Tập hợp oneshort G-dragon
Các nàng cứ tưởng tượng nhân vật nữ là các nàng, có ai cấm mơ mộng đâu kiki...Lần đầu viết truyện không được hay lắm, gạch đá xin nhận về xây nhà cho mèo :3…
Các nàng cứ tưởng tượng nhân vật nữ là các nàng, có ai cấm mơ mộng đâu kiki...Lần đầu viết truyện không được hay lắm, gạch đá xin nhận về xây nhà cho mèo :3…
Fic Diệp Bách đầu tay sau vài năm bỏ viết của mình, nếu mng thấy có lỗi nào thì xin hãy bỏ qua cho mình nhennn…
Sủng ngọt_Ngược_BạoAnh Dữ anh điên thì thôi nhé…
Title: Golden BrownAuthor: beepbeeplivTrans: HelenNaniPairing: Richie x Eddie (one-sided love), Richie x BillDisclaimer: Nhân vật thuộc về IT, trong fic thuộc về tác giả beepbeeplivGenre: Boy x boyChứng HanahakiBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin đừng mang khỏi chỗ này.…
Cảnh báo: Truyện hoàn toàn là trí tưởng bở của tác giả không nên liên hệ tới nguyên tác hay người thật. Có yếu tố 18+ thỉnh chư vị chú ý.Tác giả: Bạng Ái Giai NhiênVăn án:Giả như Diệp Đỉnh Chi được cho một cơ hội sống lại và hắn đã phải lòng tiểu trúc mã thì sao?…
thuốc lá và em ᡣ𐭩pang bowen x girl oc…
Tác giả: hồng ngọc.DIỆP BÁCH - NGHIỆT DUYÊN.Couple: Diệp Vân x Bách Lý Đông Quân.Lưu ý: Nhân vật là của tác giả nhưng nội dung là của tui, vui lòng không lấy đi khi chưa có sự cho phép.‼️: Fic này không viết tốt cho Dịch Văn Quân.WARNING‼️: Lệch nguyên tác, Fanfic, H, truy thê, ngược, huyền huyễn, trọng sinh, tiên hiệp, kiếm hiệp, typo.VĂN ÁN.Quả nhiên, một khi đã tổn thương quá nhiều sẽ không còn trông chờ gì vào tương lai nữa.Lời ngươi nói như rót mật vào tai, vậy mà đối với ta nó như một loại chất cấm, vừa khiến ta say đắm cũng khiến ta đau khổ vạn phần.Nàng ta bỏ rơi ngươi rồi liền muốn tìm ta làm thế thân?Diệp Vân, ta cũng là con người, cũng có năm giác quan, cũng có thể cảm nhận hỉ nộ ái ố và cũng biết đau. Cớ sao ngươi cứ liên tục lợi dụng rồi chà đạp ta? Ngươi dày vò ta ngần ấy năm rồi vẫn chưa đủ hay sao? Ngươi lợi dụng ta rồi lại bỏ rơi ta, trong mắt ngươi ta vô giá trị đến vậy à?Trạng thái: hoàn thành.…
▪ Tác giả/Lofter: 麻辣小爆虾▪ Người dịch: Lê Vũ @liyu618▪ Tình trạng bản gốc: Full▪ Bản dịch: On - going▸ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi.- ▸ Không ngược, không BE, không hiểu lầm, không máu chó▸ CP của tui: Cùng nhau vượt qua muôn vàn gian khó, ngọt ngào nhất thế gian!▸ Chú thích: Tuổi thọ của Thái An Đế trong đồng nhân văn này có sự thay đổi theo giả thiết riêng.…
Author: SimpBottom.Title: AllKokichi •After The Game•Another Name: *** •Sau cuộc chơi•Category:....../Không cập nhật./Warning:Dị ứng Boylove lick Back.Không cùng nguyên tác.OoC không thể tránh.Làm ơn đừng Toxic.Note:Re-up mà không xin phép là tới công chuyện.Chỉ đăng tại Wattad, những nơi khác đều là giả.…
Ông nội Hầu Minh Hạo là bạn thân với ba của Hà Dữ và tình huống dỡ khóc dỡ cười được sinh ra từ đây…
Chỗ viết một số plot ngẫu hứng nghĩ ra…
khi anh xuyên vào allsoep , nhiệm vụ của anh là phải khiến họ yêu mình , phá vỡ cốt truyện chính để trở về thế giới thật 🌀✨…
Link: https://wakengmantianzhuanyonghao.lofter.com/post/31a50b16_1cd10ea6dTác giả: 挖坑慢填专用号Tên: 【叶温】渡我-------------------Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.…
