Confession thế giới LGBT
Đây là những câu truyện có thật về tình yêu của cộng đồng LGBT hoặc những người có liên quan. Nguồn được lấy từ kênh youtube Jen Vlog. Youny hi vọng mọi người có thể ủng hộ cho kênh của Jen.❤…
Đây là những câu truyện có thật về tình yêu của cộng đồng LGBT hoặc những người có liên quan. Nguồn được lấy từ kênh youtube Jen Vlog. Youny hi vọng mọi người có thể ủng hộ cho kênh của Jen.❤…
Duy và Hạ Vy, hai con người từng nắm tay nhau dưới những cơn mưa của thành phố thân quen, nay phải học cách yêu xa khi cô rời đi để theo đuổi ước mơ. Duy - một chàng trai trầm lặng, luôn giữ trong lòng những ký ức về cô gái có đôi mắt biết cười. Còn Hạ Vy - một người con gái yêu tự do nhưng vẫn mang trong tim hình bóng của người con trai ấy.Mỗi cơn mưa rơi là mỗi lần Duy nhớ đến Hạ Vy, đến những ngày tháng hạnh phúc và cả những lần hẹn hò dưới bầu trời mưa bay. Những tin nhắn, những cuộc gọi không đủ để khỏa lấp nỗi nhớ, nhưng chúng là sợi dây níu giữ tình yêu giữa hai người.Liệu tình yêu có đủ mạnh mẽ để vượt qua khoảng cách? Hay thời gian và sự xa cách sẽ khiến họ lạc mất nhau giữa cuộc đời rộng lớn?Một câu chuyện nhẹ nhàng, đầy cảm xúc về những người trẻ yêu xa, về những nỗi niềm lặng lẽ giấu kín trong cơn mưa, và về sự chờ đợi trong vô vọng hay hy vọng.…
Nàng đau, hắn cũng đau.Nàng bệnh, hắn cũng bệnh.Một vị tổ tông sống như vậy, hắn dám không nâng niu trong lòng bàn tay mà dốc lòng che chở à?Người người đều nói, Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, huống chi kiếp trước hắn tạo phản thất bại, chết sớm vô cùng.Lục Thanh Lam nghĩ, vẫn nên triệt để vạch rõ giới hạn với hắn thì tốt hơnNhưng vạch vạch, vạch một hồi sao lại chui tọt vào trong chăn của người ta rồi?Mà vị Khánh Vương điện hạ ngôn tình sủng trước mắt này, muốn gì được nấy, ngàn y trăm thuận, nghe lời răm rắp, bao che khuyết điểm, rốt cuộc là cái quỷ gì vậy...Vẻ tà mị lãnh khốc mà mọi người đồn đãi đâu?Đây là truyện xưa về một nữ chính đoạt lấy cơ hội sống lại của nam chính, vì trả nợ mà đành phải buộc lòng ủy thân gả cho hắn, đồng thời ân ái sinh bánh bao, từ nay về sau nửa đời thanh tình. Đọc truyện để rõ hơn.…
Gì thế này cô xuyên sách, đã vậy còn xuyên vào mối tình đầu của nam chính. Giai Giai bị hấp dẫn bởi cuốn ngôn tình cô mới mượn được ở thư việt nên tối hôm ý cô thức đến khuya để đọc hết cuổn truyện ý. Sau khi trang sách cuối cùng đóng lại Giai Giai rất cảm động mới tình sâu đẹp của nam nữ chính, rất ghét nhân vật mối tình đầu của nam chính, lúc có không dữ đến lúc mất rồi níu kéo làm hại nữ chính đúng là đáng ghét. Giai Giai thấy trời cũng đã khuya nên lên giường đi ngủ. Nào ngờ sáng hôm sau thức dậy cô thấy mình đang ở trong căn phòng không phải phòng cô, rồi có một nam nhân xinh đẹp gọi cô là "bảo bối". Cô xuyên sách đã vậy còn xuyên vào nữ phụ phản diện sao. Đã vậy cô sẽ nỗ lực ghép đôi cho nam nữ chính, đi tìm anh nam phụ xinh sắn kia để hẹn hò, nào đâu đời đâu như cô tính toán: - Trương Giai Giai! Em chê tôi không thoả mãn em được, nên tìm nam nhân khác à.Ôi nam chính tôi ơi, nữ chính kia kìa, anh nhằm người rồi.…
