Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
726 Truyện
[Hương Khuê] Máy xóa ký ức

[Hương Khuê] Máy xóa ký ức

5,635 314 3

"Đồng hồ đang đếm ngược. Cô có muốn nói gì không?""Tạm biệt."…

My witch lady

My witch lady

15 0 4

Đoạn tình cảm dang dở bị cắt đoạn bởi vòng xoáy thời gian. Chuyện tình của một cậu bé bị ruồng bỏ và nàng phù thủy xinh đẹp.…

[ KimChay] Đơn phương

[ KimChay] Đơn phương

73 10 1

Đứa trẻ nhỏ ấy từ bỏ cuộc đời ngây ngô, hồn nhiên của mình để đi vào vòng xoáy tăm tối giữa đời người kinh tởm. " Em ơi, em đâu rồi, em có nhớ anh không" " Em có đau không?" " Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi rất nhiều" " Em bỏ anh đi thật à? Sao em vẫn chưa quay về? "Đứa trẻ đã ngủ rồi, ngủ say rồi, không còn tỉnh nữa, rời bỏ những con người đang chờ em ngoài kia. Em ngủ rồi, em ngủ vì em mệt...…

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

36 9 9

Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…

Xóa hết đi... như 1 ....      ...Thế giới mới

Xóa hết đi... như 1 .... ...Thế giới mới

4 0 1

" Định mệnh sắp đặt ta đến với nhau trong tình huống dở khóc dở cười..."…

Nắm tay người đến, tiễn người đi.

Nắm tay người đến, tiễn người đi.

19 1 1

Nàng nhìn thật sâu vào mắt hắn, như đang cố tìm kiếm ôn nhu cùng sủng ái trc kia. Nhưng trong đó chỉ có sự lạnh lùng vô tình, nàng trong đôi mắt đó như bị nhấn sâu vào một cơn xoáy nc, vùng vẫy ko có lối ra. Nàng cười thật tươi, thật ngọt ngào sau cái thở dài sâu kín, giọng ns thanh thanh dịu dàng như ngày đầu gặp mặt: -Dương à, Hoa Hoa ko sai, nàng ta bị oan. Nàng ta cũng ko giả khùng giả điên mà bị người ta bức đến phát điên. Nàng cũng ko tự tử. Thiếp ns nhiều rồi, chàng ko hề tin thiếp, thậm chí ko để vào tai, nàng bị người ta giết hại. Chàng cho ta 3 ngày, đc, ta dùng 3 ngày này chứng minh ta bị oan. Nếu sau 3 ngày ta ko thể, ta đáp ứng chàng, phế bỏ đôi bàn tay này, nửa đời sau mãi mãi ở trong biệt viện, ko rời nửa bước. Dương, nếu ta chứng minh đc là ta vô tội, chàng đáp ứng ta, cho ta hưu thư được chứ?Hắn lạnh lùng nhìn nàng, khẽ gật đầu đáp ứng:-Được.Một tiếng "đc" của hắn khiến tâm nàng đau như bị phế. Hắn ko yêu nàng, vốn dĩ là ko yêu, ko thương nàng. Ngay từ đầu hắn đối với nàng chỉ là sự hiếu kì, rồi đến quý trọng tài năng của nàng. Nàng từng nói với Hoa Hoa: vô tình nhất là đế vương gia. Tại sao ta lại quên? Những tưởng ta đã nhìn thấu sự đời, hoá ra lại kp. Kẻ nào yêu trc kẻ đó thua. Phải ta thua rồi, ngay từ đầu ta đã thua rồi. ***-Vy Vy, nàng vừa ns gì với Hoàng tổ mẫu vậy? Nàng ns gì ta nghe ko hiểu.Nàng nhìn xuống bàn tay to đang nắm chặt lấy tay nàng, rồi lại ngước nhìn đôi mắt hoang mang đang dại đi cùng khuôn mặt đang dần tái mét của hắn. Nam nhân nàng từng yêu, nam nhân từng thuộc về nàng. Bây giờ…