Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Thành phố này cũng chỉ giống như một cô gái mà thôi.Sẽ có lúc ảm đạm và nghiệt ngã,nhưng chắc chắn sẽ có những điều tuyệt vời.Chỉ là,chúng ta có dành thời gian ngắm nhìn thành phố dưới con mắt của một người đang yêu hay không.""Càng lớn lên càng thấy mình đơn giản và cũ kỹ.Như cái cách mình yêu những chiếc lá xanh khẽ lay nhẹ sau lưng,yêu những chú mèo nằm phơi mình lười nhác trên mái tôn trước mặt,yêu vị thơm dịu ngọt của ly chanh sả leng keng đá,yêu hai chú chó nhỏ nằm cuộn tròn dưới chân bàn..."…
“Cậu ấy là nắng, còn tớ là mưa. Đơn giản thế thôi.”Câu chuyện bắt đầu vào một ngày kỳ lạ như chính cái duyên của họ.Trời Hà Nội bất ngờ đổ cơn mưa rào khi nắng còn chưa tắt hẳn. Trong sân trường, giữa những tiếng giày chạy vội và tiếng gọi nhau í ới.Loại mưa bất chợt, ngắn ngủi và kỳ lạ, khiến người ta không kịp trở tay – và cũng chẳng biết nên chạy hay cứ thế đứng nhìn.Sân trường lấp loáng nước, những vệt nắng vẫn len lỏi qua tán cây như chưa từng có mưa.Giữa hành lang tầng hai, một chồng đề cương bay tung xuống như đàn bướm giấy bị gió quật.“Ôi trời ơi! Của ai thế…” – Tuấn Anh cúi xuống nhặt từng tờ. Đề cương môn Văn, chữ viết nắn nót, nhưng phần tên bị nước làm nhòe mất.Khi cậu đang gom lại từng trang giấy ướt, chuẩn bị vứt đi vì nó cũng không sử dụng được nữa, coi như là rác, một cậu cô bạn bước ngang qua – áo sơ mi trắng, không che ô, không hối hả.Chỉ đi.Như thể cơn mưa này không đủ làm phiền, hoặc... cô đã quen với việc đi xuyên qua mọi thứ một cách yên lặng.Tuấn Anh ngẩng đầu lên trong khoảnh khắc đó.“Không mang ô à?” – cậu lẩm bẩm, dù người ấy đã đi xa.Không có ai quay lại. Không có lời nói nào.Chỉ là một lần tình cờ — lần đầu tiên Anh nhìn thấy cái tên “Tâm An” in mờ trên một trang giấy lấm tấm nước mưa.---Và rồi từ lúc đó…Một Tâm An sống khép mình, luôn sợ ánh mắt người khác.Một Tuấn Anh hay cười, như mặt trời thu – dịu dàng nhưng không thể chạm.Họ – hai chữ “T.A” cùng hiện trong danh sách lớp , học thêm, đội tuyển ôn thi,..Nhưng khác biệt, như nắng và mưa.Rồi lại giống nhau, ở điều duy nhất: đều đang tìm kiếm một người khiến mình đủ can đảm để thay đổi.---…
Đôi khi hạnh phúc nhất chỉ cần là một ngày trời đẹp, vừa nắng vừa gió, mát dịu, một cái ghế giữa sân vườn, một tâm hồn nhẹ nhàng thả lỏng và một trời bình yên của kí ức ùa về…
Bạch Di và Lạc Thiên gặp nhau vào một chiều cuối hạ, khi nắng len qua từng kẽ lá, dịu dàng như ánh mắt cậu nhìn cô. Một người trầm lặng như mặt hồ tĩnh lặng, một người rực rỡ như cơn gió mùa hạ, tưởng chừng đối lập nhưng lại vô thức bước vào thế giới của nhau.Tuổi 17 của họ là những trang thư tay giấu vội, là những lần lặng lẽ chờ nhau dưới tán cây quen thuộc. Nhưng thanh xuân mong manh như cánh hoa trong gió, đẹp đẽ mà chẳng thể giữ lâu. Năm tháng trôi qua, liệu những rung động thuở ban đầu có còn nguyên vẹn?…
