Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Và điều đó không có nghĩa là anh không được phép mong muốn một thứ gì đó cho riêng mình- như bây giờ chẳng hạn, anh muốn giữ tay của Tooru lại trong tay anh như anh muốn giữ khuôn mặt cậu lại trong đáy mắt. Anh biết Argentina rất xa, và với mỗi một mùa trở lại cậu sẽ càng xa anh hơn, vậy nên lần đầu tiên trong cuộc đời, anh cho phép mình níu kéo. ----Oikawa Tooru quay lại Nhật, ba ngày, và Ushijima Wakatoshi học cách để hiểu bản thân mình.…
Tên truyện: Sau khi xoá nhầm Wechat của lão đạiTác giả: Xuân Phong Lựu HoảThể loại: Ngôn tình, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, đơn hướng yêu thầm, đô thị tình duyênTình trạng bản gốc: Đang sáng tácTình trạng biên tập: Đang tiến hànhLịch đăng: Không cóTruyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup. Editor còn non tay nên không tránh khỏi sai sót, mong được mọi người góp ý để hoàn thiện hơn trong tương lai. Trong quá trình đọc truyện có bất cứ thắc mắc, góp ý gì xin hãy để lại bình luận, mình sẽ ghi nhận và cố gắng sửa đổi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Yêu quáiChàng mang đớn đau cho ta vì chàng là yêu quái Mèo đen lạnh lùng chảnh chó x nhân viên công sở kham khổ vì tiền hơi cọc tính nhưng mà cute Tác giả viết trong lúc phê deadline chưa beta và xưng hộ bị loạn có thời gian sẽ chỉnh sau, tag sẽ update dần Đây là tác phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả có vài tình tiết phi logic ảo ma canada "Ghét mèo nhưng yêu anh""Nhưng anh là mèo em có yêu anh không""Không" "Bé ghét anh rồi sao""Ừ"Mèo ta giận dỗi khăn gói đống pate que thưởng cho vào cái túi be bé mà em chuẩn bị cho "Anh định đi đâu""Bỏ nhà ra đi" "Thật ?""Vậy anh đi đi"Mèo mun nhà ta chết trong tim nhiều chút, em người yêu dỗi rồi làm sao để dỗ đây"Em không níu anh lại à🥹" "Không🙂"…
Mở cửa gặp được Doraemon;Mở ra cửa sổ bên ngoài là Công viên kỷ Jura;Muốn đi nhà xí, cùng Zombie đụng cái một mặt mộng bức;Tinh bì lực tẫn, một con hồ ly nương trong phòng ngủ liếc mắt đưa tình, nũng nịu tới câu "Quan nhân ta muốn", lại có Thảo Tùng Tam Huynh Đệ phẫn nộ rống to "Demacia" . . .Sinh hoạt ở đâu là chocolate, căn bản chính là Tiểu Lạt Tiêu, vẫn là chính tông ớt chỉ thiên, nhà mình biến thành thời không đầu mối then chốt về sau, Từ Mặc tức thoải mái vừa đau, biểu thị lúc này không biết nên dùng biểu tình gì tốt.…
Chỉ cần anh từng tồn tại trên thế gian này, dù cơn gió kia có kéo anh ra xa nghìn trùng, hay cả che dấu anh khuất dạng đi chăng nữa, cũng xin anh đừng bận tâm! Với em - anh luôn là bất diệt...Mùa hoa Anh Đào nở... chàng trai với nụ cười hình chữ nhật đến nơi này, để lại đây rất nhiều điều và rồi hòa tan câu chuyện đời mình vào hư không.Xin em, đừng vùi sâu tuổi thanh xuân của mình trong đất cát!Mùa hoa Anh Đào nở cuối cùng... dành tặng em sự cuối cùng từ anh.…