Ai cũng biết PHAN gia là gia tộc cổ xưa từ thời đường là gia đình có quyền lực,có tiếng nói lớn trong giới chính trị (quân đội) và kinh doanh đứng đầu, thành phố A ai cũng phải nể tám phần ,nghe nói PHan gia có hai người con trai tài giỏi ....và hai cô công chúa sinh đôi họ đều rất xinh đẹp sắc đẹp khiến người khác nhìn vào một lần đều không thể rời mắt đều đáng nói hơn là trên người cả hai đều có mùi hương đặc biệt từ khi được sinh ra đã có ,tính cách hai người lại không hề giống nhau ,từ nhỏ hai cô gái được mọi người nâng niu sủng ái trong lòng bàn tay mà lớn lên ,nhưng rồi định mệnh đưa đẩy sóng gió ập đến hạnh phúc, đau khổ , dằn vặt, đâu mới là bình yên.. Gtnv: cô :phan uyển thy 20 tuổi xinh đẹp sắc sảo dịu dàng, ôn nhu, khi cười lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp ,cầm kì thư họa đều giỏi cưng chiều em gái Nàng : phan uyển như 20 tuổi xinh đẹp sắc sảo như chị gái, lạnh lùng ít nói giỏi võ không thích người khác chạm vào mình trừ chị gái, trên mắt phải có mục ruồi lệ khác với cô không có má lúm đồng tiềnlun yêu thương chị mình…
Câu chuyện xoay quanh một nhân vật nữ chính sống trong mối quan hệ phức tạp với một người đàn ông tên Y Minh. Nữ chính dành tình cảm sâu đậm cho anh ta, nhưng dường như tình yêu đó chỉ mang lại cho cô đau khổ. Trong một khoảnh khắc đầy cảm xúc, cô tát Y Minh trong cơn tức giận, nhưng hành động ấy không làm anh tức giận, mà ngược lại, khiến anh trở nên lạnh lùng và xa cách hơn.Khi cô tìm cách níu kéo, cầu xin sự tha thứ, Y Minh đáp trả bằng lời nói sắc lạnh: từ nay coi nhau như người xa lạ. Câu nói ấy như xé toạc trái tim cô. Từ yêu thương trở thành tuyệt vọng, cô bắt đầu hoài nghi về chính mình. Lời anh nói rằng cô chỉ là một "NPC vô dụng" đẩy cô vào trạng thái mất phương hướng, khiến cô tự đặt câu hỏi về giá trị bản thân.Dù tự nhủ mình là một con người, được sinh ra với giá trị và vẻ đẹp, cô vẫn bị ám ảnh bởi sự phủ nhận của anh. Cảm xúc giằng xé giữa yêu, đau đớn, và cảm giác vô nghĩa đẩy cô vào vòng xoáy của tự chất vấn, tự thương hại, và cuối cùng là sự tuyệt vọng.Câu chuyện khắc họa tâm lý phức tạp của một người phụ nữ bị tổn thương bởi tình yêu, đồng thời đặt ra câu hỏi về bản sắc và giá trị của con người trong mắt người khác.…
Ta như hai thái cực của cuộc đời. Có những khái niệm riêng, và có cốt cách suy nghĩ riêng. Em là một tách Cappuchino cho những buổi chiều lặng lẽ trong quán trà thân quen bên hè phố vắng vu vơ anh quen thuộc. Vừa ngọt ngào như vị kem sữa, vừa đắng như cái cách em nhìn nhận cuộc sống một cách tầm phào. Anh như một ly trà chanh cho những buổi đêm tấp nập, nơi góc quán nhỏ xinh em thường hay ghé với những mảnh sticker đủ sắc màu ngay đằng sau lưng và đủ mọi âm thanh ngoài dòng đời hối hả. Mát mẻ như những viên đá bé xíu đủ để làm em dịu đi cái oi bức của ngày hạ, nhưng lại không đả đụng gì tới cái họng yếu ớt của em, và thỉnh thoảng cũng thật chua khi em không thả đủ " đường ". Yêu nhau, nên bàn tay ta vẫn níu kéo dù cách xa ngàn dặm.Yêu nhau, nên đôi tay vẫn thật ấm khi mùa đông tới chỉ bằng những tin nhắn vụn vặt và những lần FaceTime trong lúc nghỉ ngơi hiếm hoi của anh và em.Chỉ sợ, khi bàn tay bỗng thấy lạnh lẽo.Cũng chỉ sợ, không giữ được nhau khi không bên cạnh nhau để giữ.…