"Em gọi anh là gì cơ?" Heeseung thoáng ngạc nhiên nhìn Sunghoon lúc này đang vui vẻ nhìn mình, trên môi em hàng xóm nhoẻn ra một nụ cười tươi đến mức có thể thấy hai chiếc răng nanh lém lỉnh. Cậu thản nhiên đáp lại: "Siêu hàng xóm?"Heeseung day day trán: "Nhưng anh vừa mới nói là anh thích em, Sunghoon."Sunghoon gãi mũi, mắt đảo xung quanh như rang lạc, không dám nhìn anh: "Bởi vậy nên mới là siêu hàng xóm đó anh, chứ không thì là hàng xóm bình thường."Heeseung đẩy chiếc kính lên trên đỉnh đầu, vầng trán lộ ra đã hơi cau lại, nhưng giọng nói vẫn tương đối bình tĩnh: "Bình thường, người em thích mà người ta cũng thích em, em gọi người ta là gì?"Sunghoon hì hì cười: "Chắc là bạn thân?"Heeseung: "?"Sunghoon giải thích: "Thì mấy đứa Jay Jake, em thích bọn nó, bọn nó cũng thích em, vậy nên em gọi là bạn thân còn gì."Heeseung ngửa đầu thở dài vì quá bất lực, sau đó lại hít vào một hơi thở sâu để tìm lại bình tĩnh. Anh vỗ nhè nhẹ lên đầu em hàng xóm, chậm rãi giải thích: "Không phải thích như vậy. Đối với người thích em mà em cũng thích người đó, thích theo kiểu lúc nào cũng thấy nhớ người ta ấy, thì em nên gọi người đó là người yêu."Sunghoon quay sang nhìn anh: "Vậy thì em cũng gọi anh là người yêu?"Heeseung cảm thấy nói chuyện với Sunghoon khiến tim anh hơi mệt.…
chiếm hữu_ngọt sủng_chữa lành…
Bộ này tui dùng hết tâm huyết luôn áKhông ảnh hưởng đến nguyên tácThể loại: Ngược luyếnNd: Diệp Đỉnh Chi giam cầm Bách Lý Đông Quân, sau khi Diệp Đỉnh Chi tự sát y nhớ nhận ra mình thích hắn nên tự sát theo. Kết quả trùng sinh quay lại y tự cảm thấy thổ hẹn nên âm thầm bảo vệ hắn…
ý là lụy ánh mắt của DĐC dành cho BLĐQ nên triển fic nè, truyện theo trí tưởng tượng của t thoi nhé,tuy ship ngang ngược nma thật sự rất là tiếc cho tình bạn tri kỷ giữa họ, mn đọc để thỏa mãn cho cái kết âm dương của họ thoi đừng toxic nhee…
Gồm năm gia tộc lớn: Hà thị, Hầu thị, Hạ thị, Diêm thị và Bạch thị và cuộc truy tìm tung tích của viên pha lê bí ẩn do một người giấu mặt yêu cầu là Ông trùm…
" Tôi nghĩ mình không kì lạ khi thích đâm đầu vào mấy thằng trapboy ngầm đâu. Nghĩ mà xem, mấy thằng đẹp trai mà đầu có não, tim có tình ấy, cô nào chả mê. Kiểu lịch sự ngoài đường, trên giường hóa thú..." Tiết trời mùa đông lạnh giá, thế mà tay tôi đang được bao bọc bởi lớp lông áo dày của bạn cùng bàn. Bỗng nhiên một cái lạnh đột ngột truyền từ những đầu ngón tay lên trung tâm đầu não. Khánh... tay nó đang chạm vào tay tôi. Bàn tay to lớn của nó nắm lấy một ngón tay tôi, nhẹ nhàng mà tê dại. Là do tôi nghiện nó quá nên mới có cái cảm giác bất thường đó hay là nó có ý đồ với tôi? Sao mà thế được, em bé Đinh Khánh của tôi ngoan lắm. Sau này tôi sẽ bị chính câu đó vả mặt. Tôi nghiêng người về phía nó, nhỏ tiếng hỏi: " mày lạnh à? Tao trả áo rồi mặc vào nhé?" " Không cần" Khánh một tay viết bài, một tay đang mân mê ngón tay tôi" tay tao lạnh thôi, mặc áo vào nóng lắm""ồ" tôi kêu lên tỏ vẻ đã hiểu. Tôi với Khánh, hai đứa mỗi đứa một tay cho vào bên trong cái áo, thỉnh thoảng tôi có đưa mắt để xem giáo viên có đi tới chỗ tôi hay không. Hmm... sao tôi lại lo lắng thế nhỉ? Khánh với tôi chả có quan hệ gì cả! Chỉ là tôi thích cậu ta, còn cậu ta thì không. Thế thì lí do gì tôi phải sợ việc bị giáo viên và mấy đứa bạn trong lớp bắt được cơ chứ! Nghĩ rồi tôi bỏ tay ra khỏi áo Khánh đặt lên bàn..."…