Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tình yêu vốn không trọn vẹn,nhưng không có nghĩa là không thể.Có thể được đong đầy bởi nước mắt và nỗi đau,nhưng dám yêu,dám giữ lấy,cướp lấy từ tay định mệnh...Cuối cùng con người ta vẫn tìm về trong hạnh phúcBản lĩnh,mạnh mẽ và kiên cường....tình yêu mới có thể níu giữ.Tương lai mù mịt không thể khỏa lấp hai trái tim thuộc về nhau,đập trong nhịp đập của nhau........…
Tag: Chiếm hữu tính cách vặn vẹo điên cuồng đẹp trai cường công x Xinh đẹp ngây thơ cường thụ.Mùa xuân năm ấy, cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ nhàng trên mái hiên của biệt thự nhà họ Wongraven, những giọt nước tí tách như bản nhạc chào đón một sinh linh mới chào đời.Joong lúc đó mới một tuổi, vẫn chưa hiểu rõ thế giới xung quanh, nhưng hắn biết rằng hôm đó mẹ bỗng ôm một đứa bé nhỏ xíu, đặt vào lòng hắn."Đây là Dunk."Cậu bé trong tã lót nhỏ xíu, làn da trắng hồng, đôi mắt đen láy mở to nhìn hắn. Joong nhìn chăm chăm Dunk, bàn tay nhỏ bé vươn ra, vô thức chạm vào má cậu.Mềm.Hắn thích cảm giác này.Khi mẹ định bế Dunk đi, Joong lập tức níu lấy tấm chăn quấn quanh người cậu bé, đôi mắt trầm tĩnh không hợp tuổi nhìn mẹ đầy cương quyết."Joong, con không thể giữ em mãi được." Mẹ hắn cười dịu dàng.Nhưng Joong không buông tay.Hắn không hiểu khái niệm "mãi mãi" là gì, nhưng hắn biết, hắn không muốn đứa bé này rời khỏi mìnnh.Waring: Công với thụ không cùng huyết thống…
Khi còn nhỏ, cô và cậu có tình cảm với nhau, nhưng vì những tai nạn bất ngờ, những nỗi đau âm thầm của định mệnh đã khiến cả hai chia xa. Cô vì bị tai nạn mà mất trí nhớ, cậu vì đã gián tiếp đẩy cô đến cái chết mà quyết định rời xa cô... Hai năm sau, số phận trớ trêu đã xô đẩy hai người gặp lại nhau, nhưng lại chẳng thể nhận ra nhau. Cô lấy họ mẹ, trở lại cuộc sống bình thường như những cô cậu học sinh khác. Cậu cũng sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè. Nhưng cuộc sống chứa đầy những sự bất ngờ, cô yêu bạn thân của cậu, còn cậu, cô biết, cậu cũng từng có tình cảm với cô. Nhưng chỉ là "đã từng". Thất tình, nhận ra mình đã bỏ lỡ người quan trọng nhất, cô tìm cách níu kéo cậu. Năm năm yêu đơn phương, năm năm níu kéo, năm năm cố gắng mù quáng chỉ để cậu yêu mình. Nhưng sự thật không bao giờ chiều theo mong muốn của chúng ta. Cậu không yêu cô, cô cho tới giờ đã hiểu rõ. Đến cuối cùng, cô chấp nhận buông bỏ. Buông bỏ, có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai. Cậu không còn cảm thấy phiền, và cô cũng không còn cảm thấy đau đớn, khổ sở nữa...…
Nàng đau, hắn cũng đau.Nàng bệnh, hắn cũng bệnh.Một vị tổ tông sống như vậy, hắn dám không nâng niu trong lòng bàn tay mà dốc lòng che chở à?Người người đều nói, Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, huống chi kiếp trước hắn tạo phản thất bại, chết sớm vô cùng.Lục Thanh Lam nghĩ, vẫn nên triệt để vạch rõ giới hạn với hắn thì tốt hơnNhưng vạch vạch, vạch một hồi sao lại chui tọt vào trong chăn của người ta rồi?Mà vị Khánh Vương điện hạ ngôn tình sủng trước mắt này, muốn gì được nấy, ngàn y trăm thuận, nghe lời răm rắp, bao che khuyết điểm, rốt cuộc là cái quỷ gì vậy...Vẻ tà mị lãnh khốc mà mọi người đồn đãi đâu?Đây là truyện xưa về một nữ chính đoạt lấy cơ hội sống lại của nam chính, vì trả nợ mà đành phải buộc lòng ủy thân gả cho hắn, đồng thời ân ái sinh bánh bao, từ nay về sau nửa đời thanh tình. Đọc truyện để rõ hơn.…
