Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Author: Takahashi Ayaka (Trần)Thể loại: hiện đại;game; hành động, súng, đời thường, khoa học,...Bao quát: Câu truyện của tôi và nhân vật của người khác, chỉ đơn giản là giết thời gian để đợi SS3 thôi!!!Note: Tất cả nội dung , ý tưởng đều thuộc quyền sở hữu của tôi. Cấm sao chép khi chưa có sự cho phép.…
Có những bài toán không lời giải.Có những người bước vào đời nhau, để lại một giới hạn - không xác định.Đây là câu chuyện của Vinh, với biệt danh EzLuv - một thằng con trai "dễ yêu", hay mơ mộng - và Hân - một cô gái giỏi Toán, lạnh lùng nhưng có ánh mắt làm người ta nhớ mãi. Họ gặp nhau trong lớp ôn thi chuyên, cùng nhau bước qua những con số, bài kiểm tra, buổi thi thử... và những giới hạn mơ hồ giữa tình bạn, tình yêu và chính mình."Toán, Tim và Cậu" không chỉ là một câu chuyện tuổi học trò, mà còn là lời thì thầm về những điều không ai dạy:Yêu như thế nào cho vừa đủ, và rời đi khi nào cho không muộn.Có những người đi ngang qua thanh xuân ta như một biến số,Để rồi mãi mãi nằm trong miền nhớ,Dù không còn thuộc về hàm số nào trong đời nữa...…
Thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng, có H nhẹ, HE"Thích chụp ảnh lắm ạ, thích cả người dạy nữa" - NuNew"Không thắng giải này cũng không sao, thắng trái tim Hia là được rồi" - Zee…
Người ta bảo thanh xuân giống như một cơn mưa rào.Niên thiếu của tôi là một giấc mộng mang tên cậu.Tôi đã từng ngỡ cậu chỉ là ảo ảnh - một người không tồn tại - ngoài giấc mơ.Nhưng hóa ra, chính tôi mới là kẻ bị mắc kẹt giữa giấc mộng.Cậu là Lâm Chi Niên - là mùa thu dịu dàng giữa màu hạ nắng cháy.Tôi là Mộc Miên Hạ - là người lạc trong cơn mộng, nguyện cả đời đắm chìm.Nếu cậu vốn chỉ có trong dòng kí ức - thì xin cho tôi ngủ mãi trong giấc mơ mang tên cậu.…
Đứa con gái của Thủy Long...Đứa trẻ được sinh ra để trở thành vua của loài rồng...Ngủ một giấc thật dài khi tỉnh lại, lại là hai con người mang hai tính cách khác nhau..."Tôi tên là Queen Alice, vua của loài rồng...""Em tên là Aoi...Dreyar...""Aruka Haishira, nó là tên của tôi..."Mang hai thân xác khác nhau nhưng vẫn là một...…
Nó từng nghi ngờ chiếc mũ phân loại liệu có đúng hay không nhưng kể từ những vụ việc kì quái thường xảy ra quanh nó ngày càng có tần xuất tăng lên thì nó chẳng bao giờ lặp lại câu hỏi ấy nữa.…
Một ngày làm việc dài dằng dặc đã bắt đầu như thế. Quanh đi quẩn lại chỉ toàn giấy, số với mấy con chữ. Mạnh ớn chúng đến tận óc nhưng vẫn cố phải nuốt. Đôi khi anh nghĩ công việc của mình chẳng khác gì với những người công nhận vặn ốc vít trong nhà máy. Dây chuyền thì cứ chạy liên miên. Con ốc thứ nhất đến. Vặn. Con ốc thứ hai đến. Vặn. Con ốc thứ ba đến. Vặn. Vặn. Vặn đến n lần thì hết giờ.…
Tác giả: Công Tử Vu CaEditor: MetlozgheThể loại: Ảo tưởng không gian, ABO, nhiều CP, sảng văn, ngược tra, kim bài đề cử 🥇Tình trạng raw: CompletedTình trạng edit: OngoingGỡ mìn: tráo đổi thân phận, không phải tráo đổi linh hồn…
𝐋𝐢𝐦𝐞𝐫𝐞𝐧𝐜𝐞: Tình yêu mù quáng𝐓𝐢𝐦𝐞: Thời gian𝐅𝐨𝐫 𝐞𝐯𝐞𝐫 𝐚𝐧𝐝 𝐞𝐯𝐞𝐫: Mãi mãiĐây là ba khái niệm tồn tại song song trong bộ truyện này,chúng đối lập hoàn toàn với nhau. Nhưng nếu ta đem chúng nhấn chìm vào tình yêu thì sẽ ra sao?…
