn!

7 0 1

Trên viết về cuộc gặp gỡ định mênhh của một anh chàng soái ca nhà giàu và cô bạn cùng bàn đã làm xoa dịu nỗi đau của anh.....Lần đầu viết truyện nên có gì sai sót mong mn giúp đỡ.Gạch đá nhẹ xíu…

[ bách hợp tiểu thuyết ] Soả phò mã (gl)

[ bách hợp tiểu thuyết ] Soả phò mã (gl)

3,222 34 6

Sỏa phò mã - Vô Tình Vô Thác.Kinh thành trong vòng người người đều biết, ôn nhu hiền lành tam công chủ chiêu một kẻ ngu si làm phò mã, đều bị rất là tiếc hận.Này sỏa người có lúc hội làm ra chút kinh người cử chỉ, giảo đắc kinh thành gà bay chó sủa, gọi người dở khóc dở cười...Nhưng mà, kia sỏa công tử có thật không như đồn đãi loại sỏa đắc bất kham sao?Dịu dàng ưu nhã lại phúc hắc tam công chủ, nhưng tự cũng không như vậy cho rằng.Vì vậy, nàng trăm phương nghìn kế, thệ muốn thử tham ra bản thân này Phò mã, đến tột cùng là thật sỏa, hay là là giả si...Nội dung nhãn: cải trang giả dạng tình có chú ý cung đình hầu tướcTìm tòi then chốt tự: diễn viên: trầm minh phong, trử tìm nhã ┃ phối hợp diễn: mọi người ┃ cái khác: chuyên nhất, hỉ kết…

TỤI MÌNH TỪNG CÙNG ĐI VỀ || written by IRIS YAVINE (CÁO TUYẾT)

TỤI MÌNH TỪNG CÙNG ĐI VỀ || written by IRIS YAVINE (CÁO TUYẾT)

7 0 2

Tên truyện: Tụi Mình Từng Cùng Đi VềTác giả: Iris YavineThể loại: Học đường ,Thanh xuân ,Tâm lý ,Đời thường ,Healing ,Trưởng thành sau tổn thươngTình trạng: Đang hoàn thiện TỤI MÌNH TỪNG CÙNG ĐI VỀIRIS YAVINE | School Life, Drama, HealingCó những người, dù đã đi xa, vẫn ở lại trong một góc của tuổi thanh xuân.Chúng mình từng cùng nhau đi học, cùng sợ trễ giờ, cùng cười giữa cơn mưa - và cùng im lặng khi mọi thứ dần đổi khác.Không ai dạy ta cách trưởng thành sau khi mất đi ai đó. Chỉ là một ngày, nhìn lại, ta thấy mình đã khác - và những ký ức ấy, vẫn dịu dàng như gió đầu mùa.Đây là câu chuyện về "tụi mình" - về những ngày tưởng như bình thường, nhưng đã làm ta lớn lên hơn cả ngàn bài học.Cre art (trên ảnh)text : Iris (cáo tuyết)…

Hố Này Ta Tự Đào [BHTT]

Hố Này Ta Tự Đào [BHTT]

8 0 3

Thể loại: BHTT, ngọt, sủng, trùng sinh, Thẩm Vi x Cố ViSau khi chết trong tai nạn xe, Thẩm Vi sống lại và bắt đầu lập cái bẫy để 2 con sói mắt trắng kia từ từ rơi vào. Nhưng có một chuyện cô vẫn không rõ, vì sao sau khi sống lại đối thủ một mất một còn Cố Vi thỉnh thoảng lại đối xử dịu dàng với cô như vậy.Có một chuyện cô không hề biết chính là vào đêm cô xảy ra tai nạn, Cố Vi cô đã sụp đổ, cô chưa bao giờ nghĩ Thẩm Vi sẽ chết đi như vậy. Ký ức về cái chết của Thẩm Vi đã khắc sâu đến nỗi cho dù sau khi Thẩm Vi sống lại, Cố Vi dù không nhớ gì vẫn vô thức mà đối sự dịu dàng với cô, vô thức mà sợ cô biến mất, vô thức mà yêu cô, hoặc có lẽ đã yêu cô từ lâu mà bản thân không hề hay biết.…

