Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: Viễn tưởng, tình bạn, tình cảm, hành động, phiêu lưuNhân vật chính: Kori, AmeSố chap: chưa rõ~Nội dung: Kori và Ame là một đôi bạn thân từ nhỏ, cùng học chung trường, cùng sống trong một thôn nhỏ và cùng nhau lớn lên. Vào ngày lễ hội mùa xuân, hai cô cậu bé đã vô tình trao cho bản thân 100 điều ước. Và không biết vì lí do gì mà cả hai đều không gặp được nhau nữa. 8 năm sau đó, cô bạn Ame bắt đầu đi tìm lại người con trai mà mình đã động lòng. Hành trình đi tìm lại cậu ấy sẽ ra sao?…
""" Đầu tôi tựa vào vai chàng trai ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nói:" Đặng Nhật Phong à! Mày mãi là chiếc ô của tao nhé!""Ừ! Chiếc ô của riêng mày thôi Thái Anh" Giọng nói ấm áp nó làm tôi cảm thấy yên lòng. Chỉ mong rằng khoảnh khắc bình yên này không bao giờ chấm dứt. ""Đây là chuyện Teenfic đầu tay của tớ. Mọi nhân vật, địa điểm trong truyện chỉ là tớ tạo nên. Mong mọi người ủng hộ.Couple chính: Thái Anh x Nhật PhongTruyện lấy bối cảnh học đường Việt Nam. Khi đôi gà bông tình cờ gặp nhau ở buổi đăng kí nhập học cấp ba và kéo theo tỉ tỉ vấn đề phát sinh sau đó. Bản thân author mong có thể đem đứa con đầu lòng này gửi đến cho các độc giả thưởng thức với yếu tố giải trí. Đây là một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, phát triển từ những ngày đầu vào cấp 3 cho đến khi trưởng thành. Xin cảm ơn ạHoa Tuyết Trắng…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ tr…
Trọng sinh ma pháp thêTác giả: Mặc Mặc Tức Tức Đích MiêuConverter: AbeLink: http://wikidich.com/truyen/trong-sinh-ma-phap-the-WKFttnCVfDGiIyW_Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Tùy thân không gian , Xây dựng sự nghiệpVăn án:Hậm hực thất bại thành thị bạch lĩnh, trọng sinh trở lại 78 năm nông thôn, mở to mắt liền thấy được một cái bị trượng phu vứt bỏ thanh niên trí thức mẫu thân, cùng chung quanh nhà chỉ có bốn bức tường hoàn cảnh.Nhìn chính mình năm đoản tiểu dáng người, đốn đốn gặm đến oa bánh ngô, Tống khiết khóc không ra nước mắt, gì khi mới có thể lớn lên a?Cái gì? Tổ truyền ngọc bội thế nhưng là không gian? Các loại công pháp tùy tiện tuyển?Bầu trời thật sự có thể rớt bánh có nhân sao......A? Đại giới lại là muốn chính mình gả cho một cái không quen biết người, cho hắn làm thê tử?Tiếp thu vẫn là không tiếp thu?…
Vạn trượng chi mộc, sinh với một tí;che trời chi đài, khởi với mệt thổ;trời cao chi lữ, bắt đầu từ dưới chân;dù có ngàn thế phúc duyên, hãy còn muốn thận chung như thủy, tắc vô bại sự.-- hạng dươngnơi này có nhất manh sủng bảo, hòa tan ngươi tâm;cũng có nhất ngưu khí vận, một đường kỳ ngộ sảng không ngừng.hứa ngươi ngưỡng mộ, cự tuyệt hậu cung, chậm rãi phẩm vị chân thành tha thiết cảm tình.một quyển tuyệt không tiểu bạch tiên hiệp sảng văn!khởi điểm nhãn hiệu lâu đời tiên hiệp tác giả trở về chi tác, kính thỉnh đánh giá!https://truyentiki.com/ky-ngo-vo-han.25486/…