Hu hu hu, một cái fanfic Tensei Shitara Slime Datta ken X Natsume Yuujinchou quá hay mà bị cho "chết", hu hu hu.=============================Bản thân Natsume Takashi luôn tự hỏi, vì cơ duyên nào trong muôn vàn cá nhân khác cậu lại bị chọn tái sinh vào một thế giới khác, thậm chí còn trở thành một ogre nữa! Sống một khoảng đời bình dị, cậu cố gắng tiếp nhận và hòa nhập với cuộc đời mới này mặc cho những khác biệt. Hm? Tại sao mọi người lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?==================================Cẩn thận bị "lôi" nhé. CP cũng lạ lắm đấy. Chưa được cho phép nên nếu cần thì mọi người ghé qua AO3 ủng hộ chính chủ nha.Còn mình. Đi khóc tiếp đây. Hu hu hu.…
LỜI DẪN: 〈 TRÍCH ĐOẠN NỔI BẬT. 〉 Đức Anh say mê ngắm nhìn dáng vẻ thanh tao nhã nhặn của người yêu khi cầm cây vĩ cầm trên tay, tưởng như thượng đế để một thiên thần như em hạ cố mà đến bên Đức Anh làm cho cuộc của anh từ chỉ viết học hành và luyện tập giờ đây vẫn còn nhiều thứ phải làm hơn. Em dạy Đức Anh biết thế nào là tình yêu, là trưởng thành trong mặt cảm xúc, tuy vậy đối với Đức Anh từ lần đầu tiên gặp mặt em làm cho con tim đang tổn thương của anh chữa lành nhờ điệu nhạc du dương từ cây vĩ cầm của em. Đức Anh chậm rãi đến bên Thục Anh, luồn tay vào xiết lấy vòng eo em ôm trọn người thương vào lòng, Thục Anh hơi cựa quậy quay sang hỏi: "Làm sao đấy, Đức Anh?". Đức Anh cười cười thốt lên: "Không sao, chỉ là em đẹp quá thôi.", Thục Anh định đứng dậy thì bị anh kéo lại ngồi lên đùi anh, bầu không khí trong phòng đột nhiên mờ ám đến lạ, điều hòa vẫn bật nhưng sao nóng thế nhỉ? Đức Anh rướn người nâng khuôn mặt người yêu lên, môi chạm môi chỉ là cái chạm nhẹ nhưng nó lại mang vẻ nâng niu trân trọng. Đúng lúc, Thế Đan bước vào: "Hai bây, ra ăn cơm kìa mẹ gọi...", nội tâm Thế Đan gào thét trước cảnh này giá như tao chưa từng bước vào đây thì hay biết mấy, cmn mù mắt bố rồi.…
Văn án:Câu chuyện cũ của một vị Tinh Quân trên trời và một cầm sư phàm trần. Có yêu, có hận, có tin tưởng, có nghi kị, có níu giữ, có buông bỏ, có biệt ly, có tương phùng. Một hồi trầm luân, một hồi tranh đấu, một đời chấp niệm. Sau tất thảy, "Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâm*".Hắn từng nói: "Lưu Vũ, ngươi xem cái bộ dáng nhỏ bé, yếu ớt của ngươi đi, không có ta bên cạnh ngươi phải làm sao đây hả?"Hắn từng nói: "Lưu Vũ, sao trên trời nhiều như thế, ta chẳng thể đếm hết. Người trên đời nhiều như thế, ta lại chẳng thể nhìn thấu một ai. Người duy nhất ta tin tưởng chỉ có ngươi."Hắn từng nói: "Tiểu Vũ, ta muốn cùng ngươi đi hết quãng đời còn lại."Hắn cũng từng nói: "Tiểu Vũ, ta nghĩ lại rồi. Thần cũng được, ma cũng chẳng sao. Ta chỉ muốn ngươi một đời bình an."Ghi chú:* Câu thơ được trích từ bài thơ "Bốc Toán Tử" của nhà thơ Lý Chi Nghi.…