[Drop] [Edit] Mệnh vượng phu

[Drop] [Edit] Mệnh vượng phu

470 25 3

Mệnh vượng phuTác giả: Nam Đảo Anh ĐàoThể loại: Cổ đại , Ngọt sủng , Sảng văn ,1v1 Editor: A Huyền 152Văn ánVệ Tam Lang có tài có học nhưng cố tình mệnh lại không tốt, luôn gặp nạn trước khi đi thi.Lần đỡ nhất thì bị sốt đến bất tỉnh nhân sự, lần trước còn chưa tới trường thi đã bị người ta đâm cho bị thương cánh tay.Vệ mẫu vốn muốn chờ đến khi hắn thi đậu tú tài thì mới cưới vợ cho hắn, Vệ Tam Lang lại liếc mắt một cái nhìn trúng Khương Mật thôn bên.Khương Mật là một cô nương mệnh khổ, lúc nhỏ tang mẹ, sau khi có mẹ kế thì cha ruột cũng biến thành cha dượng. Vệ mẫu nhìn nàng thế nào cũng không thấy hài lòng, cưới về nhà mới phát hiện, con dâu này, mẹ nó vượng phu!Nhân vật chính: Khương Mật, Vệ Thành…

Nắng vẫn còn trên hiên nhà

Nắng vẫn còn trên hiên nhà

4 1 1

🌿✨ Chào mừng độc giả đã đến với câu chuyện "Nắng vẫn còn trên hiên nhà" ✨🌿Cảm ơn bạn đã dừng chân nơi những trang truyện này. Đây là câu chuyện về tuổi trẻ - về một cô gái mang trong tim những ước mơ sáng rực, và một chàng trai bình thường nhưng dịu dàng hết mực. Họ gặp nhau vào những ngày nắng vàng, trao nhau những rung động ngây thơ, và cùng đi qua những thử thách của tình yêu non trẻ.Mong rằng khi đồng hành cùng An và Bảo, bạn sẽ bắt gặp một phần ký ức của chính mình - một mùa hè rực rỡ, một ánh nhìn không thể quên, hay đơn giản chỉ là cảm giác bình yên khi biết có ai đó lặng lẽ ở bên.Hãy ngồi xuống thật thoải mái, nhấp một ngụm trà hay cà phê, và để câu chuyện đưa bạn về những ngày tháng dịu dàng ấy. 💌…

Một ngày nắng nhẹ

Một ngày nắng nhẹ

1 0 3

"Có những người chỉ đi ngang qua tim mình một lần, nhưng để lại một vệt nắng dịu dàng..."Cô biết, giữa họ sẽ chẳng có gì cả. Không phải vì khoảng cách địa lý. Mà vì họ chỉ đơn giản là hai đường thẳng gặp nhau trong chốc lát. Không giao cắt hẳn. Không chồng lên nhau. Chỉ là tình cờ, một điểm giao nhỏ giữa hàng vạn cuộc đời.Có những người chỉ lướt qua ta một lần, nhưng lại ở trong tim ta rất lâu. Mỗi khi nghĩ về cậu, cô lại thấy lòng mình bình an. Như thể, cô đã làm đúng điều cần làm, vào đúng lúc.Cô không cứu rỗi ai. Cô chỉ đặt bàn tay mình xuống một mặt nước đang gợn sóng. Và mặt nước ấy, dù chỉ trong chốc lát, đã dịu lại.Nhưng số phận là một điều kỳ diệu...…