Khang miết tay tôi, đầu khẽ cọ vào hõm cổ: "Khánh An chẳng quan tâm tới tao." Cảm giác nhồn nhột làm tôi giật mình, không kiềm được xoay đầu nhìn thẳng vào mắt Khang: "Tao đang bận, đợi tao tí." Dường như không mấy hài lòng với câu trả lời của tôi, hắn ta nhéo tay tôi, dùng đầu cọ cọ vào tay tôi để tìm kiếm sự chú ý. Tôi đành ôm mặt Khang, tìm kiếm câu trả lời mà tôi vẫn luôn thắc mắc: "Mày với cam có họ hàng gì với nhau không?"Khang khẽ dừng lại hành động của mình, cả người dựa vào người tôi, gương mặt như tượng tạc cách tôi chưa được 5cm. Khẽ cười, hắn ta thì thầm : "Có chứ, tao là ba của cam, còn An là mẹ." Dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt của Khang càng thêm yêu nghiệt, tôi khẽ chẹp miệng: "Tao chịu." Được câu trả lời vừa ý, Khang cười ra tiếng gối đầu lên vai tôi.…
" Này, tôi đang hỏi cậu đấy! Cậu là ai?--" " Tôi là ai... Sao? Tôi là phu nhân tương lai của cậu đấy!"Thiếu nữ kì lạ thích thú trả lời, tay kia giữ lấy cằm của thiếu niên kia mà nói.Thiếu nữ chán nản nhìn ông thầy của mình. Hay là thiếu nữ đi trêu ghẹo ông thầy của mình nhỉ?" Này! Không phải là cậu bảo cậu là phu nhân tương lai của tớ sao! Mau đi ra mắt bố mẹ tớ nào!!" Thiếu niên nắm tay thiếu nữ chạy nhanh đi. Thiếu nữ hoảng hốt... Cô là chỉ đùa thôi mà!!! Chết cha! Tạo nghiệp nhiều quá giờ nghiệp quật rồi!" Em thích trêu ghẹo tôi lắm mà! Nào về nhà với tôi rồi chúng ta cùng trêu ghẹo nhau!" Thiếu nữ ngẩn người ngìn ông thầy của mình... Nghiệp quật sấp mặt rồi!Lưu ý: Lại hít hà cẩu lương!! Nhân vật có thể bị OOC.Các nhân vật trong Boku no Hero Academia thuộc quyền sở hữu của Horikoshi Kohei.Tác giả: Li…
Tôi lặng lẽ ngồi đấy, để Nguyễn Hoàng Hải Lâm tựa đầu vào vai mình, để cái mùi thơm trầm ấm của nó chạy dọc sống mũi tôi, chạy thẳng tới trái tim đang chùng xuống. Thi thoảng tôi lại đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của nó như dỗ dành em bé. Nó khóc lâu lắm. Dư âm của những tiếng nấc nghẹn ấy cứ còn mãi vang vọng trong đầu tôi đến tận bây giờ. Tôi có thể cảm nhận được cả người nó đang run lên bần bật, không rõ là do còn cảm thấy sợ hãi, hay là do cố nén lại tiếng nức nở nhưng cảm xúc lại cứ òa ra. Bối rối, tôi muốn an ủi nó vài câu nhưng cứ ngắc ngứ trong đầu mãi rồi lại thôi. Vì tôi biết, tôi chưa bao giờ giỏi trong việc an ủi người khác. Những lời tôi nói ra có lẽ là khá vô nghĩa và tôi sợ khi nghe xong những lời ấy, nó sẽ chỉ thêm buồn. Tôi khẽ thở dài, rồi lại đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của nó, như để nhắc cho nó nhớ rằng, nó vẫn còn có tôi.o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o Lưu ý: Truyện về những đứa trẻ bị tổn thương tự chữa lành cho nhau, vì vậy có mang nhiều hơi hướng tiêu cực Hầu hết tất cả nhân vật và tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không có thật. Tôi không cho phép bất cứ ai lấy cắp truyện của tôi, hãy thể hiện mình là người có học!…
