Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
☀️Về nguyên tácNguyên tác: Trường nguyệt tẫn minh/Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản BE.Tác giả: Đằng La Vi ChiThể loại: Ngôn tình, huyền huyễn, tu chân, ngược tâm - ngược thân nam nữ chính, BE trong film.----☀️Về fanfic:Tác giả: Dearmoon1stCouple: Minh Dạ x Tang Tửu, tiểu Ma thần x tiểu Thần nữThể loại: Ngôn tình, huyền huyễn, quay ngược thời gian, ngược, HE.Lứa tuổi: 16+Cảnh báo: Minh Dạ và Tang Tửu có thể sẽ bị OOC tuỳ vào bút lực của tác giả.Ý tưởng ban đầu: Một giấc mộng thay đổi tất cả.----❌❌❌CẢNH BÁO:❌❌❌1. Tác giả là kẻ cả thèm chóng chán, thay đổi xoàn xoạc. Hiện đang rất đắm chìm trong Trường nguyệt tẫn minh và rất không cam tâm với cái kết trong film nên mới viết fic này để giải toả nhưng không biết là sẽ hoàn thành nó đc không.Ai nhảy hố rồi thì có thể sẽ bị chôn mình trong hố luôn.2. Giống ở trên và giờ tác giả đang rất high đường Vân Lộc cp. Cũng chả biết có thể đu cp này đến ngày real hay không nhưng cứ 🔥🔥🔥 hết mình một lần. Cùng ship cp Vân Lộc thì hãy cứ high hết mình ở đây nhưng đừng cue người khác cũng như hạn chế tối đa việc ship cp trên không gian mạng công cộng nha.…
Hán Việt: Phù cẩm ( song trọng sinh )Số chương: 143Convert: Đặng Duy• Tống Tinh Dao năm mười lăm tuổi gặp được Lâm Yến bên bờ hồ Khúc Giang, vừa gặp đã yêu, mười tám tuổi gả cho hắn làm thê tử.Nàng cho rằng bản thân được như ước nguyện, từ nay về sau nhất định có thể nắm tay bên nhau suốt quãng đời còn lại, nhưng nàng không ngờ được...Lâm Yến có một muội muội tên là Lâm Vãn, hắn vì Lâm Vãn mà lên núi đao, xuống biển lửa, thậm chí vứt bỏ cả thê thất.Bảy năm sau, Tống Tinh Dao hận hắn.Ngày xảy ra cung biến, nàng bị trói vào cung làm con tin, buộc hắn phải lựa chọn.Nàng chết ngay trước mắt hắn để đổi lấy vị trí tôn quý nhất trong hậu cung cho Lâm Vãn.Kiếp trước, nàng chỉ mới hai mươi lăm tuổi.Nếu có thể sống lại, kiếp này, nguyện không gặp lại nhau.Kiếp trước, Lâm Yến sống như chó nhà có tang* khoác cẩm y lên người, ngay cả cái tên cũng không phải của hắn.*Chó nhà có tang: ý chỉ những người không có nơi nương thân. Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Sử ký - Khổng Tử thế gia".Nửa đời bị ân nghĩa trói buộc, dưỡng mẫu bức bách, ấu muội ép buộc...Ngày xảy ra cung biến, vốn dĩ đã đến lúc kết thúc mọi chuyện, hắn cho rằng cuối cùng hắn có thể nắm tay thê tử rời xa thị phi, nhưng lại không ngờ được...Bạn tốt phản bội khiến nàng chết thảm trước cửa cung.Mũi tên kia khiến hắn không kịp trở tay.Nếu có thể sống lại, kiếp này, nhất định sẽ chỉ hướng về nàng.Cùng nàng chung đường, cùng nâng đỡ nữ đế.Mưu vì giang sơn, tặng nàng thành Trường An phồn hoa thịnh thế.*web: tru…