Ở Lại

Ở Lại

4 0 1

Tôi từng sống như một cái bóng. Từ sau biến cố năm ấy, tôi học cách giấu nước mắt, học cách mỉm cười dù lòng mình nát vụn.Người ta gọi tôi là " tiểu thư bất trị ", là đứa con gái có tất cả...trừ một quá khứ bình yên.Tôi quay lại trường, không đề bắt đầu lại, mà đẻ sống một năm cuối cùng cho trọn vẹn. Tôi không mong chờ gì cũng chẳng mong chờ ai.Nhưng rồi tôi gặp họ - những người không vì quá khứ của tôi mà quay lưng.Và anh, người con trai ấy...không nói nhiều, chỉ lặng lẽ ôm tôi khi tôi vỡ òa, và ở lại.Có lẽ..không phải mọi vết thương đều cần lành lại bằng thời gian. Có những vết thương, chỉ cần một người dịu dàng để xoa dịu là đủ.…

Chiếc kẹp tóc của người con gái bên sông Nguyệt

Chiếc kẹp tóc của người con gái bên sông Nguyệt

1 0 1

Ngày xửa ngày xưa, ở làng Lệ Giang, có một con sông mang tên Nguyệt. Nước sông quanh năm trong vắt, phản chiếu ánh trăng mỗi đêm. Bên bờ sông ấy sống một cô gái tên Lan, nổi tiếng không chỉ vì nhan sắc dịu dàng mà còn vì tấm lòng nhân hậu.Cha mẹ mất sớm, Lan sống cùng bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, cô dệt vải để kiếm sống và chăm sóc bà. Một tối mùa thu, khi đang giặt vải bên sông, Lan nghe tiếng kêu cứu. Cô vội chạy theo tiếng gọi và thấy một chàng trai bị thương đang cố bơi vào bờ. Không chút do dự, Lan lao xuống nước, kéo chàng trai lên.Chàng trai tự xưng là Dương, thương nhân từ phương xa đến, bị cướp chặn đường và đẩy xuống sông. Biết Lan mồ côi, Dương muốn tặng tiền cảm ơn, nhưng Lan từ chối. Thay vào đó, cô chỉ xin anh một món kỷ niệm "để nhớ rằng một ngày nào đó, anh từng thoát chết bên sông Nguyệt". Dương lấy từ túi áo ra một chiếc kẹp tóc khắc hình hoa mai bằng ngà voi, nói rằng đó là kỷ vật gia truyền.Từ hôm đó, Lan luôn cài chiếc kẹp ấy trên mái tóc đen dài. Dân làng nói rằng khi ánh trăng rọi xuống, chiếc kẹp phát ra ánh sáng dịu nhẹ như đang kể một câu chuyện.Nhiều năm trôi qua, Dương quay lại làng Lệ Giang. Anh tìm đến bờ sông Nguyệt, nơi lần đầu gặp Lan. Nhưng giờ đây, cô không còn nữa - Lan đã mất trong một trận dịch bệnh, để lại chiếc kẹp tóc đặt trên bàn thờ bên cạnh tấm khăn thêu hoa mai. Người làng kể rằng trước khi mất, Lan dặn:"Hãy trả chiếc kẹp về cho người từng trao nó. Nói với anh ấy rằng tôi đã giữ trọn lời hẹn bên sông."Dương cầm chiếc kẹp, lặng lẽ nhìn sông Nguyệt, n…

Cá Nhảy Lên Bờ

Cá Nhảy Lên Bờ

47 5 12

Thể Loại: Nữ Xinh Đẹp Hiền Lương, Dịu Dàng, Da Mặt Mỏng x Nam Lưu Manh Xảo Quyệt, Phúc Hắc Chủ Nợ , Ngôn Tình Cổ Đại, Huyền Huyễn, Dị Giới, Thanh Thuỷ Văn, Sạch. Văn Án: Bản quán nhỏ xập xệ nằm trên núi Trường Bạch, không có tín đồ thờ cúng, cũng không có ai qua lại. Nhưng điều khiến người ta sợ hãi không dám bước vào, không phải là bản quán trông tồi tàn cũ nát, với dòng chữ "Bản quán xập xệ nguy hiểm, khẩn thiết quyên tiền tu sửa, tích lũy công đức" viết nguệch ngoạc treo trước cửa. Mà là bên trong ẩn giấu một bí mật lớn không ai có gan nước vào...…

