Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Name: Mưa, hoa và nàngAuthor: 愛Sơ lược: Khải Ngân có một mối tình đơn phương dành cho cô bạn thanh mai trúc mã, Thanh Tuyết. Nhưng cô lại sợ sẽ bị từ chối, ghê tởm và rồi khi cô cứ giữ mãi tình cảm ấy trong lòng, cô đã mắc phải một căn bệnh tưởng chừng chỉ có trong cổ tích."..."[Một phút, hai phút rồi lại ba phút...Tiếng mưa dần ngưng.Tách, tách, tách...Tôi bước ra khỏi chỗ trú tạm thời, ánh nắng lần nữa toả sáng trên bầu trời tự do. Cảnh vật sau cơn mưa dường như sống lại, những vòm lá cây xanh thay nhau khoác lên mình lớp sương mù dày đặc, những cánh hoa cũng bung toả khoe sắc dưới ánh dương đầy ấm áp. Từng làn gió mang cảm giác lạnh lẽo đi xa. Tôi nhìn cô rồi mỉm cười nhẹ nhàng. -"Tớ sẽ ổn tớ hứa mà...".]…
từ góc đường vang lên tiếng đàn piano vọng ra từ căn nhà gỗ nho nhỏ. những kẻ lang thang đứng lại hưởng thụ bản giao hưởng. người ta mở cửa sổ cho tiếng nhạc len lỏi vào trong nhà, cùng nhau uống cacao nóng tận hưởng cái giá rét của mùa đông.tiếng nhạc du dương của hai cậu trai ở giữa lối, tiếng nhạc sưởi ấm cả đường phố vắng vẻ. họ quen rồi, ngày nào, cứ giờ lành điểm tới, tiếng nhạc sẽ lại vang lên tùy theo tâm trạng của người nghệ sĩ mù.kim taehyung, một nghệ sĩ piano thiên tài, có tài năng thiên bẩm, từng ngón tay gã lướt trên phím đàn là từng nốt nhạc sâu lắng. ai cũng thích nghe gã đàn, họ cảm thấy chữa lành tâm hồn từ những bản nhạc của gã. chỉ tiếc rằng, gã bị mù.một kẻ mù loà có đam mê với nghệ thuật, lạy chúa tôi, tội nghiệp tội nghiệp. nhưng chả sao cả, bên cạnh gã vẫn còn có em, jeon jungkook, một kẻ đam mê khám phá. ai cũng ngỡ cả hai chẳng hợp nhau đâu, kẻ ngày ngày chỉ bầu bạn, ngồi yên bên chiếc đàn. kẻ lại muốn rong ruổi, khám phá muôn nơi. nhưng gã và em lại yêu nhau sâu đậm lắm. yêu như cái cách trái đất xoay quanh mặt trời, luân hồi và chưa có dấu hiệu dừng lại. gã háo hức, gã được tài trợ thay nhãn cầu, hắn sẽ được nhìn thấy em!chúa chẳng cho ai tất cả, ngài cho taehyung đôi mắt, đồng thời sẽ lấy đi jeon jungkook của anh..."nếu muốn cậu ấy có được đôi mắt, cậu phải đi cùng chúng tôi, đi đến vùng đất phía bên kia cùng chúng tôi tìm hiểu về quả địa cầu""tôi sẽ phải đi bao lâu?""ngắn thì một năm, dài thì... mười năm!"gã cả ngày cứ hát hò và nhảy múa, cứ đ…
Năm Phồn hoa và Hạ diệp.Chiến tranh Hoa Hồng Đen diễn ra lần thứ nhất. Đế quốc Madara xuất chinh thiên hạ, khởi đầu bằng việc xâm lược Vương quốc Eruin. Một năm này, đại lục Wanze rung chuyển dưới vó ngựa vong linh. Đế quốc Madara rảo bước tiến vào thời kỳ cực thịnh và huy hoàng nhất trong lịch sử, khiếp sợ tứ phương chư hầu.Một năm này, lịch sử cũng chứng kiến Vương quốc Eruin thảm bại trước thiên tài quân sự tuyệt thế Hắc huân tước Istaron, từ đó trượt dốc trên con đường vong quốc.Vào ngày Vương đô Steras bị công hãm, cung điện thành trì hủy hoại trong ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, bầu trời mây đen rậm rạp. Quân đội trốn chạy từ phía Bắc, để lại một mảnh sơn hà phương Nam chìm ngập trong máu và nước mắt.…
