Cúc Họa Mi 🌼
Mình đã quyết định sẽ mãi làm bông cúc họa mi của riêng anh ấy rồi...…
Mình đã quyết định sẽ mãi làm bông cúc họa mi của riêng anh ấy rồi...…
Cuộc sống của chúng ta là một thế giới muôn màu, cuộc sống không trong một khuôn khổ nào cả. Không cần phải là một câu truyện đẹp như ngôn tình mà chính cuộc sống chúng ta chính là một câu chuyện. Vây nên, tớ muốn viết câu chuyện này kể về những mẩu chuyện vu vơ trong cuộc sống bình dị của tớ. Mong các bạn đón nhận. Xin chân thành cảm ơn!…
Mình viết về ký sinh trùng theo những gì mình biết và theo gg nên có gì sai sót mong mn đừng ném đá mình và hãy nhắc nhở mình nhẹ nhàng hoy 😅 trái tim mình íu đúi lắm :< vả lại mình còn nhỏ nữa ( chưa 18 ) :3 Mong mn ủng hộ :* yêu yêu…
KẹoNgọt ngọt ngon ngon ...Ăn kẹo như trải qua một mối tình vậy. Vừa đưa kẹo vào miệng như bắt đầu một mối tình vậy ,hương vị lạ lẫm, muốn ăn thêm một chút nữa.Đến khi ăn, cảm giác ngọt ngào đưa con người ta theo hương tình , chìm đắm vào rồi thì dứt không ra. Ăn hết viên kẹo - chấm dứt một mối tình.…
Hóa ra chỉ cần trái tim rung động thì mọi tiêu chuẩn đều trở nên vô nghĩa.…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
Một tập hợp các đoạn tản văn do Quân tự viết. Chỉ là cảm nhận của Quân về cuộc sống của chính mình và những người bạn.…
Một cô gái bình thường - Lâm Khánh Vy - sống ở TP.HCM, sau cú tai nạn kỳ lạ, bắt đầu nghe thấy giọng nói của một người đàn ông trong đầu mình. Người đó xưng là "An", một linh hồn hoặc sinh mệnh kỳ bí bị mắc kẹt giữa hai chiều không gian. Càng tìm hiểu, Khánh Vy càng bị cuốn vào một chuỗi bí ẩn liên quan đến cái chết, ký ức bị xoá, tổ chức ngầm, và sự tồn tại của "Vùng Giao Thoa" - nơi ranh giới giữa thế giới thực và thế giới bóng tối mỏng manh hơn bao giờ hết.Giữa họ nảy sinh một tình yêu không giống bất cứ mối quan hệ nào - vừa xa cách vừa gắn bó không thể dứt. Nhưng để thực sự đến bên nhau, họ phải phá bỏ những luật lệ cổ xưa, đối mặt với nguy hiểm đến từ cả con người lẫn thứ không còn thuộc về nhân loại...…
Giới thiệu:Nói dối: Khi đã biết được sự thật nhưng lại nói ra những lời khác với mục đích lừa gạt.Nguyên Sùng Dữ, viên cảnh sát trẻ đầy nhiệt huyết được luân chuyển công tác đến đồn cảnh sát khu phố thương mại, mới vào làm chưa được bao lâu đã bắt nhầm chủ quán cà phê đối diện là Cảnh Nghiệp, vốn tưởng là tội phạm và trực tiếp đưa anh về đồn để phối hợp điều tra. Tuy nhiên, hóa ra tất cả chỉ là một sự hiểu lầm. Thế nhưng, khi càng tiếp xúc, Nguyên Sùng Dữ lại càng thấy nghi ngờ. Hàng loạt dấu hiệu cho thấy, người đàn ông ấy bề ngoài nhã nhặn điển trai này bên trong lại che giấu những âm mưu xảo quyệt, rõ ràng là một người không hề đơn giản. Từ những vụ án mất tích, tự tử, tội phạm tống tiền, sát nhân hàng loạt,... Từ đồn cảnh sát đến đội trọng án hình sự, cảnh