Title: Một kẻ không phải người và...Author: NorwestPairing: Natsu Dragneel x Lucy HeartfiliaStatus: On-goingCategory/Genre: RomanceRating: TWarning: Nhân vật không thuộc về tôiDisclaimer: Đây là câu chuyện không có thật về cp NaLuSummary: Câu chuyện tình yêu lâu năm của con người và zombie. Làm lại bộ "Cá thể khác biệt", cốt truyện không đổi, mà yếu tố tâm lí bị thay đổi nên mới phải làm hẳn cái mới.Note: Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
"Bạn của anh trai, nghe hay ho thật". Thanh Quỳnh liếc mắt sang nhìn tôi, trên gương mặt hiện lên ý cười. Tôi biết nó nhắc đến ai, An Vũ đang ở ngay trước mắt tôi. Anh ấy dưới ánh chiều tà, nở một nụ cười nhạt rung động lòng người. Tôi gặp anh ấy vào một ngày hạ, khi chút ngái ngủ của chàng trai còn vương trên khuôn mặt. Vốn không thích mùa hè nhưng bởi vì anh ấy mà trở nên yêu thích. Hạ tới, em vẫn luôn thích anh.…
Cre: Pam_The_LambLink truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/43573527?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading_list_details&wp_uname=A_n___n_e&wp_originator=ftCS3fdXrxL%2BTKZDdMpLpBhJXF2x1lyukccKQvsT%2B79vBV1TDFDzUkb8SKe6fp4mg9VAN7hC6tduiSzAfMr3qm8ejqO7sfKiwZWCI62WqhqU7UC%2FJMk1a3eErkyTrf0R_________________________________________Truyện này mình đọc và thấy hay nên dịch ra cho mn cùng đọc.Do là tác phẩm đầu tay chưa có nhiều kinh nghiệm nên có gì sai xót mong mn bỏ qua cho mình.Mọi người không thích có thể lướt bỏ qua, xin đừng buông lời cay đắng._________________________________________"Bỏ qua chuyện này đi", anh ấy thả tóc tôi ra để nó rơi tự doHơi thở nặng nề nóng hổi của anh ấy đọng lại trên môi tôi và khiến tôi rùng mình. Tôi thấy anh ấy nhìn xuống môi tôi và tôi biết anh ấy sẽ làm gì"Tôi ốm," tôi thì thầm khi nhìn thẳng vào mắt anh"Vì vậy," anh ấy nói đặt tay ở hai bên của tôi, bẫy tôi để tôi không có nơi nào để chạyTôi vẫn nhìn vào mắt anh ấy và tôi nhận ra tôi muốn anh ấy hôn tôiTôi muốn anh ấy hôn tôiSuy nghĩ của tôi bị gián đoạn khi tôi cảm thấy đôi môi ẩm ướt mềm mại của anh ấy trên môi tôi•Lydia là một cô gái lạnh lùng và vô cảm với quá khứ đầy ký ức đen tối và một cuộc đời được xây dựng trên sự dối trá. Khi bí mật lớn nhất của cô ấy bị đe dọa sẽ tiết lộ, cô ấy đã bị lợi dụng. Cô đến sống với chàng trai xấu xa nổi tiếng và giàu có Elliot Stone trong suốt một năm.Điều gì sẽ xảy ra khi Lydia không muốn tiết lộ bí mật của mình với Stone, nhưng anh quyết tâm làm sáng tỏ bí ẩn xung quanh cô ấy ?…
MBTI (Myers-Briggs Type Indicator)The MBTI is an introspective self-report questionnaire indicating differing psychological preferences in how people perceive the world and make decisions. The test attempts to assign four categories: introversion or extraversion, sensing or intuition, thinking or feeling, judging or perceiving. ESTJ: extraversion (E), sensing (S), thinking (T), judgment (J)INFP: introversion (I), intuition (N), feeling (F), perception (P)Sưu tầm từ nhiều nguồn thông tin khác nhau:- https://en.wikipedia.org/wiki/Myers-Briggs_Type_Indicator- https://www.16personalities.com/infp-personality- https://personalityjunkie.com/- v...v...…