Dịu dàng ||  hanlix

Dịu dàng || hanlix

162 11 1

Dịu dàng là ngày em đếnGiọng người là bài hát êmNhẹ nhàng người cất lên xiêu lòng từng đêm mong ngóng…

Con đường ấy còn nhớ thương hình bóng ai

Con đường ấy còn nhớ thương hình bóng ai

14 0 10

✨hồ sơ của nam chính:Tên: Lục Nghiêu Thành (陆尧城)Thân thế:Con trai độc nhất của gia tộc họ Lục - một trong những gia tộc tài phiệt giàu có và có quyền lực nhất ở Thượng HảiSinh ra trong nhung lụa, từ nhỏ đã được dạy dỗ như người kế thừa quyền lực thực sựTài năng:10 tuổi chơi được gần hết các loại nhạc cụ16 tuổi hứng thú với bắn súng, là tay thiện xạ18 tuổi là hotboy nổi bật toàn thành phố, giỏi thể thao, đặc biệt là bóng rổ19 tuổi đỗ thẳng Thanh Hoa 26 tuổi trở thành giám đốc điều hành (CEO) của tập đoàn Lục Thị - đứng đầu giới tài chính Thượng HảiNgoại hình:Cao 1m90, body 6 múiGương mặt lạnh lùng, đẹp sắc sảo đến mức người khác không dám lại gầnTính cách:Ngoài lạnh, trong nóngKiêu ngạo, lý trí, cực kỳ khó rung độngRiêng với Bạch Nguyệt Dao, anh có một sự dịu dàng mà chính anh cũng không nhận ra✨ Hồ sơ nữ chính Là một nhà báo tài năng, dám theo đuổi sự thậtSinh ra tại Trùng Khánh, lớn lên trong gia đình bình thường nhưng đầy yêu thương24 tuổi - làm việc tại một công ty truyền thông ở Thượng Hải…

Một Thời Thương

Một Thời Thương

18 0 2

Tên: Một Thời ThươngTác Giả: Lonely StonerGiới Thiệu:Cậu là một đứa trẻ nghèo, kết giao với bạn bè xấu, cha đi tù, chỉ còn mẹ con cậu sống nương tựa vào nhau. Cô là cháu của viện trưởng bác sĩ, cuộc sống đầy đủ sung túc, tính cách dịu dàng, ôn nhu.Dù tình yêu của họ là thứ đẹp đẽ nhất mà cả hai từng có, nhưng vì sự ngăn cấm từ gia đình, vì áp lực mưu sinh đè nặng, họ không thể ở bên nhau. Cô bị ép phải kết hôn với người mà gia đình đã chọn cho cô từ thuở nhỏ.Mười bốn năm sau, họ vô tình gặp lại. Cô giờ là bác sĩ nổi tiếng, mẹ đơn thân, còn anh là nhà thiết kế nội thất, người mà cô vừa thuê để cải tạo lại ngôi nhà của mình.Biết tin cô đã li hôn, anh đã cố gắng theo đuổi cô một lần nữa."Ngày ấy, em đã bỏ anh khi anh cần em nhất. Em biết anh sẽ rất hận em, đúng không?" Cô nhìn anh, ngập ngừng hỏi.Anh im lặng một lúc, rồi ánh mắt anh quay sang nhìn cô sâu thẳm, dịu dàng trả lời: "Anh không hận em, anh chỉ hận bản thân mình. Hận vì khi ấy, anh không đủ khả năng để bảo vệ em, không thể cho em một cuộc sống đầy đủ, an toàn như em xứng đáng có."…

VKook - Em là của anh

VKook - Em là của anh

11 0 2

Tình yêu năm 17 tuổi anh dành cho em, ánh mắt của anh đang dõi theo em, Jungkook à, anh yêu em!…

Ánh trăng không dịu dàng bằng anh.