Câu chuyện xoay quanh một nhân vật nữ chính sống trong mối quan hệ phức tạp với một người đàn ông tên Y Minh. Nữ chính dành tình cảm sâu đậm cho anh ta, nhưng dường như tình yêu đó chỉ mang lại cho cô đau khổ. Trong một khoảnh khắc đầy cảm xúc, cô tát Y Minh trong cơn tức giận, nhưng hành động ấy không làm anh tức giận, mà ngược lại, khiến anh trở nên lạnh lùng và xa cách hơn.Khi cô tìm cách níu kéo, cầu xin sự tha thứ, Y Minh đáp trả bằng lời nói sắc lạnh: từ nay coi nhau như người xa lạ. Câu nói ấy như xé toạc trái tim cô. Từ yêu thương trở thành tuyệt vọng, cô bắt đầu hoài nghi về chính mình. Lời anh nói rằng cô chỉ là một "NPC vô dụng" đẩy cô vào trạng thái mất phương hướng, khiến cô tự đặt câu hỏi về giá trị bản thân.Dù tự nhủ mình là một con người, được sinh ra với giá trị và vẻ đẹp, cô vẫn bị ám ảnh bởi sự phủ nhận của anh. Cảm xúc giằng xé giữa yêu, đau đớn, và cảm giác vô nghĩa đẩy cô vào vòng xoáy của tự chất vấn, tự thương hại, và cuối cùng là sự tuyệt vọng.Câu chuyện khắc họa tâm lý phức tạp của một người phụ nữ bị tổn thương bởi tình yêu, đồng thời đặt ra câu hỏi về bản sắc và giá trị của con người trong mắt người khác.…
couple: liên bỉnh phát x (s)trong trọng hiếu.tags: lowercase, out of character, references to real people, tình trai (m/m), vũ trụ giả tưởng, lấy ý tưởng từ rapunzel!au, cổ tích biến tấu, fluff and humor, slow burn, toxic relationship, lạm dụng tinh thần, open ending, rastrongzel, cameo 9M và 6789, bế sóc bế sóc, góp nến đốt lò.summary: ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất không tên nọ...____________một ngọn nến nhỏ thổi bùng thắp sáng cho cụm lửa đầu chiến tuyến. if you know, you know... oops.[dựa trên tình tiết có thật, có chỉnh sửa để phù hợp với bối cảnh truyện]⚠ fanfic thuộc về trí tưởng tượng, vui lòng không đem đi lung tung ⚠…
Thẩm Tinh Hà là cái xinh đẹp đến mức tận cùng nữ hài tử, chính cái gọi là, mỹ nhân tiến công không cần đao, nhất chiêu nhất thức chỉ trông vào cười.Từ nhỏ đã bị vô số người vui mừng nàng, đã không nhớ rõ chính mình đến cùng cự tuyệt nhiều ít cái vui mừng chính mình gia hỏa.Nhưng là nàng vô luận như thế nào cũng không thể tưởng được, này đoàn ái mộ nàng thẳng đến điên cuồng các nam nhân, thế mà toàn bộ trùng sinh --?Đối mặt trùng sinh sau mọi người, nũng nịu mỹ thiếu nữ Thẩm Tinh Hà cười mà không nói: Liền tính lại đến một lần, ta cũng sẽ không thích ngươi.Chú ý chú ý:【 này thiên văn chỉ là vì thỏa mãn tác giả còn chưa rút đi Marysue chi tâm =3=, các loại tô tô sảng sảng cùng với ngọt ngào ngọt ~】1. Nữ chủ mỹ đến phía chân trời, nhưng mà là cái người xấu, nam chủ nhóm đều là trùng sinh , khổng lồ Tu la tràng, có đối nữ chủ muốn tìm không được hắc hóa đáng thương người theo đuổi ~2. Kết đảng, đạo đức vệ sĩ sẽ không cần tiến vào cho chính mình tìm không thoải mái wNội dung nhãn hiệu: Chuyên nhất tình trùng sinh ngọt văn…
