[ SoonHoon ] Nơi lưu trữ những chiếc one shot
Nghĩ ra được đoạn ngắn vu vơ nào sẽ đăng ở đây 😊…
Nghĩ ra được đoạn ngắn vu vơ nào sẽ đăng ở đây 😊…
ở trường U tương truyền rằng hai clb bóng rổ và cầu lông là kẻ thù truyền kiếpHoàn…
"cậu có thích tớ không?""cậu con mẹ nó dù thế nào cũng phải thích tớ, nếu không tớ đánh cậu."trúc mã hoá tình nhân.…
Thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng thôi ạ!!!Truyện tình giữa học bá Phuwin và bạn cùng bàn Pond mới chuyển tới.Cp: Pondphuwin, Joongdunk, NamtanfilmChanh mới tập viết có gì mọi người góp ý nhẹ nhàng cho Chanh nhé! Chanh cảm ơn mọi người đã đọc ạ !(Chanh có một acc sofia quên mật khẩu nên không vô được mọi người có thấy thì không sao đâu nhé.)…
"Ta gặp nhau ngày trời nắng gắt. Rồi chào tạm biệt cùng cơn mưa. Nhưng ngay hôm sau, nắng nhẹ về nơi ô cửa sổ. Ngày đi còn lưu luyến. Lúc về còn nhớ thương. Chân trời đợi nhau, ta đã ở ngay đó. Chỉ cần chờ người đến liền dang tay đón vào lòng"Author: Sun JooPairings: CheolHan, SeokSoo, JunHao, Meanie, SoonHoon, VerKwan|06.03.18|「DROP」…
Tác giả: 茴香Couple: Cung Thượng Giác x Thượng Quan Thiển | Phim Vân Chi VũNguồn: LofterBiên tập và chuyển ngữ: @kiwisty•••Có nên đi tìm nàng không? Suốt gần hai tháng qua, Cung Thượng Giác đã vô số lần hỏi bản thân mình như vậy. Hắn rất nhớ nàng, nhưng tình cảm của bọn họ đã vỡ vụn. Có lẽ Cung Thượng Giác đã tỉnh ngộ, muốn hàn gắn vun vén lại tình cảm ấy, nhưng hắn lại không biết bắt đầu từ đâu. Cả hai bọn họ đều mắc nợ nhau, ai nợ ai nhiều hơn đã chẳng thể nào phân rõ. Nhưng có lẽ, trong cuộc đời ai cũng sẽ có một người như vậy - biết rõ đến gần người ấy sẽ chồng chất vết thương nhưng lại chẳng hề muốn buông tay.…
Series: Hoa.Khi những cánh hoa nở rộ, liệu có là khi tình mình lụi tàn...…
Từ năm mười ba tuổi khi bắt đầu bước vào giai đoạn dậy thì, vết sẹo dài trên ngực em cũng từ từ lộ diện. Theo thời gian càng trở nên rõ nét hơn.Nhân loại đều sẽ đi theo đúng lộ trình mà Định Mệnh đã vạch sẵn ra cho họ, đó là hành trình miệt mài tìm kiếm một nửa kia của mình, người mà câu đầu tiên họ nói cũng chính là vết sẹo khắc lên một phần đâu đó trên da thịt của bản thân.Oh Hanbin nghe vùng da trên ngực em nóng ran đau nhức, khi một thực tập sinh xa lạ nào đó nắm lấy cổ áo em kéo lên, cùng những gì thốt ra từ miệng anh ta - lời mà em đã thuộc nằm lòng suốt mười năm nay, mỗi lần em cúi đầu nhìn dòng chữ ấy hằn rõ trên ngực mình:"Sao một nửa của tôi lại là đàn ông?"Định Mệnh thật biết cách trêu đùa em mà.…
Một AU của Jeongcheol khi Seungcheol lần đầu mang Jeonghan về nhà chung, nhưng hắn lại đau đầu khi nhận ra các anh em đều có vẻ "hứng thú" quá mức đặc biệt đối với cậu bạn trai xinh đẹp của mình. Hắn quyết định sẽ khiến Jeonghan phải hét lên cho bọn nhóc ngoài phòng biết rõ tình hình hiện tại giữ cậu và hắn... Tác giả: @_natchweNguyên tác: LouderRate: 🔞CSC x YJH🚫 Warning: Truyện dịch phi thương mại, đã được sự đồng ý của tác giả. Ngôn ngữ 18+ giữ lại theo nguyên tác, nếu cảm thấy không thích hợp mời click back.Original link:https://www.wattpad.com/story/227755367?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading_list_details&wp_uname=Creamie2106&wp_originator=Kwm1FuIUyUvWfAH8F2vh3IpOk43m8MZNO3OXfbCIYI2SpkkCs5hpvV%2BXRC3eV7dEukr9qyFS4%2Bco5XUX%2FgQdFIb2YO6V0hoX%2F7T6uIfw4VV1LXGKwUOlzIk5X5Ywp%2BMbDisclaimer: This is the Vietnamese translation from the Jeongcheol fanfiction "Louder" written by @_natchwe. I do not own anything but the translation.Please support the author by reaching for her story at her wattpad @_natchwe.…