Giới thiệuÁnh Nguyệt(nó)15t: cô nàng bất hạnh luôn bị người khác ăn hiếp. Dịu dàng, ngốc nghếch, hồn nhiên, nhút nhát, sống nội tâm.Hoàng Nhật(hắn)15t: anh chàng lạnh lùng, thích chọc tức nó nhưng anh lại có trái tim nhân hậu, ga lăng, ít bộc lộ ra.Ánh Ngọc 15t: em song sinh của nó, cô có cá tính mạnh mẽ, nhưng hay nũng nịu với chị. Rất yêu thương và che chở chị của mk.Đăng Khoa15t: vui tính, dễ thương, lun quan tâm đến mọi người, lãng mạn . Bạn thân của hắn. Gia Thiên 15t: bạn thân từ nhỏ của nó, anh lun bên nó và giúp đỡ nó. Yêu nó khi còn nhỏ nhưng nó ko biết.Gia Hân 14t: em của Gia Thiên, hung dữ, đanh đá, ko thích nó và lun kím chuyện làm cho nó sống ko yên.Và một số nhân vật nữa sẽ giới thiệu sau...…
Tác giả:Thanh Y Bàng BàngThể loại:Sắc, Đam Mỹ, Điền Văn, Phương Tây, SủngNguồn:haebalagi1306.wordpress.comBiên tập: QuétTình trạng bản gốc: Hoàn 40 chương + 1 PNGiới thiệu:Bạn có hiểu được cảm giác của một người cực kì đẹp trai không?Chính là ai cũng muốn lại gần làm quen, ai cũng muốn có quan hệ với hắn, nhưng chỉ là trên giường chứ không phải như bạn đời...Lại còn có thể đối mặt với việc có người sẵn sàng cướp sắc nữa chứ....Haiiii, biết làm sao giờ, chỉ vì quá đẹp trai...Ghi chú: Thụ là người Trung Quốc, vì mẹ tái giá nên chuyển tới Litva. Sau vì lý do cá nhân nên chuyển từ thủ đô Vilnius tới Alytus và gặp công ở đây. Xong rồi bla bla bla hai người yêu nhau.…
Ôi tình yêu! Tình yêu vẫn luôn là một thứ khiến con người hạnh phúc, nhưng cũng chính nó đẩy con người xuống bờ vực của sự đau khổ và tuyệt vọng. Ông tơ bà nguyệt se duyên cho tất cả, không kể giới tính. Ông bà có thể nối hai chàng trai lại với nhau, cũng có thể nối hai người con gái lại với nhau, hoặc chỉ đơn giản là một nam một nữ. Trong những cuộc tình ấy, cái đau nhất không phải bị phản bội mà là khi bạn đã tìm thấy nửa kia của cuộc đời mình rồi, nhưng rồi một tai nạn xảy ra khiến cho hai người phải chia ly, âm dương cách biệt. Lúc ấy, ông tơ bà nguyệt sẽ là người gỡ rối mớ tơ hồng ấy ra khi mà một trong hai người duyên số đã tận nhưng vẫn muốn níu kéo người còn lại.…
"Có thể hoa mãi không thể ở bên đất, dù đất có níu giữ nhưng hoa sẽ đi theo gióDù gió thích phiêu bạc, dù gió chẳng bao giờ nhận ra tình yêu ấy nhưng đó lại chính là hạnh phúc của hoa.Ai có thể ngăn sự ngốc nghếch của nàng hoa thay tôi không?" --- Lời bộc bạch của đất ---Author: MunCategory: HE, Romance, FunnyRating: PG-13Status: On GoingSummary:Phải Chi Ở Bên Kia Có Nắng là một câu chuyện dài kể về cuộc sống của Trịnh Hân Chi - một cô gái giản dị luôn luôn vui vẻ. bên cạnh cô là hai người bà nhí nhố Lâm Nhã Vân và Đinh Vĩ Tuyền. Trịnh Hân Chi luôn mơ ước cuộc sống của mình