Trong một thế giới nơi âm nhạc không chỉ là nghệ thuật mà còn là sức mạnh thực sự, những chiến binh nơi tiền tuyến - gọi là Thanh Giả - dùng giọng hát và âm lực của mình để chiến đấu chống lại Ma Âm đến từ Hắc Giới.Thanh Giả được phân chia thành nhiều cấp bậc, mỗi cấp phản ánh sự tinh luyện trong kỹ năng, âm lực và danh vọng. Danh tiếng của họ không chỉ được đo bằng số lượng người hâm mộ mà còn bởi tiềm năng phát triển và sức ảnh hưởng trong cộng đồng âm nhạc chiến đấu.Câu chuyện được kể qua góc nhìn của Đặng Dạ Lam - một thiên tài âm nhạc trẻ tuổi mang trong lòng vết thương sâu sắc từ quá khứ.Thế nhưng chính nỗi đau ấy lại là chất xúc tác khiến cậu kiên cường bước trên hành trình trở thành Âm Vương Giả - người không chỉ thống lĩnh âm giới mà còn mang khát vọng tái định nghĩa lại trật tự của thế giới.📅 Truyện được cập nhật vào tối Thứ Hai và Thứ Sáu hàng tuần.…
Tôi là cô gái bình thường, nhưng tuyệt đối không tầm thường. Ở xã hội này chuyện được hay mất đã quá đỗi quen thuộc, đến mức có mất đi cũng chả còn lo sợ nữa. Đây là câu chuyện của tôi; của anh; của tất cả những ai đã yêu, đang yêu và từng yêu. Tôi từng bất chấp, lao đao vì tình yêu. Tôi yêu nhiều nên đau thương cũng nhiều. Rồi có lẽ đến lúc nhận thức được cuộc sống của mình không cần đến tình yêu, tôi từ bỏ thứ tôi đã sống chết níu giữ. Thực ra tôi vẫn yêu, nhưng bản chất của nó thay đổi. Yêu không còn là một nhu cầu, nó đơn thuần là cảm xúc của một cô gái bất cần đời. Cô gái muốn giữ hay bỏ đều được, mọi quyết định nằm trong tay cô, không phải trong tay xã hội, tình yêu cũng chẳng điều khiển được cô. Bản thân chìm trong ma trận của tình yêu, ngoài mặt lại lạnh lùng vứt đi tình cảm của mình, có ai mà không từng yêu như vậy chứ?…
Lần đầu tiên tớ viết truyện, mong bạn đọc thông cảm ạ ! Nếu có sai sót, các bạn có thể bình luận, ném đá tùy ý, tớ sẽ nhận, xin chân thành cám ơn <3 chúc các bạn một ngày vui vẻ nha !Tên khác : Ký ức và tương lai / Mảnh ghép hồi ứcĐôi nét về truyện : - Truyện dưới dạng cuộc sống thường nhật của nhân vật chính Midoko Aski, về quá khứ của cô, về thứ được gọi là " hiện tại ". Những biến cố trong cuộc đời đã biến cô trở thành một con người kỳ lạ, cả về suy nghĩ lẫn tính cách. - Có yếu tố máu me, phép thuật, kỳ ảo, khoa học viễn tưởng, hành động, phiêu lưu, tâm lý và cảm nhận của một số nhân vật về cuộc sống của họ. - Lục đạo luân hồi, nhân sinh chuyển kiếp. - Quá khứ của quá khứ, cứ đan xen mà tạo nên những câu chuyện thú vị và đau thương. ' Tớ rất muốn rời khỏi thế gian tươi đẹp này, nhưng không thể....Có cậu níu giữ tớ lại mà, sao tớ có thể bỏ lại cậu được chứ ? '…
Tác giả : Chanh Chanh Couple:Lục Trạch Quân x Bạch Hiểu VyThể loại: Hiện đại - Ngôn tình buồn - Nội tâm - DramaBạch Hiểu Vy - cô gái tưởng như có tất cả: tình yêu, hôn nhân, thanh xuân, nhưng lại sắp mất đi điều quan trọng nhất - cuộc sống.Khi phát hiện mình mắc bệnh hiểm nghèo, thay vì yếu đuối níu kéo, cô chọn buông tay. Cô ly hôn với người chồng mà mình yêu thương nhất, giấu đi bệnh tình, chọn chia tay ngay lúc anh đang chạm đến thành công.Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, Vy âm thầm "đếm ngày", giữ lấy những ký ức đẹp nhất và chôn sâu tình yêu của mình trong im lặng.Một câu chuyện day dứt, nhẹ nhàng nhưng sâu thẳm - nơi người ở lại mới là người đau nhất...Mỗi người đều có một mối tình mà chỉ cần nhớ lại... cũng đủ khiến lòng đau.Vy chọn rời đi, không phải vì hết yêu, mà vì yêu quá nhiều. Lời tác giả:Câu chuyện này dành cho những ai từng âm thầm buông tay - để người mình thương được sống tốt hơn, dù bản thân chẳng còn cơ hội quay lại.…