Ý tưởng: Gấu mèo audiu, bộ: em họ giúp tôi xào couple tăng nhiệt, người yêu cũ là ảnh đế của tôi lại ghen rồi.Tác giả: _TranNgocAnhThu_Văn án: Tôi là Park Chaeyoung, là một nữ diễn viên hạng ba không mấy nổi tiếng . Trong gia đình ngoài bố mẹ tôi ra thì tôi còn có 1 người em là đỉnh lưu mới nổi, La Lisa là cái tên đang gây bùng nổ cõi mạng với hàng loạt các tài năng, hát nhảy diễn xuất cái gì cũng giỏi.Vì thấy tôi than thở quá ít đất diễn nên em ấy đề nghị muốn giúp tôi cọ nhiệt trên mạng để tôi tăng độ hot.Tôi không mấy để ý đến lời em ấy nói, nhưng khi hoàn thành xong cảnh quay của một bộ phim nhỏ, tôi nhàm chán liền đăng lên mạng một dòng trạng thái trêu đùa: "Muốn nuôi một chú chó nhỏ quá đi " kèm theo đó là tấm ảnh 6 múi không lộ mặt tôi lấy ở trên mạng, bài đăng của tôi thường lượt tương tác cũng chỉ vài ngàn lượt thích là hết cỡ, nhưng lần này bài viết vừa đăng đã nhanh chóng vượt hơn 12 ngàn lượt thích. Tôi còn tưởng mình bắt phải một trend nào đó đang hot thế nhưng khi mở phần bình luận ra xem, tôi sững người, thì ra người em gái đang là đỉnh lưu mới nổi đã đăng bài đáp lại dòng trạng thái của tôi : "Muốn làm chú chó của chị" La Lisa đang là cái tên đang nổi hiện nay. Quả nhiên sau khi em ấy đăng bài trả lời tôi cả mạng xã hội như bùng nổ trong chốc lát, tôi cũng không nghĩ cách em ấy giúp tôi tạo nhiệt lại là cách này. Nhưng ngay lúc đó, người yêu cũ là ảnh đế của tôi liền vào spam bình luận liên tục : "Tốt, tốt lắm mới chia tay ba tháng em đã có tình mới rồi đúng không? Tôi sẽ không chúc phúc…
Ánh trăng vốn dịu dàng, nhưng khi chiếu xuống thân thể họ lại hóa thành thứ ánh sáng nóng bỏng, soi rõ từng nhịp thở gấp, từng tiếng rên rỉ không thể kìm nén.Yoona - kiêu sa, quyến rũ như một đóa hoa đêm, chỉ dành cho người đủ dũng cảm chạm vào.Seohyun - trẻ tuổi, khao khát, và không bao giờ biết thế nào là đủ khi đã nếm được vị ngọt của nàng.Mỗi câu chuyện trong Nguyệt Dục là một đêm khác nhau: có đêm đầy yêu thương dịu dàng, có đêm dữ dội đến mức da thịt rực cháy, và có đêm họ trói buộc nhau bằng những lời cầu xin cùng tiếng khóc ngắt quãng.Dưới trăng, dục vọng không chỉ là ham muốn, mà còn là cách họ yêu, chiếm hữu, và tan biến vào nhau.…
Một vị Vương gia ngấm ngầm mưu đồ tạo phản, bất ngờ có một linh hồn khác xuyên qua.Giờ phải làm sao????Đơn giản!Lục Quý Trì nhanh chóng tìm ra được giải pháp: biến mình thành một tên đần, chỉ cần treo một câu ngoài miệng, chắc chắn mọi chuyện sẽ êm xuôi, chính là "Tất cả đều nghe theo hoàng huynh".Chiêu Ninh đế thật lo lắng, liền ban một nàng dâu dịu dàng hiền huệ cứu vớt chàng.Nhưng mà...Thiếu nữ trước mắt đây cơm ăn còn nhiều hơn chàng, xử kẻ xấu còn tàn nhẫn hơn chàng, mồm mép lí lẽ còn lanh lẹ hơn chàng.Lục Quý Trì: ...Để ta yên.…
