Đắc Nhân Tâm PHẦN II Chương ba
…
"Bình yên là khi ngẩng đầu nhìn trời nắng mây trắng bay qua tán lá xanh... Lắng nghe giọng đọc sách, vẽ nước trà lên bàn... cười nhạt hỏi hạnh phúc là gì???"Hạnh phúc, có phải là thứ khi mất đi rồi mới không nguôi nhung nhớ, đau lòng, day dứt vì mãi mãi không thể có được lần thứ hai nữa không?Ngôn tình có thật đấy, chỉ tiếc kết thúc không hẳn là HE mà thôi.…
Vào đọc đi , ở đây làm gì có gì để đọc😮💨📝…
Cao lãnh cao ngạo thiếu gia công(Trần Dập Trì) × tự ti trung khuyển tùy tùng thụ(Giang Nghi)1v1 / SC / gương vỡ lại lành/ HENăm ba tuổi, mẹ Giang Nghi qua đời, bố ra nước ngoài. Anh bị đưa đến một căn biệt thự xa hoa, nơi đó có một anh trai xinh xắn, anh trai nọ tính tình lạnh lùng nhưng đối xử với anh rất tốt, hai người từ nhỏ đến lớn đều ở bên nhau, có thể nói rằng, anh được anh trai kia nuôi dưỡng. Cái đêm tuyết rét lạnh buốt kia, anh trong tình trạng say sỉn hôn lên khóe miệng chàng thiếu gia kia sau chặng đường dài mệt mỏi. Anh bạo dạn nói ra lời trong lòng, lồng mười ngón tay của mình vào tay đối phương, chính thức cho họ một danh phận. ***Trước thềm thi đại học, anh được sắp xếp đi du học. Trần Dập Trì chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể rời xa Giang Nghi, anh tưởng bở chỉ cần Giang Nghi nói trước một lời, dẫu cho áp lực bộn bề, Giang Nghi sẽ ở lại, cùng anh đi qua kì thi đại học, sau đó ra nước ngoài tổ chức một hôn lễ chỉ của riêng hai người. Anh thậm chí còn muốn đưa người thương đi cùng, tiếc rằng chỉ nhận lại cay đắng của phản bội. Anh cảm thấy, chẳng ai có thể dại dột hơn chính anh nữa rồi***Ba năm sau, Trần Dập Trì quay trở về, hiên ngang mang theo vô vàn thành tựu trên vai, nhưng những bông hoa ngày đó chẳng chờ anh nổi nữa, đã úa tàn rồi. Giang Trì yếu ớt đứng ngoài phòng bệnh, nhìn anh vào phòng cùng người khác... -----------------------------------Một số lưu ý từ tác giả: 1. Công và thụ đều có nhiều điểm thiếu sót, không vẹn toàn. 2. Thụ cực kì tự ti, lòng vị tha cao độ, chấp nhận tổn thương.…
Những mùa tuyết qua năm tháng của nhà jaket.…
Review phim…
Cảnh báo : Có thể làm hư mắt nên vô xem rồi đừng chửi :v…
- Kiến Luân , anh có thích em không ?- Ừm ... thích !- Kiến Luân , anh thích em bằng chừng nào ? - Bằng chừng này nè !- Á ? Sao chỉ có một gang tay thôi vậy ? Xí !- Chỉ có một gang tay !- Không nói chuyện với anh nữa !- Em còn nhỏ lắm ! Không hiểu đâu !...- Vậy ... Kiến Luân , anh có yêu em không ?- Em mà cũng biết yêu luôn rồi à ? - Này ! Trả lời ngay cho em !- Ừm... hình như là có !- Anh yêu em bằng chừng nào ?- Bằng anh thích em !- ...…
Truyện ngắn…