Nhật ký thanh xuân
Chỉ là những dòng nhật ký màtôi không muốn bị lãng quên mà thôi…
Chỉ là những dòng nhật ký màtôi không muốn bị lãng quên mà thôi…
các nhân vật và địa danh trong câu chuyện đều là hư cấu không có thật…
Tác Giả: Cửu Vĩ Yêu Hồ Trấn Cửu Bảo Lưu Ly Tháp.Thể loại: SE, HE, ngược, hiện đại, ngôn tình, học đường, cổ đại, ngọt sủng, ..."Thương một người, nhớ một người để rồi được chi?Yêu một đời, thương một đời người lại bước đi.""Nếu ngày đó chúng ta bỏ qua nhau, anh sẽ là người đau nhất!""Em đã là vợ anh thì có chết cũng là vợ anh!"Truyện được đăng tại Wattpad thuộc quyền sở hữu của tác giả Cửu Vĩ Yêu Hồ Trấn Cửu Bảo Lưu Ly Tháp.…
Tác giả: Phí HoàiThể loại: Đam mỹ, chủ công, thanh xuân vườn trường, hiện đại, có yếu tố thụ sủng công nhưng không hoàn toàn Vô tư, hướng ngoại, lạc quan yêu đời công? x Ngoài lạnh trong nóng thụHứa Dương Minh x Trì Dực HànVĂN ÁNMười sáu tuổi, Hứa Dương Minh gặp Trì Dực Hàn trong buổi khai giảng đầu tiên của cấp ba.Một người vô tư, rực rỡ như ánh nắng mặt trời. Một người trầm lặng tựa trời đêm. Cả hai cùng ngồi chung bàn, cùng học tập, cùng trưởng thành.Họ đã từng lặng lẽ nắm tay nhau dưới hộc bàn, từng trốn học chỉ để cùng ăn một que kem giữa cơn mưa đầu hạ , đã từng nhìn đàn anh lớp 12 phát biểu trên sân khấu rồi cùng hứa hẹn một ngày nào đó cũng sẽ đứng ở đó, tự hào gọi tên nhau giữa tiếng reo hò. Nhưng thanh xuân vốn dĩ ngắn ngủi, những lời hứa năm ấy liệu có còn giá trị khi định kiến xã hội và hiện thực khắc nghiệt dần chen vào giữa họ? Liệu tình cảm của họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả, hay rồi cũng chỉ trở thành một hồi ức đẹp, một cái tên thoáng qua trong ký ức tuổi trẻ?…
Tác giả: Triệu Kiền KiềnThể loại : Ngôn tình, lãng mạn, vườn trườngDịch: Celia NguyễnChỉnh sửa: Yui ChanChương : Tình trạng: HoànGiới thiệu: Tình yêu vốn là một điều kì lạ. Chẳng phải người ta vẫn hay nói là tình yêu không thể dùng lý trí để giải quyết sao? Nhưng không ngờ cô lại có thể lý trí đến như vậy. Là bởi vì yêu chưa đủ, hay đã yêu quá nhiều...?Tóm tắt: - Nhật kí tình yêu của Cố Vị Dịch và Mạt Mạt; Cố Vị Dịch phụ trách cưa đổ Tư Đồ Mạt, Tư Đồ Mạt phụ trách việc đẩy ra.Đôi lời của Thiên Băng: "Mình chỉ reup và chỉnh sửa cũng như thêm từ cho đúng nghĩa đôi khi còn dịch lại thôi, mong các bạn ủng hộ."…
Văn ánBảo Châu: Chúng ta mục tiêu là?Nhất chúng thiếp thất: Sinh nhi dưỡng nữ chưng bánh bao!Bảo Châu: Tứ gia đâu?Nhất chúng thiếp thất: Chỗ nào mát mẻ chỗ nào ngốc đi!-Tai nạn xe cộ xuyên qua, Bảo Châu từ đầu đến cuối thành trong lịch sử không có địa vị, mà lại không có sủng không có tử tứ phúc tấn.10 tuổi lập gia đình, 23 tang tử, 41 vi hậu, 50 qua đời, cả đời gợn sóng không sợ hãi, không có lưu lại bất luận cái nào sự tích, còn nhân Ung Chính con trai quá ít mà bị "Tâm cơ", bị "Ghen tị", bị "Ác độc" ...Bảo Châu nghĩ nghĩ, nàng không thể đi nguyên chủ đường xưa a!Vì thế đại thanh thượng hạ đột nhiên phát hiện, lão tứ hậu viện dân cư tăng vọt --Khanh khách thị thiếp một năm gia tăng bốn năm cái? Hâm mộ!Con trai con gái hàng năm tăng thêm sáu bảy cái? Ghen tị!Cung nữ thái giám hàng năm nhập phủ thượng trăm cái? Ta hận!Trong lúc nhất thời, nguyên bản cha không đau nương không thương tứ a ca có thể nói là hăng hái ý chí chiến đấu sục sôi.Ai ngờ mỗ ngày, Bảo Châu ngăn cản mặt mày hồng hào tứ a ca: "Gia, phủ nhiều người chi tiêu đại, công khố bạc đều tiêu hết , địa phương nhìn cũng không đại đủ ở, người xem, có phải hay không nên đi ra ngoài kiếm tiền nuôi gia a..."Không biết thế nào liền biến nghèo tứ gia: "..." Tiền của ta đâu!Nội dung nhãn: Thanh xuyên cung đình hầu tước hệ thống thích vănTìm tòi quan trọng tự: Nhân vật chính: Bảo Châu…
