Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mạc Thanh Nguyệt xuyên qua 3000 tiểu thế giới giúp pháo hôi nghịch tập nhân sinh. Cô phát hiện ra một định luật rằng cứ cách xa nhân vật chính là cô là cô dễ dàng nghịch tập nhận một cái A đánh giá. Vậy là con đường trốn tránh nhân vật chính bắt đầunhưng không muốn dính níu đến nam nữ chính cũng quá khó đi.Nữ chính này ánh mắt có chút có ý tứNam chính nhìn cô bằng đầy thống hận? Muốn lột da cô? Mạc Thanh Nguyệt trừng lại nam chính, có giỏi đến đây cô tiếp liềnBoss phản diện đi qua, Mạc Thanh Nguyệt vội vàng cụp đuôi đuổi theo, boss mau mang ta tránh tráng mấy cái này tai hoạ nam nữ.…
《 manh thê gả đến: hôn sau 99 thiên 》Tác giả: Nguyễn đêm "Lãnh huyết Cuồng Sư" Mộ nhị thiếu gia cưng chìu thê nguyên tắc: nhất, lão bà là lấy ra cưng chìu . Nhị, lão bà là lấy ra đau . Tam, nếu lão bà chọc họa, thỉnh tham khảo phía trước hai cái.Lan lam còn tại trong bụng mẹ tựu thành Mộ nhị thiếu gia vị hôn thê. Mười tám năm đến, mỗi người nghe tin đã sợ mất mật Mộ nhị thiếu gia đem nàng nâng niu trong lòng bàn tay đau , thật vất vả có thể đem nàng lấy về nhà rồi. Hôn lễ đêm hôm trước, nàng nhưng lại mang theo nam nhân khác chạy. Mộ nhị thiếu gia nổi giận dưới phát toàn cầu lùng bắt làm, thật sao đuổi tới của hắn tiểu nữ nhân thì chỉ hóa một tiếng: "Tiểu Bàn, ta lại cho ngươi hai giờ tự do…
Tình yêu đôi khi phụ thuộc vào duyên số, khi đã kém duyên thì người ta có níu giữ cũng chẳng được gì. Hãy phó mặc mọi thứ do thiên định. Mây của trời, hãy để gió cuốn đi... Thể loại : Ngôn tình.--------------------------------------------------------------- Đường Ái : một cô gái bình thường, nhan sắc tầm trung, học lực kém, gia cảnh không gì đặc biệt.- Cố Ảnh Thần : nam thần của trường (các bạn cứ tưởng tượng theo ý mình là được) lạnh lùng, cool, đúng kiểu*bên ngoài đẹp trai,bên trong nhiều tiền~- Tư Đồ : trái ngược với Đường Ái, xinh đẹp, học giỏi, rất nổi tiếng, lại còn là bạn gái của Ảnh Thần trong lời đồn.- Lưu Thứ : học trưởng, cũng... được, hòa đồng,dịu dàng,..bật mí:Crush của Đường Đường đó mấy bạn:v- Anh Túc : bạn thân Đường Ái, thánh ngôn chính hiệu a~- Tiểu Nhã : bạn thân Tư Đồ, con người khó đoán:))- Dương Phương : bạn thân Ảnh Thần, trái với cậu bạn, rất thích tìm hiểu tâm lí phụ nữ, là người anh em tốt.-------------------------------------------------*Một số kí hiệu Cam dùng trong truyện:• "..." : suy nghĩ của nhân vật.• *...* : giải thích hay chú thích từ khó hiểu nào đó.• [...] : bối cảnh tại nơi khác, sẽ ghi rõ sau.• //...// : tâm trạng nhân vật khi đối thoại.• **#*,****,####,&&$"... : diễn viên quần chúng. --------------------------------------------------Và đây là câu chuyện tình yêu diễn ra xung quanh các nhân vật đã kể trên. Thay vì còn ngồi đó suy đoán, cậu không thử đọc truyện của Cam đi ><. --------------------------------------------------~~~ Đọc Truyện Vui Vẻ Nha :3 ~~~…