Hán Việt: Trọng sinh hậu thành liễu hoàng thúc đích chưởng tâm sủngTác giả: Phi DựcSố chương: 157 + PNVăn án:Yến Ninh vẫn luôn cho rằng Thẩm Ngôn Khanh ái mộ chính mình nên mới đem nàng cưới vào cửaThẳng đến khi Thẩm Ngôn Khanh dùng một chén tổ yến lấy mạng nàng, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, mình chẳng phải bạch nguyệt quang của hắnBạch nguyệt quang của hắn là một người khác, thanh diễm tươi đẹp, sắp nhập chủ Đông Cung.Trọng sinh trở lại, Yến Ninh khóc lóc nhào vào trong lồng ngực Sở Vương Phượng Hoài Nam.Phượng Hoài Nam ba mươi năm làm hoàng thúc, thần quỷ toàn đều không người dám thân cận hắn.Cứng đờ mà ôm tiểu nha đầu nũng nịu không muốn xa rời, hắn đen mặt đem hôn thư của Thẩm gia chụp ở trên mặt Thẩm Ngôn Khanh."Mù mắt chó nhà ngươi! Đây chính là tức phụ của bổn vương!"Kiếp trước, nàng chết ở trước ngựa của hắn. Kiếp này, hắn cho nàng một đời nuông chiều.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Trạch đấu , Cung đình hầu tước, Vả mặt , 1v1…
Tựa: Huyết LiênThể loại: sư đồ luyếnSố chương: chưa xác địnhTác giả: Hồng Phương (hong_phuong_luu_ly)"Đóa sen trắng được nhuộm một màu đỏ tươi"Nàng là Bích Liên chân nhân, chính là người đâm một kiếm vào ma tôn của Ma giới, cũng là kẻ nàng yêu nhất trần đời. Sống cô độc suốt hai trăm năm, là một tiên nhân người người tôn kính. Hắn mang trong mình dòng máu nửa tiên nửa ma, bị truy đuổi, bắt bớ. Cuộc đời hắn dường như trải đầy gai nhọn. Ngay lúc bản thân mất đi người thân cuối cùng trên đời, nàng lại xuất tựa như ánh sáng cho cuộc đời hắn. Đem cho hắn cảm giác được bảo bọc, được che chở. Hắn gọi nàng một tiếng "sư phụ". Phải, sư phụ của hắn tin yêu hết lòng, nâng niu, trân quý tựa như đóa sen băng thanh ngọc khiết. Sau này cũng chính tay hắn hạ bệ, vùi dập. Bìa: Hồng Phương Lưu ý: Truyện được đăng trên w.a.t.t.p.a.d vui lòng không đăng ở bất cứ đâu khi chưa có sự cho phép.…
Tác giả: Tô Ảnh NhiThể loại: lãng mạn, tiền hôn hậu áiVăn ánCô mang theo một ký ức không vẹn nguyên, bề ngoài vô tâm lãnh đạm, hắn- một tổng tài giảo hoạt lạnh lùng tâm tư khó đoán. Hai người kết hôn do sự hẹn ước giữa hai gia tộc, họ chưa từng biết nhau, cũng chưa từng gặp mặt nhau. Hai trái tim lạnh lẽo, vô tâm được đưa đến gần nhau dần hòa tan, sự an phận đến mức quá yên tĩnh của cô khiến hắn tò mò, rồi yêu cô. " Em muốn gì, tôi đều có thể cho em."" Tôi muốn chính là tự do tự tại."Mặt hắn không biểu tình, vẫn lạnh lẽo mở miệng" Tôi chưa cho em đủ tự do sao, ai làm tổn hại đến em, tôi chắc chắn sẽ khiến hắn chết không toàn thây, tôi đối với em lúc nào cũng nâng niu như vậy! Có ai chọc giận em? Tôi sẽ giúp em xử lí. Ai làm em đau khổ, tôi cho hắn chịu đau đớn gấp trăm nghìn lần!"" Vậy anh có yêu tôi không?"Hắn trầm ngâm không trả lời, rốt cuộc hắn có yêu cô hay không chính hắn còn không thể xác định được. Hắn đối với cô là hứng thú nhất thời hay là thật sự yêu thích?…
