Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Bánh kẹo mềmCon gái tôi sẽ mãi mãi ở tuổi lên sáu. Cơ thể con tôi đầy những vết bầm tím, lưỡi bị xé toạc và phần dưới cơ thể chảy máu rất nhiều. Kẻ giết người là một hắn mười một tuổi. Tuy nhiên, nó rất nhanh được thả nhờ gia thế và còn là trẻ vị thành niên.Không thành vấn đề, tôi sẽ trả thù cho con gái mình bằng chính đôi tay của mình…
Mùa đông năm ấy tiết trời bắt đầu lạnh Seoul thành phố phồn hoa nơi có nhiều nhà cao tầng là khu đô thị lớn nhất Hàn Quốc, Bầu trời Seoul bắt đầu với những cơn gió lạnh gai người, trên phố người đi lại đều khoác lên mình chiếc áo ấm.Năm đó Anh gặp Em trên 1 chuyến xe Bus, lần đó em không để ý rằng anh ngồi cạnh em, em mãi mê đắm chìm vào điện thoại, vì hôm qua buổi biểu diễn thời trang lớn của 2 nhà thiết kế trẻ mà không để biết anh là người em mến mộ. " này cậu tôi có thể ngồi đây chứ" giọng nói trầm ấm trên người anh ta trùm kín đội 1 chiếc mũ đen, khẩu trang đen thật bí ẩn mà " À vâng được chứ, tôi quên mất" Vừa đến trạm xe bus đến trước cổng trường, mọi người điều bàn tán xì xầm bên tai, Em thắc mắc mọi người đang nói ai, khi em nhìn lại hóa ra là anh. Người ngồi cạnh Em lúc nảy Anh là hội trưởng hội học sinh là người lạnh lùng tao nhã lại còn học giỏi vô cùng đẹp trai. Hôm ấy cũng là lần cuối Anh gặp em trên chuyến xe đó. Thật may mắn khi ngày ấy người ngồi cạnh Anh là em…
Một ngày mưa tầm tã đến khiếp sợ, chiếc xe sang trọng lăn bánh, bên trong xe có cô nhóc người ướt đẫm đang lạnh run, đôi mắt ngây thơ giàn dụa nước mắt. Chiếc xe dừng trước ngôi nhà như tòa lâu đài, với thiết kế cầu kỳ. Đứng trước cửa.Một quý bà trông có vẻ là điềm đạm lên tiếng:" Bé con, chúng ta vào thôi"Lạc Nhiên người ướt sũng từng bước nặng nề bước vào cửa đã đụng ngay một ánh mắt sắc lẹm, lạnh đến thấu xương. Giọng trầm đều vang lên:" Ai?"Ngay giờ phút này, cô bé biết chắc bản thân đã chuẩn bị phải đối mặt với những gì....…
Lưu Ngạn ngày quá đắc quả nhiên vô vị, ba mươi mấy tuổi nhân,Cả ngày kỵ xe ba bánh bãi quán, cung nhi tử đến trường,Hiếu kính trong nhà cha mẹ, trừ bỏ lão bà cùng người chạy điểm này,Hắn sinh hoạt lý không có một chút khả trở thành người khác đề tài câu chuyện gì đó.Cực ngẫu nhiên gặp một lão đồng học,Là một cái từ nhỏ khiến cho hắn ngẩng đầu nhìn lên gia hỏa, nhân gia cũng không nhận được hắn,Đồn đãi sự nghiệp có thành gia thế không tầm thường lại bộ dạng nhân khuông nhân dạng nhân,Lại mỗi ngày chạy đến hắn sạp tiền mua một phần hai khối tiền bữa sáng, Lưu Ngạn trong lòng cảm thán, quý nhân chẳng những quên nhiều chuyện, còn đặc biệt thiên vị tiểu hồn đồn.Gỡ mìn: Bài này nhân vật chính giai vi đại thúc. Thụ kết quá hôn, có một nhi tử.Âm mưu dương mưu gì mộc có, có chỉ là sinh hoạt vụn vặt.Ôn nhu phúc hắc đại thúc công X thành thật nhân thê đại thúc thụ, ấm áp chữa khỏi,1VS1,HE…