"hai tequila như mọi khi trong tuần" những bài nhạc của frank sinatra cứ vang đều đều bên tai, nhưng jaeyun lại chẳng thấm thía gì cả rượu lẫn nhạc. khi mọi thứ trên cuộc đời của jaeyun chỉ vương lại mỗi vị đắng, những tệp hồ sơ nơi văn phòng ngày một chồng chất, những lời mắng nhiếc vô định từ tên sếp quái đản, hay chậu sen đá jaeyun nâng niu suốt mấy năm chỉ vì trái bóng của mấy đứa nhóc hàng xóm mà vỡ nát, và cả vị đắng của tequila trên môi jaeyun sau những lần ân ái. khi mọi buồn phiền bủa vây jaeyun như nhện giăng tơ con mồi, sunghoon lại đến. lowercaserating t…
- sao lại đối tốt với em như vậy?- anh nợ em một mạng, cần lấy thân báo đáp- thân anh? em không cần . cứ viết chi phiếu.- vậy anh nói lại. em nợ anh một mạng, em cần lấy thân báo đáp. thân thể em... ưm... anh rất cần , hơn nữa anh không cần chi phiếu. chỉ cần em...---------Thế giới ruồng bỏ họ khiến họ cô đơn đến tột cùng, ôm nỗi đau mà tìm đến vực thẩm. Trước lúc gieo mình vào nơi tăm tối, bàn tay người kia đã níu lại. Hai con người tìm thấy nhau như tìm thấy cả thế giới.- Em ở đây , anh cảm thấy thật tốt.- anh ôm em như thế em cảm thấy cả thế giới đều đang ôm em.…
Tôi tên Mi năm nay tôi 18, cái lứa tuổi đẹp đẽ nhất của đời người. Tôi đang học lớp 12, đây là năm cuối cấp 3, năm cuối cùng mà tôi được khoác chiếc áo dài thướt tha. Mọi người thường mong thời gian sẽ ngừng lại ở cái thời điểm này, để họ cố níu kéo những ngày tháng học trò. Nhưng với tôi thì không…tôi nghĩ việc mong chờ ấy có lẽ rất vô bổ, bởi vì tôi ghét nơi này hơn ai cả ! Tôi mệt mỏi với cuộc sống sô bồ“Thành phố vốn dĩ bé nhỏ, nó không rộng lớn và xinh đẹp như mọi người đã ca tụng. Và chính tôi đã từng bị sống trong chiếc lồng, không được nghoe nguẫy, sải đôi cánh bay lượn tận hưởng những thứ mà mọi người hay ca tụng.Ừ đối với tôi thành phố nhỏ bé và nhàm chán đến lạ”…
Câu trả lời của anh như ném cô vào hay động sâu thẳm,đau đớn. Khả Vy dập máy, khoé mắt ầng ậng nc, cô đưa tay quệt nhg má vẫn ướt đẫm. Những ngón tay lúc nãy còn siết chặt h chợt duỗi hẳn ra như buông thả chút hy vọng cuối cùng. Cô tự trách bản thân mình, rằng ngay từ đầu k nên yêu a, k nên cố chấp níu giữ a lâu nv. Rồi cô nhìn lại quãng thời gian tươi đẹp a và cô ở bên nhau. Đã từng trò chuyện r nhiều, đã từng rất vui vẻ, đã ns nhiều về tương lai, cùng chia sẻ nhữg điểm tương đồng. Nhưng, họ cãi nhau, làm lành, rồi lại cãi nhau, lại làm lành,...cứ mãi như thế cho đến khi ng t3 chen vào. Thật buồn...…
Nữ chính Thịnh Đinh Đan là điệp viên ở hiện đại bất cẩn bị xe đụng rồi xuyên tới 2 000 năm lịch sử. Xuyên vào tiền kiếp của mình là một Vương phi thất sủng. Mọi chuyện sẽ ra sao? Bí mật về 2 000 năm trước và lời nguyền không ai biết đến " khiến cho tất cả chỉ là một giấc mộng trong tay ngươi, khiến ngươi không thể níu kéo lấy ta, khiến ta xem ngươi không đáng một đồng..."P/s: Đây là một thế giới giả tưởng mình tự nghĩ ra…