Tần Mịch , Tiểu Hàn, Tử Kì là ba cô bạn thân từ thời tiểu học. Tần Mịch có một vị hôn thê do ba mẹ cô sắp đặc tên là Thiên Sơ... nhưng cô không hề có tình cảm với vị hôn phu này vô tình trong lần xuyên không đầu tiên của cô quay về thời tam quốc lại vướn phải những rắc rối không đáng có... cô đã đắc tội với Âu Băng người mang danh lạnh lùng nhất phong kiến thời đó .cô lại trùng hợp đến đúng lúc hoàng thượng đang tuyển nô tỳ hầu hạ nhị hoàng tử cô đã được tuyển vào cung nhờ vào tài năng xuất chúng của mình... nhưng liệu nó sẽ dẫn cô đến con đường tràn đầy hạnh phúc hay là những phiền phức rắc rối không cần thiết..? liệu cô sẽ có thể trở về để thành hôn với Thiên Sơ theo lời ba mẹ cô hay là bị sự quyến luyến của thời tam quốc níu chân... hay cô đã tìm được ý trung nhân của mình chăng !? đó vẫn chỉ là một dấu chấm hỏi vì thời hiện tại cô đang sống quá cách xa với thời cô xuyên không trở về năm cô sống ở hiện tại là năm 3320 năm cô quay trở về lại là năm 1320 cách nhau tận hai thế kỉ thì liệu cô sẽ chon con tim hay là nghe theo lý trí !?…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Cuộc tình đôi ta tựa Bầu trời và đại dương.Đối mặt nhau nhưng chẳng thể chạm đến.Cảm giác gần nhưng lại xa đến lạ?._____"Rui...đừng đi được chứ?Tôi cần em.""Chúng ta không thuộc về nhau, thôi thì đành buông tay đi đừng níu kéo chi"."..."_____Tôi yêu em đến nhường nào nhưng em đâu hề quan tâm? Đối với em cái tình cảm này chỉ là nhất thời, còn đối với tôi nó như là bảo vật trân quý một đời không dám quên."Làm ơn, cạnh tôi một lúc nữa thôi! hãy cho tôi biết rằng em vẫn ở đây, ở cạnh Sano Manjirou này"_____「Title : Tình phai.Tên khác : Mùi vị đơn phương.」⚠ Warning ⚠•Chỉ đăng tải ở WATTPAD, không đem đi đâu.•Ngược, ngược, ngược! Điều quan trọng nhắc đến 3 lần.•Chị nhà thuộc TRAP, tình cảm đối với cô chỉ là trò chơi.•Anh nhà lụy tình, đâm đầu bất chấp!.•Không có thời gian đăng cụ thể.Chủ nhà : Sano Cà Bắp.…
Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu165 chương Nũng nịu đại tiểu thư trọng sinh, vừa mở mắt, phát hiện chính mình thế nhưng mượn xác hoàn hồn tới rồi một cái xa lạ triều đại.Thổ phòng ở phá giường, nhà chỉ có bốn bức tường, vừa thấy chính là nghèo đến không xu dính túi, còn có một đám gầy cùng hầu dường như người nhìn chằm chằm nàng nhìn, đột nhiên thấy sét đánh giữa trời quang, nàng lại lần nữa đầu đến thai cũng không đến mức rơi xuống như thế nông nỗi đi?Che lại ngực hai mắt nước mắt lưng tròng.Mà càng làm cho nàng tuyệt vọng chính là, hiện tại nàng không chỉ có lui hôn, còn rớt vào trong sông bị một cái nam thanh niên trí thức cứu, thanh danh quét rác....... Trần Ngọc Kiều sau lại mới phát hiện, chính mình vẫn luôn cho rằng ôn nhuận như ngọc, thanh nhã nếu cúc trượng phu, kỳ thật lại là cái mỏng lạnh máu lạnh, có thù tất báo tàn nhẫn nhân vật.Tag: Xuyên qua thời không ngọt văn niên đại vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Ngọc Kiều, Du Tích Thần ┃ vai phụ: Hạ bổn khai 《 nữ xứng làm sự sổ tay [ xuyên nhanh ] 》…