Vu Giai Thuần chính là một cô gái bá đạo, tiểu thư bướng bỉnh cao ngạo trong mắt người khác. Nhưng trước mặt người đàn ông kia thì cô chỉ có thể nhu thuận nghe lời như con mèo nhỏ.Khi cô mười bảy tuổi hắn đã lấy đi đêm đầu tiên của cô, trở thành người đàn ông đầu tiên.Cô không hiểu vì sao một con người vốn dịu dàng như vậy lại bá đạo giam cầm cô.Cô ngoan ngoãn nghe lời mong hắn buông tha cho người nhà cô nhưng khi cô hai mươi tuổi, hắn vẫn tàn nhẫn ép người nhà cô đến đường cùng.Cô thầm giễu bản thân mình, cô từng gọi hắn như anh trai nhưng Tống Hãn hắn chưa từng coi cô là người nhà, làm tổn thương cô nhiều năm như vậy.Cô chỉ có thể nói rằng. "Hẹn gặp lại" và "Tôi yêu anh, Tống Hãn"dù lòng rất đau đớn...…
Tóm lược: Bảo Khang vốn dĩ là rapper nổi tiếng toàn mạng. Cậu chân bước chân ráo đi vào nghề, không màn khó khăn thử thách để có được ngày hôm nay. Nhưng showbiz không phải là sân chơi cho những kẻ ngu ngốc. Kẻ yếu sẽ chết dần chết mòn trước những cây cổ thụ to lớn. Cậu dính tin đồn nghiện ma túy, trở thành kẻ tội đồ trong mắt mọi người. Từ ánh hào quang rực rỡ ấy trở thành một màn đêm âm u. Nhưng rồi anh sẽ đến, từng bước chân dịu dàng ôm lấy em. Cho em cảm nhận hơi ấm của tình yêu, xoa dịu trái tim đã yếu mềm. Cho em một đời an nhiên. "Vì có anh, nên em cứ tùy ý ngông cuồng". Hashtag: Couple idol, showbiz, xã hội đen, cuộc sống đời thường,... Nhân vật, tag tìm kiếm: weankng, ltl x pbk, HURRYKNG, Weantodale.…
Một câu chuyện ngắn làng quê Việt Nam."Bầu trời rộng lớn ngày ấy của tôi, trở thành bầu trời của tất cả mọi người. Có người tôi yêu, có người tôi ghét.Dòng sông dịu dàng ấy của tôi, không còn chỉ ôm trọn thôn làng tôi nữa, còn ôm trọn cả những thôn làng kế bên, rồi chảy mãi ra biển."…
- Tinh An! Nếu như có thể quay lại quá khứ, người anh để ý đến đầu tiên chắc chắn sẽ là em. Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu. Đôi mắt cao ngạo ấy lần đầu tiên chất chứa sự nhu hòa và dịu dàng. Tôi không thể xác định cậu có đang nói thật không, cũng chẳng dám cả gan tin tưởng. Bởi tôi biết mình chỉ là một nữ phụ làm nền cho cô bạn thân nữ chính của mình. Vũ Tinh An chỉ có một ước mơ nhỏ bé. Cô muốn một cuộc sống bình yên, đơn giản. An là an lành, bình an. Nhưng cuộc đời của Vũ Tinh An lại tràn đầy u ám và sóng gió.…
" anh bé ơi, anh bé có thích em không vậy? "hành trình tán tỉnh anh bé của bạn lớn kha vũ• warning : lowercase only, có chửi tục. --------------------------------------------♡ truyện đã có sự cho phép chuyển ver của tác giả ♡ link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/251706175?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=yv_dl28&wp_originator=je9KZf1GpTLqkHvHcSaSi6Zsebq%2BhJbwyMjheWUMfTVXBt%2BvZqyFly53eBlK9rmhQeGJ6bO3h6JyjDcgdgwSWUgeygZBDIZju07ikBFF7YectcRW1nGkWhluHyaQVThp…
Trong giấc thâm tâm, tôi có một giấc mơ. ĐI đến một thành phố xa lạ. Mở một cửa hàng tạp hóa bé con. Ban ngày làm cô chủ buôn bán giỏi giang. Đêm xuống hóa thân thành người viết trải lòng bên trang giấy. Thành phố tuy náo nhiệt đông vui, vẫn chừa ra một góc khuất cho tôi náu mình, làm một người hết lòng kể chuyện và chăm chỉ. Một hôm đẹp trời nào đó, bạn bước đến, gõ cửa nhà tôi bằng cách vuốt ve bìa, cất lời gọi tôi bằng cách lần giở những trang sách, và rồi, qua những câu chuyện, chúng ta nhìn thấy nhau.....…