- Ta ra đi, bỏ sau lưng thời cuộc, người níu ta lại thế giới nhưng không cho ta biết tên. Nhờ có người, ta như được tái sinh thêm lần nữa. Ôm mộng mơ về nhánh hoa hồng trắng, mong một ngày nào đó được gặp lại người lần nữa. - Bí mật nào được che giấu phía sau nhánh hoa hồng trắng để lại tại nơi đó? Là vô tình hay cố ý? Là sự khởi đầu mới hay còn điều gì đó muốn truyền đạt? Hai người đã từng gặp nhau 10 năm trước, 10 năm sau gặp lại có còn nhớ nhau? - Người dốc hết tâm can trao cho ta tình yêu thuần khiết, ta không tin vào sự chân thành ấy, ta trách người rồi ta bỏ đi. - Hối hận cũng đã muộn...…
"Những bức thư tôi gửi em thương nhớ, những tâm tình ấp ủ tôi nâng niu, những nét chữ nguệch ngoạc tôi trân trọng."Shuamour là hộc tủ gỗ tôi chứa đựng tình yêu và tuổi trẻ theo đuổi em đầy nhiệt huyết, mong rằng ngày nào đó ta sẽ được thấy nhau. Venetus là chuyến hành trình trải dài của tôi: từng nơi tôi đi qua đều nghĩ về em không ngớt, mỗi khi đặt chân đến vùng đất mới ắt sẽ có thư gửi về.|• 09.08.2022 •| for. 𝓬𝓱𝓮𝓻𝓲𝓮𝓢𝓾𝓼𝓪𝓷kí tên: 𝒆𝒊𝒓𝒂𝒂𝒅𝒐𝒓𝒍𝒆𝒆 ♡…
Vietnam là một người khá kì lạ.Cậu không có bạn bè quá thân thiết, cũng chẳng có một mối quan hệ thật sự bền chặt. Cậu sống tự do tự tại giữa dòng người tấp nập.Cậu đối xử nâng niu, trân quý người khác, nhưng với bản thân mình thì không.Nhưng kể cả giữa thế giới nô nức xô bồ, vẫn có nhân ảnh muốn bao bọc tấm thân nhỏ bé ấy bằng sự dịu dàng, yêu thương nhất trên đời._________________________________Đây là allvietnam, nếu cậu ko thích thể loại này thì mong cậu đừng đọc truyện mình ạ.Toxic = Block.…
Tôi tên là Liên, một đứa con gái nghèo mạt sát sống trong thôn Thanh Quan, quanh năm chăm chỉ với nghề hái sen. Tôi vốn nghĩ cuộc đời này của mình chỉ có thể quanh quẩn trong vũng bùn lầy, bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, hiếu thảo săn sóc cho gia đình. Nào ngờ trời cao còn thương xót tác hợp cho tôi một mối lương duyên.Nhưng cuộc đời của tôi cũng từ đó bước sang một ngã rẽ khác, khi bên cạnh tôi là hai mối nghiệt duyên tiền kiếp do ông trời tạo ra. Để rồi cả ba người chúng tôi đều bị một sợi tơ duyên quẩn quanh, nối tiếp đau khổ này tới đau khổ khác, cuối cùng chẳng ai có được hạnh phúc thật sự....Tôi đưa mắt nhìn Minh Vũ nhưng chỉ được giây lát đã vội thu lại, bao lời giấu kín trong lòng cũng thật khó khăn để thốt ra thành lời."Mợ, đừng quên mợ là vợ của tôi, tôi chỉ còn lại một mình mợ là người nhà thôi." Khánh Hoàng kéo vạt áo tôi, chỉ bằng một cái níu tay tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ vô hình đeo bám trên vai và tâm trí cậu suốt những ngày qua.Tôi xoay lưng, trìu mến nhìn cậu chẳng rời: "Em cũng chỉ còn mỗi cậu là người nhà."Nghĩ lại, dù có là ai thì tôi và cậu vẫn là phu thê, đầu ấp tay gối cả kiếp người. Nói bỏ e là tôi không nhẫn tâm đến mức ngoảnh mặt làm ngơ. "Lạc Liên, ta cũng chỉ có nàng là người thân duy nhất. Nàng... đành lòng bỏ lại ta sao?" Minh Vũ lên tiếng, những lời này khiến cho tim tôi vô thức đau nhói, nụ cười trên môi cũng không còn ra hình thù gì nữa.…