Ánh trăng không dịu dàng bằng anh.

112 7 1

Một đại thúc vô cùng xinh đẹp dịu dàng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chịu không ít cực khổ.Cho đến khi gặp được ba người, liệu cuộc sống của y có hạnh phúc hay không?…

Không Bóng

Không Bóng

4 3 3

Văn án - Không Bóng> Ở Nam Đàn, sương sáng dày như tấm màn che mọi chuyện xưa cũ.Người ta nói, mỗi con đường đất nơi đây đều có một cái bóng từng biến mất - không ai biết đi đâu.Năm đó, hai đứa học cấp ba, chung một mái nhà, chung một lối đi qua đồng rạ.Cô - dịu dàng, ánh mắt như sương.Còn "nó" - trầm lặng, mái tóc dài chạm vai, có khi nhìn mà thấy... chẳng hẳn còn là người.Mỗi sáng, tiếng gà gáy vang từ vườn sau. Cô nghe, nhưng không dám ra nhìn.Bởi ai đó nói với cô rằng -"Trong gương, chỉ có mình mi. Bóng tau biến mất rồi."Và từ hôm ấy, con quỷ trong mắt nó bắt đầu thức giấc.…

Married At 18 | SaDy

Married At 18 | SaDy

46 3 1

Han Sara - Năng động, cá tính, luôn có ước mơ bay xa. Nhưng duyên phận lại sắp đặt cho cô nàng lấy chồng năm 18 tuổi. Không để ước mơ bị vùi dập như thế, vào đêm tân hôn, cô bỏ đi khỏi nhà chồng.Cody - Trầm tỉnh, cô đơn và dịu dàng. Là người chồng mơ ước của nhiều cô gái. Đến năm 25 tuổi, anh bị ép lấy một người con gái xa lạ. Nhưng tiếng sét ái tình đánh trúng, thức tỉnh tâm hồn khó tánh đó. Khiến anh một lòng một dạ vơid người con gái mang tên Han Sara.---------------------Truyện viết riêng cho Sara và Cody. Nên sẽ ít có phân đoạn của các anh còn lại. Nên mong mọi người thông cảm!…

Hơi ấm giữa mùa Đông

Hơi ấm giữa mùa Đông

1 0 20

Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…

Nếu gặp lại cô lần nữa

Nếu gặp lại cô lần nữa

91 0 23

Vân Anh vẫn còn nhớ rõ, bốn năm trước, vào một chiều mưa tầm tã, từng có người tặng cô một tập thơ. Không bao lâu sau, người đó không từ mà biệt, đột nhiên biến mất như thể bốc hơi khỏi mặt đất. Bốn năm sau, khắp các phương tiện truyền thông lan truyền tin tức về một bộ hài cốt được phát hiện chôn phía sau khu nhà tập thể trường cấp ba nơi cô từng theo học. Lớp cũ, người xưa nay chỉ còn trong hồi ức. Năm đó cô Châu mặc áo dài lụa trắng thêu hoa sen, dáng điệu uyển chuyển thướt tha, tà áo theo bước chân bay phấp phới. Tóc đen như mực đổ xuống vai, mi dài, mày thanh, mắt sáng như sao. Nụ cười ấm áp đậu trên môi, giọng nói du dương như tiếng đàn. Một người đương tươi đẹp như thế, rạng rỡ như thế, vì sao vừa mới quay đầu trong chốc lát, một bước rời đi lại không cách nào gặp lại.Lòng Vân Anh từ đó chìm trong sương mù dày đặc, ánh mặt trời không chiếu tới được. Thế rồi có một ngày, người lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô. Gương mặt, đôi mắt, nụ cười quen thuộc ấy. Thật dịu dàng, thật mềm mại. Tựa như một đóa hoa lài.Trước đây vẫn luôn tâm niệm trải qua một đời yên ổn bình lặng. Mà nay bởi vì lần nữa gặp lại, Vân Anh chẳng ngại mặc cả với số mệnh, thay đổi kết cục đã định.…