Thế giới của Linh Lan và Hoà Điền không có điểm giao nhau. Cứ ngỡ sẽ xa lạ mãi mãi, cho đến ngày cô chuyển đến trường Vĩnh Thuỵ, ngang nhiên bước vào cuộc đời cậu. Từ đó về sau, trong lòng Hoà Điền luôn có một cành linh lan.…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
𝙽𝚑𝚞𝚗𝚐 𝚗𝚐𝚊𝚢 𝚝𝚑𝚊𝚗𝚐 𝚕𝚊𝚖 𝚋𝚊 𝚌𝚞𝚊 𝚐𝚊 𝚓𝚎𝚘𝚗 ...…
"sao trường mình năm nào cũng có học sinh bị mât tích không rõ lí do vậy?"…
Khi Từ Minh Hạo vừa tròn hai mươi tư tuổi sống ở quê thì vì muốn kiếm sống mà cậu đã lên thành phố, nhưng cách đây bốn tháng, nhà hàng nơi cậu làm đã phá sản, tiền lương còn chưa được nhận thì đành phải chấp nhận sự thật là mình đã thất nghiệp,không những thế vì nợ bốn tháng tiền phòng trọ mà bị bà chủ đạp ra khỏi nơi ở hiện tại.Trong lúc lang thang ngặm nhắm mỗi buồn thì vô tình thấy nhà họ Kim dán bản thông báo tìm người ở, yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần chăm sóc tốt và yêu thương cậu chủ nhỏ là được, tiền lương 2000 ngàn một tháng, bao ăn ở!!!Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà, Từ Minh Hạo lặp tức gõ cửa nhà người ta để xin việc làm, ấy thế mà trúng tuyển thật, chỉ có điều là sau khi kí hợp đồng, cậu liền muốn khóc không ra nước mắt!!Khoan!!! có gì đó sai sai!!Cậu chủ nhỏ ở chỗ nào chứ?? rõ ràng đây là một nam nhân đẹp trai, cao lớn mà!! Riêng chỉ có cái đầu là chỉ bằng với đứa trẻ mười tuổi thôi!! hơ hơ hơ!! và hắn còn gọi cậu là vợ nữa chứ!!!!Từ Minh Hạo muốn hủy hợp đồng, nhưng mà nhìn giá tiền phải đền bù, đành phải ngậm đắng nuốt cay mà làm việc thôi TvT---------*****----------Kim Mẫn Khuê cười ngốc, chạy đến ôm cậu vào lòng nói:- Vợ hôm nay chúng ta đi chơi nhé!!! Từ Minh Hạo nghiến răng nghiến lợi gầm gừ đáp lại:- Im ngay!! ai vợ của anh hả??Vợ lại nỗi giận rồi mắng mình, khiến một Kim Mẫn Khuê ngây thơ liền mếu.…
Bảo đảm ngọt sâu răng…
Tác Phẩm: [BHTT] Ôn nhuTác Giả: DKFSevenCover: SY-ParkThể loại: Niên hạ - Chủ công - Thanh xuân vườn trườngCouple: Lalisa × Park ChaeyoungÔn nhu đầu gỗ học muội công × Ngạo kiều dụ hoặc học tỷ thụĐÃ NHẬN ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ.…
Có một Kim Kwanghee thích bóng rổ.có một Park Hayoon thích hoa nhài.có một điểm chung ở họ,cả hai đều thích đối phương.----------------------------------------------------textfic - học đường.🎧ᯓtextfic,học đường,romance…
Gánh vác trên vai bao việc,Em định mạnh mẽ đến khi nào? -Trần Nguyễn Trung Kiên-…
rõ như ban ngày thế mà cứ chối bay chối biến.…
tranh giành và trả thù là hai cụm từ diễn tả cho cuộc đời của những con người trong thành phố seoul hoa lệ này hoa cho kẻ thắng lệ cho kẻ bại mội vấn đề mội bi quan mội đau đớn đều xuất phát từ một nơinhững nổi đau từ thuở ấu thơ đến khi chả còn tha thiết gì cuộc đời cứ bám theo những đứa trẻ mất tuổi thơ liệu mội thứ sẽ đi về đâu khi mà gần như tiền tài danh lợi mà cuộc đấu trí giới tài phiệt được bành trướng rộng khắpvà liệu đứa trẻ 17 tuổi với mong mỗi có được một gia đình dúngd nghĩa sẽ được đáp ứng - lee chan à, thật là tội cho con khi mà sinh ra lại chẳng thể có được một cuộc đời luôn vui tươi hạnh phúc như những đứa trẻ khác mãi khi đứa trẻ ấy 18 - mội sự thật luôn dím sau lưng nó được phơi bày, chỉ là từ 17 lên 18 nhưng nó phải trãi qua quá nhiều cú sốc cho tuổi thơ của nó •eabo•có yếu tố quan hệ tình dục •cp/nv: cheolhoon, jihan, wonhui, gyusoon, seokhao, verkwan, dino• Warning: the story is not real…