Miyanaga Hatsune là 1 người bình thườngBình thường tới nỗi không thể bình thường hơn được nữa. Nếu nói Miyanaga Hatsune là "bình thường", thì Sakimoto Kaori là người...gần như vô hình.Đó là tình trạng biến mất 1 cách bí ẩn, thoắt ẩn thoắt hiện, cho dù có đứng đó hay không. Nếu Miyanaga Hatsune và Sakimoto Kaori là 2 người gần như nhạt nhoà nhất thế giới, thì Nagasaki Manami là con người đầu tiên đạt đến cảnh giới VÔ HÌNH.Không ai có thế nhìn thấy cô, trừ Hatsune và Yuuka ra. Cho dù có đụng tới đụng lui, đẩy người khác thì cũng chẳng ai thấy cô. Vì cô quá ư mà nhạt nhoà trước mắt người khác, không thể nổi bật so với những người khác, dù rằng không thể phủ nhận cô quá là thông minh và là 1 GENIUS.Vậy nên...Họ chính là......Bộ ba mờ nhạt...-----------------------------------------------------------------------------Tình tiết truyện sẽ có 1 số phần không giống với trong DC đâu nhé! Thank you!…
Gặp nhau chính là duyên số kiếp trước.. Yêu nhau là duyên nợ kiếp này...1. Quân Diệp Hiên: Thiên Âm, đợi khi bổn tọa giải quyết xong mọi chuyện lúc đó nàng đừng mơ tưởng sẽ né tránh được ta!2. Thiên Di: Ta hi vọng chàng sẽ như ánh trăng sáng này, mãi mãi ở bên cạnh ta, vượt qua thời gian và sinh tử.3. Thiên Nhã: Nếu như một ngày ta biến mất, chàng có chấp nhận từ bỏ tất cả để đi tìm ta không?4. Vọng Khinh Trần: Ta sẽ đi theo nàng, bảo vệ nàng vì nàng chính là nữ nhân mà ta lựa chọn.- Thiên Thư: Ta không cần ngươi đi theo bởi vì vị trí của ngươi là ở bên cạnh ta!5. Thiên Bích: Thế giới này không có gì gọi là vĩnh hằng. Vì thế, quý trọng điều trước mắt là chuyện mà ta và chàng nên làm!6. Thiên Nhi: Vọng Hàn Phong, nếu một ngày chàng thay lòng đổi dạ, ta nhất định sẽ không níu giữ chàng!#Chuyển ver…
Lâm Nhã Tịnh là một cô bé mồ côi, sống trong làng trẻ mồ côi. Ai cũng nghĩ rằng nhưng đứa trẻ xấu số đó sẽ được thoát khỏi cái cuộc sống cay nghiệt ngoài kia, khi được mọi người trong làng trẻ yêu thương và nâng niu. Nhưng họ đâu biết, đằng sau cái khẩu hiểu động lòng người đó, là sự sợ hãi của biết bao nhiêu đứa trẻ khi bị đưa vào đó. Với Nhã Tịch đó là địa ngục, cái ngày mà cô biết được mình sắp chết, chúng sẽ giết cô như những người bạn khác. Nhã Tịnh hoảng sỡ, đã bỏ trốn nhưng lại bị chúng bắt được, đánh cho đến thừa sống thiếu chết. Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm lăn lóc trong căn phòng tối đen. Cô mới liều lĩnh lấy can đảm nhảy lên chiếc xe trở xác chết của lũ trẻ rồi trốn ra ngoài. May mắn thoát chết, cô được nhận nuôi vào gia đình trung lưu. Người bố nuôi mới của cô chỉ là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ. Người mẹ làm giúp việc tại một gia đình giàu có. Từ đó cuộc sống của cô như thay đổi. Có đầy đủ bố, mẹ, và một người anh trai. Được đi học, và bạn bè yêu quý. Nhưng cũng từ đây cô dính vào mối quan hệ phức tạp với ba người con trai. Cô gặp được 2 người con trai giống nhau y đúc là Trương Minh Viễn và Trương Minh Thành. Minh Viễn vì tai nạn ngày nhỏ mà không thể đi lại, Nhã Tịnh như hiểu được nỗi đau của Minh Viễn nên ngay từ đầu đã luôn cố gắng thân thiết và bên cạnh anh. Mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu không có sự xuất hiện của Đàm Trạch Dương- Bạn cùng lớp với Nhã Tịnh. Trạch Dương luôn che giấu tình cảm của mình với Nhã Tịnh, để rồi chính anh lại…
