[Yoonmin] Lời Yêu Chưa Kịp Ngỏ
"Anh không yêu em nữa""Không,anh nói bậy,anh yêu em mà"…
"Anh không yêu em nữa""Không,anh nói bậy,anh yêu em mà"…
Năm xưa bố của Lục Lệ Thành vì nổi lòng tham mà cho người thiêu chết cả Mục Gia, năm ấy Mục Vân Tranh chỉ mới là cô bé 6 tuổi đã phải chứng kiến cảnh cả nhà bị thiêu chết nhưng may mắn Vân Tranh khi ấy được Tô Diệc một nguời bạn của bố cô cứu nên mới thoát một kiếp. Hắn mang cô về đào tạo cô trở thành một con dao hai lưỡi, tuy vậy nhưng Tô Diệc không hề ngược đãi cô hắn ta coi cô như con gái ruột của mình nhưng không vì vậy mà hắn để cho cô quên đi mối thù năm xưa. ---- " Bố... mẹ hai người đừng bỏ con mà"" Mau chạy đi con gái , mau chạy đi !"----"Chào giám đốc Lục tôi là Tô Cẩm Tranh là thư ký mới nhậm chức"----…
Dã Ngọc Ánh tới nhà Gì của cô ở, vì mẹ đi công tác... Nào ngờ cô gặp phải một tên khó ưa Không ai khác chính là lớp trưởng của cô, còn ở cùng một nhà... Phải làm sao đây... ~Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ~…
Vào năm 9 tuổi, Kuroko đã không ngại gió rét chạy đến đền thờ, dốc hết tiền mừng tuổi để cầu khấn một mối nhân duyên tốt đẹp. Nhưng vị thần của ngôi đền này lại là một kẻ lười biếng nên đã nhân danh đạo lí "cho người cần câu còn hơn cho con cá" mà ban cho Kuroko một món quà, nhờ có nó Kuroko có thể tự lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp...Vậy cậu sẽ lựa chọn ai, để có được cái kết hoàn mỹ nhất?…
Ta là Dạ Thiên. Vạn vạn không ngờ tới mình từ một nhân viên siêu cấp tầm thường lại xuyên không tới thời Bắc Tống làm một cái ngự tiền tứ phẩm đới đao thị vệ, Triển Chiêu. Tất cả đều do cái vòng tay mà ta mua được ở tiệm đồ cổ bí ẩn và dường như có một sức mạnh nào đó được cất giữ trong nó. Kể từ đó cuộc đời ta đã đi theo một hướng khác và cái gì đang chờ đợi ta ở phía trước đây? Ta không biết, tác giả cũng không biết nhưng nếu các ngươi muốn biết thì hãy theo dõi vận mệnh của ta vì ta là" Thiên Mệnh Chi Nhân."…
"Ngươi nghĩ tại sao ta lại tồn tại trên thế giới này?""Ta cũng không biết nữa""Kiếp trước ngươi trông mạnh mẽ với trầm tính lắm mà""Vỏ bọc thôi anh bạn à"..."Ta biết lí do đấy""Chúng ta điên giống nhau còn gì?" Tên truyện: Tôi Không Phải Là Thám TửTác giả: Mala- 7/7/2024 -…
"Hân! ngốc thật :(".. .... .."Mày thật sự thích hắn sao?".. .... .."Tao Thích Mày! Hân à~" .. .... .. "Xin lỗi, nhưng mình chia tay đi ~".. .... .."Tôi không quen cô ta" .. .... ..#By_Bi…
Em hk pit khi nào a đọc dc! em cũng không pit anh nhận ra người viết là em hk nữa! nhưng mà em hi vọng anh nhận được nha!"nhật kí yêu xa"…
"Tôi luôn băng khoăng về cái kết có hậu cho cậu chuyện của chúng ta"…
Yunho"Tôi không cần thế giới, tôi chỉ cần em thôi"Jaejoong "Ác nhân anh tránh xa tôi ra"…