Mang nông trường lăn lộn dị giới giới thiệu vắn tắt: hắn hoành mặc hắn hoành, ta tự loại ta điền, nếu muốn tới chọc ta, không qua sang năm.Ảnh là 1 người rất cẩn thận , không giống mấy truyện khác chơi nổi liềnTrạch nam Triệu Hải mang QQ nông trường chuyển kiếp đến dị giới, nhập vào người đến một cái sắp lụi tàn trên người thiếu gia quý tộc , hắn đất phong là một mảnh trồng trọt không được vùng đất đen, mà chủ yếu nhất là, hắn còn có một cái vị hôn thê vô cùng ưu việt, hắn vị hôn thê lại là một cái công quốc người thừa kế, tương lai nữ đại công! Nhất chủ yếu nhất là, hắn hay là một cái ma vũ phế vật, không thể học ma pháp, không thể học võ kỹ, phế hết sức hoàn toàn.Ta không thể học ma pháp, nhưng là ta có nông trường, ngươi dám tấn công ta? Ta để sâu ăn sạch ngươi quân lương, ăn sạch ngươi hoa màu, đem các ngươi nguồn nước đều xuống thượng thuốc sát trùng, nhổ cỏ tề, cho ngươi trên đất cũng trồng lên cỏ dại, ta nhìn ngươi còn dám tới tấn công ta.Cái gì? Ngươi muốn mời sát thủ tới ám sát ta? Hắc hắc hắc, ta núp ở mình nông trường trong phòng nhỏ, nhìn ngươi đánh như thế nào ta, chờ ngươi đi, ta sẽ để cho quốc gia các ngươi lương thực tuyệt sinh, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ nổi lên tới tạo ngươi phản, nhìn ngươi còn dám tới giết ta.Thiết nhìn một cái có chút lòng dạ đen tối trạch nam, làm sao dùng hắn QQ nông trường, ở đó một kiếm cùng ma pháp trong thế giới, trở thành để cho thiên hạ tất cả mọi người vừa nghe đến đều biết làm ác mộng tồn tại.Trạch nam : l…
Một mối nghiệt duyên tồn tại trăm năm... Hắn mang ơn cứu mạng của nàng, vì thế lặng lẽ bên nàng, nhìn nàng lớn từ năm này qua năm khác, cứ mơ hồ như thế đến khi tất cả không thể vãn hồi. Hắn yêu, yêu say đắm... nhưng đáng tiếc người hắn yêu không yêu hắn, nàng đã sớm thuộc về người khác. Tâm đau nhói tưởng chừng đổ huyết, hắn đau đớn giãy dụa vì tình yêu đầu đời chưa kịp thốt lên thì đã phải nhìn nàng cười vui trong vòng tay kẻ khác. Nụ cười của nàng vẫn dịu dàng như thế, như lúc sơ kiến, nàng ôm hắn vào lòng khi hắn bị thương trở về nguyên hình là một con mèo nhỏ. Từ lúc đó hắn đã biết người và yêu không thể nào có tình cảm, huống chi nàng còn là một nữ nhân đặc biệt. Nhưng hắn mặc kệ. Mặc kệ như thế nào, hắn chỉ muốn ở bên nàng, chăm sóc cho nàng đến cuối đời...cho dù người ôm nàng trong vòng tay không phải là mình...- Tiểu Dương cô có tin vào kiếp trước? Cô có tin vào cái gọi là duyên nợ dù cho đó là mối nghịch duyên giữa người và yêu... Biết không.. tôi đã mãi chờ đợi ...trăm năm...ngàn năm ...vẫn đợi cô trả món nợ này.... - Vũ Huyền nhìn thẳng vào mắt Tiểu Dương, cô có thể thấy đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp đó thoáng đượm nỗi buồn và đầy lạc lõng. Cô sẽ phải trả món nợ nghìn năm này như thế nào đây?Đôi lời tác giả: Thực ra lúc đầu viết truyện này mình đã từng đăng lên trang http://tgtruyen.com/ tới chương 4. Nhưng sau một thời gian thì trang đó bị lỗi không thể đăng tiếp tục, mà mình không muốn truyện mình lần đầu viết lại chết yểu một cách vô duyên như thế cho nên nhờ …
