Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một tuyển tập những câu chuyện đời thường, tập trung vào những khoảnh khắc giản dị và bình yên nhất trong cuộc sống của nhóm bạn, gia đình, và những người họ gặp gỡ trên hành trình đời mình.Những mẩu chuyện ấy tuy không kịch tính hay vồn vã, nhưng lại mang âm hưởng nhẹ nhàng - đôi khi khiến lòng người trở nên dịu lại..."Nếu ví cuộc sống như một món đồ bất kỳ, thì có lẽ đó sẽ là thứ xinh đẹp nhất tôi có."…
thể loại : Ngọt (ngược hay không thì tác giả chưa nghĩ ra) 1vs1 . có nhiều cp phụ truyện xoay quanh về 1 vị thiếu gia tài sắc vẹn toàn(trùm thế giới ngầm ) yêu phải một chàng dịu dàng hay giúp đỡ người khác có một chút ngốc nghếch . truyện của tác giả không liên quan đến cốt truyện gốc Hanagaki Takemichi Sano Manjirou😘…
Nhân vật chínhLâm An: Trung úy công an hình sự, tính cách mạnh mẽ, thẳng thắn, luôn hết mình vì công việc, ít khi để ý đến cảm xúc riêng.Trịnh Nhã: Bác sĩ khoa cấp cứu, dịu dàng, thông minh, có phần lý trí nhưng trong sâu thẳm lại rất dễ mềm lòng.Bối cảnh gặp gỡLần đầu họ chạm mặt là trong một ca cấp cứu khẩn cấp sau một vụ tai nạn truy đuổi tội phạm. Ấn tượng ban đầu không hẳn dễ chịu, nhưng dần dần, qua nhiều lần tiếp xúc ở bệnh viện - hiện trường - rồi cả đời thường, mối quan hệ bắt đầu thay đổi.…
|drop|hỏi mình vì sao hay tặng cậu macaron, là vì mình sợ cậu đói; hỏi mình vì sao lại chọn đường dài hơn để phải dậy sớm hơn, là vì mình muốn đi cùng đường với cậu; hỏi mình vì sao hay kiễng chân lên nói chuyện với cậu, là vì mình thích được cậu xoa đầu dịu dàngcậu có thể hỏi mình nhiều thứ nhưng đừng hỏi vì sao mình thích cậu, mình không biết; mình chỉ nhớ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, mặt trời rất đẹp và nụ cười của cậu cũng thếstart: 17/06/2019total chap (updating): 58…
Han Yoonji đã chọn được một vệ sĩ đẹp trai,trong số những 'món quà' mà người bố giàu có của cô tặng cô nhân ngày cô về nước.Bae Seok Hoon bề ngoài lạnh lùng,giữ khoảng cách với cô.Nhưng thật tâm bên trong vẫn luôn quan tâm và chăm sóc cô.Han Yoonji vẫn luôn cảm thấy giữa anh và cô có mối liên kết trong quá khứ.Nhưng do một tai nạn giao thông thảm khốc,cô đã gần như quên đi mọi kí ức trước đó.Trong hành trình tán đổ anh vệ sĩ ,cô đồng thời tìm lại được những mảnh kí ức đã mất và chữa lành những vết thương do quá khứ gây ra.---Tác giả : PuddingThể loại : Ngôn tình,hiện đại,ngọtLời nói đầu : Đây không phải là truyện đầu tiên mình viết nhưng là lần đầu mình viết nghiêm túc.Mong các bạn sẽ ủng hộ và góp ý để truyện của mình thêm hoàn thiện…