thể loại: đam mỹ, trọng sinh , thành xuân vườn trường, ngược tâm, HEVăn án: "Thanh xuân của tôi có cậuThanh xuân của cậu liệu có tôi?...."Hữu Dương yêu Lưu Thanh rất nhiều. Cậu trao tất cả mọi thứ của mình cho anh nhưng đổi lại cậu nhận được gì? Ánh mắt chán ghét từ anh, lời nói dè bĩu phát ra từ người cậu yêu thương thắm thiết. Mỗi phút giây hai ngươi ở bên nhau cậu đều lặng lẽ khắc ghi. . Mặc dù một là "đồ ti tiện", hai là "thằng đồng tính ghê tởm", ba là"cút đi cho tôi nhờ"....lời cay đắng thế cậu cũng ráng lưu giữ cho bằng được. Vì....cậu chẳng nghe được lời ngon ngọt nào khác từ anh. Cậu biết rằng tình yêu này là sai trái và nó đã đi lệch hướng kể từ khi bắt đầu.....Nếu như ..cậu chưa từng thổ lộ thì tốt biết mấy. Dù chỉ là bạn bè bình thường cũng được, cậu muốn ở bên anh được ngắm nhìn anh hạnh phúc. Đối với cậu thế là đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng cậu đã không còn cơ hội quay đầu....*Kítttt* bùm*Chiếc ô tô mất phanh lao nhanh về phía cậu, dòng máu đỏ tươi phun toé lên như muốn nhuộm đỏ trời xanh. Cậu cứ thế mà rời xa thế giới tàn khốc này."Hữu Dương tôi cả đời này sống thiện lương, tay chưa từng nhúm máu. Chỉ vì yêu anh cuộc đời tôi hoá vô vàn ngã rẽ. Nơi đâu cũng là địa ngục không hồi kết....nếu có kiếp sau, tôi nguyện bỏ đi chấp niệm khổ sở này". ........................................ "Duyên ta còn chưa tận?"Hàng lông mi dài mảnh lẳng lặng mở ra. Ông trời cũng xót thương cho tôi sao, lại cho tôi cơ hội sống lại lần nữa....…
Đây là một câu truyện có thật dựa trên câu chuyện tình cảm của au. Tại sao truyện có thật mà au lại set thể loại truyện là Teen Fiction? Vì au mới 16 tuổi thôi, mà để chuyện kết thúc như vậy không hay xíu nào, nên về sau sẽ là chém gió nhé. (Khi nào bắt đầu chém thì au sẽ nói ^^ ). Cũng là lần đầu viết truyện nên chắc chắn sẽ không được hay, cũng một phần au viết văn ngu nữa nên thông cảm nhé =)) "Nè.."- dòng tin nhắn Facebook hiện lên trước mắt tôi, vừa hoang mang, vừa thắc mắc, anh có bao giờ nhắn tin như vậy đâu chứ."Sao vậy?" - Phải nói làm sao? Trước giờ, có khi nào bị gửi tin nhắn như thế này đâu. Tôi bí rồi. "Làm bé của anh" "Haha, không phải trước giờ em vẫn coi anh là anh trai sao? Bé của anh mà" - Tôi chỉ thở dài, chắc hôm nay anh lại 'tâm trạng' rồi. "Không, không phải thế, bé của anh, là phải mãi mãi bên anh cơ. Anh thích em, từ lúc còn ở Việt Nam rồi" - Một tin nhắn reply, mà tôi đứng hình. Không phải vì được tỏ tình, mà vì tôi cũng thích anh…
Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…
Văn án:Ngủ vương tử no tiểu thuyết tình yêu [ tổng mạn ]Tác giả: Orihime【 văn án 】:Đương Akutagawa Jirou trong cơ thể linh hồn biến thành mộtcái tính cách lạnh lùng quái gở nam nhân khi, hắn còn có thể là kia chỉ đượchoan nghênh cừu sao?Đương Akutagawa Jirou hòa Kudo Shinichi trở thành"Thanh mai trúc mã" khi, Kudo Shinichi trong lòng là quan trọng nhấtngười kia còn có thể là Ran sao?Đương Akutagawa Jirou tại nước Mỹ "Anh hùng cứu mỹnhân" khi, cái kia thiên tài FBIcòn có thể bởi vì chưa từng có hòa nhân ước hội quá mà bị chê cười sao?Đương Akutagawa Jirou cũng là tác phong và kỷ luật ủy viêntrưởng thời điểm, có được giống nhau chức vị Hibari Kyoya còn có thể bởi vì hắnngủ mà cắn giết hắn sao?