Tên Truyện: Giành lại thanh xuân đã mất.Tác giả: SuMonster• (SM098•).Thể loại: Hiện đại, trùng sinh.Văn Án: Hải Anh ngàn vạn lần không nghĩ câu thành ngữ "nuôi ong tay áo" lại có thể vận dụng hoàn hảo như vậy lên người mình. Cưu mang học trò nghèo, giúp cô ta thành danh, tìm cho cô ta một công việc hoàn mỹ.. đến cuối cùng cô ta đáp trả cô những gì? Giành công việc của cô không nói, còn lấy luôn cả gia đình cô yêu thương nhất, cướp chồng cô, đoạt đi luôn tình cảm của con trai cô.. Những tưởng khi Hải Anh chỉ còn hai bàn tay trắng, bơ vơ giữa đời mọi chuyện sẽ dừng lại. Nào ngờ cô ta còn chưa thấy đủ, một bàn tay đẩy cô vào dòng xe cộ đông đúc, khiến Hải Anh vĩnh viễn dừng cuộc sống ở năm 37 tuổi. Cũng may trời không phụ người tốt, cô được ban tặng một món quà vô giá, một lần sống lại vào khoảng thời gian 10 năm trước. Hải Anh xiết tay thề, cô nhất định phải khiến cho cô ta hối hận vì những gì cô ta đã làm!*Người nào đó: Hi, lại gặp nhau!*Hải Anh: Tránh ra, tôi là phụ nữ đã có chồng!*Người nào đó: Đã từng thôi! Nếu em dám nói không phải, tôi đảm bảo sẽ biến "đã có chồng" thành "đã góa chồng" đó!*Hải Anh: (っಠ‿ಠ)っ...NGUỒN ẢNH: INTERNET.TRUYỆN VIẾT CHO VUI, 500 ANH EM ĐỪNG HI VỌNG GÌ NHIỀU VÀO TÍNH THỰC TẾ CỦA NÓ! MỘT CHƯƠNG RẤT NGẮN, VIẾT THEO CẢM XÚC NÊN KHÔNG BIẾT UP TRUYỆN VÀO THỜI GIAN NÀO! 👌…
Seoul của những năm sau đó, ngày mùa đông tuyết rơi lạnh căm, đôi bàn tay nhỏ vốn đã buốt cả lên vẫn đi tìm chỗ có thể sưởi ấm cho chính mình, Woohyun cho tay vào túi áo người đàn ông bên cạnh, tìm được hơi ấm rồi lại sung sướng mỉm cười. Đôi má và mũi vì lạnh mà đỏ cả lên, đôi mắt cười nhắm tít lại vì được anh sưới ấm cho bằng đôi bàn tay rộng lớn. Mùa Đông năm nay rét buốt lạ thường, thật may vì Nam Woohyun vẫn có Kim Sunggyu cùng nắm tay sưởi ấm bước đi cạnh bên. Woohyun thích cùng anh dạo phố mỗi khi đêm xuống, cùng nắm tay anh lượn lờ nơi này nơi khác như bao cặp đôi cùng làm. Họ sẽ cùng ra bờ sông Hàn hóng gió, có khi sẽ lại tạt vào quán rượu nào đó bên đường, cũng có lúc sẽ chỉ lượn lờ vài con phố nhộn nhịp. Hôm nay cũng như bao đêm trước đó, Woohyun cố hỏi xem anh đang đưa mình đi đâu, Sunggyu lại chỉ ậm ừ cười không nói... đến khi nhận ra con đường quen thuộc, cậu khẽ trầm tư, đáy mắt còn hiện lên vài tia hạnh phúc cùng nuối tiếc lạ thường, con đường đi đến KSPO Dome...…