sẽ một bước ngoặc nào đó. Đúng như lời nguyện ước của cô, ba chàng trai xuất hiện làm thay đổi cuộc đời cô. Hoàng Dương - một chàng thiếu gia lạnh lùng, sắc bén, nhưng lại biến thành một chàng trai tinh nghịch kể từ khi gặp Hân Chi. Hàn Minh - bạn thân của Hoàng Dương, lạnh lùng không kém, đặc biệt ít nói, kiệm lời của kiệm lời, nhưng vẫn là thay đổi hẳn khi gặp Hân Chi. Và chàng Trịnh Hoàng Thiên - anh em họ hàng xa với Trịnh Hân Chi, cực kì ghét Hân Chi, thích chọc ghẹo chơi xấu Hân Chi, gia nhập hội bàn đào với Trịnh Vĩ - em trai Hân Chi. Và sau đó mọi chuyện bắt đầu...…
Khoảng thời gian đẹp nhất chính là khi mới quen, là lúc chưa hiểu rõ về nhau nhưng lại cực kỳ khao khát được biết, nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ thật sự rất tốt.Có những chuyện bạn không biết tại sao mình buồn Suy nghĩ một số chuyện đã cũ bản thân tự nhiên cảm thấy vô cùng hụt hẫng Ngày hôm nay sao lại nhiều cảm xúc đến thế.[TÂM SỰ ĐÊM KHUYA]CÓ MỘT CÔ GÁI YÊU BẠN THẬT NHIỀU...Một cô gái luôn chủ động với bạn, tạo cơ hội cho cả hai, luôn nói nhớ, rất nhớ bạn thật nhiều, dành trọn hết mọi thứ cho bạn... Đó chính là một cô gái rất yêu bạn.Một cô gái luôn nhường nhịn bạn, nghĩ cho bạn phần hơn, thậm chí hạ mình, luôn ngoan hiền trước bạn, sợ bạn buồn, bạn mệt mỏi... Đó chính là một cô gái rất yêu bạn.Và, một cô gái tay luôn giữ chặt lấy tay bạn, không bao giờ để bạn rời xa, không bao giờ để cả hai đánh mất nhau, thậm chí còn là người níu giữ khi bạn muốn ra đi, rơi nước mắt rất nhiều vì bạn... Thì bạn biết không? Đó chắc chắn là một cô gái yêu bạn vô cùng!Nếu cô gái đang ở bên bạn giống như vậy, nhất định bạn phải yêu thương và biết quý trọng.Vì có thể sau này bạn sẽ không tìm được cô gái nào yêu bạn nhiều đến như vậy đâu.Nếu cô gái đang ở bên bạn không giống như vậy, nhất định bạn vẫn phải yêu thương, thậm chí phải yêu thương nhiều hơn, nhưng còn phải thêm kiên nhẫn.Vì đó chính là cô gái đã từng có một thanh xuân mang tổn thương, và rơi nước mắt rất nhiều. Hãy bù đắp cho cô ấy.Nói tóm lại, khi một cô gái bằng lòng ở bên bạn, gọi tên bạn là n…
Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…
Vừa cảm giác tỉnh lại, yếu ớt bao đại tiểu thư Hà Phượng Kiều xuyên qua , thành niên đại văn trung đuổi theo nam chủ chạy luyến ái não nữ phụ.Làm mười dặm bát hương tối tuấn mỹ nhân, Hà Phượng Kiều trừ bỏ kiên không thể chọn thủ không thể đề, nhưng cha đau nương yêu, cách vách gia còn ở cái tương lai thương giới đại lão Hạ Đông, lúc này đây, nàng tuyệt không có thể sẽ đem trong tay hảo bài cấp đập nát.