Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tại sao ta lại cứ si ngốc một người ngay từ cái nhìn đầu tiên? Tại sao ta cứ âm thầm hướng theo bóng hình của người đó? Tại sao ta ngu ngốc không bày tỏ để tình cảm cứ vậy mà lớn dần? Tại sao...tại sao? Hàng vạn câu hỏi khó mà trả lời được vì ta đã đơn phương ai bao giờ đâu?…
Câu chuyện viết về một cậu bé 16 tuổi sống tại một vùng nông thôn. Cậu đã từng bị kì thị vì giới tính của mình. Nhưng thời gian trôi qua, giới tính thứ ba dần được chấp nhận trong xã hội. Cậu kết được những bạn tốt nhưng dù tốt thế nào họ cũng dần rời xa. Nhưng gần đây, cậu đã rung động một chàng trai học cũng khối với mình. Và câu chuyện bắt đầu từ đó...…
Truyện kể về Vân An - một cô gái xinh đẹp, tài năng. Trước ngày cô kết hôn vị hôn phu của cô qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Đau đớn, tuyệt vọng cô dường như mất đi cảm giác yêu đương, cô khoá chặt trái tim mình lại, từ đó cũng không yêu thêm một ai. Cho đến một ngày cô gặp được một chàng trai trẻ tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân đang theo đuổi ước mơ của mình. Chàng thanh niên trẻ đem lòng yêu cô và quyết tâm theo đuổi cô, sau bao nhiêu cố gắng cuối cùng cô cũng cảm động trước tấm lòng chân thành của chàng trai. Hai người hạnh phúc bên nhau chưa bao lâu thì vị hôn phu trước kia của cô bỗng nhiên xuất hiện. Chuyện gì đã xảy ra? Cô sẽ có quyết định như thế nào? Mời các bạn cùng theo dõi truyện nhé!…
Triệu An Hạ là một người may mắn được sự yêu thương của tất cả mọi người. Ngoại trừ gia đình và bạn thân, còn nhận được sự tình yêu chân thành của thanh mai trúc mã và một người bạn thân khác. Bên cạnh cuộc sống hạnh phúc bình yên bên thanh mai trúc mã. Cô lại phải đối mặt với sự tình yêu điên cuồng của bạn kia. Muôn vàn sự rắc rối diễn ra xung quanh cuộc sống của cô, biến An Hạ phải ở trong thế gọng kìm không lối thoát.Thể loại: Ngôn tình, ngược, giam cầm, sủng ngọt.Cảnh báo: Truyện tiêu cực không lối thoát, cần cân nhắc kỹ.…
Một câu chuyện viết về sự ngây ngô, khờ dại của chính tôi khi thầm thương người ấy, có ngọt ngào, có đắng cay...Đối với tôi...Người có gặp, hoặc không gặp tôi, tôi vẫn ở nơi này, không buồn, không vui.Người có nhớ, hoặc không nhớ tôi, tình cảm của tôi vẫn ở đó, không đến cũng không đi.Người có yêu, hoặc không yêu tôi, yêu thương tôi trao người vẫn ở đó, không tăng thêm cũng không bớt đi.Người có theo, hoặc không theo tôi, thì tay tôi vẫn muốn nắm lấy tay người, không muốn cách xa ..."Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng sao không thể nhìn thấy người.Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng sao không thể yêu người...?Thực sự có kiếp sau ư?Như vậy, tôi nguyện làm...một con bướm lãng du...một giọt mực thấm đều lan trên mặt giấy...một hạt cát bị gió cuốn bay xa ... "…
Những mẩu truyện nhỏ, những cảm xúc lặng thầm của một người đơn phương có lẽ sẽ có ai đó đọc được và cảm nhận cảm xúc của mình:(( Là câu truyện của bản thân tôi đã trải qua và tiếp diễn...Có thể nói những mẩu truyện này sẽ không có hồi kết nếu tôi vẫn tiếp tục là một người đơn phương. Nếu câu chuyện có hồi kết thì 2 phương án có lẽ các bạn sẽ hiểu, cái mà tôi muốn là phương án HE để xem quyển đơn phương này sẽ kéo dài đc bao lâu??…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…