Truyên mang tính chất vừa truyện teen, vừa ngôn tình nha Hắn, một người lạnh lùng trong lạnh lùng... xem phụ nữ như cỏ rác không đáng giá...mãi đến khi gặp nó thì... Kiêu ngạo là tính từ mà mọi người thường dùng để miêu tả nó...một người hai thân phận phải chăng nó ẩn dấu trong mình quá nhiều bí mật để rồi thu hút hắn và dùng 2 năm yêu để đau khổ rồi dùng 6 năm để chạy trốn và hàn gắn Phải chăng đó là duyên phận trời đặt.............................…
Khương Hành đã sống vô tư lự đến năm 18 tuổi, rồi đột nhiên bị thông báo rằng cậu chính là cậu thiếu gia giả bị nhầm lẫn trong gia đình giàu có. Thiếu gia nhỏ bé của nhà họ Khương bỗng chốc trở thành một đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa.Chưa kịp tiêu hóa hết cú sốc, một chiếc xe tải mất kiểm soát lật ngang, nghiền nát cậu tại chỗ, khiến cậu chết ngay lập tức.Khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình đã xuyên không đến bốn năm sau và trở thành một con mèo hoang. Một con mèo mới cai sữa hơn một tháng, đang mắc bệnh nặng và có thể chết bất cứ lúc nào.Giang Hành nhìn bàn chân nhỏ lông xù của mình bị gió thổi rối tung: "..."Meo meo sống thế nào được đây?Không có chút kinh nghiệm sinh tồn nào, Khương Hành sau khi làm mình trở nên bẩn thỉu lấm lem, đã quyết định tìm một người để "gài bẫy" và nhờ vả. Thế là cậu lẻn vào trường đại học mà trước khi chết đã đăng ký thi tuyển.Trong đám đông, cậu nhìn thấy Lục Dĩ Xuyên, người bạn từ thuở nhỏ cùng lớn lên. Chú mèo nhỏ bẩn thỉu lao ra khỏi bụi cây, đâm vào giày của Lục Dĩ…
Tác giả: Nguyễn Sinh ThờiVòng lặp thịnh thếTrầm trong luân hồiHồng trần chỉ là một tấm màng mỏng. Tuy không thể che mắt nhưng cũng khiến cho người ta mê muội.Nhìn thấu hồng trần chính là thánhThánh hành tẩu tại thế gian chính là Tiên trong hồng trần…
Jungkook, em là người hầu duy nhất trong một toà lâu đài của vị bá tước-Kim Taehyung đã mất cách đây rất nhiều năm. Sở dĩ em có thể rời khỏi toà lâu đài ấy, ra đi sống cuộc sống tự do hơn chứ không phải lúc nào cũng lủi thủi trong đó dọn dẹp. Nhưng bởi có một thứ gì đó luôn níu em lại...?...Trên tường còn có treo một bức tranh chân dung của vị bá tước ấy. Trông hắn thật sự rất đẹp trai khiến em phải mê mẩn nha. ...em mỗi ngày đều chỉ cô đơn một mình trong toà lâu đài ấy. Đôi khi buồn chán cũng tâm sự cùng với "vị bá tước" kia. Có lúc hắn còn như trả lời lại em nữa!?Bỗng nhiên dạo gần đây lại xảy ra những hiện tượng lạ...Những buổi sáng em thức dậy đều thấy trên người mình rải rác đầy vết hôn và cắn, môi còn bị sưng lên nữa. Em khó hiểu lắm nhưng cũng không nghĩ gì nhiều. Đến một buổi sáng em dậy thì đột nhiên thấy hông lại đau nhức vô cùng. Và em đã nghi ngờ bức tranh kia.Sau đó em cũng đã hỏi vị bá tước những chuyện ấy liệu có phải do hắn làm? 5 lần 7 lượt em hỏi đều không nhận được câu trả lời đến lúc em đề nghị sẽ rời khỏi đây thì bỗng vị bá tước ấy rời khỏi bức tranh dùng một tay bóp má em kéo lại gần hắn mà cảnh cáo. Em thì vui mừng vì cuối cùng cũng dụ được người ra nên cười một cái thật tươi.. . . . . .…