Đang lúc Hà Phượng Kiều vì ba bữa phát sầu thời điểm, thu hoạch ngoài ý muốn siêu thị không gian, bên trong có thước có mặt còn có thịt!Hà Phượng Kiều chậm rãi mang theo người nhà quá thượng không lo ăn không lo uống cuộc sống, lại phát hiện tương lai đại lão ngày quá khổ ha ha.Hạ phóng chuồng bò hộ Hạ Đông vĩnh viễn một bộ sinh ra chớ gần lãnh khốc dạng, nhưng cách vách gia tiểu thôn hoa lại cả ngày đối với hắn trong suốt cười, trả lại cho hắn đưa ăn đưa uống.Mỗ đêm đầy sao đầy trời, Hạ Đông hung ba ba đem nhân đặt ở góc tường, khấu ở tay nàng cổ tay: "Lão tử cùng, không này nọ hồi báo ngươi, cách ta xa một chút."Hà Phượng Kiều thủy trong suốt nước mắt ở đen bóng mắt to đảo quanh, nũng nịu nói: "Ngươi hung ta!"Sau lại có một ngày, Hạ Đông dùng hết sở hữu ôn nhu, nhẹ nhàng thay nàng lau khóe mắt nước mắt, "Ngoan, Kiều Kiều không khóc."...Bị Hà Phượng Kiều đè ép cả đời biểu muội sống lại, nàng sẽ chờ xem Hà Phượng Kiều đi lên tuyệt lộ, nhưng ai biết cả đời này Hà Phượng Kiều lại như là mở quải.Nàng vội vàng lấy lòng nguyên thư nam chủ thời điểm, Hà Phượng Kiều ở nổi tiế…
Trích một đoạn trong truyện Thiếu niên cơ thể gầy gò gương mặt nhợt nhạt quỳ trước sàn nhà lạnh lẽo hai mắt đã tuôn dòng lệ dài tha thiết nỉ non" Muội muội.... ca ca biết sai rồi...sa... sau này sẽ không đánh... Thần Phong nữa..... muội đừng bỏ rơi ca...không thể không muốn ca ca..... thân thể... này để cho.... muội chơi nát được không.....cầu muội chạm vào ca một...hức ...một chút đi... "Ái Phi mắt điếc tai ngơ rời khỏi ghế sofa một mặt đi thẳng đến nhà tắm cũng không thèm quay lại nhìn hắn một lần là cho thiếu niên đã khóc thảm thiết lại nghe ra mấy phần bi thương cùng đau khổ bỗng bò lại phía cô như một con chó bị chủ nhân vứt bỏ níu lấy chân nàng cầu xin" Ái Phi.... đừng đi mà... đừng bỏ ca ca.... ca..hức hức ... sẽ ngoan...sẽ thật nghe lời mà... muội muội... không cần ta....không muốn... không muốn... ca ca...vậy ta sống còn có nghĩa lý gì nữa ta thà chết còn hơn Aaaa"Thiếu niên bỗng hét lên điên cuồng, gương mặt thống khổ vẫn nhất quyết không để nàng rời khỏi một mực cố chấp lại bị nàng lạng lùng hất tay ra không thèm liếc hắn vô tâm lạnh nhạt " Ngươi là cái thá gì, chỉ là con của một con điếm thối tha mà thôi. Ân đúng là mẹ con có khác xấu xí, thối tha, bẩn thỉu như nhau bất quá ngươi lại bị ta chơi nát từ trong lẫn ngoài cảm giác thế nào nhỉ?"_________________________________________Spoil đến đây là hết 😊.-Truyện ngược tâm, ngược thân nam dữ dội - Nữ siêu tra, tam quan đổ nát - Không thích có thể không đọc - Np, H (50%) có SM…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Một ngày biết thích ai đó.Một ngày để nói lời yêu.Một ngày ở bên nhau.Và một ngày sẽ rời xa...