Tên truyện: Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút Tác giả: Tố Diện Yêu Nhiêu Số chương: 334 (hoàn) Trạng thái: đang cập nhật Văn án: Để cứu vãn công ty và người nhà của mình, cô đã phải bán mình cho hắn, và kết quả nhận được cái nhìn khinh thường:" loại phụ nữ tự mình đưa đến cửa như cô, tôi không có hứng thú." Cô nghiến răng, làm sao để giải quyết sự tình éo le này đây? Nhưng, hắn sẽ có ngày xưng thần với ta. *** Cô ôm cánh tay hắn, ổn định thân thể không ngừng lay động của hắn.Du Thần Ích ngừng lại, nghiêng đầu nhìn cô chằm chằm, trong mắt thể hiện tất cả căm hận cùng chán ghét, "Cô muốn tìm đàn ông phải không, nhà tôi còn nhiều người giúp việc mà, tôi không rãnh để đùa giỡn với cô!"Lời nói nhục nhã cũng không khiến Văn Hinh e sợ, cô yên lặng nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sáng rỡ mê người, đoạt hồn người. "Người em muốn tìm là anh! Anh đừng quên, em được sự cho phép của mẹ anh mới tiến vào cửa Du gia!"Du Thần Ích nhìn thần thái tự tin trên mặt cô, không khỏi hơi sững sờ, nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn bỗng trầm xuống, sự tức giận thể hiện trong đôi mắt hắn, "Cô muốn làm gì? Ai cho cô tiến vào, cô tìm người nào, cũng đừng đến làm phiền tôi!". Nói xong, hắn lại thoát khỏi bàn tay của Văn Hinh, tiếp tục đi lên lầu.*** Dù biết rằng hôn nhân cần được xây dựng bởi tình yêu, nhưng vấn nạn của gia đình đã không cho phép cô được lựa chọn, để rồi làm vợ của kẻ không hề yêu thương mình, đôi khi lại có chút khinh bỉ. Mời bạn đọc ti…
Tôi-Quỳnh Mai: Nếu nhận xét trên người tôi thì chẳng có gì đặc biệt cả nếu như bỏ qua đôi mắt màu xanh da trời , tôi nghe mọi người nói rằng tỉ lệ có đôi mắt màu xanh rất hiếm nên đi đâu mọi người cũng nhìn tôi. Tôi rất vui vì được nhiều người để ý đến vậy Nhưng tôi chưa bao giờ có 1 người bạn thật sự , họ đến với tôi vù sự tò mò và muốn lợi dụng tôi rồi họ ra đi rất tàn nhẫn. Mọi người nói rằng 'ở hiền gặp lành' nhưng tôi chẳng thấy đúng gì cả. Tôi chỉ đứng ngoài nhìn người tôi thích đi trong tay với người khác. Nhiều lúc tôi biến thành nữ phụ ác độc để hãm hại người ấyAnh-: Thế Huân- Một con người có thể gọi là lạnh lùng nhưng tôi không thích điểm ấy bởi vì lạnh lùng nhiều mọi nơi, lúc nào cũng vậy . Gương mặt sắc sảo, thân hình cũng như mấy ộp pa Hàn Quốc mà tôi hay coiKể cả lúc tôi ra đi anh cũng không biểu hiện gì cả, đúng là đời trái ngan mà. Chẳng biết em nào mà cưa nổi anh này. Nếu có tôi thề làm chóHắn:Quốc Tuấn- Là người tôi thích. Là 1 người dịu dàng không lạnh lùng như ai kia. Hắn tuy dịu dàng nhưng lúc tôi không nghe lời thì liền lườm tôi bằng ánh mắt sắc sảo. Hắn thích một người nhưng nghặc nghẽo lại thích đứa khác. Tôi rất buồn, tới nỗi mà tự tử . Cho tôi xin lại lời nói hắn dịu dàng nhé hắn còn ạnh lùng hơn cả thằng trên kia càng chơi càng hiểu. Thay bồ như thay áo nhưng lại thích một đứa con gái chẳng có gì cả đậm chất quê mùa . Hắn nâng niu nó như ngọc, báu vật vậyCác bạn có thấy thích thì hãy ủng hộ truyện nhé . 👍👍👍❤️❤️💔…