sát Nguyên luôn bận rộn với đủ loại vụ án ly kỳ rối rắm nhưng cậu chưa bao giờ từ bỏ việc truy tìm sự thật. Còn đằng sau ông chủ Cảnh luôn tươi cười với cậu hàng ngày, lại ẩn chứa những bí ẩn nào? Nguyên Sùng Dữ: "Nếu có thể làm lại từ đầu, anh sẽ nói thật với tôi điều gì?" Cảnh Nghiệp: "Tôi sẽ nói rằng, cảnh sát Nguyên, tôi đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên."Giữa dối trá và chân thành, họ sẽ lựa chọn ra sao?…
Bước vào phòng y tế, Bùi Ngọc Minh Huy chỉ biết thở dài ngao ngán nhìn cô gái nhỏ ngồi trên giường. Anh cảm thấy rất bất lực khi thấy cô bạn gái nhỏ nghịch ngợm của mình, chân bị thương nhưng vẫn đung đưa qua lại trên chiếc giường trắng.Cô gái nhỏ nhìn anh, cười hì hì: "Anh ơi! Qua bế em đi, em muốn về lớp."Nói rồi cô nhảy xuống khỏi giường khiến anh hốt hoảng chạy đến đỡ. Minh Huy lắc đầu nhìn cô, đưa tay búng nhẹ lên trán bạn gái nhỏ:"Lê Hoàng Khánh Vy, bao giờ em mới hết trẻ con được đây?"Cô gái nhỏ cười tươi rói, đưa tay ôm cổ anh đợi anh bế mình."Em cứ thích làm trẻ con đấy!"Minh Huy bế cô lên, nhìn cô cười bất lực. Anh tự nói với bản thân: Tự bản thân dính vào một em bé vậy là phải làm ba năm 18 tuổi.…
Đại công tử thân hình cao lớn, khí thế uy mãnh, là nam nhân đã có thê thất.Nhị công tử tàn nhẫn độc ác, ánh mắt âm lệ khiến người chẳng dám nhìn lâu, là kẻ bệnh tật không dễ trêu chọc.Chỉ riêng tam công tử, ôn nhuận như ngọc, phong thái văn nhã, là giấc mộng xuân của muôn vàn thiếu nữ.Bảo Họa, một tiểu nha đầu vô danh trong phủ muốn thăng cấp thành tiểu thiếp của tam công tử, nàng dốc hết tâm cơ câu dẫn chủ tử.Cuối cùng vào một hôm, Bảo Hoạ được như ước nguyện, mỗi đêm bên cạnh hắn nàng như rơi vào mộng cảnh.Cho đến một đêm nọ, Bảo Họa vô tình châm nến, bắt gặp nhị công tử nửa ngồi bên cửa sổ, cổ áo buông lơi, để lộ làn da trắng mịn như ngọc, đôi mắt âm trầm dán chặt vào nàng.Hắn khẽ cười, chậm rãi hỏi:"Đêm đêm đều thích chứ?"Bảo Họa hoảng hốt, quay đầu nhảy vào hồ.Nào ngờ chưa kịp chìm sâu đã bị người vớt lên.Nhị công tử tựa như những đêm mê loạn kia, chậm rãi thưởng thức mái tóc ướt át của nàng, hơi thở lạnh như băng lướt bên tai:"Nói cho ta biết, ngươi yêu ai?"Bảo Họa run rẩy, lắp bắp:"Nhị... Nhị công tử."Hắn lập tức bóp lấy cổ nàng, lạnh giọng cười khẽ:"Loại nữ nhân một lòng hai dạ, ai cho ngươi dám phản bội đệ đệ ta?"Bảo Họa sắc mặt tái nhợt, chỉ biết thề sống thề chết, cả đời nàng chưa từng có ý với tam công tử.Nhưng đối với nhị công tử mà nói, kể từ khi gặp nàng... chẳng còn thứ gì thú vị hơn làm thế thân cho người khác.Vai chính: Bảo Họa, Mai Tương ┃ vai phụ: Chúc Cửu Phong, Thu Lê.Truyện của tác giả Triền Chi Bồ Đào.…
emsedoianhvaomotngayminhcungnhaubuocvaoleduong…
