[Dị Khôn] Một chút may mắn
Tác giả: kissyoutoday @ lofterEdit: AliceThể loại: nhiều năm trôi qua, nguỵ thầy trò, gương vỡ lại lànhFic edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Bản edit chỉ đúng khoảng 70%. Vui lòng không mang đi đâu…
Tác giả: kissyoutoday @ lofterEdit: AliceThể loại: nhiều năm trôi qua, nguỵ thầy trò, gương vỡ lại lànhFic edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Bản edit chỉ đúng khoảng 70%. Vui lòng không mang đi đâu…
chẳng nhẽ em không có quyền được hạnh phúc?…
Thể loại: học đường, vui nhộn. Mình mới tập viết truyện nên mong các bạn thông cảm nha. Truyện của mình không có cảnh lăn lộn trên giường, ít cảnh hôn nhau. Chủ yếu là nghiêng về mặt tình yêu tuổi học trò trong sáng, tình tiết khá là hài hước. ❣️THANHK YOU ❣️…
tản mạn về gotpink, và jackrene.…
CP: Ly Kính x Nhuận NgọcHúc Phượng x Nhuận Ngọchttps://mymissyou.lofter.com/?page=15&t=1549364983392Vẫn như cũ, save về đọc, chưa xinh phép tác giả.…
"Thế giới trên trang giấy, còn vận mệnh không đi theo lẽ thường."Dẫu kết cục có thế nào đi nữa, vĩnh viễn cũng chẳng thể quay trở về.... ______________________________Warning: Truyện nhàm chán và có chứa yếu tố spoil, cân nhắc trước khi đọc.…
❛kiếp này bùi châu hiền ta không thể ở bên cạnh chàng đến đầu bạc răng long. chỉ mong chàng một đời bình an, có duyên ắt gặp lại. luân hồi chuyển kiếp, ta vẫn sẽ đợi chàng, cũng như chàng vẫn sẽ yêu ta.❜bìa xinh by gấu <3…
A Anh cho rằng bản thân sẽ chẳng quen thân nổi ai, nhưng, đời luôn có chữ nhưng thế đấy!Một cuộc tìm kiếm kỳ lạ đã gắn kết cô cùng vài người bạn mới...Đi đến cuối cùng của cuộc truy đuổi, giải thưởng, tiền, liệu có còn quan trọng?~~ Dẫu buồn hay vui, dẫu hạnh phúc hay khổ đau, mọi việc trên đời này chỉ nên xảy ra một lần!…
Quào, cái fic đóng bụi quá và đã tới lúc lôi nó ra nựng các kiểu òi :vvv Ừ, tui quá đáng quá! Nội dung là về một cái trường học cấp ba và các nhân vật...trong đó có những người không giống con người...Trong cái hộp sọ của tớ có não nhưng không có chất xám :v nên thông cảm cho văn phong của tớ nhé! Nhé?Nhân vật không thuộc về tôi, phần nhiều là những ca sĩ ảo của Nhật Bản mà tôi yêu thích.…
mortal instruments!au.bản năng sinh tồn là thứ đáng sợ nhất.© to cassandra clare.…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…
Giới thiệu:Một người đàn ông tài giỏi, vừa có học thức sâu rộng, lại vừa có tiền, đặc biệt nhan sắc thuộc hàng tuyệt sắc nam nhân. Có lẽ người đàn ông như thế chỉ xuất hiện trong giấc mơ của thiếu nữ. Nhưng mà ai biết được điều đó lại trở thành hiện thực khi Cô gặp Anh. Mà người đó lại là Giáo Sư...kiêm luôn...Ông Xã của cô...Đôi lời của au:Chỉ có thể là Sủng :))…
Chỉ là thấy có ý tưởng. Muốn trở về tuổi thơ.Lần đầu viết fic như thế này nên có lỗi gì mong các hạ bối bỏ qua và nhẹ nhàng khuyên bảo.Mốc thời gian không rõ ràng.Nhân vật không thuộc về tiểu sinh. Mọi tình huống đều là trong suy nghĩ của tiểu sinh mà có ra.Nếu có trùng lặp với bất cứ vị nào, mong thữlôi cho tiểu sinh và nhẹ nhàng bàn về vấn đề ấy, tiểu sinh sẽ cân nhắc và chỉnh sửa rõ ràng.…