-Tên truyện : Em buông tay rồi. Anh đi đi~Thể loại : Teen, Hài nhưng So sadThời gian là thứ liều thuốc giảm đau của tình yêu, tùy người, tùy chuyện mà có tác dụng nhanh hay chậm. Đối với cô, thời gian càng dài thì tình cảm càng đẹp, dẫu rằng bây giờ giữa họ đã mang danh là "người yêu cũ".Những gì đã qua, cô chỉ còn giữ lại chút tình trong veo như một sớm thức dậy có nắng, có gió lao xao. Mối tình đầu, mối tình của những điều chưa trọn vẹn nhưng đủ để chúng ta phải nhớ, phải giữ gìn, phải nâng niu. Cất giữ những suy nghĩ nặng trĩu trong bốn năm qua cô như bừng tỉnh khi gặp lại anh, người từng khiến trái tim cô rung động. Mời các bạn đón đọc truyện Em Buông Tay Rồi, Anh Đi Đi để xem họ có trở lại sau bao nhiêu năm chia cách bởi những hiểu lầm nhỏ nhặt. Bên cạnh câu chuyện tình cảm của Phong - Nguyệt là chuyện tình của Nhi-Khôi, Mai-Duy và những kỉ niệm về tuổi học trò dưới mái trường cấp ba. ---Nếu lúc ấy anh dám vượt qua cái rào cản ấy, có lẽ hai ta sẽ không phải xa nhau đến vậy. MWL(Moon Wind Love) Fb: MiLu MiLơ Ins:...Santruyen: milu_milo99 <3…
Hôm nay !!!đó là ngày cô ấy bước qua tuổi 15 để đón nhận một tuổi mới đó là tuổi 16, chắc nó vui lắm :)) nhưng k hề, khi đem theo cả những bộn ưu phiền, cả những tình cảm chất chứa chưa thể nguôi ngoai.Đối với bao người được bước qua tuổi mới đó là niềm hạnh phúc, niềm vui.Nhưng cô ấy giờ đây được bước qua tuổi mới với những nỗi lo, và những tình cảm khác lạ một tình cảm k được đón nhận.Trước đây mỗi khi chào đón tuổi mới cô ấy từng rất vui nhưng khi biết được nếu cô ấy k cố gắng, k may mắn thì chỉ còn được đón tuổi mới vài lần nữa.Đây cũng chính là một phần lý do để cô níu kéo điều gì đó, nhưng khi cô ấy càng cố gắng thì cái cô ấy nhận được cũng chỉ là cái thương hại, với những cái nhìn khác của một số người xung quanh.Nhưng mấy ai hiểu được nỗi buồn trong lòng cô ấy, đau cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô luôn cố gắng vượt qua nó, như k thể vượt qua được.... bất chấp để chờ đợi một người những cái cô ấy nhận được lại chỉ đà tình yêu cảm thoáng qua, khiến cô càng đau lòng k muốn rời xa nó.Nhưng dường như càng làm vậy họ càng né tránh cô, khiến cô tuyệt vọng nhiều hơn.Bước qua tuổi mới đó làm niềm vui của bao người nhưng với cô ấy lại là cả một sự lo sợ.Sợ mình k thể đón nhận tuổi mới thêm năm lần nữa.Sợ phải xa mọi thứ......Khiến ngày nào cô ấy cũng khóc thầm, nhưng trong cô ấy vẫn đem rất nhiều hy vọng.Hy vọng được sống lâu hơn.Thanh xuân đối với cô ấy rất ngắn, đếm từng ngày trôi qua chỉ mong thời gian sẽ dừng lại....Nhưng tôi tin rằng cô ấy có thể vượt qua nó, nhưng tôi cũng k dám chắc nữa, thời gian rất ngắn, k chờ đợi một ai cả.Người đem nỗi đau chất chứa k dám nói ra, chỉ biết khóc thầm khi đêm tới, từng là một con người sống khép kín đã mở lòng tâm sự, nhưng giờ đây bị né tránh khiến cô đau hơn rất nhiều.Sợ cô ra đi đem theo những nỗi đau, nhưng lười nói xé lòng.Nếu cô ấy k may mắn hãy bên cô ấy khoảng thời gian còn lại, làm cho cô ấy cười nhiều hơn mỗi ngày.…