Đây là một tuy rằng thay đổi một cái linh hồn, lại vẫnđang buồn ngủ thiếu niên tình yêu tiểu thuyết tình yêu.Nội dung nhãn: tổng mạn kiếp trước kiếp này tùy thân khônggian thanh mai trúc mãTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Akutagawa Jirou,Atobe Keigo, Kudo Shinichi, Hibari Kyoya, Spencer .Reid... ┃ phối hợp diễn:võng vương nhiều, Conan nhiều, gia giáonhiều, phạm tội tâm lý nhiều... ┃ cái khác: tổng mạn 【 phong cách giống nhưtrước đây 】…
Hai người gặp nhau và kết giao bằng hữu khi còn là hài tử không hiểu chuyện. Vui đùa, trốn học, ngủ chung, thả đèn có chuyện gì mà bọn họ chưa từng làm cùng nhau? Vốn từ đầu chỉ là bằng hữu cũng có thể là thanh mai trúc mã là tri kỉ nhưng từ khi nào đã thành là phu thê rồi!?"Này này sao ta lại phải gả cho ngươi!!""Vì ngươi vốn là Vương Phi đã định của ta" Cp chínhThiên Hàn Quân×Bạch Khuynh Cửu Cp phụNhược Thanh Tư×Kỳ Phi UyênLưu Minh Dao×Yến Ngọc TuyênBạch Minh Huyên×Tô Phong Dương Bạch Sương Hoa×Thiên Tư VinhBạch Phương Hy×Tuyết Quy Hoan Truyện kể về chuyện tình của cặp chính Thiên Hàn Quân tam hoàng tử của triều Thiên Vương Hoàng và Bạch Khuynh Cửu tứ thiếu gia của Bạch Gia. Cùng với những cặp phụ khác sẽ được giới thiệu sau.Tác giả: Hàn Thiên Lãnh Nhược ViThể loại: Cổ trang, Ngược, 1×1, Đam mỹ, Bách hợp, Ngôn tình.*LƯU Ý*Truyện không theo một mạch lịch sử nào tất cả mọi thứ trong truyện đều là hư cấu của riêng tác giả, xin đừng quên hoặc hỏi tại sao chỗ kia chỗ nọ là sao. Cảm ơn♡Xuất Phát: Hoàn:Trạng thái:…
🎯 Văn án:Nghe nói Mặc Cước đại nhân trước khi chết đã phong ấn công lực ngàn năm cùng tài nguyên gom góp cả đời của mình, sau tạo ra 8 mảnh linh hồn gieo vào trong nhân gian. Người thu thập đủ số mảnh linh hồn sẽ chân chính trở thành truyền nhân của Mặc Cước, nhận được khủng bố truyền thừa.🎯 Trích đoạn:"Ngươi biết Mặc Cước?""Chính là vị đã tạo ra tường thành ma pháp ngoài kia?""Ngươi cũng biết truyền thuyết '8 mảnh linh hồn'?""Biết, đều là mẫu thân kể cho ta""Bản linh chính là nằm ở trong số đó đấy!""Ngươi nói, có phải ta sẽ bị giết chết hay không?""Tại sao?""Chính là bị những chủ nhân linh hồn khác giết""Nói như vậy, ngươi cho dù từ bỏ cũng không muốn cùng người khác tranh đoạt?"- Thích Du trong mắt như có tinh quang lóe lên.Tiêu Linh Thước trầm trọng suy nghĩ, câu trả lời của nàng bây giờ thực có tính quyết định là quyết định cho con đường sau này của nàng."Sẽ không""Hahaha, nếu như ngươi dám nói 'đúng vậy', dù chỉ là nửa chữ..."- Thích Du giọng nói sặc mùi nguy hiểm: "Ngươi sẽ mất tất cả đấy, tất cả!"🎯 Note: không phải phế vật đột biến thành thiên tài, là thiên tài từ trong trứng; không phải 'nhất kiến chung tình', là 'đồng cam cộng khổ'.Tác giả: Tiểu Phương…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
"Em đừng khóc...đừng khóc nữa, tao xin lỗi""Anh đừng đi nữa mà"…
"Cuộc đời nhàm chán của em, có hoa...và có cả gã"…