Tác giả : Ti MộngEdit + Chuyển Ver : Tít TótCậu chẳng qua chỉ là một người bình thường trên phố, vì sao lại bị trói đưa đến phủ tổng thống làm nam hầu giúp việc chứ?Nhìn kỹ lại cũng quá vô lý không phải sao?Cậu thực sự đưa tổng thống đại nhân cho......Phải làm thế nào? Tại sao sự việc như thế lại phát sinh trên người cậu? Cứ như vậy thì trái tim nhỏ bé của cậu sẽ không chịu được.Bỏ đi, nhìn lại túi tiền của mình một chút, còn lại mấy chục tệ, vẫn là đưa hết toàn bộ cho chủ tịch đại nhân vậy!Người đàn ông yêu nghiệt bên cạnh từ từ tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, dùng đôi mắt yêu mị nhìn người con trai đã ngủ với mình: "Yoongi, em muốn bỏ chạy, em đã ngủ với anh rồi vẫn còn nghĩ muốn chạy sao? Em chính là người vô trách nhiệm như vậy sao?""Tổng, tổng thống, anh có thể đừng nhìn tôi một cách quyến rũ như vậy được không, tôi sợ tôi không cẩn thận sẽ nhào lên......"Kết hôn, ngủ một giấc tỉnh dậy liền kết hôn......Có ai nói với bản thân rằng chồng mình lại vô lại như vậy không? Ngay sau đó, một đứa con trai nào đó khóc long trời lở đất chạy trốn dương vật......…
Couple chính: Bảo Ánh × Duy KhangThể loại: Thanh xuân, vườn trường Văn Án: Trên trần đời này, Bảo Ánh cảm thấy không ai có thể bì lại với dàn chồng 2D của cô. Cho đến khi chạm mặt cậu ta tại căn tin, cô mới há hốc, thật sự như xé truyện bước ra. Cậu ta học giỏi, ngoan ngoãn, lại còn đại gia ngầm nữa. Sao không ai nói với Bảo Ánh, trường cô có người đẹp như vậy.…
Hi do là truyện trên mạng thấy cũng hay nên muốn mọi người cùng xem.Chỉ mới 3 tuổi mà đã cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nhận biết được những gì mà tưởng chừng người khác nhìn vào chỉ là đứa trẻ con! Đó là Mạnh Tĩnh Nghiên ôm chặt chiếc gương trong tay, sờ sờ nước da so với trẻ con mềm mại hơn, lại chớp chớp đôi mắt to trong suốt óng ánh.Làm bà chủ gia đình, Mạnh Tĩnh Nghiên tự nhận mình lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, làm công việc rất dễ dàng, cô vẫn cho là nhà tù không thể phá vỡ tình cảm này nhưng buổi tối hôm đó đã xóa đi tất cả. Phúc vô song chí *, họa vô đơn chí **, chiếc xe buýt đó đã đoạt đi mạng sống, tuổi thanh xuân của cô.Trong lúc chờ đợi khi cô tỉnh lại lần nữa, ba mẹ, bản thân mình hồi bé, cô hoảng sợ nhưng càng kinh ngạc vui mừng hơn! Là trời cao đã cho cô cơ hội, cho cô một lần nữa sống lại. Như vậy lần này, cô lại sẽ không cho người đàn ông kia có cơ hội làm tổn thương mình! Ít nhất cũng phải rút được kinh nghiệm khi sống lại...…
-Đây là quyết định cho ly hôn của toà! - nam thư ký Toà án dùng ánh mắt cảm thông nhìn cô.-Cảm ơn anh! - Phùng Tư Phàm nhẹ gật đầu, đưa tay nhận lấy.---------------Xong rồi hả chị? - Tử Nghi bước vội đến.-Ừ! - Phùng Tư Phàm mỉm cười.-Hừ! Đồ khốn nạn mà! - Tử Nghi bất mãn nói. Phùng Tư Phàm theo ánh mắt của Tử Nghi nhìn qua. Khuất dưới bãi đỗ xe của Toà án, một đôi nam nữ đang dịu dàng tình cảm ôm nhau trên xe máy chạy dần ra cổng. Người đàn ông kia như cảm thấy gì, lơ đãng lướt qua bên này rồi lạnh nhạt quay đi, người phụ nữ phía sau cũng nhìn qua rồi cười cười khiêu khích, vòng tay ôm xiết người phía trước. - Đúng là đồ không biết xấu hổ! - Tử Nghi bất mãn, hàng mày tinh xảo chau lại.- Đã không liên quan gì nhau, quan tâm làm gì cho mệt! - Phùng Tư Phàm khẽ cười, đưa tay vuốt nhẹ mi tâm cô em dâu họ. Ánh mắt không đau không buồn, như vừa được giải thoát. Đúng vậy! Năm năm cầm tù về tâm lý nặng nề đã được gỡ bỏ. Cô, giờ đây được tự do.....…