"Về nhà tớ đi.""Có cơm bưng nước rót đầy đủ không mà đòi mời người ta về? Hahahaha, thôi, tớ đội mưa về được, Vũ về trước đi, tớ chờ ngớt chút nữa rồi về sau.""Về nhà tớ đi, tớ có đủ mà."Tôi thấy giọng cậu ấy trầm lắm, lại có một chút da diết cầu xin, như đứa con nít đang nài nỉ cái kẹo từ mẹ, cậu ấy cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tương tự. Tôi nhướng mày nhìn Vũ khó hiểu, song không nghĩ ngợi quá nhiều, gật đầu đồng ý. Tôi đã quen với việc đồng ý Vũ bất kể là chuyện gì, chỉ cần cậu ấy hỏi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng, cũng bởi cái não rỗng này thích cậu ta quá mà, có còn cái gì cứu vớt được cho tôi đâu. Thế là trong cơn mưa xối xả, có hai cậu sinh viên khùng khùng điên điên vừa chạy vụt đi, vừa cười nói vui vẻ. Đặt chân về đến nhà Vũ rồi, cũng là lúc cả hai ướt như chuột lột, ướt từ đầu đến chân tìm không đâu ra một miếng khô.Trần Anh Vũ và Nguyễn Hiền An, câu chuyện nhỏ về mối tình thanh xuân nhẹ nhàng giữa hai thiếu niên, ngọt ngào, trầm lắng và không kém phần hài hước.…
Thu Hằng ... một cô gái lớp 10a5 anh (quang) chàng trai hotboy lớp 12a2 Thật ra cô và anh cùng ở chung một khu chung cư và cách nhà cô 2-3 nhà gì đó, nhưng cô rất ít khi ra khỏi nhà và không hề biết anh tồn tại Nhưng một ngày nọ, cô và anh trên cùng một chuyến xe bus câu chuyện bắt đầu từ đây…
Edit: Du DuĐộ dài: 76c + 8PNThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, thanh mai trúc mã, song hướng yêu thầm, HERaw: Tấn Giang, cv by wikidich ( nhà Tâm)Tâm nguyện lớn nhất cuộc đời này của học bá* Tô Kiều Nhiên chính là có thể thắng Trình Cố Dương một lần, không cần trở thành kẻ luôn đứng thứ hai!Thẳng đến một ngày nọ tâm nguyện trở thành hiện thực."Trình Cố Dương, lần này làm bại tướng dưới tay mình, thua khâm phục khẩu phục chứ?"Trình học thần** bình tĩnh liếc mắt cô một cái: "Từ "bại tướng dưới tay" nên sửa lại.""Sửa gì chứ?""Làm thần dưới váy"Em có thể phía sau anh, giống như một cái bóng theo đuổi tia sáng trong mơ.Học thần cao lãnh Trình Cố Dương × Học bá hiếu thắng Tô Kiều NhiênKiến trúc sư × Tổng giám*Học bá: các thanh niên học giỏi**Học thần: là các thiên tài không cần học nhiều cũng cực giỏi :) Truyện edit phi thương mại và chưa được gật đầu của tác giả. Mình rất sợ bị sờ gáy nên phiền đừng mang đi nơi khác. Thanks…
Mọi thứ về bộ truyện đầu tay ở chiếc tài khoản mới mở này được than tre làm vào 2h sáng ngày 26/06/2023.Vì vậy,có điều gì thiếu sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng dùm than tre nhoa 💓💓.Lob u❕------------------------Trần đời này đọc tiểu thuyết ngôn tình,Kiều Trang sợ nhất là mùa xuân.Mùa xuân gợi cho nhiều người về những điều tốt đẹp,ấm áp khi nó đến.Nhưng đọc truyện có chữ "xuân" trong tiêu đề đều không đi đến một kết cục hạnh phúc,an yên.Sinh ra vào tiết trời oi bức tháng 7,với cương vị là đứa con của mùa hạ như Trang đây thì né xuân tựa né tà.Người tình mùa hạ đây rồi,thế người thương của người tình mùa hạ đang nơi đâu?-------------------------bìa truyện tui edit lại nma nguồn là pinterest nhe.…