---Lần cuối mình viết cho TaeJin là năm 2018 hay 2019 gì đó thì phải. Cũng đã lâu rồi, và anh Seokjin cũng đã nhập ngũ rồi. Suốt 4 năm qua, mình đã rất muốn viết gì đó, nhưng khi tay chạm lên bàn phím thì lại thôi, ý tưởng bị mắc kẹt, mình không thể thoát khỏi câu chuyện trước, mình không muốn viết truyện một màu. Dạo này cuộc sống mình không được như ý, và có điều gì đó thôi thúc mình viết. Vì viết luôn là điều mình muốn làm, và dạo này mình viết rất nhiều, không những viết ở đây, mà còn viết ở bên wordpress. Mình hy vọng câu chữ viết ra sẽ làm cho mình thấy ổn hơn, và sự thật là dạo này mình cũng đang thấy ổn hơn...Dẫu sao, mình viết vì hai mục đích. Nếu là ở wordpress, thì mình viết cho mình, và mình viết cho Phật. Và ở đây, mình viết cho những người mình yêu thương nhất, chỉ sau gia đình mình, viết cho Seokjin, viết cho Taehyung, và viết cho Bangtan.Và hơi buồn, mục đích cuối cùng mình viết là để níu kéo lại những năm tháng tuổi teen của mình và của Bangtan. Chúng ta đều đang lớn, anh Seokjin 31 tuổi và mình cũng 21 tuổi rồi, mình muốn viết thật nhiều để mình sẽ không quên khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời cùng với những người mình yêu thương thật nhiều.…
Chapter 1:Hạ Vân-TôiTôi là Hạ Vân,một con sói cô độc sống trong 1 khu rừng nguyên sơ ít ai lui tới và biết đến nó,bởi vậy ở đây tôi sống vô cùng yên bình cùng các loài thực vật như cây cỏ.Sự cô đơn và sợ hãi đang từng ngày gặm nhấm tâm hồn tôi đến cạn kiệt.Ở một nơi có ánh nắng chan hòa vào mỗi buổi sáng,dường như mang trong thâm tâm tôi một sự không màu,sự cô đơn đã làm tâm hồn tôi mục nát và dần trở nên điên loạn.Tôi đang quằn quại với những cơn co thắt do trực tràng bị bọn toán săn bắn trúng,ỉ ôi thật đấy!Loài người thật hung hãn và khốn khiếp,bọn khốn nạn đó đã cướp đi những người mà tôi yêu,những người mà tôi quý,dành cả sự lắng lo vỗ về.Tại chúng mà tôi mới phải cô độc tại chính nơi mà bản thân lớn lên,có biết bao kỉ niệm đẹp với những người thân yêuĐể rồi,mọi thứ thật đáng buồn,tất cả lại chìm sâu vào hố đen vô tận với những vòng xoáy vô hình trôi dạt vào thâm tâm non nớt của tôi.Đau buồn,bất lực đến kiệt quệ mà không thể,không thể thay đổi,không thể níu kéo người ở lại,không thể bảo vệ nơi mảnh đất cằn cỗi này nữa....Chuyển cảnh,tôi mở mắt mơ màng.Ôi!sao nơi này lạ quá,quái lạ,sao nhiều con người quá này.Tôi được đầu thai chuyển sinh ư,nghĩ rồi nhìn bản thân trong chiếc gương đặt bên trong cửa tiệm cạnh con đường mà tôi bị ngã.Hạ Vân tôi đây đang trong hình hài còn người,tôi đang có vạn câu hỏi vì sao mà chưa có thể giải đáp được.Nhưng khoan đã,chẳng phải từ giờ tôi chẳng còn phải cô đơn nữa sao,dù sao trong hình dáng con người để khám phá cũng không tệ…