Nếu như các học sinh và cả giáo viên ở Home School đều đươc dùng điện thoại thì sẽ sao nhỉ?Cùng mở groupchat rồi thêm anh em chí cốt vào nào!"Anh em bốn bể là nhà.Dẫu không cùng mẹ vẫn là anh em""Hay ra dẻ quá à" "Mắc cỡ quá 2 ơi" "Bố khép đí.t lạy mày"…
"Fukuzawa-dono, chỉ vài tiếng nữa thôi nhỉ." Mori cười khúc khích như cách gã hay phô bày cho độc vị cộng sự bấy lâu (sắp trở thành kẻ thù trên danh nghĩa) của mình.Fukuzawa xoay đầu nhìn hắn, nắng bạt qua lớp kính mỏng, rơi vào trong đáy mắt ôn hòa của chàng thiếu niên trẻ thuở ấy. Gã thơ thẩn trong phút chốc, và thật kỳ lạ rằng Mori không mấy bất ngờ về phản ứng của bản thân khi có một con người rất đỗi nghiêm tú như vậy đứng trước mắt mình.Ngài hỏi. "Về điều gì? Về Yokohama sau này, hay bản thân chúng ta rồi sẽ thế nào?" Giọng Fukuzawa vẫn trầm thấp dịu dàng, tựa như một phím piano quãng dưới mà gã bác sĩ hay nghe để rơi vào chiêm bao."À... Về anh. Về tôi. Về mọi thứ khi hai ta ở hai đầu chiến tuyến." Mori ngừng lại, nhát gừng. "Thực ra thì, Yukichi này, so với hoàn thành kế hoạch Ba Bên, tôi muốn đứng cạnh anh hơn."Ngài không mấy ngạc nhiên khi Mori nói thế, bởi gã cộng sự của Fukuzawa luôn luôn vậy, như một con mèo hoang sẵn sàng nhào vào lòng người khác và để lại muôn vàn vết bẩn. Nhưng Fukuzawa lại không thấy phiền. Dẫu cho ngay sau đây vẫn cứ là một phần của cuộc nói chuyện (nhất thiết cần phải tàn nhẫn) của hai người."Khi chạng vạng đổ bóng, câu vĩnh biệt là điều có thể lường trước được, đặc biệt là với chúng ta."…
Hãy để cho trí tưởng tượng bay cao và xa hơn nữa. ?…
"Kihyun có điều muốn nói với Shownu nhưng lại không thể nói ra."au : Aerii-link : https://www.asianfanfics.com/story/view/1356329/cherry-blossom-tears-angst-oneshot-romance-kihyun-shownu-monstax-showkitrans : bbản dịch không chính xác 100% // bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả //…
"Anh yêu đôi mắt, mái tóc và những vết sẹo chằng chịt của em. Còn em yêu đôi tay lạnh cóng, hàng ngón chân bầm dập và mái đầu hói hết một nửa của anh."Hắn ấp đôi bàn tay trắng bệch của mình lên tay anh. Để cái lạnh của hai chiếc nhẫn vàng tan đi trong hơi ấm con người.…
Năm tôi 3 tuổi, cậu 5 tuổi. Dưới cái nắng mùa thu, mẹ cậu dắt cậu qua nhà tôi làm quen. Đó là lần đầu tiên tôi gặp cậu.Năm tôi 6 tuổi, cậu 8 tuổi. Cũng dưới cái nắng mùa thu ấy, hai chúng ta cùng học chung một trường. Cậu luôn đi trước còn tôi thì chỉ luôn lẽo đẽo theo sau cậu.Năm tôi 11 tuổi, cậu 13 tuổi. Vẫn dưới cái nắng mùa thu ấy, tôi vì cậu mà ra sức học hành. Thi đỗ và cùng cậu trải qua 4 năm cấp II.Năm tôi 15 tuổi, cậu 17 tuổi. Thanh xuân là 3 năm, vậy mà tôi đã bỏ lỡ mất 2 năm. Nắng thu như nhạt dần, tôi lại hết mình vì một năm thanh xuân duy nhất.…
Giới thiệu fic về Gái( có đầy đủ 9 Gái)Fic: Giải cứu Seohyun Nhân vậtSeohyun: Cô em út thông minh, xinh xắn, ngoan hiền sống trong ngôi nhà cùng 8 chị gáiTaeyeon: Chị cả, luôn chăm sóc tốt các em Gái Jessica: Cô chị hai lúc naò cũng ngủ, nhưng luôn tôn trọng mọi ngườiTiffany,Yoona,SooYoung: 3 bạn thân có tính tình giống nhau, đi đâu đều kéo nhau đi cùngYuri: NGười luôn luôn nghĩ đến mọi người, quan tâm, chăm sócHyoyeon, Sunny: Hai chị em thân thiết như "cạ"Beak Hyun: Thầy phù thủy bắt Seohyun để có thể giúp kế hoạch hủy diệt âm mưu phá làng Ita-Dự kiến fic sẽ có 25 tập, ra mắt từ bây giờ…