Tên truyện: NGƯỜI YÊU TÔI EM ẤY KHÔNG PHẢI LÀ BIẾN THÁI ĐÂUTác giả: Hybae *Truyện tự sáng tác.____Giới thiệu:Bùi Di Hòa cảm thấy Lê Thanh Vũ là một tên công tử nhà giàu vừa thơm vừa kỳ lạ.Còn Lê Thanh Vũ cảm thấy Bùi Di Hòa nghĩ sai rồi, hắn phải là công tử vừa đẹp trai vừa tài giỏi mới đúng."Đấy là kỳ lạ đấy Vũ à.""Không, em thấy bình thường.""..." hình như không những kỳ lạ mà còn bị thần kinh nữa._______Bùi Di Hòa phát hiện mình quay ngược thời gian về 3 năm trước lúc anh 21 tuổi, trong lúc sơ ý đã trượt chân ngã chấn thương đầu nhẹ, nhân cơ hội anh giả vờ quên mất một vài chuyện để nằm viện tĩnh dưỡng một thời gian, sắp xếp lại suy nghĩ của mình.Ngày thứ 2 nằm viện, một thanh niên dáng người cao ráo đẹp trai bất ngờ vào nhầm phòng bệnh của anh, vì chữa quê nên hắn giả bộ tặng anh giỏ trái cây, còn anh thì nhận ra người này, người em sinh đôi của cô bạn Lê Thanh Di cùng trường đại học với mình.Lê Thanh Vũ cảm thấy ngày hôm nay do mình hấp tấp quá mà vào nhầm phòng bệnh của người ta, nể tình người ta chữa quê cho mình, mà hắn cũng tự cảm thấy bản thân rất tốt bụng mà tặng luôn giỏ trái cây mới mua. Sau đó hắn nhận ra cậu chàng đẹp trai này hình như rất... đáng yêu?Người đẹp hơi tự ti, miệng cứng lòng mềm thụ (Di Hòa) x Đẹp giàu giỏi, dịu dàng, hơi tự luyến công (Thanh Vũ).Truyện có cặp phụ là BG.Bộ truyện BL đầu tiên mình viết, cũng là lần đầu mình sáng tác. Hy vọng mọi người vui vẻ đón nhận và gửi mình những lời góp ý chân thành và nhẹ nhàng.Cảm ơn rất nhiều, chúc mọi ngư…
Chu Kỳ Dương cậu ấy hoàn hảo về mọi mặt, chỉ có điều cậu ấy không thích tôi...Cậu ấy như ánh sáng trên trời cao, ánh mắt cậu ấy nhìn tôi thật khinh bỉ…
Một câu chuyện về hai con người đến từ hai thế giới khác biệt - cô gái dịu dàng sống giữa những thói quen tĩnh lặng, anh chàng trưởng thành giữa những lấp lánh của cuộc đời hiện đại.Giữa Huế và Mộc Châu, giữa những tháng ngày chậm rãi, họ từng bước bước vào cuộc sống của nhau - bằng sự thấu hiểu, bằng những quan tâm nhỏ bé và bằng một thứ tình yêu không ồn ào, không vội vã."Giữa những mùa hoa lặng lẽ" là hành trình yêu thương của những tâm hồn an yên, là bản nhạc dịu dàng dành cho những ai vẫn tin vào một tình yêu đủ sâu để chạm đến trái tim, dù không cần lời hứa hẹn.---Truyện đang được cập nhật…
Với động tác uyển chuyển, thướt tha trong bộ váy trắng lay động nhẹ nhàng nơi gió xuân. Em trông như một nàng tiên đang nhảy múa giữa cánh đồng hoa đủ sắc màu. Em dịu dàng, xinh đẹp và đằm thắm. Và nụ cười em tỏa sáng tựa ánh mặt trời, chói lóa, vô tình cướp lấy trái tim tôi....__Acc MashitaMana bị pay rồi nên mình sẽ viết tiếp câu chuyện này tại đây. Vì đã trải qua quá lâu rồi nên văn phong và cốt truyện sẽ có sự thay đổi. Vì fic này sẽ xuất hiện các nhân vật mới không có trong nguyên tác, nên việc giữ đúng toàn bộ hành trình là không thể. Do đó, mình sẽ cố để fic hợp lý hóa và logic hết mức có thể. Đây là một fic mình dùng để tự chữa lành bản thân. Vậy nên có hoàn hay không thì mình không chắc.…