anh à, thay em thương lấy tokyo nhé?lấy ý tưởng một chút từ fic 'anh có thích xứ wales không?'mình chưa hỏi ý kiến chị rabfoxx nên nếu chị thấy khó chịu thì mình sẽ gỡ fic ạ se…
" - Cậu chưa lần nào muốn quay về những tháng năm ấy sao ? - Quay lại để làm gì khi chỉ toàn đau khổ ? - Quay lại để tôi biết cách quý trọng cậu hơn, yêu thương cậu nhiều hơn, để những sai lầm trong quá khứ của tôi sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Han Wool thở dài, cô đưa mắt lên nhìn những ngôi sao nhỏ giăng kín bầu trời đêm. Và rồi cô cười khẩy. Nụ cười thoáng chút cay đắng, một chút dư vị ngọt ngào, cũng biểu lộ cả những sự khinh khi đáng sợ. - Tháng năm đó, và kể cả cậu là hai thứ tôi chán ghét nhất, không muốn nhìn thêm bất kì lúc nào. Jeon JungKook, cậu nghĩ Choi Han Wool ngày hôm nay và Choi Han Wool cách đây 6 năm trước là cùng một người ư ? Cậu nghĩ tôi vẫn còn dễ dãi như vậy à ? Nếu thế thì cậu lầm rồi,tôi.... Toàn bộ câu trách móc chưa kịp thốt ra hết đã bị cuốn họng JungKook nuốt chửng. Cậu mạnh bạo chiếm lấy bờ môi mỏng mềm mại đang khẽ run lên vì lạnh của Han Wool. Răng lưỡi quấn quýt cọ xát nhau liên hồi đến tê rát. Trong khí trời se lạnh, Han Wool thấy rõ từng đường nét trên gương mặt JungKook nay đã khác xa so với chàng trai JungKook 18 tuổi ngày nào. Cơ thể của chàng thanh niên đôi mươi hôm nay bị men say cướp lấy đi lý trí cũng săn chắc quá độ. Làn sương mỏng làm thoắt ẩn thoắt hiện sự quyến rũ mà trước giờ cô chưa lần nào thấy ở cậu. Ừ thì có thêm một lần dễ dãi nữa không chết. ... "…
Tác giả: Ruanjinyinn22Tên truyện: Khi nhân vật chính và nhân vật phản diện cùng nhau thức tỉnhThể loại: Đồng nhân, fanfic, tự sáng tác, hài hước, ngọt ngào, HE, 1x1.Nho nhã bại hoại có chút biến thái công x Đầu óc kỳ quái, hội trưởng hội người hèn thụDàn ý: Một ngày nọ, Shunichi Noda đột nhiên phát hiện ra mình là nhân vật chính trong một phần truyện của series kinh dị mất não...Truyện hài hước không đặt nặng twist, một tuần ra khoảng 2 chương!…
Tuổi học trò trong sáng vô tư, sự rung động của trái tim mới biết yêu luôn là thuần khiết đẹp đẽ nhất.Trong cuộc đời của mỗi người, tình yêu học trò luôn là những kỉ niệm khó quên. Mối tình đầu có thể sẽ là người cùng bạn đi hết quãng đời còn lại nhưng cũng có thể chỉ là để lại một nỗi day dứt khôn nguôi.Với mỗi người là một trải nghiệm rất riêng, hãy cùng theo chân các chàng trai cô gái trong câu chuyện đi tìm một nửa dành cho mình.Đó sẽ là người bên họ mãi mãi? Hay chỉ xuất hiện trong chốc lát rồi vụt tan biến?…
"Vương Nguyên. Em có biết anh hối hận nhất điều gì không? Đó chính là để lạc em giữa phồn hoa đô thị, giữa hàng vạn người xa lạ, giữa những nỗi đau mà em phải chịu đựng, giữa những góc khuất tối tăm""Vương Tuấn Khải. Anh có biết em hối hận nhất điều gì không? Đó chính là đã quá vội vàng buông tay anh, để cho khoảng cách giữa chúng ta ngày càng xa hơn nữa, để cho em phải đau đớn giữa những nỗi nhớ tuyệt vọng, để cho anh mãi mãi không tìm thấy được em. Em đã vô tình để chúng ta lạc nhau giữa dòng đời nghiệt ngã..."".....Và giờ đây chúng ta tìm thấy nhau...".…