Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
My strength frayed and snapped, so I left you all behind.___• Author: Ghoul Sanderson.• Source: AO3.• Translate into Vietnamese: Edolia Wolfhard (Author's permission has been obtained)🚫Do-not take away without permission.___° Tác giả: Ghoul Sanderson.° Nguồn: AO3.° Dịch sang Tiếng Việt: Edolia Wolfhard.(Đã có sự cho phép của tác giả)🚫Không mang đi nơi khác khi không có sự cho phép của tác giả và dịch giả.…
tại sao mình vẫn còn sống?tại sao mình lại tồn tại?mình...không xứng đáng được sốngtại sao?tại sao?-----------Tôi tên là Frisk Tôi sở hữu một tiệm cà phê nhỏ, chuyện kinh doanh khá là ổn định, bình thường.cho đến một ngày, khi tôi đi mua sắm chuẩn bị đồ cho cửa hàng, tôi va phải một ngườimột...bộ xương?anh ta nhìn tôi, anh ta có vẻ khó chịu. anh ta nhíu mày? nhìn tôiôi không...mình làm gì sai rồi ư? tôi cúi thấp đầu, lí nhí trong miệng- x-xin lỗi...tôi..không cố ýanh ta lên tiếng- hey Sweetheart, cô không sao chứ?ôi mẹ ơi, giọng anh ta trầm thấp, khiến tôi như muốn tan chảy theo. lồng ngực tôi nóng ấm, cảm giác này vô cùng mới lạ. tôi lo lắng, cúi gập người xin lỗi - xin lỗi!!nói rồi tôi bỏ chạy đi mất, không dám quay đầu lại -----kể từ khi tôi gặp bộ xương đó, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi. anh ta sẽ,...giúp tôi thoát khỏi cái bóng tối do chính tôi tạo ra, phải không? Đúng vậy....…
Summary:"Tôi sẽ cố. Tôi hứa." Anh hứa và Wolfwood thừa biết đó là một lời nói dối nhưng dù vậy gã vẫn sẽ giả vờ chấp nhận nó, châm cho mình một điếu thuốc, Wolfwood rít một hơi thật dài, cảm nhận vị đắng của nó trên đầu lưỡi trước khi thở ra."Vậy thì tốt."…
Our Love (In a Ball of Yarn)Tình yêu đôi ta (Trong cuộn len tròn)Tác giả : Artemis_hunt_goddessNgười dịch : Thiên VânLink gốc : Đính kèm trong phần Lời giới thiệu (Wattpad không cho phép để link trong discription)Permission : Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không repost khi chưa có sự đồng ý của tác giả và người dịch.Disclaimer : Nhân vật trong fic không thuộc về mình, đây là nhân vật của tác giả Kafka Asagiri theo tạo hình của họa sĩ Sango Harukawa. Dịch với mục đích phi lợi nhuận.Fandom : Bungou Stray DogsPairing(s) : Dazai Osamu x Nakajima AtsushiRating : PG-13Category : fanfic, oneshot, self-harm, AU - canon divergence, angst, hurt/comfort, amnesia.Tình trạng bản gốc : Đã hoànTình trạng bản dịch : Đã hoànWarning : Fanfic tình cảm Nam x Nam, nếu không hợp với sở thích đọc có thể click back từ đây.Note của tác giả : Tựa đề tác phẩm được lấy từ bài hát "Unravel" của Bjork.Summary : Làm sao em hiểu được cảm giác ấy chăng, cảm giác lỡ mất điều chúng ta chưa từng có được? Hoặc giả chăng ta đã từng có, nhưng lại chẳng hề hay. Nỗi đau quặn thắt, nỗi đau chết lòng. Nỗi đau lỡ mất một làn môi hé cười, nỗi đau mất đi một gia đình, một mái ấm, một chốn ngả lòng em ơi. Nỗi đau khi một lần nữa ta lại loay hoay ở điểm khởi đầu, nỗi đau của một nụ cười gượng gạo khỏa lấp những hoang hoải trong tim, nỗi đau cắt sâu vào da thịt, nỗi đau của một kẻ mơ thức giữa đêm dài và chiếc giường trống hoác đìu hiu, nhưng sao so được với nỗi cô đơn trong trái tim của một người mộng mị?"Xin lỗi."Đây có chăng là cơ hội thứ hai của những số ph…