F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…
Tác giả Tùy An Bản thân chỉ dịch từ bản QT còn nhiều thiếu sót mong mng góp ý Văn án:Mạnh An và Hạ Tri Ngôn đã có hôn ước từ thuở nhỏ, cả hai là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm đều là nước chảy thành sông. Mạnh An rất thích Hạ Tri Ngôn, hai người vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, tuy nhiên bởi vì một câu muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia của Tri Ngôn mà cậu đã chờ tới năm 27 tuổi.Vốn tưởng rằng cả hai sẽ kết hôn thì Hạ Tri Ngôn lại cố tình yêu người khác, thậm chí vì người này không tiếc cãi lời gia tộc, muốn cùng Mạnh An giải trừ hôn ước.Sau đó, Mạnh An đã làm rất nhiều việc vì muốn níu kéo người yêu, nhưng từ đầu tới cuối không thể thay đổi được kết quả, ngược lại còn khiến bản thân cùng Hạ Tri Ngôn ngày càng trở nên xa cách.Mạnh An tự nhiên cũng đã nhận ra điểm này mà trở nên tuyệt vọng, cậu nghĩ mọi cách đem Hạ Tri Ngôn giam cầm ở chính nhà mình. Loại hành vi giống chó điên này càng làm Hạ Tri Ngôn đối với Mạnh An trở nên chán ghét, thậm chí vì rời đi mà trong lúc vô tình đả thương đầu của Mạnh An.Hạ Tri Ngôn thành công rời đi, còn Mạnh An sau khi tại bệnh viện tỉnh lại đã mất đi ký ức trước kia.Mạnh An là thụ, công chưa xuất hiện trong văn án, đổi côngHào môn si hán lão nam nhân công X không phải người bình thường nhưng vú bự cường tráng thụ( si hán : yêu chân thành, tha thiết )…
Sau khi kết thúc thể loại AllKook _ Yêu em mất rồi thì con au dễ thương cute này muốn tìm cảm hứng mới nên cho ra truyện dài tập Cánh hoa lặng lẽ rơi. Mong rằng các thím hãy ủng hộ cho ta nhé- Những cánh hoa rơi xuống tạo nên một khung cảnh cực kì huyền ảo. Cậu đứng đó lặng lẽ rơi nước mắt nhìn người con trai quay lưng bước đi nhưng chính bản thân chẳng thể là được gì, không dám níu kéo cũng chẳng thể lặng lẽ đi theo, chỉ biết đứng im nhìn người mình yêu suốt 8 năm trời khuất bóng sau những cánh hoa diệp anh đào. Thất vọng và chán chường cậu quyết định rời đi đến một thành phố mới bắt đầu lại cuộc sống khác._ Chuyện gì sẽ xảy ra mời mọi người đón đọc truyện của ta nhé Bút danh mới dành cho truyện mới : Tiểu Mộc Tỉ…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
Vì tôi là con gái, tôi có quyền được yêu và tìm một người phù hợp cho chính mình, tôi tìm thấy anh trong những tiết học, nhìn anh khi anh ngủ, hỏi han khi anh lo lắng về một chuyện gì đó. Anh cũng đáp lại sự quan tâm của tôi, anh cũng đối tốt lại với tôi nhưng... cái duy nhất mà tôi cần là anh, là tình cảm của anh. Anh yêu bạn tôi, tôi lại yêu anh. Nếu tôi phải ra đi, xin hãy níu tôi lại, dù chỉ với tư cách là bạn bè cũng được.... Tôi như một cành hoa ly trắng, lúc mỏng manh yếu đuối, lúc lại vùng dậy mãnh liệt. Nếu anh muốn quay lại, xin hãy nhớ, "ta đã đổi thay"...…