Câu chuyện về một tình yêu tuổi học trò , đơn giản nhưng là 1 ký ức quyến luyến . Rực rỡ dưới ánh nắng , như cách bạn nhỏ Hoàng Anh Long đối xử với bạn nhỏ Nguyên Ngân Thuỳ Anh . Dịu dàng lại mang chút ngại ngùng .…
Tác giả:Hoa Đào Tiểu TràThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Cung Đấu, Hài Hước, Cổ Đại, SủngNguồn:cungquanghang.comTrạng thái:FullThể loại: Xuyên qua, cung đấu, hài hước, sủng Tình trạng: 308 Chương + 3 Ngoại truyệnGiới thiệu: Ác bá vương gia: Đúng với cái tên - ác độc, bá đạo, vừa trẻ con, vừa biến thái quá mức.Tiểu bạch thỏ vương phi: Cẩn thận bị lừa, thái độ hiền dịu thâm sâu, nhưng đó chỉ là giả vờ thôi, bên trong nàng nham hiểm xảo quyệt.Vì cứu người bạn thân cùng xuyên qua như mình đang bị nhốt trong hậu cung nên nàng chấp nhận làm vợ gã Vương gia ác nhân đó.Bên cạnh sự ngụy trang hiền dịu không ai sánh bằng, nàng không hề quên thông đồng với người bạn thân, thầm chuẩn bị kế hoạch trốn.Vất vả cũng được đền đáp, thắng lợi ở ngay trước mặt, thế nhưng...Ngày hôm nay, tên vương gia chết tiệt đó, đột nhiên đổi tính, dây dưa quấn quýt lấy nàngNam nhân chết tiệt kia, không ngươi phải chỉ thích nam nhân sao?...…
Tác giả: Giang Vân Lan ( 江云岚 )1vs1 HE, mình có đăng trên youtobe nx nha ai cần nghe mà ko thích đọc thì nghe trên youtobe nha tên cx như trên nhavăn án : Sau khi qua đời, Giang Thư Niên mới nhận ra thế giới mình đang sống... lại là một cuốn ngược văn cổ xưa.Mà con trai anh - Tiểu Giang Vân Nặc - mới chính là nhân vật chính bị hành trong câu chuyện đó.Sau này, Nặc Nặc sẽ bị một tên tra công hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, thậm chí còn gặp tai nạn xe, bị tàn tật, suýt chút nữa hủy dung. Mà tên tra công kia vẫn bình yên vô sự, chỉ vì phát hiện Nặc Nặc có thai mới tỉnh ngộ, quay đầu làm người tử tế. Nhưng Nặc Nặc lại chọn tha thứ và cuối cùng còn về chung một nhà với gã ta.Giang Thư Niên sau khi đọc đến kết cục ấy thì tức đến mức sống lại luôn tại chỗ!Lần này quay về thời điểm Nặc Nặc ba tuổi, nhìn đứa con trắng trẻo đáng yêu, dịu dàng ngoan ngoãn như tượng ngọc nhỏ trong tay, Giang Thư Niên ôm con vào lòng, thề rằng đời này anh nhất định phải sống cho thật tốt.…
Lạc Sơ xuyên sách thành sư tôn ác độc hành hạ nhân vật phản diện Liễu Thành Chi thừa sống thiếu chết. Đáng sợ hơn nữa là cô tận mắt thấy khóe môi Liễu Thành Chi mang theo sự điên cuồng đồ sát hơn phân nửa Tu Tiên Giới! Mẹ ơi! Cái này còn không phải là tên điên cuồng giết người không chớp mắt thì còn có thể là gì? Đứa trẻ lương thiện chính trực mà tôi nuôi từ bé đâu mất tiêu rồi? Liễu Thành Chi xoay người lại, nhìn thấy cô, nụ cười trên môi liền trở nên cứng ngắc, bước qua vũng máu đi về phía cô. Lạc Sơ cho rằng mình sắp phải ngủm thật rồi. Nhưng nào ngờ hốc mắt y đỏ hoe, dùng đôi tay run rẩy chạm vào khuôn mặt cô, giọng nói cũng vì thế mà trở nên dịu dàng: "Sư tôn, người đã đi đâu vậy? Để đồ nhi tìm người rất lâu đó." Lạc Sơ: Lúc ấy tôi sợ muốn rụng tim luôn.…