Ẩn dục gl ( bách hợp abo )Tác giảNửa đời hoa mộcTiết mộng hoan cảm thấy nhà mình lão cha cho chính mình tên này xem như lấy đúng rồi, mười tám năm phồn hoa phú quý, chung quy là trong mộng tham hoan một hồi, lão cha trốn thuế đút lót, bị bắt vào tù, trong nhà tài sản tất cả sung công, nàng cơ hồ có thể thấy nàng nửa đời sau nhân sinh chỉ có lạn thấu hai chữ nhưng hình dung, như thế còn chưa tính, kia háo sắc lão cha còn cho nàng lưu lại chỉ biết tham mộ hư vinh, thân kiều thể quý tiểu mẹ, tay không thể vai không thể khiêng, còn tổng muốn người hầu hạ, lại thích làm trời làm đất, nũng nịu mà trang nhu nhược, cũng không biết nhà mình kia 250 (đồ ngốc) lão cha coi trọng nàng cái gì.Nguyên bản trong nhà một phá sản, lão cha bỏ tù, nàng liền tính toán một phách hai tán, ai lo phận nấy, nề hà kia nữ nhân bụng còn hoài một cái,"Hoan hoan, ta mang thai, không thể làm việc nặng......""Hoan hoan, nơi này khí vị quá khó nghe, hơn nữa lại dơ lại tiểu, ta không nghĩ ở nơi này......""Hoan hoan, ta là thai phụ, yêu cầu hảo hảo bổ thân thể, ngươi cũng đừng ăn, ngươi tuổi trẻ, lại là Alpha, khẳng định khiêng được đói đi......"Tiết mộng hoan trực tiếp xốc chăn, đem trên giường ỏn ẻn pháp ra lệnh người một phen ngăn chặn, "Ngươi còn biết ta là Alpha, vậy ngươi mỗi ngày ăn mặc như vậy đơn bạc bại lộ ở trước mặt ta lúc ẩn lúc hiện làm gì!"Vân lạc mở to kia đầy nước mắt hạnh ngây ra như phỗng mà sững sờ ở tại chỗ, nàng nhưng không nghĩ tới vị này ngày thường đối chính mình vạn phần ghét ngại tiện nghi nữ nhi, sẽ đối nàng khởi tâm tư. Dùng k…
Trác lãng, cậu học sinh thiên tài sau khi thành công tốt nghiệp cao trung sớm 2 năm cùng với thành tích xuất sắc và vượt trội của mình cậu đã thành công dành được xuất học và học bổng toàn phần vào một ngôi trường hàng đầu cả nước!Trước ngày khai giảng của Shanknath, với tâm trạng vui vẻ cùng phấn khích, Trác Lãng hăng hái lên đường đến trường.Trắc Lãng không biết từ đây, cuộc sống của cậu sẽ hoàn toàn thay đổi.-----------Những con người đứng trên đỉnh xã hội, những đứa con của trời. Họ được sinh ra với những gì tinh túy hoàn mỹ nhất:Vẻ ngoài mỹ mạo rung động cả đất trời, xuất thân cao quý hơn ai hết và tài năng xuất chúng không ai có thể so sánh, không thể phủ nhận, họ là những kẻ cao quý luôn ở trên cao nhìn xuống mọi đều tất thảy.Vậy mà mấy kẻ đó ở trước mặt Trác Lãng lại là bộ dạng:- Vị thiếu gia cao lãnh, kiêu ngạo không đặt ai vào mắt lại dùng một ánh mắt thanh khiết, triều mến nhìn Trác Lãng, giọng nói luôn âm lãnh, thờ ơ vậy mà lại dịu dàng đến tận xương, nói với cậu: "đúng thật là anh không thích con trai, nhưng đó là trước khi gặp em"- Hội trưởng học sinh lai ngoại bệnh kiều, nghe đồn mắc bệnh sạch sẽ thời kì cuối vậy mà cùng cậu nô đùa trong đất bùn dưới mưa rồi lại nắm lấy bàn tay đã dính nhớp bùn đất của cậu, rất nâng niu như cầm phải thủy tinh mà chậm rãi áp vào má: "anh ghét bùn đất bẩn thỉu thế này, dính nhớp càng gớm riết, bàn làm việc cũng không phải nơi để dùng bữa, rất dễ bám vi khuẩn, khăn tay dùng một lần nên vứt đi nhưng mà..cùng em như thế này …