[Windbreaker-niisatoru]Uầy, mấy thằng ngáo
Mấy con vợ chắc nhớ chồng lắmÝ là giống mấy truyện lúc trước của tao óAll-cp…
Mấy con vợ chắc nhớ chồng lắmÝ là giống mấy truyện lúc trước của tao óAll-cp…
Vào chuyện đọc nhé mn…
Tình yêu học đường của thiếu nữ thiên tài bá đạo…
[Chuyển thể][ShounenAi][UkexSeme]Câu chuyện này được dựa trên oneshot truyện tranh mình mới đọc cách đây mấy ngày. Mình đọc thấy khá hay và quyết định dựng thành truyện chữ (mặc dù ta không biết nó đã được dựng ở đâu đó chưa). Vị trí công, thụ thì mình không rõ, nhưng thụ có vẻ nghiêng về phía Song Ngư nhiều hơn. Còn vấn đề [BE] trên tiêu đề thì mình cũng không chắc nữa, mỗi người có một cảm nhận riêng mà, nhưng theo ta thấy thì đây là câu chuyện buồn nhưng rất có ý nghĩa (không chắc). Ngôn ngữ, cách truyền đạt của mình không tự tin lắm nhưng mình mong câu chữ của mình truyền đạt được. Vì có một Chap thôi nên mong mọi người nhận xét câu chữ hộ để kịp sửa.…
đơn giản thôi ạ chỉ là trả test…
nhớ thương gửi anh, park jimin.…
Nhớ tớ là ai hơm???Tớ là con nhỏ lúc trước viết truyện Fine x Shade ý><Đừng noái quên rồi nha Ọ.ỌThôi đọc truyện cho nhớ ^^…
Ờm...thì 2 ng là hs cấp 3 , dex là trùm trương còn sin là hoa khôi , chắc cái motip này mấy bn gặp nhiều r =)))…
Liệu kiên trì chờ đợi có được đền đáp hay không?…
HEH nhiều và chất lượng…
Câu chuyện lãng mạn hài hước của cô gái Fine đáng yêu ham ăn và chàng trai lãng tử lạnh lùng Shade…
Đây là nơi để mình bày tỏ ý kiến về các nhân vật, cặp đôi cũng như là về vấn đề anti Shine lẫn Fine.…
Lưu ý: NO SWITCH…
Tác phẩm đầu tay của nick mới. Ở đây sẽ không tiết lộ gì về truyện đâu nha!! Mún bít thì nhào zô!!!…
Cần tuyển thêm thành viên. Vì một số admin trong team bận nên đã rời Team chuyển về ở "ẩn ".…
OTP của tui là chủ yếu ( - ~ -)…
Thì là.... Một thanh niên vô tình bị dính vô các Mỹ nhân... đọc rồi biết…
Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…