Câu chuyện của quá khứ, khoảnh khắc mà những ký ức đã được tạo ra. Những câu chuyện chắp nối với nhau tạo nên những ký ức giữa hai con người gần như là khác biệt hoàn toàn với nhau, Itsuki Keiya và Shinzaki Koutarou. Koutarou lúc nào cũng tươi sáng, cũng tràn đầy những sắc màu rực rỡ, thu hút mọi người còn Keiya lại hoàn toàn ngược lại, tăm tối, đơn sắc và cố gắng đẩy xa bất kì ai muốn đến gần bản thân."Nhưng ngày hôm đấy, cậu đã nắm lấy bàn tay của tôi"Dưới cơn mưa tháng 9, họ đến gần nhau hơn"Sau đó, cậu quay lại đứng đợi tôi."Những tia nắng cuối cùng bao trùm lấy hình bóng của họ."Bầu trời xanh trong cùng với nụ cười tươi sáng ấyTiếng gọi khe khẽ của mùa xuân và giọng nói dịu dàng của cậuCánh hoa anh đào bay trong gió đậu vào mái tóc màu đen Những vì sao lấp lánh cứ như đang phản chiếu trong đôi mắt đó.Nhất định...tôi sẽ không bao giờ quên những khung cảnh ấy...Và ký ức của chúng ta"…
Zen, là một cậu nhóc mới 13 tuổi, và là người đã quá hiểu rõ mặt tối của thế giới này.Nó là trẻ mồ côi, nhưng nó có cha có mẹ chẳng qua chết rồi mà thôi.Ở trại trẻ mồ côi nó gặp được một cô nhóc 9 tuổi tên là Rachel trong cảnh tượng Rachel bị bắt nạt bởi những người lớn hơn. Song vài đứa trẻ đồng trang lứa với Rachel cũng có hoàn cảnh tương tự, nó không thích nên đã lao vào bảo vệ. Kết quả bị đánh bầm dập nhưng nó thắng nên chả có vấn đề gì cả.Đám nhóc đó thấy bản thân chúng được bảo vệ nên lúc nào cũng bám và dính chặt lấy Zen giống như cố líu lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng vậy. Mặc dù nó tỏ ra khó chịu nhưng nó vẫn mặc kệ để chúng dựa dẫm, thành ra bọn trẻ thấy nước đẩy thuyền, bám chặt Zen như hình với bóng.Lần này nó không muốn mặc kệ nữa rồi, một mực né tránh và rồi dần dần lại quen. Và rồi nó quyết định."Đã lỡ bảo vệ một lần rồi thì bảo vệ thêm vài lần nữa thì chắc cũng chẳng chết được đâu."Thế là nó đã trở thành gia đình của đám trẻ ấy, bảo vệ chúng và là bức tường vững chắc để chúng dựa dẫm.Zen gần như là tất cả của đám trẻ đó.--_--_--_--_Dạo gần đây nó luôn cảm thấy Rachel luôn mất tích trong tầm mắt nó. Vì đám trẻ lúc nào cũng ở gần nó, nên nó luôn thoải mái làm một điều gì đó mà không cần lo lắng gì nhiều. Nhưng vì thời gian Rachel biến mất quá lâu, quần áo lúc nào cũng toàn đất cát đến cả một người không để ý mấy cũng nhận ra được.Có lẽ vì là bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ nên nó đã theo dõi Rachel một thời gian.…