Ý tưởng của tác giả và được phát triển bởi chatgpt vì tác giả yếu nghề không giỏi văn vẻ miêu tả .Truyện nhà trồng đảm bảo không ngộ độc.Văn án:Ánh nắng buổi sáng dịu dàng len qua lớp kính mờ của tiệm hoa nhỏ nằm nép mình trên con phố lát đá cổ kính ở quận Marais, Paris. Bên ngoài, bảng hiệu viết tay "Fleur de Lune" lắc lư nhẹ theo gió, tỏa hương lavender và hoa hồng cổ từ những chậu hoa xếp dọc hiên.Cánh cửa gỗ của tiệm hoa khẽ bật mở, kéo theo tiếng chuông leng keng vang lên giữa không gian yên tĩnh của con phố lát đá cũ. Ánh nắng sớm tràn vào, phản chiếu lên bó hoa hồng trắng được gói trong lớp giấy lụa nâu mà chàng trai đang cẩn thận ôm trước ngực.Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng xắn tay, mái tóc rối nhẹ trong gió, dáng người vội vã nhưng vẫn mang theo một vẻ gì đó dịu dàng, gần gũi.Vừa bước ra đến bậc thềm, bộp một va chạm bất ngờ khiến bó hoa hơi nghiêng khỏi tay. Trước mặt anh, một chàng trai khác, cao hơn chút, mặc áo khoác màu than và đeo tai nghe, cũng khựng lại, tay ôm một túi giấy đựng bánh mì baguette và hoa lavender.Cả hai lùi lại nửa bước, mắt chạm nhau. Ánh nhìn đầu tiên là bất ngờ, kế đến là một chút bối rối."Ah, je suis désolé !" cả hai cùng thốt lên gần như cùng lúc.Rồi cùng cười."Anh ổn chứ?" anh cầm bó hoa hỏi, giọng trầm nhẹ, khẽ chỉnh lại cành hoa bị lệch.Người kia gật đầu, ánh mắt lướt qua bó hồng rồi dừng lại ở đôi mắt đối diện. "Không sao, chỉ là... đúng lúc lắm." anh chàng nói, rồi nhìn lên trời, nắng vẫn đang nghiêng xuống mái ngói đỏ sẫm phía xa.…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
Cùng nhao đón xem chuyện tình của em chí Mân ngang ngược và anh chính quốc dịu dành nheLưu ý : Trong Truyện có khá nhìu từ nói tục mọi người hoan hỉ bỏ qua nhaa ai ko thích thì có thể ko đọc ạ.…
SE. Tầm Hoa là một con quỉ, cũng là kỹ nữ quèn nhất của tửu lầu Lưu Chánh. Vốn chỉ muốn một đời làm quỉ nhưng lại kết duyên kẻ nuôi mộng đỗ quan mà lại ngốc nghếch như Tiêu Tử Hoàng. Giữa người và quỉ, hình như định sẵn là sẽ không có kết cục tốt...…
Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …
Lơ Lửng của "Hạnh Phúc" truyện dành cho những người giống tôi, những con người không thể nắm vững được hạnh phúc của chính mình. Cứ như thế nuối tiếc, chìm đắm trong những thứ gọi là Duyên Phận, rồi cố gắng gồng mình vượt qua, đi lên những bão giông để đến nơi có thể xoa dịu trái tim mình. Những câu chuyện chân thực của tôi, của bạn, của chúng ta... một lần nữa trở lại và rồi mọi thứ, tất cả sẽ ổn thôi.…