Mong các bạn thông cảm và bỏ qua cho Vĩnh An nếu có sơ sót hay lối viết có gì đó không vừa ý. Mình mong truyện của mình có thể mang đến chút gì đó vui vẻ và thư thái trong cuộc sống bề bộn này...........~>∆<~.......................Thể loại: Hiện Đại, tiêu chí ko ngược tàn tạ ko não tàn ko S/OE Nhân vật: Đặng Giai - Lăng Mạc, Tần Vũ Văn Án :"Thanh Xuân có anh, có tất cảMất đi anh rồi liệu còn xuân..." Trái Đất 7 tỉ người thì bạn càng có nhiều sự lựa chọn, không gặp người này thì sẽ gặp người kia. Nếu bạn vẫn chưa tìm thấy một nửa dành cho mình thì do vấn đề thời gian thôi. Giống như câu mà người ta hay nói: "Có lẽ hạnh phúc tắc đường nên đến trễ". Mà cuộc sống này đâu chỉ có mỗi tình yêu, còn nhiều việc bạn muốn trải nghiệm một mình trước khi đi cùng ai đó mà, phải không? tình yêu là như thế, không phải cứ tìm ra nhau là có thể cùng nhau đi tới đoạn cuối của con đường!Cô thích anh, thích rất lâu. A là ánh hào quang rực rỡ trong mắt cô và chỉ sáng rực trong đôi mắt của thiếu nữ ấy. Nhưng cô biết anh mãi mãi chỉ nằm lại với những kí ức thanh xuân... Phải yêu sai người mới gặp được người mà chúng ta cho là đúng...…
Dưới ánh nắng dịu nhẹ, gương mặt của Nam bỗng trở nên dịu dàng vô cùng.Tôi thậm chí còn có thể cảm nhận được sự ôn nhu trong đôi mắt màu trà ấy."Anh Thảo."Ngay khi tôi đang thất thần, Nam bỗng cất tiếng gọi.Tôi không nói gì ngoài tiếng đáp lại. Nam cười, cúi đầu xuống, đặt gương mặt đẹp trai lên vai tôi, miệng kề tai, nói một lời.Trong lớp học lặng im, không gian rộng lớn không còn ai ngoài hai chúng tôi, lời nói của Nam đã biến một cảnh sắc bình thường trở thành một hồi ức đặc biệt trong câu chuyện tuổi học trò của tôi. "Tao cảm thấy tao thích mày."3/12/2022…
Tình yêu như một cơn gió mùa xuân thổi qua, nhẹ nhàng, ấm áp đến lạ kì, nhưng đôi khi chúng lại mãnh liệt như cái nóng của mùa hè oi bức. Thu sang cũng là lúc ta có những bất đồng về quan điểm, chẳng thể nào hiểu được đối phương đang nghĩ gì. Đông đến cũng là lúc ta tự "giải thoát" cho nhau khỏi những nỗi đau, chỉ mong sao họ được hạnh phúc...Mùa xuân lại đến mang theo bao nhiêu điều mới mẻ, nhưng đọng lại đó là những kí ức của thanh xuân, những tháng ngày ta vui đùa cùng nhau...Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông như một đời người, cũng như là một niềm hạnh phúc ngắn ngủi mà ta cố gắng vun đắp để rồi khi nhận ra...tất cả cũng chỉ là sự nhất thời...Nhất thời bồng bột...Nhất thời yêu anh...Nhất thời nhớ đến anh...Nhất thời em khóc vì anh...Tất cả chỉ là nhất thời!Để rồi chỉ còn mình em bơ vơ giữa chốn đông vui, em cảm thấy lạc lõng cũng không thể tựa vào vai anh. Đau đến thấu tâm can cũng không thể nói cho anh nghe, hạnh phúc đến mức vỡ òa, nhưng người sát cánh bên em lại không phải là anh. Tại sao vậy, tại sao lại bỏ em một mình...xin anh đó, hãy cho em biết lý do tại sao!…
Bảo An gặp cậu năm cô 12 tuổi , năm ấy là tròn một năm kể từ khi mẹ cô mất , và cũng là tròn một năm kể từ khi ba dẫn người vợ mới và đứa con riêng về nhà , cô chưa từng nghĩ ba sẽ yêu thương một ai khác ngoài cô và mẹ , nhưng giờ thì khác , ba người họ như một gia đình thực thụ , hoàn toàn coi cô là người ngoài.Cô gặp cậu vào một ngày mưa đầu tháng 9 , trời lất phất mưa , không nặng hạt nhưng dai dẳng, cậu đang ngồi một mình trước mái hiên tiệm tạp hoá , trên người đầy vết thương khoé miệng còn rĩ máu.Bảo An che cô bước lại gần mới nhận ra là Gia Hưng , cậu là hàng xóm nhà cô , gia đình thật sự rất bất hạnh , ba cậu mới ra tù thường xuyên rượu chè đánh đập cậu, mẹ cậu vì ngoại tình mà bị ba cậu đánh đến tàn phế 2 chân.Cô ngồi xuống cạnh cậu , không nói gì nhưng tay thì đưa sang một miếng băng cá nhân , cô lí nhí nói với cậu " anh ơi , anh bị thương kìa " cậu sững người , một câu nói nhẹ như chuồn chuồn lướt nước , hai con người, một lần tình cờ gặp gỡ đã đủ khắc ghi vào sâu trong tâm hồn 2 đứa trẻ ngày ấy đến mãi sau này.…
Đôi lời em muốn nói…
Truyện viết theo cảm hứng của tác giả hôi :3…