Văn án: Gió lạnh cuối đông thổi vào trong ngõ, Lâm Sơ nghe thấy mấy nam sinh đem cô ấy ra cá cược: "Anh Chấp, nếu có thể hẹn hò với cô ấy hai tháng mà không chia tay, thì anh sẽ thắng." Mấy ngày sau, đầu anh chảy máu, đi ngang qua cô, cô bước vào ngõ, đưa tay về phía anh hỏi rằng: "Cậu có chỗ nào không khỏe à?". Vài ngày sau, bên ngoài tiệm net, cậu gọi cô dừng lại: "Này, làm bạn gái của tôi được không?" Lâm Sơ suy nghĩ mấy ngày. Ngày 9 tháng 4 cô đồng ý với anh.Ngày 9 tháng 6 tốt nghiệp cấp ba. Hai tháng, là canh bạc của anh cũng là canh bạc của cô. Trong lòng Lâm Sơ, những gì Trần Chấp muốn làm, anh đều sẽ tìm mọi cách để thực hiện, tuỳ ý nhưng vẫn rất thận trọng.Vì vậy, cô ấy đã tính toán kỹ lưỡng từng bước đi, nhưng không ngờ anh ta lại không phòng bị."Qua ván cược này, em sẽ là người chiến thắng"....Đôi lời của editor: ‼️ Tên gốc của truyện không phải "Canh bạc" nhưng tại sao lại đặt tên "Canh bạc" vì cả hai đều mạo hiểm đặt cược bản thân mình để bắt đầu mối quan hệ. Anh nhận cược với sự háo thắng, thích chinh phục và đầy tuỳ tiện. Cô biết anh chỉ vì cá cược mới yêu đương nhưng vì thoát khỏi cảnh bạo lực, nên đã đặt cược bản thân mình vào anh. Vậy qua ván cược này, ai sẽ là người chiến thắng?‼️ Về xưng hô nhân vật, lúc chưa đồng ý hẹn hò: cậu x tôi ; sau khi đồng ý hẹn hò: tôi x anh, tôi x em.‼️ Truyện nhắc tới vấn nạn "Bạo lực học đường" nên sẽ có những cảnh gây khó chịu, hãy mang cái đầu lạnh đọc truyện để không ám ảnh nếu tâm lí yếu. Mọi chuyện sẽ êm đẹp t…
"Ephemeral" có nghĩa là kéo dài trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.Như con thuyền tình trớ trêu của Ha Yoonbin và Kim Junkyu, hay đau khổ tựa tương lai về một Park Jihoon chòng chành nước mắt.[1:45 am - 18•4•2019]Story cover credit: PicsArt free photos (edited by mytth_)Pictures cover credit: PicsArt free photos…
Địa Cầu năm 2020, trên phố có một tên thanh niên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.Ngoài trời khá lạnh, hắn phà một hơi ấm vào tay rồi xoa xoa:- Sắp bước sang năm mới rồi, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là ta về đến nhà.Hắn tên Trí nghiên, lý do của việc hắn đang phải lang thang trên đường chính là vì gia chủ (tức cha hắn) mệnh Tuất, hắn mệnh Sửu nên cha hắn... đuổi bằng được hắn ra khỏi nhà để cho hắn xông nhà đầu năm lấy may.- Ông già đầu năm thứ tóc rồi còn tin mấy cái thứ này, chỉ khổ ta chịu khổ!!!Trí nghiên hiện tại hắn không biết đi đâu, chỉ lang thang chờ giao thừa rồi về nhà đắp chắn ngủ thôi. Đang đá mấy viên sỏi dưới chân bỗng hắn thấy 1 bóng người lướt qua hắn, Trí nghiên quay qua thì thấy 1 đứa nhóc 5-6 tuổi đang chạy theo trái bóng lăn qua đường, và thế là...- Coi chừng!!!- Ầmmmm.Trí nghiên chỉ nhớ được đoạn ẩn cậu nhóc lên được vỉa hè rồi sau đó hắn không nhớ gì nữa đầu hắn đau đớn khi nhớ lại những kí ức cũ, hiện tại hắn đang ở 1 nơi tối đen không 1 chút ánh sáng. Bỗng có 1 tia sáng le lói phía xa, nhưng rồi càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng quỷ dị khiến hắn nhắm chặt mắt lại.- Đã xong chưa?Trí nghiên hắn lẩm bẩm suy nghĩ sau 1 khoảng thời gian, hắn từ từ mở mắt ra, từ đó câu chuyện bắt đầu.…