Đúng như tên, đây là nơi mà mọi quan điểm cá nhân chứa sự bộc bạch ở mọi khía cạnh tiêu cực lẫn tích cực không che giấu bộc phát từng ý kiến như bom hạng tốt nổ…
Cơn mưa cuối cùng cũng đã gột rửa được cả cuộc sống trống rỗng của Jimin và lấy đi cậu mãi mãi.Lưu ý: Truyện có yếu tố tự tử, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.…
Summary: "Này Luff, anh nghĩ rằng mình đã rơi vào lưới tình với mày."Sanji tự chửi bản thân trong thầm lặng, rít thêm vài hơi từ điếu thuốc lá sắp tàn trên môi anh, cốt là để cho bản thân không mất bình tĩnh sau câu bộc bạch ngoài dự tính vừa rồi, dù vậy nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được là mặt anh đang đỏ và đổ mồ hôi nhiều đến mức nào.Luffy chớp mắt nhìn anh một hồi lâu, tưởng chừng như đã là một thế kỷ đã trôi qua và Sanji bắt đầu cảm thấy hối hận về những lời nói vừa rồi của mình, anh nuốt nước bọt, miệng mở ra mấp máy, muốn bảo rằng anh chỉ đang nói nhầm thôi và Luffy hãy quên những gì đã xảy ra, nhưng chẳng có gì chui ra được từ cuống họng của anh ngoại trừ những từ à, ừ không đầu không đuôi. Nhưng rồi Luffy nở nụ cười tươi tắn nhất mà Sanji từng thấy, xóa tan hết mọi suy nghĩ rối bời trong đầu của anh, Luffy quả thật là tỏa nắng như một mặt trời nhỏ vậy."Shishishi, em nghĩ rằng mình cũng đã rơi vào lưới tình với Sanji rồi đấy." Cậu thì thầm, tiến cơ thể vẫn còn chưa tháo băng sát lại gần anh hơn nữa, cho đến khi môi của cả hai chạm nhau tạo thành một nụ hôn phớt.Hoặc Sanji nhận ra tình cảm của mình dành cho Luffy tại một đêm ở Wano quốc.…
Đêm đến là lúc lòng đầy tâm sự. Không sợ không ngại không quan tâm! Viết cho bản thân cũng như viết cho những người nhìn thấy bản thân qua những dòng tâm sự. Lại đây, chúng ta cùng cô đơn mà bước.…
Nagi và Reo đều có nhiều câu hỏi dành cho nhau, họ đều muốn đối phương trả lời thành thật dù sự thật có tệ đến đâu đi nữatrigger warning: có yếu tố kinh dị nhẹ…
Self Harm-là 1 chứng bệnh trầm cảm.Người bị mắc phải sẽ có khuynh hướng tự ngược đãi bản thân.Nhưng xã hội lại cho đó là hành động nông nổi,bồng bột của tuổi teen để người lớn chú ý tới.Họ đâu biết rằng người bị Self Harm cảm thấy cô độc và áp lực đến dường nào khi mọi người đều xa cách họ,cô lập họ.Và kết quả cuối cùng là:Tự Sát.Nakamura Kano cũng vậy.Cô ta mắc chứng Self Harm từ khi mới học cấp 2.Vì gặp áp lực học hành và chuyện kế thừa tập đoàn của cha mẹ cô ta.Cô ta có 1 đứa em gái,nó xinh đẹp,học giỏi nên được hưởng sự yêu thương của cha mẹ,đáng lí ra người kế thừa tập đoàn phải là nó nhưng vì sợ con gái vất vả nên cha mẹ đã giao áp lực đó cho Kano.Kano vốn dĩ rất thông minh nên chuyện này không có gì đặc biệt cả.Nhưng mà cha mẹ cô ta lại bắt cô ta học 1 đống thứ,tham gia huấn luyện ma quỷ,luyện tập sinh tồn.Cô ta vẫn cắn răng chịu đựng vì nghĩ rằng chỉ cần chỉ cần trở thành người thừa kế thì cha mẹ sẽ chú ý đến cô ta.Nhưng ...cô ta đã sai lầm.Vốn dĩ,cô ta sẽ không bao giờ được nhận tình yêu thương đó cả.Vốn dĩ từ đầu cô ta chỉ có 1 mình.Vốn dĩ,cô ta chỉ là tự ảo tưởng.Cô ta đang mong chờ cái gì chứ?Tình gia đình ,kinh tởm!Bạn bè,Nó chỉ làm vướng chân cô ta!Nhưng,sao lại cô độc đến thế này?Hay...là mình tự sát nhỉ?Nhân loại đáng thương,đáng thương đến mức khổ sở.52 lần tự sát bất thành.Hơn 30 vết thương do Kano tự gây ra cho chính bản thân mình.Nakamura Kano chỉ sợ là...không quay đầu lại nữa rồi...…