Author:Lê Minh Huy Văn Án:Hắn là Tổng Giám Đốc nổi tiếng lạnh lùng trong giới quý tộc, cô là vị hôn thê sống ở bên nước ngoài của hắn, ngày đính hôn cô về nước, hắn dẫn một cô gái đến bữa tiệc đính hôn tuyên bố với mọi người đây là bạn gái hắn, gia đình cô vì quá tức giận đã hủy hôn với nhà hắn, và bắt cô trở lại Mỹ.1 năm sau....Cô về nước làm việc tại công ty hắn với tư cách là nhân viên quèn, đến một hôm công ty tổ chức 20 năm thành lập tập đoàn, cô xinh đẹp xuất hiện trước mắt hắn, âm thanh dịu dàng như nước."Vị hôn phu ,anh nợ em một tờ giấy kết hôn!"Hắn nhếch mép cười lạnh, hắn ko ngờ vị hôn thê của hắn ko chỉ to gan xâm nhập công ty hắn mà còn rất ko sợ trời sợ đất.Và cứ thế cuộc đối đầu gay gắt giữa cô và hắn bùng nổ, khi bùng nổ kết thúc hắn nói với cô."Bé con, nếu em quay lại vì chuyện này để chọc phá tôi, vậy em động nhầm người rồi!"…
Với tâm hồn nhạy cảm sâu sắc và tình yêu thiên nhiên tha thiết, Hữu Thỉnh trong bài thơ "Sang thu" đã nêu lên những cảm nhận tinh tế của mình về sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đâu thu.Tân hồn nhạy cảm của tác giả hòa quyện vài khoảnh khắc giao mùa, với một cảm giác mơn man khó tả:Bỗng nhận ra hương ổiPhả vào trong gió seSương chùng chình qua ngõHình như thu đã vềKhoảnh khắc giao mùa đến với tác giả bằng nhiều giác quan: Khứu giác (hương ổi), xúc giác (gió se lạnh), thị giác (sương chùng chình). Mỗi giác quan man đến cho tác giả một cảm nhận riêng và mỗi giác quan là một dấu hiệu nhận biết sự chuyển mùa. Đầu thu, hương ổi lan tỏa đi khắp nơi hòa quyện vào làn gió se lạnh trở thành một mùi thơm đặc biệt, nồng nặc cả hai cánh mũi. Thứ hương thơm ấy cứ nhẹ trôi trong không gian, xoa dịu lòng người và bất ngờ đến với tác giả ("bỗng"). Những màn sương giăng mắc bắt đầu xuất hiện. "Chùng chình" là cố ý chậm lại, quyến luyến không muốn bước qua "ngõ" - ngưỡng cửa của thời gian.…
Truyện nói về một cô gái hồn nhiên, yêu đời, mê tài mê sắc. Trong khi các bạn học đã có hai mâm người yêu cũ thì cô còn chưa có mối tình đầu, ông trời thật bất công quá đi :((Nhưng cô cũng đâu thiết tha gì yêu đương, chỉ cần có cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả ngày, tiền trong tài khoản sinh sôi nảy nở. Cuộc đời này tươi đẹp biết bao, cần người yêu làm gì? Tình yêu là gì có ăn được không? Trai đẹp có thay thế được tiền trong thẻ ngân hàng không? Cô yêu chết cuộc sống trong mơ của mình, vui vẻ ăn cẩu lương sống qua ngày, rồi lại thở dài khi bạn bè khóc lóc, chia tay. Rồi cũng đến một ngày cô bị nghiệp quật. Cô thầm thương trộm nhớ anh, đêm ngày ôm tương tư. Anh là ánh nắng, đến để mang theo ấm áp. Anh là gió, đến để mang theo dịu mát. Anh là mưa, đôi khi làm tôi lạnh lẽo, đau đơn. Nhưng anh vẫn chỉ là anh, người cho cô biết thế nào là yêu? ------------------------------------------------------------------------------ Lần đầu viết truyện còn nhiều thiếu sót mong mn góp ý ^^…