[..._ Tôi đã chờ đợi cậu suốt 4 năm học cấp hai , ba năm học cấp 3 và cả năm năm khi chúng ta đã ra trường . Vậy Tại sao ,vì lý do gì, tớ không được nhận lại tình cảm của cậu?_Tớ xin lỗi_Còn Lâm Phong, hắn có đáng để cậu mù quáng như vậy hay không?_ Tớ xin lỗi ,có trách thì trách duyên phận ...][..._Lâm Phong, Bây giờ tớ mới hiểu tình yêu là gì'_Nếu cậu đã hiểu thì còn chờ đợi tớ làm gì , tớ không xứng đáng_Lâm Phong,tớ thích cậu_ Nhưng tớ .... không thích cậu ...]Tình yêu đó chính là một khái niệm vô hình có khi nó kỳ diệu , màu nhiệm đem đến cho chúng ta biết bao niềm hạnh phúc mà không có bất cứ một loại tình cảm nào có thể mang đến được . Nhưng cũng có khi chúng ta lầm đường lạc lối thì nó lại trở thành một liều thuốc độc khiến chúng ta tự giết chết bản thân mình Vì thế tôi tự hỏi TÌNH YÊU LÀ GÌ?…
Cp chính : Tôn Long - Mai Hoa Kiếm Tôn x Hoa Sơn Thần LongCp phụ : Hint AllThanh (chủ ý là hàng cụ chăm cháu =))) )Tác giả : UnderU_butstill_ATOPDisclamer : Tất cả nhân vật trong đây không thuộc về tôi, họ thuộc về "Hoa Sơn Tái Khởi" - Biga, chỉ có fic này là thuộc về tôi. Tag : Huyền huyễn, tâm lý, hơi chút kinh dị (?), vô hạn lưu (ít thôi tác giả ngu lắm), selfcest (Tự công tự thụ), HoaSơnThầnLong!Human x MHKT!StrangeEntityTóm tắt : Nếu như sự kiện Kiếm Trủng xảy ra một chút vấn đề nho nhỏ...…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
Kiều Nhi cảm thấy mình là nữ vương số khổ nhất thế giới! Mỗi ngày đều phải cùng phò mã papa và anh trai thái giám chăm sóc công chúa mama. Đã vậy còn phải đấu dũng đấu trí với cậu bạn trúc mã phúc hắc nhà bên. Muốn yên tĩnh một chút cũng không xong! ~~~Phân đoạn nhỏ~~~Tiểu Kiều Nhi hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào công chúa Bạch Tuyết xinh đẹp trên màn hình tivi, rồi bất chợt chuyển sang nhìn người đàn ông đẹp trai mặt đơ ngồi bên cạnh. Vị sủng thê cuồng ma papa nào đó liếc mắt: - Nhìn cái gì? Con muốn làm công chúa?Tiểu Kiều Nhi không nói nhưng ánh mắt lấp lánh đến mức giống như xuất hiện thêm vô số ngôi sao đã nói lên tất cả.Sủng thê cuồng ma papa tỏ vẻ không hài lòng: - Con gái của papa mà lại đi làm công chúa? Con phải làm nữ hoàng mới đúng! Thấy Bạch Tuyết không? Làm công chúa ngoại trừ đẹp với hát hay thì chỉ biết ngồi im chờ bị hại, dựa vào người khác mới sống tốt được, ngu ngốc yếu đuối đến không chịu được! Làm con gái của papa mà lại thế được sao?Tiểu Kiều Nhi lắc đầu nhưng trong đáy mắt mang theo một chút tủi thân, làm người khác hận không thể đem tất cả trăng sao trên trời hái xuống cho bé. Đáng tiếc trong số đó không bao gồm vị sủng thê cuồng ma papa này. Sủng thê cuồng ma papa bắt đầu dùng hoa ngôn xảo ngữ tẩy não Tiểu Kiều Nhi. Nào là làm nữ vương tốt biết bao nhiêu, làm nữ vương ngầu như thế nào, ... Cuối cùng, sủng thê cuồng ma papa hỏi: - Vậy làm công chúa hay làm nữ vương?Tiểu Kiều Nhi đáp: - Nữ Vương ạ.- Không nghe rõ!- Con nói là con muốn làm nữ vương!!!! Lúc n…