"An này, nếu anh đã mất đi niềm tin và động lực để cho anh có thể làm ra một bữa tranh Tràm chạm khắc, làm ra một nét độc đáo riêng của nước Nam mà cả thế giới đều muốn chiêm ngưỡng hồn của người nghệ nhân trong nó. Hãy để tôi có thể trở thành nguồn động lực duy nhất đời anh, tôi không giống như những người khác chỉ thèm muốn giá trị vật chất của nó mà thứ tôi muốn là đưa kiệt tác này trở nên có giá trị hơn bao giờ hết. Xin anh, hãy để tôi là lí do duy nhất để anh tiếp tục tạo ra hồn người Việt,xin anh"" An này, nếu cả thế giới đều phản đối chúng ta bên nhau thì xin anh đừng vì thế mà rời bỏ tôi. Nếu anh làm thế thật thì tôi chết mất, chắc tôi phải trói anh lại quá~"" Ngày cậu hi sinh, tôi đã phải mất tận 1 năm để có thể chấp nhận sự thật này, tôi nâng niu bức ảnh mà chúng ta đã chụp chung với nhau mà cười cười như một thằng dại khờ. Cậu biết không, tôi đã đặc biệt làm riêng nó cho cậu đó, xem cậu trong bức tranh này kìa. Hức , chỉ tiếc là cậu không còn ở đây để có thể chiêm ngưỡng nó rồi"\Tui viết nhằm mục đích đam mê, không mục đích lấy lợi, mọi người đừng toxc nhe. tại cái này tui phải mất tận 1 năm để viết đó…
Đây là truyện đầu tay của mình nên viết chưa được hay nhé ! mong các bạn hãy theo dõi mình để mình có thêm động lực để viết tiếp nhé !!! Thank you so much .BÀ XÃ KHUYNH THÀNH CỦA TỔNG TÀI ÁC MA N9: Tiêu Hải Thiên , CEO của TĐ Tiêu Thị ,làm ăn ở hắc và bạch đạo ,ban ngày làm tổng tài lạnh lùng ,đẹp trai vạn người mê ,buổi tối làm ác ma giết người không chớp mắt,anh ấy rất lạnh lùng ,ghét phụ nữ nhất là loại bạch tuột nhưng vẫn có rất nhiều người theo đuổi: 1 là ngoại hình đẹp trai ,2 là giàu có vì vậy luôn là tiêu điểm của các chị em .Nhưng khi gặp cô thì mọi sự lạnh lùng tàn bạo đều biến mất nà thay vào đó là sự dịu dàng ,nũng nịu...rất cute đó nhoa n9: Hàn Khuynh Tâm xinh đẹp nhưng cực kì lạnh lùng ít nói giống nam9 ( vck giống nhau dữ z chời ).Cô còn là người thừa kế gia tộc kết xù Hàn Gia , đi du học ở Harvard ngành thời trang. Là tay chơi đồ hiệu.Ngoài thân phận người thừa kế thì cô ấy còn là cháu ngoại của gia tộc đứng đầu Anh Quốc .Muốn biết nội dung như nào thì hãy cùng mình theo dõi nhé !! lest go…
Ta như hai thái cực của cuộc đời. Có những khái niệm riêng, và có cốt cách suy nghĩ riêng. Em là một tách Cappuchino cho những buổi chiều lặng lẽ trong quán trà thân quen bên hè phố vắng vu vơ anh quen thuộc. Vừa ngọt ngào như vị kem sữa, vừa đắng như cái cách em nhìn nhận cuộc sống một cách tầm phào. Anh như một ly trà chanh cho những buổi đêm tấp nập, nơi góc quán nhỏ xinh em thường hay ghé với những mảnh sticker đủ sắc màu ngay đằng sau lưng và đủ mọi âm thanh ngoài dòng