[Tống] Về ta xuyên qua vô số thế giới sau thành Dazai chuyện này-Hoàng Tuyền Dạ NgữThể loại: Diễn sinh, Không CP, Hiện đại , OE , Manga anime , Xuyên việt , Ngôi thứ nhất , Bungo Stray Dogs【 đây là thơ ấu thiên 】T·ai n·ạn xe cộ cái gáy tử thành hồ nhão ta cùng không rõ vật thể ký kết khế ước, lấy này đạt được tiếp tục sinh mệnh cơ hội.Ở trải qua vô số lần chuyển sinh sau, ta mệt mỏi.Trước mắt ta là Dazai Osamu.Trước đó, ta đã từng trở thành qua nhân loại tối thượng chủ nghĩa, đối dị loại đuổi tận gi·ết tuyệt nguyên lại quang;Bị phong ấn thần minh hoang bá phun;Trầm miên đáy biển, nắm giữ tiên đoán thần minh;......Mà ở chuyển thế này một đời, ta thấy bị ta nhét vào đao quỷ thiết;Trói buộc ta thần minh thân thể vật chứa Trung Nguyên trung cũng:Bình an kinh công lược vương Abe Seimei......Ngoại có ngoại thần theo dõi, nội có phiền toái không ngừng, tồn tại thật khó.…
Đây là series truyện ma ngắn do mình viết. Câu chuyện xoay những nhân vật thường không tin vào ma quỉ. Mọi chuyện xảy ra thế nào thì các bạn hãy đọc và nhận xét…
Chuyện mà Lăng Mặc hối hận nhất trước khi chết là đã tin tưởng hai chữ "tình thân", mười năm mạt thế dạy cho cậu cái gì gọi là lãnh tâm nhưng đó là cha mẹ và chị gái kêu cậu làm sao lãnh cho được. Nhưng cái giá phải trả cho phút yếu lòng đó chính là cả mạng sống của cậu, cảm giác bị chính chị gái ruột thịt đẩy vào đàn tang thi tươi sống bị cắn xé mà chết.…
Joon và Jin cưới nhau đã lâu.Nhưng ko ai đụng vào ai hết.Vào một ngày gió lạnh.Joon mới hỏi Jin rằng:"Tại sao cưới nhau đã lâu nhưng em chưa bao giờ đụng vào tôi?".Jin đang làm việc liền bỏ bút xuống và trả lời:"Nếu như ngày hôm đó,em không đi dạo ngang qua xe anh,thì có lẽ chuyện này sẽ không sảy ra".Joon nghe vậy liền nhíu mày hỏI:"Ý em là sao?".Jin gạt chuyện này qua một bên nói rằng:"Nếu như hôm nay anh không được khoẻ thì vào phòng ngủ đi".Sau khi Joon vào,Jin liền bí mật lái xe đến toà án.Xin toàn hãy in cho mình một tờ giấy ly hôn.Sau khi in xong,Jin liền về nhà.Sáng hôm sau,Khi ăn sáng xong Jin đưa tờ giấy ly hôn cho Joon nói:"Anh kí đi,em kí trước rồi".Sau đó bỏ đi.Ngày hôm đó,Khi đang trên đường đi dạo.Vô tình đi ngang qua xe anh, thì Jin thấy anh đang ôm một cô gái khác bên ghế phụ.Jin thấy và lặng lẽ bỏ đi,lúc đó tuyết ở Seoul phủ đầy mặt đường.Jin bước đi nhưng lòng nặng trĩu.Joon trầm ngâm nhìn vào tờ giấy.Jin đã kí,giờ chỉ còn anh chưa kí thôi.Tới tối,Khi anh và Jin đang nói về chuyện ly hôn thì Jin nói:"Đó là lý do vì sao tôi không muốn sống với anh",và bỏ vào phòng.Joon cũng không muốn nói nữa.Liền xuống bếp dọn đồ ăn,đi ngang qua phòng ngủ anh nhìn vào.Thấy Jin...đang khóc nhưng không dám khóc to.Anh cũng không tự chủ được và rơi nước mắt.Nhưng anh nhanh chóng lau đi giọt nước mắt ấy và xuống bếp.Sau khi chuẩn bị xong đồ ăn anh gọi Jin ra ăn.Jin bước ra đôi chân như không còn một chút sức lực nào.Đang đi..RẦM!!!??!.Jin ngã quỵ xuống Joon vừa đi ra,Bất ngờ đặt đồ ăn xuống liền gọi cho cấp cứu.Sau 12phút xe cứu thương đến Jo…
Thể loại: Xuyên không, ngôn tình,...Trần Tiểu Thư đang làm việc trong phòng thì bị sếp gọi lên văn phòng,cô cãi nhau với sếp. Khi về thì cô.... bị xe tông chết. Lại còn lạc vào cuốn truyện mà cô đọc nữa,còn như thế nào thì xem truyện nhé hihi…