pum pa là pum
hêh…
hêh…
truyện được lấy cảm hứng từ tác phẩm" Lặng lẽ Sa Pa" của tác giả Nguyễn Thành Long…
Ai cũng sẽ là người xấu trong truyện người khác kể…
Cảm thấy sợ hẽi Hybe…
Tác giả: BlueBearSpeacial Thanks: Quinny BleyThể loại: Boylove, Bí ẩnNguồn ảnh: art by Nakamura AsumikoMột giấc mơ lặp đi lặp lại như một vòng tròn lẩn quẩn cuốn lấy Anh Kha. Dù đã tìm mọi cách để có thể thoát ra khỏi cái vòng lặp này nhưng đều vô vọng. Cho đến khi cậu vô tình gặp được một người bạn bí ẩn đã hướng dẫn cậu một cách thức có thể tìm ra được sự thật về những giấc mơ đó. Và rồi cuối cùng cậu cũng gặp được người đã luôn âm thầm quan sát cậu. " Hãy để tôi thấy em ở nơi bắt đầu " - BlueBearTruyện sẽ được update vào tối thứ hai - tư - sáu hàng tuần. Chủ Nhật nghỉ. Truyện được đăng tại Wattpad và Vietnoval. Vui lòng không reup. Vì đây là thể loại boylove nên người đọc cân nhắc kĩ trước khi xem. "rai can tỏ pẻ nỉ , mỏ sap rap pu sồm thi ní à yu sịp sảm pì khưn pài, à nỉ pa , xiểng , thư nứa hả thi tong chài with cha la ra yan , đai càn rap sổm , pu sổm thi ni à yup noi wa sịp sảm pi , khủn đê náp khàm nét nàm " - Câu này ai hiểu thì hiểu không hiểu thì thôi nha =))))…
Su làm chủ tịchMin làm thư kí riêng của chủ tịchH+ nha mấy pà…
Princess Angel xuyên đến thế giới của Detective Conan…
đây là truyện tác giả viết để thoả mãn thoi nên mấy pà thích thì đọc ko thì thoii. Là truyện đầu tiên viết nên ko hay đaau…
Từ Sài Gòn đến SydneyCách nhau 6853 km thì có làm sao? Chỉ là hơi xa một xíu thôi màCouple: Đại số ù pa × Ngữ văn xinh xắn…
Chào cậu, tớ là Cá 🐳,Nơi đây có những bức ảnh của anh Kim Bwi mà tớ đã sưu tầm được, với những dòng cap màu hường phấn của tớ.Cảm ơn cậu đã ghé qua ngôi nhà của tớ, dù đến dù đi, tớ đều mong cậu sẽ vui vẻ khi đọc những dòng tâm sự mà tớ viết.Lời cuối cùng là cảm ơn cậu, cảm ơn vì đã đọc những mơ mộng của tớ, chúc cậu sẽ có một ngày thật tốt lành nhé.Được gửi bởi bạn Cá 🐳 không biết bơi.…
"ngoài cậu ra thằng nào tôi cũng thấy phiền"…
Những tình huống nhảm nhí cùng anh Mắc cả em Nô 😌…
Toán thì làm mãi chẳng raThơ ca thì viết tận ba bốn tờ,Toán làm chỉ làm một tờLời thơ viết mãi bao giờ mới xong.(Trích:Nhật kí của tác giả.)Đây là các bài thơ do một học sinh lớp 9 học chuyên Toán sáng tác trong thời gian rảnh.Các bạn có góp ý gì thì nói để mình chỉnh sửa nhé.Xin trân trọng cảm ơn!…
Mấy cái này tôi toàn nghĩ ra trong mấy cái thời điểm dị hợm vl nên nó cũng không dị hợm lắm đâu :L…
Chưa có kinh nghiệm, viết ra vì mục đích thỏa mãn trí tưởng tượng và tình yêu danh cho ù pa. Mọi người ném đá nhẹ nhẹ thôi nha ^_^…
Đam mê trở thành một phú pà bao nuôi tiểu tử lông lá ở tuổi 20…
truyện nói về 1 cô học sinh tên là Hạ Minh ! Cô được chuyển đến học ở ngôi trường Phong Cơ và biến cố xảy ra với cô .... Mẹ ruột của cô đã qua đời từ khi cô còn rất là bé nên pa cô quyết định đi thêm bước nữa . Nhưng người mẹ kế của cô lại ghét cô cay đắng và cả con của bà ta cũng ghét cô ! Sau tất cả cô được vào học ở ngôi trường Phong Cơ và gặp được 1 chàng trai tên Hoàng Quân ! Cậu ta là Hotboy của ngôi trường này và cùng bạn của cậu ta . Lúc đầu 2 người khá ghét nhau nhưng về sau đã có tình cảm vs nhau nhưng chẳng 1 ai nói ra cả . Cô con gái của mẹ kế thì rất thích Hoàng Quân và ganh ghét vs Y .....…
SE ko có NC ZeeNunew#pov thui nha mấy pằ " lưu trữ 1 chút ý tưởng của bản thân "…
tôi vã quá thôi quý vị à..=)KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA HAY VÙNG LÃNH THỔ NÀOthế thôi, nếu bạn muốn ở lại thì let's gooooVăn án..em rũ mi mắt, mặc kệ cái thân xác quặn lên từng cơn, em đi về phía mặt trời, em muốn nhìn nó thật kĩ dẫu cho mắt em nhói lên vì ánh sáng gay gắtEm thích nắng, em cũng thích mưa nhưng mà em lại chẳng thể ngắm nó thêm rồi..Em thật sự mệt mỏi, bao gánh nặng rồi xiềng xích...Lắm lúc em thấy mình cũng thật nực cười, cớ gì lại cứ cố gắng lao đầu vào ấy, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là nhân duyên?Em cũng chẳng biết. em nghĩ vậyLúc đó, em ngã người ra sau, em nghĩ, mệt mỏi như vậy, thế thì, hủy diệt điEm ngã vào cái ôm của gió trời nhưng em ơi, nó chẳng thể giữ được em...Em hé mắt, thứ em muốn thấy là mặt trời thế nhưng lại chỉ gặp một mảnh đỏ gay mắt, à đây là đầu của ông anh em ấyEm biết ông ấy chẳng ưa gì em, mà đâu chỉ anh ta, chẳng ai quý em cả, em biết điều đó mà..Ấy vậy mà cớ gì, cớ gì hỡi anh..?Cớ gì, nước mắt anh cứ rơi, em nhìn anh, nhìn cái cách anh khóc cho em sau mà đau đớn quá, anh à..Bỗng nhiên VietNam lại muốn cười, lúc em còn sống thì chẳng ai quan tâm, khi em khao khát yêu thương nhất họ lại chẳng nhìn lấy một cái, ấy vậy mà, khi em buông xuôi hết thảy lại khóc vì em?Thật là quá mỉa mai đi.....ê ê mấy pà, cái này tự nhiên nó nhảy plot á =)…