đời hối hả. Mát mẻ như những viên đá bé xíu đủ để làm em dịu đi cái oi bức của ngày hạ, nhưng lại không đả đụng gì tới cái họng yếu ớt của em, và thỉnh thoảng cũng thật chua khi em không thả đủ " đường ". Yêu nhau, nên bàn tay ta vẫn níu kéo dù cách xa ngàn dặm.Yêu nhau, nên đôi tay vẫn thật ấm khi mùa đông tới chỉ bằng những tin nhắn vụn vặt và những lần FaceTime trong lúc nghỉ ngơi hiếm hoi của anh và em.Chỉ sợ, khi bàn tay bỗng thấy lạnh lẽo.Cũng chỉ sợ, không giữ được nhau khi không bên cạnh nhau để giữ.…
Văn án:Câu chuyện cũ của một vị Tinh Quân trên trời và một cầm sư phàm trần. Có yêu, có hận, có tin tưởng, có nghi kị, có níu giữ, có buông bỏ, có biệt ly, có tương phùng. Một hồi trầm luân, một hồi tranh đấu, một đời chấp niệm. Sau tất thảy, "Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâm*".Hắn từng nói: "Lưu Vũ, ngươi xem cái bộ dáng nhỏ bé, yếu ớt của ngươi đi, không có ta bên cạnh ngươi phải làm sao đây hả?"Hắn từng nói: "Lưu Vũ, sao trên trời nhiều như thế, ta chẳng thể đếm hết. Người trên đời nhiều như thế, ta lại chẳng thể nhìn thấu một ai. Người duy nhất ta tin tưởng chỉ có ngươi."Hắn từng nói: "Tiểu Vũ, ta muốn cùng ngươi đi hết quãng đời còn lại."Hắn cũng từng nói: "Tiểu Vũ, ta nghĩ lại rồi. Thần cũng được, ma cũng chẳng sao. Ta chỉ muốn ngươi một đời bình an."Ghi chú:* Câu thơ được trích từ bài thơ "Bốc Toán Tử" của nhà thơ Lý Chi Nghi.…
Hu hu hu, một cái fanfic Tensei Shitara Slime Datta ken X Natsume Yuujinchou quá hay mà bị cho "chết", hu hu hu.=============================Bản thân Natsume Takashi luôn tự hỏi, vì cơ duyên nào trong muôn vàn cá nhân khác cậu lại bị chọn tái sinh vào một thế giới khác, thậm chí còn trở thành một ogre nữa! Sống một khoảng đời bình dị, cậu cố gắng tiếp nhận và hòa nhập với cuộc đời mới này mặc cho những khác biệt. Hm? Tại sao mọi người lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?==================================Cẩn thận bị "lôi" nhé. CP cũng lạ lắm đấy. Chưa được cho phép nên nếu cần thì mọi người ghé qua AO3 ủng hộ chính chủ nha.Còn mình. Đi khóc tiếp đây. Hu hu hu.…
Kavin từng nói rằng: "Mặc dù tớ rất rất thích người ấy nhưng tớ lại không muốn để cho người ấy biết được, bởi vì tớ hiểu rất rõ thứ không có được mới luôn là thứ tốt đẹp nhất."Tình cảm của cậu trong trẻo như mây trời, lại âm thầm lặng lẽ như tuyết rơi. Kavin mang trong lòng bí mật suốt mấy năm trời, không dám tin phép màu sẽ thực sự xuất hiện, chỉ có lời nói "Tớ thích cậu" vang vọng dưới màn mưa muốn gột rửa tất cả.Thyme từng nói rằng: " Người ta từng nói sau cơn mưa sẽ xuất hiện cầu vồng, nhưng chưa từng nói rằng nó sẽ tan biến trong chốc lát, tớ muốn nắm giữ sắc màu của cầu vồng, lại phát hiện cậu không còn ở đây."Tình yêu của anh có chút chậm chạp, nhưng nó rất kiên định. Thyme dùng hết ba năm để hiểu được tình yêu của Kavin, dù cho phép màu chỉ xuất hiện trong đồng thoại, anh vẫn muốn một lần đem tia nắng còn sót lại sau màn mưa níu giữ lời nói ấy.…